Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần

Chương 752: Chap-752




Chương 752: Thế giới ngầm hoàn toàn lộn xộn

Lỗ tai!

Trong túi nilon, lại chứa đầy lỗ tai!

Gã nhìn thấy rất rõ ràng, trong đó có hai cái tai có hình xăm cái mông, Đây là hình xăm độc nhất của của Thái Bảo năm!

Những lỗ tai này, là của Thái Bảo Mười Ba.

Tên này lại nhanh hơn một bước xử Thái Bảo Mười Ba rồi!

Sự sợ hãi càng thêm mãnh liệt truyền đến, trong lòng anh ta đều sụp đổi!

Phi Long nói không sai, bản thân đã quá coi thường Diệp Huyền Tân rồi.

Tên này trong đêm có thể quét sạch Thái Bảo Mười Ba, thực lực vượt xa sự tưởng tượng của bản thân!

Triệu Công Minh thua ở chỗ quá khinh địch, bản thân lại còn chế giễu ông ta Bây giờ xem ra, bản thân gã còn ngu hơn ông tai Triệu Công Minh thua mất có ba mươi lăm ngàn tỷ, nhưng còn bản thân thua, lại là chính mạng sống của mình!

Mười ba mạng người!

Không, cộng thêm mười tay bản tỉa nữa, thậm chí là… Bản thân nữa!

Cả người Mã Như Long không ngừng run lên, trái tim dường như muốn chết đi cho rồi.

Diệp Huyền Tần khẽ cười nhẹ: “Bây giờ, cho mày hai sự chọn lựa, sống hoặc chết!”

Mã Như Long cố gắng bình tĩnh lại: “Sống thì sao? Mà chết thì thế nào?”

Diệp Huyền Tân: “Đơn giản, chết, tao cho mày một viên đạn xử mày luôn.”

“Sống, gây rối trật tự thế giới ngầm của tỉnh Đông Tam, thoát khỏi tầm kiểm soát của Kiều Gia!”

“Mày nằm mơ đi!” Mã Như Long nghiến răng nghiến lợi: “Địa bàn thế giới ngầm của tỉnh Đông Tam, là do tao một tay tao xây dựng, đó chính là nguồn gốc mạng sống của tao!”

“Nếu như tao tự cắt đứt nguồn gốc mạng sống của mình, chi bằng mày trực tiếp tiếp lấy mạng sống của tao đi.”

Diệp Huyền Tân đưa ngón tay cái lên với gã: “Được, đúng thật là đàn ông đích thực.”

“Nhưng mày cho là, mày chết đi rồi, thì có thể giữ được địa bàn này hay sao? Quá ngây thơi”

Diệp Huyền Tân ôn hòa nói với Dương Mai: “Dương Mai, cô ra xe trước đi.”

“Ở đây rất lạnh, đừng bị cảm lạnh nha”

Dương Mai gật đầu một cái, nơm nớp lo Sợ quay vào xe.

Vừa mới ngồi vào xe, liền nghe thấy một tiếng súng pằng vang lên.

Làm cô ta sợ đến cả người run lên.

Anh Diệp đã giết chết một người đang sống sờ sờ!

Không đúng, người anh giết chết không phải một người.

Còn có mấy tay bắn tỉa, và cả… Những cái tai trong bao nilon!

Hai mươi mấy mạng người đó!

Sống ở trong thời đại hòa bình, cô ta chưa từng thấy nhiều người chết đến vậy, nhất thời trong lòng vẫn còn sợ hãi, cả người run rẩy.

Xã hội này, chỉ có lòng dạ ác độc mới có thể đứng vững gót chân sao?

Diệp Huyền Tân thu lại súng, nói với Phạm Thúy Lan: “Xử lý mấy thi thể này đi, không có khó khăn gì chứ?”

Phạm Thúy Lan: “Vẫn là câu nói đó, đưa tiên mới làm việc.”

Diệp Huyền Tân: “Coi chút bản lĩnh của cô kìa! Tôi đã nói rồi, tôi sẽ đem cả địa bàn của tỉnh Tam Đông, tặng cho tập đoàn sát thủ Tử Dạ xem như thu lao.”

Phạm Thúy Lan: “Hả? Trước đây anh không phải nói giỡn với chúng tôi sao? Anh chuẩn bị làm sao thu gom địa bàn của tỉnh Đông Tam đây!”

Diệp Huyền Tân liếc nhìn Mã Như Long, người đã biến thành xác chết nói: “Tỉnh Đông Tam nói là của Kiều Gia, nhưng người có trực.

tiếp nằm quyền quản lý vẫn luôn là Mã Như Long.”

“Nếu Mã Như Long phục tùng chúng ta, vậy thì địa bàn thế giới ngầm này không phải của chúng ta rồi sao.”

Phạm Thúy Lan trâm ngâm nói: “Thật tình cờ khi tôi biết một đạo sĩ siêu phàm, bản lãnh cao siêu con người lại vô cùng thành thật, tôi có thể giới thiệu cho anh.”

Diệp Huyền Tân có chút bối rối: “Tại sao cô lại giới thiệu đạo sĩ cho tôi?”

Phạm Thúy Lan: “Gọi hồn Mã Như Long, không phải anh muốn Mã Như Long phục tùng anh hay sao, giờ gã chết rồi, anh chỉ có thể gọi hồn gã về phục tùng anh thôi.”

Diệp Huyền Tân mặt đen lại: “Gần đây có phải cô đã quá thân với Từ Nam Huyên rồi không?”

Phạm Thúy Lan kinh ngạc nói: “Làm sao anh biết?”

Phạm Thúy Lan: “Sau này tránh xa con nhóc đó chút đi, cái cách trêu ghẹo người khác này của cô là học từ con nhóc đó đúng không.”

Phạm Thúy Lan trầm ngâm: “Thực sự là như thế.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Mã Như: Long đã chết rồi, anh chuẩn bị làm sao để gã phục tùng anh chứ?”

Diệp Huyền Tân bỗng cảm khái nói: “Thuật cải trang của Phụ Lưỡng mấy năm nay không bị thụt lùi đó chứ?”

“Phụ Lưỡng!” Phạm Thúy Lan kinh ngạc nói: “Thủ lĩnh của chúng tôi, Bạch Phụ Lưỡng?”

“Anh đang tính nhờ thủ lãnh của chúng tôi giúp anh sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.