Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 1761-1765




"Cậu Tô có mắt nhìn thật", Cổ Dực cũng cười.

"Xin lỗi Tô Minh!", cơ thể mềm mại của Độc Cô Nguyên run lên, bị đả kích ngơ ngác. Cô ta cảm thấy mình không những vừa nhỏ yếu vừa tự cao tự đại, lại vô tri. Giờ vừa hại mình, còn hại cả Tô Minh.

"Anh Cổ Dực này, hay là, đánh hai chiêu nhé?", Tô Minh giơ tay mời, từ khi nhìn thấy Cổ Dực, anh đã cảm thấy đối phương rất mạnh và khủng bố, nên đương nhiên cũng muốn đánh một trận.

"Đừng, Tô Minh, tuyệt đối đừng, thực lực... thực lực... của hắn", Độc Cô Nguyên nóng nảy, túm lấy tay anh theo bản năng, lo lắng đến nỗi bật khóc.

Đám người Độc Cô Nguyên đi theo Cổ Dực đến đây, nên đã tận mắt nhìn thấy hắn mạnh cỡ nào! Sức mạnh ấy khủng bố đến nỗi tuyệt vọng, không tài nào diễn tả được.

Tô Minh làm thế là đi chịu chết!

"Cậu Tô sảng khoái thật, có điều, bổn tọa là Bán Đế, cậu xác định muốn đánh thử hai chiêu hả? Cũng có thể nói, cậu nghĩ mình có cơ hội chịu nổi hai chiêu không, hay là chỉ một chiêu?", Cổ Dực sang sảng cười, nhưng không hiểu sao lại có chút ớn lạnh, cả sơn động như đóng băng, khiến người ra run sợ.

Hắn vừa nói xong.

"Ầm..."

Cổ Dực cũng là một người cực kỳ bá đạo và kiêu căng ngạo mạn, nên đã dứt khoát thả ra khí thế!

Khí thế của Bán Đế đáng sợ cỡ nào?

Tiền Sơn Sơn, Trương Khả cũng bị khí thế ấy đập bay đi ra ngoài, tim gan phèo phổi như bị chấn nát! Mà đó chỉ mới là khí thế của Cổ Dực thôi đấy!

Độc Cô Nguyên và Đạm Đài Vô Tình còn đỡ vì Tô Minh ở cạnh hai cô, nhưng dù vậy, khuôn mặt cả hai vẫn tái mét, khóe miệng rỉ máu.

"A!", sau đó, Cổ Dực hét lên một tiếng tựa như tiếng hét của ma thần. Tiếng hét vang vọng bắn thẳng về không gian xung quanh như những quả lựu đạn.

Thoáng chốc.

"Kèn kẹt..."

Chiến trường chắc chắn, kiên cố tồn tại hàng tỷ năm qua lập tức mai một thành bụi phấn.

Quảng trường khoảng mấy chục ngàn mét vuông lập tức bị quét ngang mở rộng đến mấy trăm ngàn mét vuông. Trường hợp đó quả thật cực kỳ đáng sợ!

Song, hang động số 5 vẫn lành lặn, trông có vẻ khá đặc biệt.

Chỉ thấy, một Cổ Dực mảnh khảnh như thanh niên tri thức lập tức hoàn toàn thay đổi, dáng người thoáng chốc cao lên khoảng 5 mét, cả người tràn đầy Đế văn tỏa ra ánh kim! Thể hiện ra dáng dấp của một Bán Đế.

"Thịch, thịch, thịch, thịch...", càng đáng sợ hơn là mỗi lần Cổ Dực hít thở đều có một sức mạnh dội thẳng vào, khiến đầu óc và lòng người như cộng minh, sắp bị nó chấn nát. 1638684081361.png

"Đây... đây... đây cũng mạnh quá rồi!"

"Cho dù là Đại Đế chắc cũng chỉ thế thôi nhỉ?"

"Nhìn hắn một cái thôi cũng thấy cơ thể và thần hồn như bị xé rách".

...

"Mạnh vậy luôn?", Đạm Đài Chân Thương đã không còn cảm thấy tức giận nữa, mà là nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm trọng.

Nói thật, Cổ Dực - đứa con của Ma Hoàng kia có vẻ... có vẻ còn đe dọa được cả ông ta. Ông ta là Đại Đế thật sự đó!

"Mau cứu người! Nhóc Tô chắc chắn không phải đối thủ của đứa con Ma Hoàng!", lúc này, giọng nói của Hỗn Độn Long Quy chợt vang vọng.

Sau đó, toàn bộ thế giới Tiểu Thiên đều cảm nhận được trong một cái khe dưới lòng đất chợt trào ra khí tức của Đại Đế.

Kế tiếp, bóng một con Long Quy che trời lấp đất lập tức xuất hiện trong mắt hàng tỷ người. Riêng thể tích của nó thôi đã đáng sợ đến cùng cực. Hỗn Độn Long Quy đã đi ra khỏi đáy vách núi Vấn Thiên, định ra tay.

Đạm Đài Chân Thương cũng không do dự gì nữa.

Không những ông ta mà mấy lão tổ có cấp Đại Đế của nhà họ Đạm Đài cũng đứng ra.

Phút chốc, khoảng năm sáu Đại Đế đã rơi xuống lối vào chiến trường Thần Ma!

"Đại Đạo, chúng tôi có cần ra tay không?", giờ đây, điện chủ điện Hoàng Tuyền và nhiều Đại Đế khác trong thế giới Đại Thiên cũng mở miệng hỏi ý chí Đại Đạo.

"Không cần", ý chí Đại Đạo lại chỉ nhàn nhạt nói, tỏ vẻ hết sức khinh bỉ.

Cùng lúc đó.

Ầm!

Hỗn Độn Long Quy, Đạm Đài Chân Thương và các Đại Đế khác đều đồng loạt ra tay, tấn công lối vào chiến trường Thần Ma, định phá cổng, tiến vào cứu Tô Minh.

Song...

Điều khiến người ta trợn mắt há hốc mồm là năm sáu Đại Đế cùng nhau tấn công, thế mà lại không có tý hiệu quả nào.

Mỗi một đòn tấn công kia đều có cấp bậc Đại Đế đấy!

Sau khi đánh lên trận pháp trên lối vào thì lại chẳng có gì xảy ra cả.

Điều này...

Hơn mười ngàn tỷ tu giả võ đại trong thế giới Đại Thiên đều nhìn thấy tận mắt!

Một cảnh tượng khiến người ta rét run!

Đù!

Cánh cổng tiến vào chiến trường Thần Ma khủng bố như vậy luôn hả?

"Ầm, ầm, ầm, ầm...", Hỗn Độn Long Quy im lặng, không nói gì, tiếp tục tấn công, đám Đạm Đài Chân Thương cũng thế. Mấy giây sau, đám Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương đều dừng tay!

"Ý chí Đại Đạo, rốt cuộc thì ông đã làm thế nào? Ông là ai? Sao quyền kiểm soát chiến trường Thần Ma của ông lại mạnh đến trình độ này!", Hỗn Độn Long Quy ngẩng đầu nhìn lên trời, nói với giọng hết sức nghiêm trọng.

Chiến trường Thần Ma bị khống chế đến mức độ này rồi ư?

Chuyện căn bản không có khả năng, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt.

"Quan trọng không?", ý chí Đại Đạo thản nhiên nói, có chút nghiền ngẫm: "Chi bằng hãy yên lặng xem kịch đi".

Hình ảnh đồng bộ trên vòm trời đó càng lúc càng rõ nét hơn.

"Ý chí Đại Đạo, thả Tô Minh ra khỏi chiến trường Thần Ma, đứa con Ma Hoàng của tộc Cổ Ma đó mặc dù là thế hệ trẻ nhưng là do ông động dụng một vài thứ cấm kỵ mà bồi dưỡng nên, có vẻ bỉ ổi rồi", Hỗn Độn Long Quy lại nói: "Huống hồ, hắn đã là Bán Đế, dưới tình hình này mà vẫn còn phải chuẩn bị nhiều Vu Nguyên vậy sao?"

Nhắc đến Vu Nguyên, thái độ của Hỗn Độn Long Quy dường như không khống chế được.

Ức hiếp người, đây đã không phải là ức hiếp người bình thường nữa, mà hoàn toàn là không biết xấu hổ.

Nhiều Vu Nguyên tồn tại như vậy, căn bản không phải là trận đấu đơn độc giữa một mình Cổ Dực và Tô Minh mà chính là trận chiến giữa Tô Minh và cả tộc Cổ Ma.

"Ha ha...", ý chí Đại Đạo chỉ tùy ý cười, châm biếm sự ấu trĩ của Hỗn Độn Long Quy.

"Tiền bối, cậu Tô đó có khả năng nào sống sót không?”, Đạm Đài Chân Thương nhỏ giọng hỏi Hỗn Độn Long Quy.

"Nếu như không có nhiều Vu Nguyên như vậy có lẽ còn có kỳ tích", trong giọng nói của Hỗn Độn Long Quy có một tia bi thương sau khi phẫn nộ đến cực điểm. Mặc dù bà ta chưa từng gặp mặt Tô Minh, nhưng cảm quan của bà ta đối với Tô Minh rất tốt, là một người thanh niên nỗ lực, cầu tiến, thiên phú tuyệt hảo, huống chi Tô Minh còn là ân nhân cứu mạng của bà ta?

Haiz!

Nghe thấy câu trả lời của Hỗn Độn Long Quy, Đạm Đài Chân Thương liền thở dài.

Cùng lúc đó trong hình ảnh đồng bộ.

Đại chiến!

Bắt đầu.

"Vu Thần Quyền!", không nói hai lời, khóe miệng Cổ Dực cong lên tàn nhẫn, tương đối bá đạo và cường thế giơ nắm đấm lên đánh ra một quyền.

Quyền khởi.

Nhất thời, một cỗ khí tức chôn vùi thấu xương thông qua hình ảnh đồng bộ dập dềnh tuôn ra khiến mọi người lạnh run.

Đến thủ đoạn của ý chí Đại Đạo cũng khẽ run rẩy vì khí tức từ hình ảnh đồng bộ đó, phảng phất như sắp bị một quyền đánh tan vậy.

Thực sự quá khủng bố... Không thể hình dung!

Hàng tỷ võ giả của thế giới Đại Thiên khoảnh khắc này gần như đều bị dọa cho hóa đá.

Thậm chí.

Cùng lúc Cổ Dực đánh ra một quyền đó còn có quy luật lực nữa! Gần như đã đạt đến quy luật lực Ngũ Đoạn! Còn có hình ảnh Vu thần ngợp trời kéo theo quyền ấn đồng thời đánh ra.

Quyền ấn dập dờn, gỗ mục khô gãy, không phân biệt được hư thực, dường như giữa thiên địa chỉ có một quyền.

"Ầm!"

Điều khiến người ta bất ngờ đó chính là Tô Minh lựa chọn lấy cứng chọi cứng.

Trời ơi.

Quả thực là...

Hơn nữa, cũng là dùng quyền!

Lựa chọn như vậy đúng là thể hiện rõ cái gì gọi là cực hạn tự phụ nhỉ?

Ngay đến bản thân Cổ Dực cũng có chút kinh ngạc thậm chí còn có chút kính nể.

Ánh mắt của Tô Minh ngưng trọng.

Anh đã dùng tất cả những gì có thể thêm vào trong quyền của mình. 20 tỷ cân, dưới sự thôi động của không gian thần thông, mơ hồ còn đạt đến 100 tỉ cân.

Sau đó, bán bộ Thái U Hỗn Độn Hỏa, kiếm ý đều được dung hợp vào trong quyền ấn để tăng thêm sự sắc bén trên phương diện tấn công, bất kể là lửa hay là kiếm ý đều nắm giữ tấn công!

Ngoài ra, còn có lực lượng ngưng tụ, hai Đại quy tắc sinh tử vân vân cũng đều được thêm vào.

Chớp mắt.

"Ầm!"

Hai quyền đối đầu nhau.

Trong khoảnh khắc

Từ đầu quyền đến cổ tay, cánh tay rồi đến nửa thân trên của Tô Minh... toàn bộ bị xé rách thành huyết vụ và xương vỡ.

Thê thảm! Thê thảm đến mức khiến người khác kinh hãi!

Tô Minh nháy mắt chỉ còn lại nửa thân người, bay ngược ra ngoài...

Còn Cổ Dực? Không chút sứt mẻ.

Đặc biệt là phong mang kim sắc đáng sợ trên đầu quyền càng lập lòe hơn, dường như xâm nhập vào tận xương tay, da thịt, xương tủy vậy...

"Bán Đế, quá mạnh", trong đầu Tô Minh nảy lên một suy nghĩ nhưng cũng đồng thời tuôn ra nhiều chiến ý hơn.

"A, cũng có vài phần thực lực đó", Cổ Dực mỉm cười, lẩm bẩm nói.

Nằm trong dự liệu của hắn ta.

Nếu như lấy cứng chọi cứng đấu quyền với hắn ta, đối phương phải trực tiếp hòa thành hư vô mới đúng, kết quả...

Đương nhiên cũng không sao cả. "Ầm!", quyền thứ hai của Cổ Dực ầm ầm đánh ra.

Hơn nữa, lần này Cổ Dực tựa như di chuyển tức thời, trực tiếp rượt theo đến sát bên tàn thể của Tô Minh, đến trước Tô Minh, mặt đối mặt ầm ầm đánh ra một quyền!

Sự tàn nhẫn bá đạo đó khiến người ta run lạnh trong lòng.

Quyền động giống như gọi mời tử thần thấu trời vậy.

Nhất thời, dưới quyền ấn chí cường của Cổ Dực, tàn thể làm nền của Tô Minh trở nên rất nhỏ bé.

"Bia Huyền Diệu!", có điều, Tô Minh cũng không phải dễ xơi, chớp nhoáng tâm thần khẽ động.

Bia thần hiện thân!

Chắn ngay trước người!

"Ầm..."

Một quyền đó của Cổ Dực đánh lên bia Huyền Diệu.

Cực kỳ chấn động.

Nhưng, bia Huyền Diệu không hề hấn gì.

Chí bảo Hỗn Độn thượng phẩm quá mạnh.

Mà khoảng cách nghỉ ngơi này cũng chỉ trong một hai hơi thở, Tô Minh toàn thân thê thảm trước sự chứng kiến của hàng tỷ người, tàn thể nhu động, nhanh chóng hồi phục.

Thể hiệu khả năng hồi phục thương thế không thể tin nổi.

Tựa như bất tử bất diệt.

Bên ngoài xôn xao cả lên.

Thật sự...

Bao gồm cả Hỗn Độn Long Quy, Đạm Đài Chân Thương đều cho rằng Tô Minh không thể địch được một chiêu. Không phải coi thường Tô Minh mà Cổ Dực là Bán Đế!

Nhưng hiện tại... cảnh tượng đối chiến cho thấy Tô Minh quả thực vô địch.

Quả là đã khai thông vướng mắc rồi.

Quả thật như ảo giác trong ảo giác vậy.

"Tốc độ trưởng thành này thật sự kinh hồn bạt vía", ý chí Đại Đạo âm thầm thì thào tự nói, cực kỳ kiêng kị, nhưng ngay sau đó đã thả lỏng, Cổ Dực vẫn còn con bài Vu Nguyên kia nữa.

Tiếp theo.

"Chỉ Thiên kiếm!", Tô Minh kéo giãn khoảng cách, nâng một lóng tay lên.

Chỉ Thiên kiếm.

Tô Minh dùng Tứ đại kiếm kỹ khủng bố, cộng thêm kiếm ý tạo ra một chiêu hết sức sắc bén, tấn công mạnh mẽ.

1638684129930.png


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.