Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần

Chương 1167: Chap-1168




Chương 1166: Dập đầu, có thể tha cho anh một mạng

"Nhóc con, khuyên mày nên thả tụi tao đi, sau đó ngoan ngoãn nhường lại hạng mục kia.

Tụi tao có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra."

"Bằng không, chẳng những một đồng mày cũng không kiếm được, thậm chí còn có thể sẽ rơi vào hoàn cảnh không thể cứu vãn đó."

"Ông chủ của tao, cũng không phải người mà mày có thể trêu chọc đâu."

Diệp Huyền Tần có chút hứng thú, nói: "Không biết ông chủ của mấy người là vị nào vậy?"Đối phương nói: "Ông chủ của tạo được người ta tặng ngoại hiệu là "Được Chào Đón" "Ông ta không chỉ được chào đón ở thủ đô mà còn được hoan nghênh ở toàn Hạ."

"Thậm chí khi xuống biển, cũng có một chút mặt mũi!" Diệp Huyền Tần dò hỏi: "Nói như vậy, ông chủ của mấy người thuộc giới quân chính rồi" "Theo tôi biết, người của giới quân chính không được tham gia thương trường.

Đối phương nói: "Ông chủ nhà tạo không thuộc giới quân chính.

Nhưng ông ta lại có quan hệ thân thích với một vị quan to của giới quân chính!" "Vị nào?" Diệp Huyền Tần hiếu kỳ nói.Đối phương nói: "Nhà họ Thiên Chiến Thần Côn Luân!" "Chiến Thần Côn Luân là cậu của ông chủ nhà tạo.

Diệp Huyền Tần nói: "Sao tôi lại chưa từng nghe Chiến Thần Côn Luân nói ông ta có cháu trai nhỉ?" "Cho dù có Chiến Thần Côn Luân cho ông ta chỗ dựa thì sao chứ? Chiến Thần Côn Luân đứng ở trước mặt tôi, cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu xưng thần!" Tám người sửng sốt một chút, tiếp theo lại cười phá lên.

"Ha ha, con mẹ nó không nghe lầm chứ.

Ý của thằng nhóc này là nó biết Chiến Thần Côn Luân?" "Chiến Thần Côn Luân đứng trước mặt nócũng phải cúi đầu xung thần.

Vậy mẹ nó, mày chính là thần soái rồi."

"Nếu mày là thần soái, vậy tao là Ngọc Hoàng Đại Đế rồi."

“Tên chết tiệt này là muốn chúng ta cười chết đây, ha ha ha."

Diệp Huyền Tần: "Cho mấy người mười phút."

"Nếu ông chủ của mấy người không đưa tiền chuộc người đến, mấy người nhất định phải chết."

“Hừ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ Một người đầu trọc lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của ông chủ "Được Chào Đón".

"A lô, ông chủ, sự việc xảy ra chút sai sót.

Tụi em bị đánh."

Được Chào Đón: "Mẹ nó, một đảm phế vật, chút chuyện cũng làm không xong" "Có phải người của tập đoàn Diệp Linh đánh mày không?" Đầu trọc: "Đúng, là người của tập đoàn Diệp Linh ra tay."

Được Chào Đón: "Chẳng lẽ mày không nói cho bọn chúng thân phận của ông sao."

Đầu trọc: "Nói rồi.

Nhưng tên kia lại nói, cho dù Chiến Thần Côn Luân có đứng trước mặt nó thì cũng phải cúi đầu xưng thần!" "Chết tiệt!" Được Chào Đón nổi trận lôi đình: "Dám làm nhục chủ của tao, muốn chết rồi."

"Tụi bây chờ đó, ông đây sẽ đến ngay."

Đầu trọc lại dùng giọng trêu tức, nói: "Đúngrồi anh à.

Nó còn nói, muốn anh cầm mười một tỷ làm tiền bồi thường, nếu không sẽ không khách sao với anh.

"Mười một tỷ? Đm nó, sao nó không đi cướp giật đi."

Lần này, ông đây dùng mười đồng mua mạng của nó! Điện thoại cúp máy, đầu trọc dương dương đắc ý nhìn Diệp Huyền Tần.

"Họ Diệp, thừa dịp ông chủ nhà tạo còn chưa đến, ngoan ngoãn quỳ xuống xin lỗi, sau đó bồi thường cho tụi tạo một triệu tiền tổn thất tinh thần.

Tụi tao sẽ tha cho mày khỏi chết, thấy thế nào?" Diệp Huyền Tần lắc đầu: "Đây cũng chính là chuyện tôi muốn nói với mấy người.

*Quỳ xuống nói xin lỗi Ngư Nhi, tôi...

Thậtcó lỗi, tôi không thể tha cho mấy người được sống.

Nhưng mà, tôi có thể cho mấy người chết thoải mái một chút."

Sỉ nhục thân soái, chắn chắn phải chết Đm, thật cuồng! Có ông chủ "Được Chào Đón" làm chỗ dựa, sức lực của đảm người cũng tăng lên nhiều, hùng hùng hổ hổ.

Không bao lâu, một tên bụng bia dẫn theo mấy tên mặc đồ tây đen, từ trong thang máy đi ra.

Bụng bia đúng là ông chủ của bọn họ, Được Chào Đón.

Diệp Huyền Tần từ trên người của mấy tên vệ sĩ mặc đồ tây đen, ngửi được mùi quân nhân nồng đậm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.