Truyện Đệ Nhất Lang Vương - Vu Kiệt

Chương 848: Bắt người




= Bốn phút sau, hai mươi mấy chiếc xe của đồn cảnh sát ập tới như sét đánh, bao vây cả quán bar.

Nhất thời, mọi người trên đường đều nhìn về phía này với ánh mắt đầy khiếp sợ.

Ban ngày ban mặt mà làm ầm ầm thế, đây là lần đầu tiên Lạc Thành xuất hiện cảnh này sau mươi mấy năm qua.

Phần lớn cư dân ở gần đó đều là người bản địa ở Lạc Thành, cũng chỉ có người ở đây mới biết rõ bình thường thành phố này thế nào, đừng nói là xe của đồn cảnh sát, thỉnh thoảng bảy tám giờ tối thấy một cảnh sát mặc đồng phục tuần tra cũng đã là chuyện lạ.

Đọc nhanh ở VietWriter

Hơn nữa bọn họ cũng biết đây là nơi thế nào, đây chính là trung tâm tội ác của Lạc Thành.

Mỗi khi màn đêm buông xuống, mỗi một ngõ nhở ở khi này, mỗi một khu vực đều trở thành chốn ăn chơi của lũ du côn, nhất là quán bar đó, địa bàn của tên trùm két tiếng Lạc Thành, Hứa Long.

Dường như mỗi ngày đều có xe cứu thương chạy tới quán bar đó để cứu người.

Trong nhắy mắt, ngã tư đường chẳng có dấu chân ai nhanh chóng tập trung một đám người qua đường.

Ai cũng chỉ trỏ vào quán bar, tiếng bàn luận đầy xôn xao.

“Uầy, ông nghĩ chuyện gì xảy ra thế? Sao lại có nhiều người chạy tới đây thế này? Đó không phải là địa bàn của Hứa Long à?”

Đọc nhanh ở VietWriter

Đúng đó, nhiều người chạy tới đây thế này, đừng có nói là tới bắt hắn nha!”

“Bắt hắn? Bắt thì tốt chứ sao, tên khốn như hắn phải bị bắt từ lâu rồi kìa, sống trên đời cũng chỉ tổ gây thêm tai họa, có lần thằng nhóc nhà tôi bị đàn em của hắn đánh, đến bây giờ nó vẫn không dám ra đường vào ban đêm, thứ khốn kiếp như hắn nên ở tù mọt gông”.

“Đúng đó đúng đó, mấy năm trước hình như có mấy cô bé bị hắn hại thảm, nghe nói sau đó bọn họ trực tiếp nhảy xuống biển tự sát, đúng là tội lỗi trời đất không thể tha”.

“…”

Ở đây không có một người nào là không hận chủ nhân của quán bar này, bây giờ thấy thế, lòng họ đầy căm phẫn lên tiếng khen hay.

Bình thường, không phải là họ không muốn đứng lên chống đối, dạy cho Hứa Long một trận ra trò.

Nhưng hắn lại có cả một đám đàn em, tất cả những người dám tung tin đồn ra ngoài thì hôm sau đều bị giải quyết, mười mấy năm trước đã xảy ra một vụ phóng hỏa khiến tất cả cư dân ở đây không dám trêu chọc Hứa Long nữa.

Hơn nữa bọn họ cũng nhận được tin tức rằng bối cảnh Hứa Long không hề đơn giản, sau hắn ta có một nhân vật cực kỳ quyền lực của Lạc Thành, dù có bắt hắn ta vào tù cũng vậy thôi, hôm sau lại được thả ra ấy mà.

Chuyện đó vừa được lan truyền ra thì còn ai dám đụng tới hắn nữa?

Bọn họ nghĩ tới mười mấy năm uất nghẹn trong lòng, tiếng bàn tán lại ngày càng vang dội.

Rất nhanh, hơn một trăm cảnh sát đã dùng tốc độ nhanh nhất để giăng đường dây cảnh báo tránh xa bên ngoài quán bar.

Những người khác nhanh chóng cầm chiếc còng số tám lạnh lẽo, phá cửa vọt vào.

Khi cánh cửa bị phá mở, hình ảnh mấy tên côn đồ nằm đầy đất bên trong đập vào mắt tất cả mọi người…

Tất cả đều rung động!

Tiếng kêu rêu.

Tiếng khóc tiếng la.

Cùng với những con dao rơi đầy đất.

Trực tiếp đẩy bầu không khí lên một nhiệt độ nhất định.

Những người bình thường chỉ mong sống trong yên bình thấy thế thì sắc mặt tái nhợt.

“Má ơi, nhiều dao thế, mấy… Mấy thằng đó, rốt cuộc chúng nó xem mạng người là cái gì?”

“Thì tôi đã bảo mà, ban ngày ban mặt đóng cửa kín mít thì chắc chắn là chẳng có gì hay ho, thì ra là đánh nhau ầm ầm bên trong. Nhiều đồ gọt hoa quả thế này, không bắt lại để thẩm vấn xử phạt thì còn đợi đến khi nào?”

“Đúng đó, đúng đó, đám nằm dưới đất phải bị tóm về hết!”

“…”

Giọng nói của bọn họ cứ như ấm nước sôi trào, lửa bùng lên mãi không dứt.

Người trong đồn cảnh sát thấy cảnh đó cũng hít một hơi thật sâu.

Bọn họ cũng có ấn tượng về Hứa Long, biết rõ hắn là loại người thế nào, vì một vài lý do đặc biệt nên họ không thể nắm được thóp của hắn, nhưng lại biết được trong thành phố này có bao nhiêu người bị chúng nó tàn phá mỗi ngày.

Có người đứng trong quán bar sửng sốt rất lâu, trong lòng đầy khiếp sợ mãi vẫn không ngơi bớt.

Bọn họ hoàn toàn không tin được rằng mình lại thấy được những kẻ chuyên bắt nạt người khác lại nằm dưới đất kêu rên thế này.

Nhưng không ai có thể cho bọn họ đáp án.

Trên thực tế, sau khi vào đến nơi, ngoài những tên côn đồ được nhìn thấy dưới mặt đất thì cũng chỉ có một cô gái và Hứa Long đang bị trói vào cây cột, hoàn toàn không có một người nào khác.

Bấy giờ, không có thời gian để bọn họ do dự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.