Truyện Chàng Rể Vô Địch - Chàng Rể Đệ Nhất

Chương 784: Chap-784




Chương 785: Anh ấy là đối tượng của tôi​

"Ơ, anh ta là ai thể dì? Trông lạ mặt quá"

Anh chàng kia trợn mắt nhìn Hoàng Thiên rồi hỏi Mai Trân.

Mai Trân đang tức tối, bà ta vậy mà bị Hoàng Thiên cho ăn tát, làm sao chịu bỏ qua chứ?

Đang nổi nóng thì thấy Kim Triết đến đây, bà ta càng điện hơn.

Kim Triết chính là chàng rể rùa vàng mà Mai Trân chọn. Bị người không quen không biết đánh ngay trước mặt con rể tương lai, bà ta cảm thấy không tài nào nhịn nổi.

"Cậu Triết, tôi cũng không biết thằng này ở đầu xuất hiện, đến nhà tôi làm ầm làm ĩ, vừa rồi còn đánh tôi nữa!"

Mai Trấn dứt khoát tố cáo với Kim Triết, ôm gương mặt bị đánh và giận dữ gào lên.

Mę kiếp?

Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Kim Triết vừa nghe Mai Trân nói vậy, trong lòng anh ta chợt vui như hoa nở.

Đang lo lắng không có cơ hội thể hiện, thế mà có người đưa đầu đến tặng.

Ha ha, vừa khéo đêm nay giữ lại ấn tượng tốt cho em Thanh Linh, để em ấy nhìn rõ mình có bao nhiêu thực lực!

Trong lòng Kim Triết suy nghĩ ngây ngất, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ tức sùi bọt mép như thể đang tức giận, muốn can thiệp thay Mai Trân.

"G? Còn có chuyện như vậy ư? Dì cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ trút giận cho dì!"

Dứt lời, Kim Triết bèn sửa sang kiểu tóc trên đầu, vênh váo ngất trời mà đi về phía Hoàng Thiên.

"Ở thằng kia, mày ở đâu ra? Dám giở thói ngang ngược trong nhà dì Trân, mày bị ngu à?"

Kim Triết chỉ vào Hoàng Thiên, kiêu ngạo quát hỏi. Hoàng Thiên quan sát Kim Triết, suýt nữa bị vẻ ngoài của tên nhãi này chọc cười.

Tuy thuộc kiểu mặt người dạ thú, nhưng ngoại hình của Kim Triết rất hại mắt người nhìn. Quả đúng như Phan Thanh Linh nói, răng cửa đều xòe ra hết, bốn cái răng to đấy không phải dạng vừa đâu!

Chỗ chết người là miệng còn bị méo, vừa nói chuyện vừa bốc mùi, hơn nữa còn hôi miệng nghiêm trọng.

Đứng cách một thước nên tạm thời Hoàng Thiên chưa phát hiện đối phương có mùi hôi nách hay không.

"Anh chính là cậu Triết ở trấn Kim Mã sao? Nhà mở hiệu thuốc lớn ư?"

Hoàng Thiên mỉm cười, vô cùng thản nhiên hỏi Kim Triết.

Kim Triết hơi sửng sốt, anh ta không ngờ Hoàng Thiên biết rõ nhà mình như vậy, đúng là quá kỳ lạ.

"Không sai! Làm sao mày biết?"

Kim Triết nghi ngờ hỏi nhưng anh ta vẫn hung dữ với Hoàng Thiên, như thể muốn ăn luôn đối phương.

Hoàng Thiên không thèm bận tâm con hàng này, không tới nỗi tức giận với anh ta.

"Cậu đừng để ý vì sao tôi biết, nghe nói cậu còn có ý với cô Thanh Linh đúng không?"

Hoàng Thiên hỏi Kim Triết.

Kim Triết trợn tròn mắt. Đối với anh ta, đây là chuyện quá đỗi bất ngờ. Người này không quen không biết, vì sao có thể rõ ràng như vậy? Ai đã nói với cậu ta?

"Dạ Trân, dì thật sự không quen thằng này sao?"

Kim Triết khá nghi ngờ Mai Trần. Nếu sự thật như Mai Trân nói thì Hoàng Thiên chỉ là người lạ xông tới, vì sao chuyện gì cũng biết cả?

Mai Trận hờn dỗi, nhanh nhảu nói: "Tôi thật sự không quen thằng này!"

"Vậy sao chuyện gì nó cũng biết?"

Kim Triết hỏi tới cùng, anh ta phải biết rõ rốt cuộc Hoàng Thiên đang làm gì. Bởi vì anh ta nghi ngờ Hoàng Thiên và Phan Thanh Linh quen biết, hơn nữa có khả năng quan hệ giữa hai người đó không bình thường.

"Vừa rồi tôi kể về cậu cho Thanh Linh nghe, thằng này ở ngoài nghe trộm đấy"

Mai Trân bực quá mà nói.

"Thì ra là thế!"

Kim Triết giận xanh mặt, gật đầu như lẽ đương nhiên.

"Thằng chó kia, mày thích xen vào việc của người khác à?! Tạo và Thanh Linh thế nào, liên quan cái rắm gì đến mày? Đến lượt mày hỏi lắm hỏi lớn hả?"

Kim Triết chẳng hề khách sáo mà hỏi Hoàng Thiên.

"Cậu Triết, tôi khuyên cậu nên từ bỏ ý định đó đi."

Hoàng Thiên mỉm cười lạnh lùng, nhìn Kim Triết và nói từ tổn.

Kim Triết không kìm nén nổi nữa, bây giờ nhìn thế nào anh ta cũng thấy Hoàng Thiên không vừa mắt.

"Mày nói thế là có ý gì? Tao cảnh cáo mày, thừa dịp tạo còn chưa nổi điên, mày cút ngay cho tao, bằng không ông đây sẽ khiến mày hối hận cả cuộc đời!"

Dứt lời, Kim Triết đã đến gần Hoàng Thiên, chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào.

Đương nhiên, nếu có thể dùng cách mạnh miệng đuổi được Hoàng Thiên thì không còn gì tốt hơn. Chưa đến lúc cuối cùng, Kim Triết cũng không đồng ý ra tay. Dù sao hôm nay anh ta ra ngoài không dẫn theo người khác, chỉ đến đây một mình thôi.

Nếu thật sự đánh nhau với Hoàng Thiên, chưa chắc anh ta được lợi. "Tôi cho cậu một lời khuyên, Thanh Linh rất ghét cậu, cậu đừng đến đây làm phiền cô ấy nữa."

Hoàng Thiên vô cùng bình tĩnh nói.

Khi thốt ra câu ấy, anh còn đưa mắt nhìn Phan Thanh Linh.

Lúc này đây, Phan Thanh Linh đang nhìn Hoàng Thiên. Những câu vừa rồi anh nói chính là những gì cô muốn nói với Kim Triết, cô cảm thấy Hoàng Thiên đã nói thay những lời trong lòng cô, đúng là vô cùng sảng khoái.

Nhưng rơi vào tại Kim Triết lại khiến anh ta vô cùng bực bội.

"Mày giỏi lắm, tao nhìn thấu cả rồi! Mày ngứa đòn đúng không!"

Kim Triết hoàn toàn giận dữ. Dứt lời, anh ta vung nắm đấm vào mặt Hoàng Thiên!

Quả đấm ấy dùng hết sức lực. Kim Triết nghĩ thầm rằng quả này sẽ Knock Out Hoàng Thiên, thay mình trút giận, đồng thời xả giận cho Mai Trần. Chắc chắn Mai Trần sẽ có ấn tượng cực tốt với anh ta.

Nhưng anh ta nghĩ sai rồi. Nếu Kim Triết biết mình đang đối mặt với người có thực lực quá mạnh, chỉ e cho mượn lá gan thì anh ta cũng chẳng dám ra tay.

Râm.

Chỉ cần một cú sút, Hoàng Thiên đá Kim Triết văng xa hơn hai mét, làm anh ta ngồi dưới đất ôm bụng kêu đau.

Đương nhiên quả đấm kia không giáng tới mặt Hoàng Thiên, trái lại bị anh sút cho một cú ngã lăn ra đất.

"Cậu Triết!" Mai Trân cực kỳ hoảng hốt, bà ta hét lớn rồi bước đến đỡ Kim Triết dậy.

Bà ta thật sự không ngờ Hoàng Thiên mạnh đến vậy, cú sút vừa rồi quá nhanh, dường như thực lực rất mạnh.

"Đá chết tạo, mẹ nó, mày muốn chết hả thằng kia..."

Ánh mắt Kim Triết trở nên hung tàn, anh ta nghiến răng nghiến lợi quát Hoàng Thiên.

"Tốt nhất là miệng anh sạch sẽ một chút, bằng không tôi cho anh rụng răng đầy đất, anh có tin không?"

Hoàng Thiên cười lạnh lùng, giống như đang bàn việc nhà với Kim Triết.

Kim Triết tức đến mức sắp nổi điên, chết ở chỗ anh ta xấu mặt ngay trước mắt Phan Thanh Linh, đây là điều mà anh ta không thể nào chấp nhận.

Nhưng thực lực của Hoàng Thiên còn đó, Kim Triết không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết mình không phải là đối thủ của Hoàng Thiên. Cho dù anh ta cộng với mười người xông lên, chỉ e cũng không đánh lại đối phương.

Đánh cũng đánh không lại, mắng còn không dám mắng, Kim Triết đứng đó mà vô cùng xấu hổ.

"Đây là nhà tạo! Mày lập tức cút ra ngoài cho tao, cút mau!"

Bấy giờ Mai Trân cũng không nhìn Kim Triết, bà ta xông tới quát Hoàng Thiên.

Mai Trân thầm nghĩ phải mau chóng đuổi Hoàng Thiên đi, nếu không thể làm gì anh thì đuổi ra ngoài cho xong, để Kim Triết và Phan Thanh Linh một mình bên nhau mới là điều quan trọng nhất.

"Mẹ, mẹ đừng đuổi Hoàng Thiên đi. Đã trễ thế này, con muốn để anh ấy ở nhà mình một đêm"

Lúc này đây, Phan Thanh Linh nói với Mai Trân.

"Con nói cái gì?"

Mai Trần giận đến mức muốn rơi hai tròng mắt, bà ta cảm thấy Phan Thanh Linh quá kỳ lạ.

Kim Triết càng muốn hộc máu. Anh ta là người do Mai Trân mời đến, chuẩn bị nói chuyện đường hoàng với Phan Thanh Linh, tất nhiên anh ta cũng chờ đợi đêm nay sẽ nảy sinh chuyện lãng mạn tốt đẹp.

Thế mà Phan Thanh Linh lại muốn giữ Hoàng Thiên ở lại qua đêm, cô ấy đang tính gì thế kia?

Dứt lời, Kim Triết đã đến gần Hoàng Thiên, chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào.

Đương nhiên, nếu có thể dùng cách mạnh miệng đuổi được Hoàng Thiên thì không còn gì tốt hơn. Chưa đến lúc cuối cùng, Kim Triết cũng không đồng ý ra tay. Dù sao hôm nay anh ta ra ngoài không dẫn theo người khác, chỉ đến đây một mình thôi.

Nếu thật sự đánh nhau với Hoàng Thiên, chưa chắc anh ta được lợi. "Tôi cho cậu một lời khuyên, Thanh Linh rất ghét cậu, cậu đừng đến đây làm phiền cô ấy nữa."

Hoàng Thiên vô cùng bình tĩnh nói.

Khi thốt ra câu ấy, anh còn đưa mắt nhìn Phan Thanh Linh.

Lúc này đây, Phan Thanh Linh đang nhìn Hoàng Thiên. Những câu vừa rồi anh nói chính là những gì cô muốn nói với Kim Triết, cô cảm thấy Hoàng Thiên đã nói thay những lời trong lòng cô, đúng là vô cùng sảng khoái.

Nhưng rơi vào tại Kim Triết lại khiến anh ta vô cùng bực bội.

"Mày giỏi lắm, tao nhìn thấu cả rồi! Mày ngứa đòn đúng không!"

Kim Triết hoàn toàn giận dữ. Dứt lời, anh ta vung nắm đấm vào mặt Hoàng Thiên!

Quả đấm ấy dùng hết sức lực. Kim Triết nghĩ thầm rằng quả này sẽ Knock Out Hoàng Thiên, thay mình trút giận, đồng thời xả giận cho Mai Trần. Chắc chắn Mai Trần sẽ có ấn tượng cực tốt với anh ta.

Nhưng anh ta nghĩ sai rồi. Nếu Kim Triết biết mình đang đối mặt với người có thực lực quá mạnh, chỉ e cho mượn lá gan thì anh ta cũng chẳng dám ra tay.

Râm.

Chỉ cần một cú sút, Hoàng Thiên đá Kim Triết văng xa hơn hai mét, làm anh ta ngồi dưới đất ôm bụng kêu đau.

Đương nhiên quả đấm kia không giáng tới mặt Hoàng Thiên, trái lại bị anh sút cho một cú ngã lăn ra đất.

"Cậu Triết!" Mai Trân cực kỳ hoảng hốt, bà ta hét lớn rồi bước đến đỡ Kim Triết dậy.

Bà ta thật sự không ngờ Hoàng Thiên mạnh đến vậy, cú sút vừa rồi quá nhanh, dường như thực lực rất mạnh.

"Đá chết tạo, mẹ nó, mày muốn chết hả thằng kia..."

Ánh mắt Kim Triết trở nên hung tàn, anh ta nghiến răng nghiến lợi quát Hoàng Thiên.

"Tốt nhất là miệng anh sạch sẽ một chút, bằng không tôi cho anh rụng răng đầy đất, anh có tin không?"

Hoàng Thiên cười lạnh lùng, giống như đang bàn việc nhà với Kim Triết.

Kim Triết tức đến mức sắp nổi điên, chết ở chỗ anh ta xấu mặt ngay trước mắt Phan Thanh Linh, đây là điều mà anh ta không thể nào chấp nhận.

Nhưng thực lực của Hoàng Thiên còn đó, Kim Triết không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết mình không phải là đối thủ của Hoàng Thiên. Cho dù anh ta cộng với mười người xông lên, chỉ e cũng không đánh lại đối phương.

Đánh cũng đánh không lại, mắng còn không dám mắng, Kim Triết đứng đó mà vô cùng xấu hổ.

"Đây là nhà tạo! Mày lập tức cút ra ngoài cho tao, cút mau!"

Bấy giờ Mai Trân cũng không nhìn Kim Triết, bà ta xông tới quát Hoàng Thiên.

Mai Trân thầm nghĩ phải mau chóng đuổi Hoàng Thiên đi, nếu không thể làm gì anh thì đuổi ra ngoài cho xong, để Kim Triết và Phan Thanh Linh một mình bên nhau mới là điều quan trọng nhất.

"Mẹ, mẹ đừng đuổi Hoàng Thiên đi. Đã trễ thế này, con muốn để anh ấy ở nhà mình một đêm"

Lúc này đây, Phan Thanh Linh nói với Mai Trân.

"Con nói cái gì?"

Mai Trần giận đến mức muốn rơi hai tròng mắt, bà ta cảm thấy Phan Thanh Linh quá kỳ lạ.

Kim Triết càng muốn hộc máu. Anh ta là người do Mai Trân mời đến, chuẩn bị nói chuyện đường hoàng với Phan Thanh Linh, tất nhiên anh ta cũng chờ đợi đêm nay sẽ nảy sinh chuyện lãng mạn tốt đẹp.

Thế mà Phan Thanh Linh lại muốn giữ Hoàng Thiên ở lại qua đêm, cô ấy đang tính gì thế kia?

"Thanh Linh, em và nó có quan hệ gì?" Kim Triết đã quên vừa rồi bị đá thể nào, anh ta đến chất vấn Thanh Linh.

"Anh ấy là đối tượng của tôi! Thế nào? Có quan hệ với anh sao?"

Phan Thanh Linh cất tiếng hừ, sau đó khoác tay Hoàng Thiên, hơn nữa còn ngả đầu tựa vào vai anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.