[Truyện Dịch] Âm Gian Thương Nhân/Buôn Đồ Người Chết

Quyển 15 - Chương 4: Bùa hộ mệnh




Nhân viên bảo vệ còn nói với tôi, người chủ nhà cũ hình như là buôn bán nữ trang, nguyên vật liệu đều nhập từ Thái Lan. Căn nhà kia là hai vợ chồng họ ở, nhưng mỗi năm chỉ ở một hai tháng, mà trong thời gian ở, cũng chỉ ở trong, không ra ngoài. Thời gian còn lại trong năm họ ở bên Thái.

Nữ trang của Thái Lan nổi tiếng khắp thế giới, cũng chẳng có gì khó hiểu. Nhưng thực tế, tôi biết có một loại thương nhân, dưới vỏ bọc nhập khẩu nữ trang mà giao dịch bẩn thỉu.

Ai cũng biết, Thái Lan có mấy đồ quốc bảo, tiếng tăm lừng lẫy, như bùa yêu, đền thờ, voi và bùa hộ mệnh. Trong đó có mấy loại bùa hộ mệnh là loại rất tà dị.

Truyền thuyết kể rằng bùa hộ mệnh được làm từ di vật người chết, thậm chí có một số còn được tẩm thi dầu. Có tác dụng bảo lãnh bình an, thăng quan phát tài, một số còn có thể giết người, làm cho người ta tán gia bại sản, vận đen triền miên.

Thứ bùa này là loại mê tín dị đoan, trên nguyên tắc thì Trung Quốc cấm nhập khẩu. Bởi vậy xuất hiện một số thương nhân bùa ngải, mượn cớ nhập khẩu nữ trang, trộn lẫn bùa hộ mệnh trong đó, mang về đại lục bán.

Nếu như tên kia thật sự làm nghề này, cô gái coi như đã chọc phải tổ kiến lửa. Nguyên liệu mà người Thái thường dùng tương đối âm tà, đều lấy từ trong nghĩa địa. Nếu thực sự dùng để hại người, với bản lĩnh một thương nhân quèn như tôi khó có thể giải quyết được.

Thường nói, hòa thượng nước ngoài thì chỉ biết niệm kinh, điều này là thật. Tôi như một hòa thượng bản địa, đối phó tà thuật nước ngoài, thật là chẳng có chút phần thắng.

Tục ngữ nói, đan tương quyền như sơn (khác nghề như cách núi), các phù thủy Thái Lan thường lấy độc trị độc để đối phó với bùa chú. Nhưng tôi thì chẳng biết tí gì về bùa chú cả.

Tôi nói suy nghĩ của mình cho nữ chủ nhân, sau khi nghe được, nàng liền nổi trận lôi đình, nói nhất định phải tìm bằng được chủ nhà cũ tính sổ, mẹ nó muốn hại người, lại không dám đối mặt với ta.

Tôi cười cười, nói nếu đối mặt, với quyền lực của người mà cô gọi là chồng, chẳng phải hắn sẽ bị chơi chết sao? Như vậy đi, chuyện này vượt quá năng lực của ta, tà thuật của Thái Lan thì tốt nhất cô nên tìm người Thái tới giải, tôi thật là bó tay rồi.

Ai ngờ cô ta lại tức giận, tay chỉ vào mũi tôi nói, nếu như tôi không giải quyết chuyện này, sẽ bảo chồng nàng bắt tôi vào tù.

Cái mũi của tôi hếch lên, chỉ hận không thể cho cô ta một bạt tai. Cô gái này sao lạ giống chó điên, cứ gặp người là cắn?

Tôi chẳng khách khí nói, muốn bắt ta thì bắt luôn đi. Có tin là bắt ta, sau này mỗi ngày ngươi đều bị ma ám hay không?

Cô gái cười lạnh nói: "Trương đại sư, ngươi không thể nói vậy được. Thân thể của ta ngươi nhìn rồi, cũng sờ soạng rồi, giờ lại muốn quất ngựa truy phong? Nếu chuyện này tới tai chồng ta..."

Nghe cô ta nói vậy, lòng tôi liền chột dạ. Chết rồi, đều là tại trước đó bị túi ngũ cốc chi phối, làm cho cô ta nắm được đằng chuôi. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, đừng nói tới thanh danh, ngộ nhỡ còn bị kiện tội hiếp dâm, cả đời tôi sẽ không ngẩng mặt lên được.

Chẳng có cách nào, tôi chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Có điều tôi vẫn bảo cô ta mau chóng liên hệ với chủ nhà cũ, tốt nhất là dùng biện pháp hòa bình để giải quyết chuyện này.

Nhân viên bảo vệ lại nói với tôi, có khi giờ này chủ nhà cũ đã sang Thái rồi. Hằng năm vào thời điểm này là bận rộn nhất, hắn trên lý thuyết là không về nước.

Tôi bỗng nảy ra một ý kiến, bùa hộ mệnh Thái Lan cũng là dùng di vật người chết tạo nên, như vậy về bản chất rất gần với vật tà âm. Như vậy liệu có thể dùng phương pháp đối phó vật tà âm mà áp dụng vào bùa hộ mệnh hay không?

Ý nghĩ này làm tôi bỗng hưng phấn, giống như giữa dòng nước xiết mà vớ được sợi dây. Nghĩ là làm, tôi liền bảo Lý mặt rỗ cùng tôi đi mua ít đồ.

Nữ chủ nhân lại bảo tôi dẫn nàng lên lầu, thu dọn một số đồ đạc, đêm nay mang tới khách sạn dùng, nàng không dám một mình đi lên.

Tôi do dự, sau đó ghi một danh sách những đồ cần thiết cho Lý mặt rỗ đi mua, còn mình thì dẫn cô gái kia lên lầu.

Vừa vào phòng, đã cảm thấy âm trầm, lạnh lẽo. Cảm giác này tôi cảm nhận rất rõ, khồn biết là do tâm lý tác động hay thật sự căn phòng có vấn đề?

Cô gái vội vàng mở tủ chọn quần áo, tôi thì ngồi chờ, rút một điếu thuốc ra châm. Nhưng ngồi chờ, tôi lại thấy có gì đó không đúng, giống như có ai đó thổi hơi vào tai tôi. Bất thình lình quay đầu lại, lại chẳng có ai. Không khí này thật bất thường.

Trong lòng tôi bắt đầu nôn nóng, thúc giục cô gái nhanh lên, hiện giờ trong tay tôi chẳng có vũ khí gì, ngộ nhỡ gặp vật gì tà dị, cũng chẳng biết ứng phó làm sao.

Cô gái miệng đáp ứng, tay lục lọi nhanh hơn.

Nhưng cùng với không khí cổ quái này gợi lên, tôi lại không tự chủ được. Toàn thân bắt đầu nóng ran, cả người đổ mồ hôi. Trong đầu chẳng tự điều khiển được, hiện ra từng hình ảnh, tứ thế khêu gợi của cô gái.

Một âm thanh đột ngột vang lên trong đầu: "Suy nghĩ gì nữa, đừng nghĩ ngợi, lên đi. Nàng bảo ngươi lên lầu, là muốn làm gì đó cùng ngươi. Thức ra nàng đã sớm có ý với ngươi, muốn có một đứa con, nhưng những người khác không ổn, ngươi là lựa chọn tốt nhất."

Tôi bị âm thanh kia chi phối, vô thứ đứng dậy, mắt nhìn hau háu về phía cô gái. Lúc này nàng mặc một cái váy ngủ vừa ngắn vừa rộng, đang chổng mông lục tủ quần áo, chợt lôi trong tủ ra một bộ đồ lót ren.

Tới đây thì tôi không thể kìm chế được nữa, cảm giác ý thức mơ hồ, cả người không bị khống chế, nhào tới vật cô gái lên giường.

Cô ta sợ hãi hét lên, muốn bỏ chạy.

Nhưng tôi sao lại cho nàng cơ hội chạy thoát? Lập tức dùng sức đè nàng xuống. Quả nhiên lần này nàng không chống cự nữa, mà nhắm mắt kích động nói: "Làm nhanh lên, đừng để bạn ngươi phát hiện.."

Tôi không nói nhiều, tay chân khua loạn, cởi quần áo. Nhưng còn chưa kịp hành động, cửa phòng lại lần nữa vang lên tiếng gõ. Ngoài cửa Lý mặt rỗ gọi: "Trương gia tiểu ca, mở cửa, ngươi bảo ta đi mua đồ nhưng chưa đưa tiền, ta không có tiền mặt."

Nghe thấy tiếng lão Lý, hình ảnh tấm thân bẩn thỉu của hắn hiện lên, tôi lập tức mất sạch hứng thú, ý thức cũng thanh tỉnh lên nhiều, buông lỏng nữ chủ nhân: "Thật có lỗi, gần đây bị mấy thứ tà âm ám lên, thật sự tôi không thể tự chủ."

Cô gái oán hận trợn mắt lườm tôi một cái, vội đứng dậy sửa soạn quần áo.

Lý mặt rỗ đi vào thấy cô ta như vậy, lập tức há hốc mồm, sau đó tự tát mình một cái: "Ôi, ngươi xem ta đã làm gì? Thật xin lỗi, ta đi ngay đây, hai ngươi cứ tiếp tục."

Tôi dở khóc dở cười giữ hắn lại: "Đừng suy nghĩ vớ vẩn. Đại tỷ, cô mau thu xếp quần áo nhanh đi, tôi với bạn tôi ra ngoài mua đồ."

Cô gái do dự: "Ta...ta thu dọn nãy giờ chưa đủ."

Nhìn bộ dạng nàng có vẻ vẫn chưa thỏa mãn, tôi không tự chủ được, liền thấy xấu hổ: "Tranh thủ thời gian sắp xếp đi, tôi không thể ở cùng cô, trong phòng cô toàn những thứ không sạch sẽ, mình tôi không gánh được."

Nàng lúc bấy giờ mới hừ một tiếng, cầm túi xách lên đi ra ngoài.

Chờ cô ta đi khỏi, Lý mặt rỗ lập tức mắng tôi sao không chớp thời cơ? Đây thực là cơ hội tốt mà.

Tôi tức giận đạp hắn một cái: "Mau, bớt nói nhảm. Sự việc lần trước ảnh hưởng tới tâm trí của ta, đến giờ vẫn chưa bình phục."

Nhìn Lý mặt rỗ biểu lộ sự hoài nghi, tôi biết có giải thích cũng vô ích, liền dứt khoát mặc kệ hắn, lôi hắn ra ngoài mua đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.