Chương 1084: Mời Chiến Vương ra tay
Cái gì!
Lão tổ Thượng Quan đã rất tức giận. Là Lão tổ của gia tộc Thượng Quan mà lại phải quỳ xuống xin lỗi bọn họ. Thế thì mặt mũi của gia tộc Thượng Quan biết đặt ở đâu? Sau này làm sao có thể giữ được địa vị vững chắc đây?
Ông ta sẽ không bao giờ đồng ý.
Diệp Huyền Tần: "Ông không đồng ý sao? Thế thì chẳng cần phải bàn bạc nữa." "Ông cứ ngoan ngoãn chờ chết đi."
Hiện tại Diệp Huyền Tần còn đang bận dẫn dụ người đứng đầu của Tập đoàn sát thủ Thiên Sát xuất hiện để tìm ra sự thật, chẳng buồn lãng phí thời gian với ông ta.
Anh trực tiếp cúp máy. Lão tổ đã tức đến nổ phổi.
Hừ, chỉ cần là con người thì sẽ có điểm yếu.
Lần này ông đây sẽ nắm lấy điểm yếu của cậu, để xem cậu có nhận thua hay không.
Ông ta bước ra khỏi nơi bế quan và nói với người của gia tộc Thượng Quan đang canh cửa: "Đi tra xét hồ sơ của Diệp Huyền Tần." "Kể cả mười tám đời tổ tiên của cậu ta."
Khi lấy được tất cả tài liệu về anh thì chắc chắn ông ta sẽ có thể tìm ra điểm yếu của anh.
Vẻ mặt của bà cụ Thượng Quan lại mờ mịt bất an: "Lão tổ, chúng ta cũng từng kiểm tra tài liệu về Diệp Huyền Tần." "Tuy nhiên, hồ sơ của cậu ta lại thuộc loại cơ mật và chúng tôi không thể tìm ra được."
Ö?
Lão tổ Thượng Quan ngạc nhiên thốt lên: "Nếu hồ sơ của cậu ta thật sự thuộc loại cơ mật thì thân phận của cậu ta sẽ không đơn giản như vậy." "Nhưng thế thì đã sao? Gia tộc Thượng Quan của chúng ta cũng có người có hồ sơ thuộc loại cơ mật."
Bà cụ Thượng Quan thận trọng nói: "Lão tổ, ông chắc chắn muốn nhờ Bắc Chiến Vương ra tay sao?"
Bắc Chiến Vương là người có thân phận cao nhất trong gia tộc Thượng Quan, được biết đến như là thần hộ mệnh của nhà họ
Thượng Quan.
Khi còn trẻ, ông ta từng làm việc dưới trưởng Thần Soái, nay trấn giữ tại tỉnh Đông Tam.
Hồ sơ của ông ta cũng thuộc loại cơ mật.
Chắc hẳn ông ta phải có quyền xem hồ sơ của Diệp Huyền Tần.
Lão tổ Thượng Quan gật đầu: "Ừ." "Liên lạc ngay với ông ta và tìm cho ra hồi sơ của Diệp Huyền Tần."
Vâng!
Bà cụ Thượng Quan ngay lập tức liên lạc với Bắc Chiến Vương và nói với ông ta những yêu cầu của Lão tổ.
Không vấn đề gì.
Bắc Chiến Vương sẵn lòng đồng ý. Chẳng phải chỉ là điều tra một tập hồ sơ thuộc loại cơ mật sao?
Dễ như ăn bánh.
Chỉ trong vòng nửa giờ, Bắc Chiến Vương đã gửi một tập hồ sơ đến.
Người của gia tộc Thượng Quan vui mừng khôn xiết, quả xứng đáng là thần hộ mệnh của gia tộc Thượng Quan.
Vấn đề khiến cả nhà Thượng Quan phải đau đầu đã được Bắc Chiến Vương giải quyết trong nửa giờ.
Hồ sơ cho thấy Diệp Huyền Tần là dòng chính của nhà họ Diệp ở thủ đô, và sau đó đã phải ngồi tù 5 năm thay cho anh trai mình.
Sau khi ra tù, anh tham gia quân đội, liên tiếp lập công lớn và đạt đến cấp tá. Các tập hồ sơ sau đó hoàn toàn trống rỗng.
Hiển nhiên mọi người trong nhà họ
Thượng Quan đều cho rằng rằng Diệp Huyền Tần đã dừng lại ở "cấp tá" nên hồ sơ phía sau mới trống rỗng.
Nhưng trên thực tế, những hồ sơ đẳng sau của anh thì ngay cả Bắc Chiến Vương cũng không có quyền kiểm tra.
Lão tổ Thượng Quan lại giễu cợt: "Hừ, chỉ một tên cấp tá đã làm cho gia tộc Thượng Quan này náo loạn đến gà bay chó sủa, thật đáng xấu hổ cho gia tộc Thượng Quan của tôi." "Theo tư liệu thì Diệp Huyền Tần từng phục vụ trong Cương Đạo Liên, và còn có tình anh em thân thiết với đồng đội?" "Ha ha, vậy thì tốt, tôi sẽ giết từng người đồng đội của cậu, tôi không tin cậu có thể không nhận thua." "Chuyện này không thể kéo dài, hãy lập tức hành động."
Ông ta ngay lập tức truyền đạt chỉ thị của mình cho Bắc Chiến Vương.
Bắc Chiến Vương lười biếng nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ đích thân hạ lệnh cho cấp dưới đi làm việc này."
Một Cương Đao Liên nho nhỏ chẳng đáng để ông ta tự mình ra tay.
Mặt khác, Diệp Huyền Tần tiếp tục giả vờ tàn phế, cố gắng dụ người đứng đầu của Tập đoàn Thiên Sát xuất đầu lộ diện.
Nhưng anh còn chưa đợi được người đứng đầu của Tập đoàn Thiên Sát, mà lại gặp được Tướng quân Trấn Huy, Độc Lang.
Lông mày Độc Lang rũ xuống, vẻ mặt áy náy, anh ta thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền Tần.
Anh ta cầm một chiếc hộp nhỏ trên tay. Diệp Huyền Tần khó hiểu: "Độc Lang, tại sao lại mặt nhăn mày nhỏ thế?"
Độc Lang cẩn thận đặt chiếc hộp gỗ xuống và nói: "Anh ơi, Mã Quân, đại đội trưởng Cương Đạo Liên mà anh từng phục vụ, đã bị kết án là kẻ đào ngũ và bị xử tử rồi."