[Truyện Dịch] Âm Gian Thương Nhân/Buôn Đồ Người Chết

Chương 136




Chương 136

Ngải heo

Tôi vội đến đỡ hắn lên, nói:”Lão nhân gia, người đừng làm vậy. Cứ nói rõ ta nghe sự tình thế nào, rồi ta nghĩ cách giải quyết”.

Lúc này lão ăn mày mới đứng lên thở dài, đưa tay lau đôi mắt đang nhòe nước liếc nhìn về hướng tên mập. Nguyên căn cái nhẫn ngọc này là do tổ tiên ông ta để lại, không biết là đã truyền bao nhiêu đời rồi. Theo truyền thống gia tộc, vào thời điểm người con trưởng trong gia đình kết hôn sẽ bàn giao lại cho người này thì gia tộc sẽ được bình an, thịnh vượng phát đạt.

Điều này thật sự có hiệu quả, gia tộc bọn họ trong thôn tuy không phải là giàu nhất nhưng vẫn có tên tuổi, cuộc sống khấm khá, nên cả họ đều tin là nhờ nhẫn ngọc linh nghiệm.

Nhưng kể từ khi lão ăn mày đem nhẫn ngọc giao cho con trưởng của ông thì bắt đầu xuất hiện những việc không bình thường. Dù sắp kết hôn nhưng con trai ông lại giam mình trong phòng không gặp gỡ ai kể cả cha mình, trong khi mọi người trong gia đình đều tất bật chuẩn bị cho hôn lễ này. Lão ăn mày rất tức mình, thân là bậc phụ mẫu mà con trai không bao giờ tới chào hỏi nói chuyện một câu. Ngày bình thường con ông có ăn nằm gì thì cũng mặc kệ, bây giờ gần diễn ra đại sự mà hắn chứ như vậy làm lão vô cùng khó chịu. Lửa giận bùng lên lão tới đạp cửa phòng con trai, định lôi ra ngoài giáo huấn cho một trận.

Vừa xông vào phòng con trai thì ông lập tức choáng váng, con trai ông đang nằm trên giường với bộ dạng mập béo núc ních chứ không phải thân hình mảnh khảnh thường thấy, miệng thì đang nhai ngấu nghiến cái đầu heo. Dù thân hình phát tướng nhưng đường nét trên mặt vẫn cho thấy đó là quý tử của ông, nếu không lão ăn mày đã tưởng có người lạ đột nhập vào phòng.

Trước đây con trai ông cũng ăn nằm nhiều nhưng không mập, nhưng giờ đây vừa mới ba ngày đã mập gấp đôi, bụng to như bà bầu, mặt mũi phì nộn ra. Điều này làm cho người làm cha như lão thật sự cảm thấy sợ hãi.

Lão liền tới chất vấn thằng con nhưng nhưng hỏi hắn cái gì cũng trả lời không biết, chỉ nói ngủ dậy thấy rất đói nên ăn, sau khi ăn no xong rồi thì buồn ngủ và ngủ tiếp, cứ như vậy…. Sau đó hắn cuối xuống nhìn bụng và thoáng giật nảy mình, bản thân con trai lão cũng không ngờ thân hình lại biến dạng như vậy. Đôi chân bây giờ cũng quá nhiều mỡ, việc đi lại thật sự khó khăn…

Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì thật xấu hổ. Lão ăn mày từ đó lập tức từ chối tiếp khách, gọi từng người trong nhà đến phòng con trai. Ai vừa nhìn thấy cũng sốc, người mẹ tới thấy con trai mình như vậy lập tức há hốc, trợn mắt vì nghĩ thân xác như thế này sao có thể kết hôn?

Không đợi lão ăn mày nói chuyện, gã con trai vừa nhìn thấy đồ ăn chiêu đãi thôn dân còn thừa liền lập tức nhào vào ăn tới tấp không ai kéo ra nổi. Tám cái móng héo, một con gà, một nồi cơm lớn hắn đều ăn sạch sẽ. Lượng thức ăn này năm người ăn còn không hết mà một mình hắn xơi toàn bộ, đã vậy nhìn bộ dạng còn có vẻ chưa no muốn ăn nữa.

Người trong nhà thấy cảnh tượng như vậy đều kinh hãi, không ai cản được hắn, đành phải lấy dây thừng trói lại. Nhưng tên mập khỏe vô cùng, vừa nhìn thấy thức ăn lập tức kéo đứt dây nhào tới. Không còn cách nào khác đành phải trói hắn bằng dây kẽm. Kể từ đó, gã con trai chỉ cần nhìn thấy đồ ăn là bất chấp nhào tới, người trong nhà không ai dám để đồ ăn trước mặt hắn. Không có đồ ăn, tên mập liền chửi bới ồn ào làm náo loạn cả xóm. Không còn cách nào khác, người trong nhà đành phải giả dạng làm ăn mày, nói cho gã con trai rằng nhà nay đã nghèo, không có gì ăn.

Sau khi trăn trở suy nghĩ, cả nhà đều thống nhất điều bất thường xảy ra là do nhẫn ngọc truyền đời kia. Vì những điều kỳ quái của gã con trai đều bắt đầu xuất hiện từ khi tiếp xúc với nhẫn ngọc. Lão ăn mày là người mê tín nên tin rằng chiếc nhẫn ngọc có ma ám. Lão từng tìm tới chùa miếu, đạo quán để giải trừ siêu độ cho chiếc nhẫn nhưng không hiệu quả.

Đem chiếc nhẫn cách xa khỏi người của tên mập thì triệu chứng cũng không giảm bớt chút nào, vẫn ăn như thể sắp chết đói. Hết cách, lão ăn mày đi nhờ vả nghe ngóng khắp nơi và cuối cùng tìm được đến nơi này mong tôi giúp đỡ.

Lão ta còn sợ tôi không tin nên đưa tấm hình thời điểm còn gầy của con trai hắn cho tôi xem. Nhìn vào hình tôi giật nảy mình, trên hình là một người thanh niên tuấn tú, gương mặt sáng sủa, nhã nhặn đầy vẻ tri thức. Khác hẳn với con heo đang nằm đằng kia, mập đến mức ngũ quan trên mặt đều bị bóp méo.

Tôi thật không nhịn được cười, đây là vật âm tà gì lạ lùng tôi chưa từng nghe qua. Một thứ đồ có thể khiến người khác ham ăn và biến thành heo. Tôi chợt nhớ tới túi ngũ cốc, mà cái túi này khiến cho người ta chết vì đói còn chiếc nhẫn thì lại khiến cho người bị ếm ăn đến chết. Nếu hai vật này mà đấu với nhau không biết cái nào sẽ giành phần thắng :LOL:

Tôi vẫn có chút không tin là do nhẫn ngọc quấy phá, chắc chỉ là trùng hợp gì đó thôi. Vì thực tế có một số loại bệnh có thể khiến cho người ta trong một thời gian ngắn trở nên béo phì.

Tôi hỏi lão ăn mày có từng đưa con hắn đến bệnh viện khám chưa. Lão nói đều đưa đến hết thảy từ bệnh viện nhỏ tới lớn, tiền bạc tích cóp trong nhà đều dùng đem đi chữa trị nhưng kết quả đều giống nhau. Tên mập bị tiểu đường, tăng đường huyết do béo phì quá mức, ngoài ra các chỉ số khác đều rất bình thường.

Với tình huống này cũng không phải là quá khó giải quyết. Tôi đã biết chủ của chiếc nhẫn, bây giờ chỉ cần tra ra lai lịch của vật này là hiểu được vấn đề. Tôi liền nói với lão cái bang:”Lão nhân gia, ta có thể thử một lần nhưng không hứa chắc là thành công. Nếu giải quyết được vụ này, tôi không cần tiền bạc gì, ông chỉ cần đưa cho tôi chiếc nhẫn ngọc là được”

Lão ăn mày liền vội gật đầu, nói chỉ cần giúp con trai lão trở lại bình thường, đừng nói là chiếc nhẫn ngọc, dù có đem toàn bộ tài sản gia đình đưa cho tôi ông cũng chịu.

Tôi nói bọn họ đêm nay hãy kiếm nhà nghỉ gần đó nghỉ qua đêm, chỉ cần để lại gã mập với tôi là được. Lão ăn mày đồng ý nhưng lo lắng không biết một mình tôi có chế ngự được con trai của hắn không hay cần để lại vài người giúp đỡ. Tôi nói không cần vì tôi có trợ thủ.

Trợ thủ của tôi không ai khác là Lý mặt rỗ, tôi với hắn làm việc với nhau bao lâu nay đã rất hiểu ý, chỉ cần lắc mông thôi gã họ Lý cũng biết ta cần gì. Cũng không hẳn là tôi muốn hắn làm trợ lý của tôi, đơn giản là những thương vụ hiểm nguy của tôi đều có sự tham gia của hắn, đó là cơ duyên.

Tôi gọi cho Lý mặt rỗ nhưng hắn từ chối không chút do dự, nói hắn không rảnh, phải lo chăm sóc cho Sở Sở. Tôi cũng không cưỡng cầu, sau vụ việc lần trước cả hai đều bị nguy hiểm, tôi cũng muốn họ nghỉ ngơi một thời gian không nên lôi kéo vào thương vụ này.

Không còn cách nào khác, tôi đành bảo lão ăn mày để Nhị Khuê ở lại. Nhị Khuê tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, lại là người tiếp xúc nhiều với tên mập nên biết làm thế nào để chế phục hắn. Tôi đem tất cả những thứ trong nhà có thể bỏ vào miệng đều dọn đi hết. Tội sợ lúc tên mập đói điên dại rồi sẽ bất chấp cái gì cũng nuốt.

Sau đó tôi đi chợ mua rất nhiều những tấm gương đủ kích cỡ hình dáng đem về treo đầy trên tường. Chiêu này gọi là “trục tà”, có thể giúp nhận thấy được những thứ không sạch sẽ ẩn giấu trong đồ vật. Hơn nữa còn có thể dùng gương bố trí một ít trận pháp để bảo hộ an toàn cho mình.

Tôi dùng chu sa pha với máu chó vẽ bùa lên gương, bỗng dưng thấy Lý mặt rỗ tới. Nhìn thấy phòng trống không, hắn giật nảy mình:”Trương gia tiểu ca, ngươi dọn nhà chuẩn bị chuyển đi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.