Chương 813
Bát Đại Kim Cương tức giận lên!
Bọn họ đều là những người tinh nhuệ trong lính đặc chủng, đối phó với quân tướng hung tợn, cũng là dễ như trở bàn tay.
Nhưng hai tên nhãi ranh trước mặt này lại tuyên bố muốn giải quyết bọn họ trong mười sáu giây, thậm chí là mười bốn giây!
Đây là sự sỉ nhục lớn nhất đối với bọn họ!
Đại Kim Cương dẫn đầu cả giận nói: “Tôi sẽ đối phó với thằng ranh đang hút thuốc kia.”
“Thăng gấu đen kia, thì giao cho các người đấy!”
Cái gì cơ!
Mắt của Độc Lang toát ra ánh sáng lạnh lẽo!
Cho tới nay, điều kiêng ky nhất của anh ta chính là người khác chế giễu màu da của anh ta.
Nhưng mà bây giờ, Đại Kim Cương gọi thẳng anh ta là thăng gấu đen!
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
Độc Lang không báo trước mà xông về phía Đại Kim Cương: “Tao đen con mẹ mày!”
Đại Kim Cương nhíu mày: “Mẹ nó, vậy thì ông xử lý mày trước, rồi đi giải quyết thằng ranh hút thuốc vậy!”
Nói xong, anh ta cũng lao thẳng mà hung ác va vào “Thằng gấu đen”
Đây là một cuộc so đấu sức mạnh thực sựt Hai mắt của mọi người rực cháy, kích động đứng thẳng dậy: Từ sớm đã nghe nói bản lĩnh của Đại Kim Cương phi thường, thế nào anh ta cũng sẽ hành hạ đối phương đến chết cho coi!
Âm!
Cả hai nặng nề đâm vào nhau, tiếng va chạm đinh tai nhức óc, giống như hai chiếc xe đụng vào nhau.
Một giây sau, thân thể của Đại Kim Cương bay ngược lên không trung, bay thẳng ra ngoài hơn hai mươi mấy mét, cuối cùng mới rơi vào chỗ ngồi cho khách.
Năm sáu người khách, bị nện ngất ngay tại chỗ Những chiếc ghế cũng bị đập nát tương!
Đại Kim Cương trừng lớn mắt mà hoảng sợ nhìn vào Độc Lang, sau đó nôn ra một ngụm máu đen.
Cũng không biết là đã chết hay là ngất mất rồi Mà lại nhìn Độc Lang, vẫn vững vàng đứng tại chỗ, vỗ vỗ tro bụi trên vai: “Ha ha, nhóc con ngu ngốc nói lời ngông cuồng thì nên bị đánh!”
Diệp Huyền Tân không vui mà nói: “Tỏ vẻ cái gì! Đã trôi qua ba giây rồi!”
Mẹ nó!
Lúc này Độc Lang mới sốt ruột, ánh mắt hung ác nhìn về phía bảy Đại Kim Cương còn lại.
Bảy người này đều đã có chút suy sụp rồi.
Cái tên gấu đen này, vậy mà đánh bại Đại Kim Cương chỉ trong một chiêu… Thậm chí có khả năng đã lấy luôn tính mạng của anh ta rồi!
Thắng nhãi này dù là bỏ ở trong quân đội, cũng nhất định là xếp trong top mười hạng A.
Bảy người bọn họ, có thể là đối thủ của gấu đen sao?
Bảy người bọn họ từng so đấu với Đại Kim Cương, bảy người kết hợp lại, khó khăn lắm mới đánh bại được Đại Kim Cương.
Nhưng người ta chỉ dùng một chiêu đã hoàn toàn đánh bại Đại Kim Cương, sự chênh lệch thực lực không phải chỉ một chút thôi đâu Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Đánh hay là không đánh đây?
Đánh thua chẳng phải là rất mất mặt sao?
Nhưng không đánh lại càng mất mặt hơn.
Hai Kim Cương cắn răng nói: “Gắng thôi, cho dù cố gắng gượng thì cũng phải đánh chết cậu ta…”
Anh ta còn chưa nói xong, Độc Lang đã đấm ra một quyền, trực tiếp đập bay hai kim cương.
Sáu Đại Kim Cương còn lại càng luống cuống hơn, vội vàng thi triển chiến thuật kéo dài.
Độc Lang tấn công người ở phía trước, người phía sau lập tức đánh lén.
Độc Lang đành phải chú ý đến người ở sau lưng Nhưng người ở phía sau căn bản không đánh với anh ta, Độc Lang vừa nghiêng đầu thì đối phương liền chạy đi Vòng đi vòng lại, trôi qua sáu giây, Độc Lang chỉ xử lý được hai người.
“Mẹ nhà chúng mày!” Thấy thời gian không còn nhiều, Độc Lang thật muốn tức điên lên: “Trốn hả, ông để cho chúng mày trốn!”
Nói xong, anh ta trực tiếp nhảy vào trong hầm mộ, bậc nắp quan tài của ông Mộ ra làm vũ khí, dùng sức quật vào sáu Kim Cương còn lại.
Có cây “Vũ khí” dài này, các Kim Cương muốn tránh cũng tránh không được.
Chỉ vỏn vẹn năm giây, liền bị xử lý đến không còn manh giáp.
Diệp Huyền Tân nhìn thời gian: “Mười bốn giây, tạm được”
Độc Lang tức giận thở hổn hển, chửi ầm lên: “Mẹ nó, nếu không phải do đám người này trốn với chạy, ông đã có thể xử lý bọn họ trong vòng mười giây rồi.”
Đám người, yên tĩnh giống như chết.
Mọi người nhìn bọn họ với ánh mắt như nhìn thấy quỷ!