Trước tiên không nói đến kết quả thế nào? Đây cũng xem như lấy bia Huyền Diệu ra khỏi phạm vi xung quanh Tô Minh rồi.
Bia kia không thể giúp Tô Minh đã cản lại được nữa rồi.
Lúc này, ngàn thanh kiếm của đại ca lại tiếp tục tấn công thì Tô Minh không chết được tám, mười lần?
Hắn ta nghĩ không ra, rốt cuộc Tô Minh có phải mất não hay không vậy? Rõ ràng có thể không cần dùng bia Huyền Diệu đánh trực diện Đại Ấn Ngũ Hành, chỉ cần tránh né bên cạnh bia kia thôi, không cần thoát khỏi phạm vi phòng vệ của bia thì sẽ có thể chiến thắng rồi.
Nhưng anh lại cứ lựa chọn làm như vậy.
Đây không phải mất não thì là gì?
Một chút kinh nghiệm chiến đấu cũng chẳng có.
Thậm chí Đồ Quảng cũng không đi nhắc nhở đại ca Chu Tàng Kiếm, khoảnh khắc kia Chu Tàng Kiếm đã sững người, sau đó cũng vui mừng điên cuồng, cùng với sát ý nặng nề, lập tức quát lên: “Ngàn thanh kiếm, giết!”
Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé !
Chuyện vui đến quá bất ngờ.
Tô Minh tự mình tìm con đường chết.
Trách ai được!
Chu Tàng Kiếm vô cùng hưng phấn.
Hiện tại, bia kia của Tô Minh đã đến trên đỉnh đầu một khoảng cách rồi, cho dù bây giờ Tô Minh có tìm cách triệu hồi bia Huyền Diệu về thì cũng chẳng kịp nữa rồi đúng không?
Bởi vì, ngàn thanh kiếm của Chu Tàng Kiếm tấn công với tốc độ nhanh trong chớp mắt.
Tốc độ nhanh ngoài sức tưởng tượng.
Lúc này.
Toàn bộ nhà họ Nguyên, từ trên xuống dưới, toàn bộ mọi người cũng đều thở phào nhẹ nhõm, vui mừng phấn khích.
Vẻ mặt Nguyên Chấp đỏ bừng lại có chút tím tái.
Vốn dĩ, lúc Tô Minh dùng bia kia ngăn chặn ngàn thanh kiếm của Chu Tàng Kiếm, ông ta đã kinh sợ gần như nghẹt thở.
Nhưng vừa chớp mắt.
Ha ha ha ha…
Có lúc, chuyện vui luôn đến vào lúc không ngờ được nhất.
“Tô Minh, anh… Rốt cuộc anh..”, Phong Vân Vũ suýt nữa đã tức đến mức không thở nổi, nghẹn đến chết rồi.
Rõ ràng, tấm bia kia rất mạnh.
Rõ ràng đã đứng ở thế không thể đánh bại.
Vậy tại sao phải…
Tại sao phải tự tìm đường chết vậy!
Ngay sau đó.
Quả nhiên, ngàn thanh kiếm lại ập đến tấn công.
Tù kiếm điên cuồng.
Trơ mắt nhìn ngàn thanh kiếm lại bao vây Tô Minh, nhìn ngàn thanh kiếm kia lại sắp xuyên qua yết hầu, qua đầu, qua ngực… của Tô Minh, ngàn thanh kiếm nóng rực, ánh sáng sáng chói, sát khí nặng nề đến cực điểm.
Nhưng ngay lúc đó.