Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 159: Cừu non trên thớt




"Trẻ tuổi mà trái tim võ đạo đã ổn định như vậy đúng là hiếm gặp", trưởng lão của Chân Diễm tông Lưu Vũ Đằng vốn đang đứng đằng sau Thẩm Băng Tuyền lên tiếng, có chút cảm thán, kèm theo chút tiếc nuối: "Thiếu tông chủ, nếu như ra tay, hôm nay dù có trả giá như thế nào cũng nhất định phải giết chết kẻ này".

Thì ra, Thẩm Băng Tuyền giờ đã không chỉ đơn giản là thiếu tông chủ của Chân Diễm tông nữa rồi.

"Giết!!!", ngay sau đó, Thẩm Băng Tuyền lạnh lùng gằn một tiếng.

Tức thì, Thẩm Băng Tuyền, Lưu Vũ Đằng, Hồng Bành, Giả Mộc, Triệu Thủ Chân, Khô Lâu và hơn mười người của đội lính Xương Sọ đồng loạt lao về phía Tô Minh.

Đất trời như thể đổi sắc.

Chân khí động loạt toát ra, từng đợt âm thanh chói tai vang lên.

Phía bên ngoài sảnh lớn, cả một rừng người ai nấy mặt mày biến sắc vì kinh ngạc.

Kinh ngạc vì đám người Thẩm Băng Tuyền lại cùng lúc ra tay?!

Chuyện này...

Cả tiền bối cũng cùng tham chiến.

Đúng là ngoài dự đoán.

Dù gì, đám người tu tiên ở Huyền Linh Sơn vốn rất kiêu ngạo, chẳng coi giới thế tục ra gì, giờ đám người tu tiên ở Huyền Linh Sơn lại ỷ đông ức hiếp người, đúng là hiếm gặp.

Thực tế, đây là ý của Thẩm Băng Tuyền.

Thẩm Băng Tuyền đã điều tra rất kĩ về Tô Minh, chính vì vậy mới quyết định dùng mọi thủ đoạn để tiêu diệt anh, không cho Tô Minh bất kì cơ hội phản công nào.

Thẩm Băng Tuyền nắm trong tay Băng Hàn bảo kiếm, bảo kiếm màu trắng bạc, lạnh lẽo, được bao quanh bởi chân khí màu bạc, tức khí trên kiếm như muốn đóng băng trong không khí.

"Xoẹt xoẹt..."

Băng Hàn bảo kiếm liên tục chuyển động, khóa chặt mục tiêu vào người Tô Minh, không chút nhân từ đâm thẳng về phía trước.

Rồi tới Lưu Vũ Đằng, gương mặt già nua đầy vẻ yên tĩnh và trầm ổn, hoàn toàn không vì việc bản thân là cảnh giới thiên vị hậu kỳ mà trở nên khinh địch.

Bước đi của ông ta không nhanh, nhưng thân thủ rất khó đoán, người ngoài không có cách nào nhìn thấu được, hai tay không ngừng chuyển động, kết thành một dấu tay phức tạp.

Dấu tay mang màu tím đỏ, tỏa ra ánh sáng giống như một ngọn lửa khiến người xem kinh hãi, khí tức chết chóc tràn ngập.

Hai người Giả Mộc, Triệu Thủ Chân cũng không thua kém, một người dùng kiếm, một người dùng đao, trái phải cùng tiến công.

Còn Khô Lâu và đội lính của hắn ta lại khiến người xem khiếp sợ nhất.

Bọn họ giống như những cỗ máy vậy, từng người xông lên phía trước, không hề sợ hãi, như thể hổ đói lao thẳng về phía Tô Minh.

Đối diện với đám người Thẩm Băng Tuyền đồng loạt ra tay, Tô Minh ngay tức thì đã nhìn ra người có thực lực mạnh nhất trong đám người này là Thẩm Băng Tuyền!

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Tuy rằng đám người Lưu Vũ Đằng, Giả Mộc, Triệu Thủ Chân có cảnh giới cao hơn Thẩm Băng Tuyền, nhưng, Tô Minh dám khẳng định, cả đám bọn họ dồn lại cũng không bằng Thẩm Băng Tuyền.

"Không hổ là người giới thế tục đạt được ngôi vị thiếu tông chủ của Chân Diễm tông, yêu nghiệt siêu cấp trong cả trăm ngàn người chưa chắc tìm nổi một người", Tô Minh thầm nghĩ.

Trước mắt xử lý Thẩm Băng Tuyền đầu tiên!

Chỉ cần xử lý được Thẩm Băng Tuyền, đám người còn lại chẳng khác nào cừu non trên thớt đâu.

Vừa chớp mắt, đám người Thẩm Băng Tuyền đã tới sát người Tô Minh, hơn nữa còn vây kín quanh anh.

Không gian xung quanh Tô Minh như thể bị bóp méo bởi sự tấn công khủng khiếp này.

"Chiến!!!"

Tô Minh bước lên phía trước, dẫm mạnh chân xuống mặt đất, cả cơ thể lập tức bay lên.

Trên mặt đất xuất hiện một dấn chân in hằn, còn bóng anh trong không trung khẽ động đậy, như thể một bóng ma.

"Hù..."

Trong lúc bay lên, Xích Ảnh kiếm trong tay Tô Minh như thể đang gầm thét, lao thẳng về phía Thẩm Băng Tuyền.

Đối mặt với Tô Minh lơ lửng trong không trung, những đòn tấn công của đám người Khô Lâu đã chẳng thể nhắm trúng được mục tiêu.

Thực lực của đám người Khô Lâu quá tệ, trong khoảng thời gian ngắn như thế mà muốn thay đổi hướng tấn công, khóa lại mục tiêu một lần nữa là điều bọn chúng không thể làm được.

Những vũ khí mà bọn chúng dồn toàn lực tấn công vào giờ đây chỉ đâm được vào không khí.

Hồng Bành cũng như vậy, tuy là cảnh giới thiên vị, nhưng còn không phải là đối thủ của người mới đạt cảnh giới bán bộ thiên vị như Khô Lâu, cảnh giới này gần như đều là nhờ dùng thuốc để đạt tới, hắn ta đích thị chỉ là một kẻ ngoại đạo qua đường mà thôi.

Còn ba người Lưu Vũ Đằng, Giả Mộc và Triệu Thủ Chân thì hoàn toàn khác, không hổ là những trưởng lão, hộ pháp có thế lực ở Huyền Linh Sơn, thực lực rất mạnh, hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu cũng rất đáng sợ.

Ngay khi mà Tô Minh vừa bay người lên không trung, ba người họ đã lập tức chuyển hướng tấn công một cách dễ dàng, như thế đã chuẩn bị từ trước.

Dấu tay tím đỏ, luồng hào quang màu xám không ngừng phóng đại quanh lưỡi đao, mũi kiếm sắc nhọn, tất cả đều hướng thẳng về phía Tô Minh, tốc độ nhanh đến kinh ngạc.

Đồng thời, ngay lúc đó.

"Bịch!!!"

Xích Ảnh kiếm đâm mạnh vào Băng Hàn bảo kiếm của Thẩm Băng Tuyền.

Khi vừa tiếp xúc, ánh mắt Thẩm Băng Tuyền khẽ rung lên, lùi về phía sau nửa bước, cổ tay có chút run rẩy, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.

"Sức mạnh không thể tin được, nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể tiêu diệt", ý nghĩ đầu tiên vụt lên trong đầu Thẩm Băng Tuyền.

Mà lúc này, Tô Minh lại chẳng nghĩ gì hết.

Vì anh không có thời gian.

Quãng thời gian quá ít ỏi.

Giữa không trung, anh nghiêng người.

Một động tác nghiêng người uyển chuyển né tránh đường kiếm của Triệu Thủ Chân đang nhắm thẳng về phía cổ họng mình.

Nhưng lúc này còn có Lưu Vũ Đằng và Giả Mộc cũng đang đồng loạt tấn công.

Tô Minh có thể tránh được mũi kiếm của Triệu Thủ Chân là đã đạt tới cực hạn rồi, hoàn toàn không đủ thời gian để đồng thời né được ba hướng tấn công.

Bắt buộc phải áp chế Lưu Vũ Đằng và Giả Mộc.

"Cút!", Tô Minh gầm lớn một tiếng, không chút sợ hãi, tay còn lại đưa lên tung một quyền.

Một quyền nhìn có vẻ tùy tiện kia nhưng lại cực kì chuẩn xác, đánh thẳng vào dấu tay tím đỏ của Lưu Vũ Đằng.

"Bịch...."

Một quyền đánh tới, dấu tay của Lưu Vũ Đằng đã lập tức bị đánh rời.

Còn về lưỡi đao đang hướng tới từ phía Giả Mộc, Tô Minh dùng cước chân đạp thật mạnh.

"Đùng..."

Một cước đơn giản nhưng có sức công phá tới 2 triệu cân, mạnh mẽ không ai bằng, một cước thôi đã đá vỡ lưỡi đao đó.

Đợt tấn công đầu tiên của đám người Thẩm Băng Tuyền đã bị Tô Minh hóa giải.

Hơn nữa, anh còn không hề có bất kì một thương tích nào.

Chỉ trong quãng thời gian ngắn ngủi đó.

Tô Minh một mình có thể chống chọi lại màn hợp sức tấn công của năm sáu người tu tiên cảnh giới thiên vị và hơn mười người cảnh giới tông sư??


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.