Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 1302 Cứ vậy mà đã giết Bạch Như Hân?




"Là do cô ta tự dưng xuất hiện, chen vào trận đấu của tôi. Giờ còn lảm nhảm, rất phiền nên tôi đành tiễn cô ta xuống gặp Diêm Vương trước vậy!", trong sự tĩnh lặng và kinh ngạc của mọi người, Tô Minh nhìn Kim Thanh, cười nói.

Giống như chỉ làm một chuyện ruồi bu.

Mà Kim Thanh thì lại run lên, mặt mày trắng bệch, ngơ ngác.

Tuy cô ta không muốn thừa nhận, nhưng Kim Thanh biết thực lực của mình vẫn yếu hơn Bạch Như Hân một chút.

Ngay cả Bạch Như Hân cũng bị giết, mà còn bị giết chỉ bằng một quyền thì chính mình sẽ khá hơn bao nhiêu?

AzTruyen.net

Tên nhóc loài người kia thế mà lại có thực lực mạnh hơn cảnh giới ư?

Đáng sợ nhất là anh ta còn thích trực tiếp ra tay chứ không muốn nói nhiều! Trông còn kinh khủng hơn kẻ điên!

Cứ vậy mà đã giết Bạch Như Hân?

Đa số người trong tộc thú đều thích chiến đấu, lại càng có nhiều người không sợ cái chết, đặc biệt là tộc Kim Bằng Thái Cổ. Thế nên, Kim Thanh đã từng gặp rất nhiều kẻ tàn nhẫn, nhưng tàn nhẫn như thanh niên loài người kia thì lại lần đầu nhìn thấy.

"Bạch Thuận, giết cậu ta!", nhưng Kim Thanh còn chưa kịp hoàn hồn thì Bạch Chấn Phong đã mở miệng quát.

Tuy Bạch Như Hân chỉ thuộc tầm trung trong thế hệ trẻ nổi trội ở tộc Bạch Phương, cũng không coi như là yêu nghiệt. Mất một Bạch Như Hân cũng chẳng đáng là gì đối với tộc Bạch Phượng.

Có điều, ông nội của Bạch Như Hân lại là trưởng lão trong tộc. Dù địa vị ông ta không tính là cao và hôm nay cũng không có mặt ở đây.

Hơn nữa, tuy Bạch Như Hân chẳng là cái đinh gì, nhưng cũng là huyết thống nòng cốt. Cô ta bị giết chính là sỉ nhục rất lớn đối với tộc Bạch Phượng.

Trông vẻ mặt của Bạch Chấn Phong là biết, quả thật khó coi muốn chết. Đương nhiên là ông ta muốn giết chết tên nhóc loài người kia ngay rồi.

Ban nãy, Tô Minh thể hiện ra thực lực nháy mắt giết chết Bạch Như Hân, quả thật khá kinh người và có hơi không phù hợp với lẽ thường. Nhưng, Bạch Chấn Phong cũng không định tự mình ra tay, tựa như đang nhìn con kiến giết con gián. Tuy có hơi ngạc nhiên vì không hợp lý! Nhưng là một con hổ, không thể nào tự hạ mình ra tay đối phó một con kiến được!

Một cao thủ có đẳng cấp đại trưởng lão trong tộc Bạch Phượng, tuyệt đối không thể tùy tiện ra tay với một thanh niên, dù cậu ta có là loài người.

Thế nên, Bạch Chấn Phong mới sai Bạch Thuận.

Bạch Thuận rất thân với ông nội Bạch Như Hân, chắc hẳn ông ta cũng muốn tự mình ra tay báo thù cho cô ta.

Hơn nữa, Bạch Thuận cũng rất mạnh, là Bất Tử tầng ba và nằm trong top 5 các trưởng lão tộc Bạch Phượng.

"Chàng trai loài người, đừng trách tôi, là tự cậu muốn chết thôi!", trong đôi mắt già nua của Bạch Thuận hiện lên vẻ âm u, nhìn thẳng vào Tô Minh. Vốn là một người thuộc thế hệ trước, ông ta cũng có suy nghĩ như Bạch Chấn Phong, sẽ không tùy tiện ra tay với người trẻ. Nhưng giờ Bạch Như Hân đã chết, vả lại, đại trưởng lão cũng mở miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.