Tô Minh gọi bố mẹ mình và Đạm Đài Vô Tình, Diệp Mộ Cẩn, Quan Khuynh Thành, Tiêu Nguyệt, Quý Thanh Hoà, Lâm Thanh Loan, Cổ Kim và Ngư Dung Băng đến.
“Ngày mai con phải đến khu vực Hỗn Độn, trong thời gian ngắn chắc không về được”, Tô Minh nói.
Lời nói vừa dứt thì Tô Chấn Trầm và Tuỳ Thanh Liên có chút không nỡ.
Con trai rất ít khi về nhà, vậy mà về chưa được bao lâu thì lại đi rồi.
Đám Tiêu Nguyệt, Quý Thanh Hoà và Lâm Thanh Loan cũng không nỡ. Đám người này khác với đám Đạm Đài Vô Tình, Diệp Mộ Cẩn và Quan Khuynh Thành. Họ cách cấp bậc Đại Đế quá xa, trong thời gian ngắn không có cơ hội đến khu vực Hỗn Độn, nên không thể gặp được Tô Minh.
Điều đáng nói là, thần cách của Quan Khuynh Thành phát huy uy lực nên cảnh giới cũng tăng cao. Hiện giờ đã ở cấp bậc Đại Đế hạ vị sáu chuyển rồi, hai ngày này lại tăng cảnh giới tiếp.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé !
Còn Đạm Đài Vô Tình cũng bước vào cấp bậc Đại Đế, hơn nữa vừa bước vào đã là cấp bậc Đại Đế hạ vị hai chuyển.
Diệp Mộ Cẩn ở cấp bậc Đại Đế hạ vị ba chuyển.
“Ở đây có ít tài nguyên võ đạo, còn có một số võ kỹ. Mọi người chọn đi”, Tô Minh lấy ra những Chí Bảo Hỗn Độn và võ kỹ mà anh đã lựa chọn kỹ.
Thứ nhất, thực lực của người thân và mấy người phụ nữ của anh đều còn rất yếu.
Điều thứ hai là liên quan đến sự an toàn của cả Chiến Uyên, Tô Minh vẫn phải sắp xếp ổn thỏa. Chắc chắn phải để lại Thần Khôi, ngoài ra hiện giờ anh nắm trong tay ý chí Đại Đạo của thế giới Đại Thiên, có thể bảo vệ được Chiến Thành tốt hơn. Nếu thật sự có kẻ địch xâm chiếm thì thần phạt của ý chí Đại Đạo sẽ xuất hiện. Thần phạt đại đạo chắc đạt đến cấp bậc Đại Đế trung vị hai ba chuyển rồi chăng, như này cũng rất mạnh rồi.
Như vậy thì vẫn có thể đảm bảo cho sự an toàn của nhà họ Tô và cả Chiến Uyên.
Kể cả là thế lực mạnh nhất của khu vực Hỗn Độn muốn ra tay với nhà họ Tô thì trong thời gian ngắn cũng rất khó thực hiện.
Còn anh bất cứ lúc nào cũng biết được động tĩnh của nhà họ Tô, chỉ cần chút thời gian là có thể quay về.
Tối hôm đó, anh đến phòng của Diệp Mộ Cẩn.
….
….
…
Ngày hôm sau…
“Ở ngoài phải cẩn thận đấy con nhé!”, Tuỳ Thanh Liên nói với giọng không nỡ.
“Mẹ yên tâm đi, con trai mẹ mệnh lớn lắm”, Tô Minh cười nói, trong lòng cũng có chút không nỡ. Anh thầm hạ quyết tâm phải tiếp tục cố gắng nghĩ cách để nâng cao việc kiểm soát quy luật không gian.
Nếu như có một ngày anh nắm chắc được quy luật không gian và đạt đến thất đoạn thì khéo chỉ mất ba đến năm phút là có thể từ khu vực Hỗn Độn quay về nhà họ Tô rồi. Như vậy thì có thể thường xuyên về nhà. Nếu như có thể nắm bắt đến bát đoạn thì chỉ cần mười hơi thở là về được nhà rồi. Như vậy chắc có thể ngày nào cũng về chăng?
Đoạn đường còn dài nên vẫn phải nỗ lực hơn.
“Chúng ta đi thôi!”, Tô Minh không phải tuýp người lề mề, vì vậy một lát sau anh nhìn Phong Vũ Vân, nói.