“Nếu không phải là anh thì bổn thiên nữ có đi theo anh suốt như vậy không? Tất nhiên, hiện giờ bổn thiên nữ thấy hối hận rồi. Vốn đang yên lành, tự dưng không cẩn thận đến thế giới này rồi ký thác trên người anh, hừm…”.
“Nếu không phải là anh, chỉ có người khai sáng ra trời đất mới có thể tu luyện được ‘Thiên Vẫn Kiếm’, liệu một mình anh có thể tu luyện thành công không?”
“Nếu không phải là anh thì kho tàng huyết mạch đến bổn thiên nữ cũng không thể nhìn thấu được, liệu nó có theo anh không?”
“Khụ khụ! Tên khốn đó làm thế nào mới có thể mở ra ký ức kiếp trước và dung hòa ký ức của kiếp này?”, Tô Minh lại hỏi. Trước đó anh không biết thần hồn khủng khiếp trong người mình là gì. Bây giờ thì anh biết rồi, tất nhiên cũng muốn dung hòa ký ức thật nhanh.
Nhưng lại có phong ấn?
Làm sao để mở ra? Mở khi nào? Những cái này thiên nữ Tạo Hóa cũng không rõ. Những cái này đều là kiếp trước của Tô Minh tính toán hết rồi. Ngoài Tô Minh, thiên nữ Tạo Hóa còn biết có một người cũng rất rõ điều này, người đó đang ở học viện Hỗn Độn.
“Học viện Hỗn Độn!”, thiên nữ Tạo Hóa nói ra bốn chữ.
“Tô Minh! Vậy là khoảng cách mở được phong ấn ký ức kiếp trước của anh không còn xa nữa chứ? Không cần tôi chỉ dẫn nữa phải không?”, sau đó thiên nữ Tạo Hóa nghĩ đến đây thì thấy có chút vui mừng, có chút mong đợi và buồn bã.
Cô ta luôn ở lại bên cạnh Tô Minh, chẳng phải vì muốn bảo vệ anh sao? Bảo vệ anh khi anh chưa trưởng thành.
Bây giờ cũng coi như trưởng thành lên nhiều rồi.
Đặc biệt là, ngày mở được ký ức kiếp trước cũng đang ở rất gần, cũng sẽ có một ngày giống như con chim non tung cánh bay lên trời.
Như vậy mà mình ở bên cạnh Tô Minh thì cũng không có tác dụng gì.
Ngược lại, nếu mình cứ tiếp tục ở lại bên cạnh Tô Minh, còn hai năm nữa là kẻ thù cũng đến. Đến lúc đó, sẽ mang lại nguy hiểm cho Tô Minh.
Cô ta là người hiểu rõ nhất kẻ thù của mình mạnh đến mức nào?
Vì vậy, ngay từ ban đầu thiên nữ Tạo Hóa đã quyết định, trước khi kẻ thù đến đây thì cô ta sẽ rời xa Tô Minh.
Cũng chỉ có vậy thì Tô Minh mới có cơ hội sống.
Còn sau này có cơ hội gặp lại Tô Minh không, cô ta tin rằng nhất định sẽ có. Dựa vào thiên phú võ đạo của Tô Minh, đặc biệt là khi có kho tàng huyết mạch, võ đạo của anh sẽ là vô hạn. Cô ta tin rằng, sau đó mình nhất định có thể gặp lại.
Lúc này, trong lúc thiên nữ Tạo Hóa đang đấu tranh tư duy, cảm xúc hỗn loạn thì Tô Minh cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Trong đầu cũng đang là một mớ rối ren.
Anh đột nhiên nhớ lại lần đầu tiên gặp thiên nữ Tạo Hóa. Lúc đó anh tin tưởng thiên nữ Tạo Hóa vô điều kiện. Mặc dù trong lòng cũng nghĩ, đối phương mạnh thế này, nếu muốn hại mình thì mình không thể nào đỡ lại được, vì vậy anh cũng không muốn đối kháng nữa.
Nhưng bây giờ nghĩ lại… Đó hoàn toàn không phải là tính cách của mình. Hóa ra, kiếp trước mình và thiên nữ Tạo Hóa là bạn thân nhất.