Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 724: Chap-730




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 731: Tôi đây muốn thành tiên, nhưng lại thành ma!​

Vào lúc này, bên trong lò luyện đan giống như vùng nước bị khuấy động, hơn một ngàn Hóa Thần, cho dù là người còn máu thịt, hay là người chỉ còn lại nguyên thần, đều đang quay với tốc độ chín mươi chín vòng mỗi giây.

Hơn nữa, ở dưới nhiệt độ cao đến hàng trăm triệu độ, máu thịt và nguyên thần của bọn họ đều đang dần dần bị nung chảy.

Những người có máu thịt, máu và mồ hôi hòa lẫn vào nhau, bị bốc hơi rồi lại bị vòng xoáy cuốn đến dưới đấy lò, còn những người không có máu thịt chỉ còn lại nguyên thần, nguyên thần của bọn họ tỏa ra từng làn hơi trắng, cũng bị cuốn vào dưới đáy lò, nguyên thần dần dần trở nên trong suốt.

Ngay thời điểm này, bọn họ giống như đang đối mặt với vực thẳm của địa ngục, cảm thấy đau khổ và sợ hãi, tuyệt vọng và hối hận, tất cả những cảm xúc đều trở thành những tiếng gào thét và nước mắt.

Nhất là những Hóa Thần Thiên Quân của một số Thiên Quân thế gia ở trong thành, chỉ cảm thấy mình đã chết một cách oan uổng, vốn dĩ đang xem kịch một cách sảng khoái, kết quả đã bị hút vào trong lò luyện ngay trong chốc lát, cảm giác dường như sắp bị lấy đi luyện đan vậy.

Bọn họ mới nhận ra rằng, khi làm những người hóng hớt cũng vô cùng nguy hiểm.

Thế nhưng dường như đã không kịp để hối hận nữa rồi!

Nhiệt độ ở trong lò luyện quá cao, sức mạnh cũng quá khủng khiếp, ngoại trừ khi dần dần bị luyện hóa ra thì vẫn còn sót lại những tiếng la hét, thì bọn họ không thể làm được chuyện gì khác nữa.

“Cứu tôi! Sư tổ Huyền Thanh! Ngài mau đánh vỡ lò luyện đan cứu chúng tôi đi!”

“Thật đau đớn! Tôi đang rất đau đớn đấy!”

“Diệp Bắc Minh! Cầu xin cậu rủ lòng thương xót mà tha cho tôi đi!”

“.….”

Cả một tòa thành, đều có thể nghe được tiếng la hét thảm thiết thê lương và đau khổ của hơn một ngàn người Hóa Thần ở trong lò luyện đan, khiến cho người khác đều cảm thấy rợn người.

“Khủng khiếp! Thật khủng khiếp! Thật sự quá đáng sợ rồi!”

Tất cả những tu sĩ ở trong thành đều nhìn về phía lò luyện đan cao vài chục ngàn thước, rộng đến vài chục ngàn thước, và những ngọn lửa vàng đang cháy hừng hực như những con rồng bay ra bay vào ở dưới lò luyện đan, trong mắt đều là những nét kinh sợ, bàng hoàng, ngạc nhiên, sợ hãi và những cảm xúc phức tạp khác.

Cả người bọn họ đều đang run rẩy dữ dội, vẻ mặt trắng bệch như sữa, những giọt mồ hôi lạnh rơi xuống như mưa.

“Diệp Bắc Minh đã sử dụng loại pháp thuật phi thường gì vậy! Sao lại đáng sợ đến như vậy chứ?”

“Thật là đáng sợ, nhiều Hóa Thần như vậy đều bị nhốt vào trong lò luyện đan, cậu ta đang muốn làm gì vậy? Lấy những người Hóa Thần Thiên Quân này để luyện đan sao?”

“Lấy tu sĩ để luyện đan, đây là việc làm của ma quỷ đấy, chẳng lẽ Diệp Bắc Minh đã rơi vào ma đạo rồi ư?”

“.….”

Những lời bàn tán, suy đoán, vân vân…. đều có đủ.

“Ha ha!”

Ở trên đỉnh của Thông Thiên Lầu, cửu trưởng lão đột nhiên cười lên một cách điên cuồng: “Thật sự không ngờ tới, Diệp Bắc Minh lại có thể sử dụng loại pháp thuật phi thường đến như vậy, luyện hóa tất cả những Hóa Thần của Thiên Đế Tông trong một lò luyện, từ nơi này cũng không khó để suy đoán được sự nóng rực này, nhiệt độ của chiếc lò luyện này đã vượt hơn cả trăm triệu độ, một chiếc lò luyện nóng đến như vậy, không đến nửa tiếng đồng hồ, tất cả những Hóa Thần của Thiên Đế Tông đều phải tan thành máu tươi, cho dù sau này Thiên Đế Tông chúng ta có trốn chạy khắp nơi, trong lòng cũng cảm thấy bình lặng, ít nhất chủ lực của chúng ta vẫn còn, mà chủ lực của bọn họ đã bị đốt sạch rồi, ha ha, ha ha ha!!!”

“Cũng không biết Diệp Bắc Minh muốn luyện loại đan dược gì, có phải muốn dùng loại đan dược này để đánh thắng Chân Tiên hay không, càng ngày cảng trông khó hiểu.” Đế tử Ngô Cẩm Trình của phái Huyền Đế đầy vẻ nghi ngờ mà nói.

“Đánh thắng Chân Tiên?”

Cửu trưởng lão nhếch miệng cười nhạo: “Chuyện này làm sao có thể xảy ra được, sự chênh lệch giữa Diệp Bắc Minh và sự tổ Huyền Thanh quá lớn rồi, không khó để nhìn ra từ trận đấu khi nãy, bọn họ không phải chênh lệch một chút ít, nếu như không phải có tác dụng của Thất Khiếu Linh Lung Tâm của đứa con gái của hắn, giúp hắn tránh được một nạn, hắn đã không biết chết thành bộ dạng gì từ lâu rồi.”

“Vì vậy, tôi nghĩ rằng hắn luyện hóa tất cả mọi Hóa Thần của Thiên Đế Tông, không phải vì để luyện đan, mà là vì để làm nản lòng bọn họ, không đánh thắng được Huyền Thanh người, chẳng lẽ không giết được người của môn phái của ông sao?” Cửu trưởng lão nói, lại bổ sung thêm một câu: “Chắc chắn Diệp Bắc Minh cảm thấy như vậy, muốn dựa vào việc dùng Hóa Thần để luyện đan để đánh thắng Chân Tiên, tôi mới nghe thấy điều này lần đầu, đây là một chuyện không thể xảy ra.”

Ngô Cẩm Trình gật đầu, cảm thấy những lời nói của cửu trưởng lão rất có lý.

Dùng Hóa Thần để luyện đan, sau khi uống vào thì có thể đánh thắng Chân Tiên, điều này quả thật cũng quá xa vời và kỳ lạ rồi, ngay cả bản thân anh ấy cũng không thể thuyết phục chính anh ấy được.

“Xem ra đúng như những lời mà cửu trưởng lão đã nói rồi, Diệp Bắc Minh luyện hóa những Hóa Thần này chính là vì để trút giận, để có người chết chung với hắn rồi nhỉ?”

Ngô Cẩm Trình nói thầm ở trong lòng.

Rầm rầm rầm!!!

Vào lúc này, âm thanh va chạm như âm của chiếc chuông lớn, vang vọng khắp trời.

Bọn họ chỉ thấy sư tổ Huyền Thanh cầm lấy thanh kiếm khổng lồ ở trong tay, và hung hăng chém về phía lò luyện đan lớn hơn gấp mấy chục lần so với ông ta.

Mỗi lần chém một kiếm xuống, ông ta đều dùng hết những bản lĩnh của ông ta, thế nhưng ngay cả một vết nứt cũng không thể chém ra được, càng đừng nói đến việc phá hủy cả lò luyện đan.

Hơn nữa, âm thanh mà thanh kiếm chém vào còn khiến cho những người Hóa Thần ở trong lò luyện đan bị chấn động đến kêu la lớn tiếng hơn.

“Đúng có mà phí sức vô ích nữa, chiếc lò luyện đan này được biến hóa từ trời đất, trừ khi ông có sức mạnh mở trời mở đất, không thì ông không thể tách nó ra được đâu.” Diệp Thiên nói.

Lúc này hắn đang trốn ở trong kết giới của Đóa Đóa, vô cùng an toàn, hắn đang đợi đan dược được luyện xong.

“Tôi không tin một Chân Tiên như tôi sẽ không phá vỡ chiêu trò của một Hóa Thần như cậu!”

Sư tổ Huyền Thanh không hề tin vào chuyện quỷ quái này, ông ta vừa cố mở nắp ra, vừa thổi tắt lửa lò, vừa dẫn nước để dập lửa, lại vừa dùng tia sấm để khoét thủng nắp lò……

Có thể nói là đã sử dụng hết những khả năng của mình.

Thế nhưng, lò luyện đan vẫn giữ nguyên như cũ, căn bản không thể phá vỡ được.

“Diệp Bắc Minh! Rốt cuộc cậu đang giở trò gì!”

Sư tổ Huyền Thanh nổi giận gào thét lên, đôi mắt đỏ đến có thể chảy ra máu.

Bởi vì, tiếng kêu la ở trong kia càng ngày càng trở nên thưa thớt, cũng có nghĩa là, những người con của ông ta đã dần dần bị luyện hóa đến chết rồi.

Điều này khiến cho ông ta cảm thấy căm hận đến điên lên!

“Ha ha!”

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của sư tổ Huyền Thanh, Diệp Thiên không khỏi nở ra một nụ cười xấu xa mà nói: “Tôi đang luyện đan, tôi đang dùng máu thịt của họ để luyện đan đấy, là do ông ép tôi thôi, không thể đánh lại người, tôi không thể lấy bọn họ ra để trút giận sap, không thể lấy bọn họ làm vật chết chung sao?”

“Cậu…...!”

Sư tổ Huyền Thanh đã rất muốn nghiền nát xương cốt của Diệp Thiên thành tro bụi rồi, thế nhưng Diệp Thiên lại trốn ở trong vòng bao bọc của Thất Sắc Hào Quang, ông ta muốn giết anh cũng không thể giết được.

Trong lúc cảm thấy tuyệt vọng, ông ta chỉ có thể nói với giọng điệu hòa nhã: “Chúng ta mỗi người tự lùi một bước được không? Cậu mở nắp lò ra, có thể còn sống được bao nhiêu hay bấy nhiêu, tôi sẽ thả các người đi, không thì nếu như bọn họ đã chết rồi, tôi cũng sẽ khiến cho các người chết chung với bọn họ.”

Ông ta còn có cách gì nữa chứ?

Chỉ có thể lừa Diệp Thiên thả người ra, có thể cứu sống bao nhiêu hay bấy nhiêu, đợi đến khi người đều được thả ra hết rồi, mới tìm cơ hội để giết Diệp Thiên cũng không muộn.

“Ha ha!”

Thế nhưng không ngờ Diệp Thiên lại điên cuồng cười lên mà nói: “Ông nghĩ tôi là đồ ngốc sao? Thả bọn họ ra, người có thể tha cho tôi sao? Đừng có mà lừa mình dối người nữa, tôi sẽ không mắc bẫy của ông đâu, ông đừng hy vọng nữa!”

“Cậu...!”

Sư tổ Huyền Thanh suýt chút nữa bị tức đến nôn ra máu.

Thế nhưng khi nghe thấy tiếng la hét càng ngày càng nhỏ, cũng có nghĩ là những đứa con của ông ta đã chết càng ngày càng nhiều rồi, ông ta lại đánh vào lò luyện đan ở trong cơn tức giận.

“Đóa Đóa.”

Vào lúc này, Diệp Thiên nhìn vào Đóa Đóa, nói một cách rất nghiêm túc: “Ba không còn cách nào khác, vì để diệt trừ người này, chỉ có thể làm trái ý trời, chế luyện Thần Ma Đan để gia tăng tu vi, sau đó giết chết ông ta, tìm một con đường sống cho các con.”

“Tuy rằng ba đã dùng máu của con làm thuốc dẫn, để loại bỏ ma chướng, thế nhưng ba cũng không biết nó sẽ có tác dụng như thế nào, nếu như sau khi ba dùng Thần Ma Đan, đánh mất bản thân, trở thành một tà ma thật sự, đến lúc đó, con hãy xem tình hình mà làm, một khi ba đã giết chết người này, con hãy đâm một nhát vào trái tim của ba, hãy kết liễu ba, nếu không ba sẽ đánh mất đi bản thân, con có Thất Khiếu Linh Lung Tâm, ba có thể sẽ không giết con, thế nhưng những ca ca của con, còn có mẹ hai

của con, bọn họ đều sẽ chết dưới ma chưởng của ba, đây là điều mà ba không muốn nhìn thấy.”

“Con không muốn!”

Đóa Đóa ngay lập tức khóc lên, nhào vào trong lòng của Diệp Thiên, vừa khóc vừa nói: “Con không muốn giết ba, làm như vậy mẹ sẽ hận chết con mất, hơn nữa con cũng không làm được, ba và mẹ đều là những người mà con yêu nhất, con không muốn mất đi ba , cũng không muốn mẹ căm hận con, hu hu……”

Diệp Thiên nghe thấy vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng chua xót, cưng chiều mà xoa đầu của Đóa Đóa, an ủi nói: “Ba biết làm như vậy sẽ rất tàn nhẫn đối với con, thế nhưng vì những người anh của con, vừa mẹ hai của con, cũng vì mẹ của con, mẹ nhỏ, Nữu nữu, gia gia nãi nãi, nhiều người khác, con bắt buộc phải làm như vậy, con chưa từng nhìn thấy tà mà, điều đó vô cùng vô cùng khủng khiếp, không hề nhìn nhận người thân, nhìn thấy người liền giết, con hy vọng sẽ nhìn thấy những người mà ba yêu thương nhất, từng người một chết ở trong tay ba sao?”

“Hu hu……”

Đóa Đóa vừa khóc vừa lắc đầu.

Diệp Thiên cưng chiều mà hôn lên mặt cô ấy một cái, nói: “Ba muốn thành tiên, nhưng lại thành ma, nếu như con không muốn nhìn thấy điều này, vậy thì hãy nghe lời ba , đừng lo lắng sẽ mất đi ba , trăm ngàn năm sau, ba sẽ quay về tìm con và mẹ con với một gương mặt khác, tuy rằng gương mặt của ba sẽ thay đổi, thế nhưng tình yêu của ba dành cho chúng con, mãi mãi cũng sẽ không thay đổi, hãy tin tưởng ba, được không Đóa Đóa?”

“Oa oa……”

Đóa Đóa cảng khóc lớn tiếng hơn, cô ấy cảm thấy vô cùng khổ sở, cô ấy vốn dĩ không biết nên làm thế nào.

Bảo Bảo,, Lạc Lạc, Thẩm An Kỳ, cũng đều nức nở mà lớn tiếng khóc lên.

Thú Kim Lân mắt xanh và Trương Tử Phòng cũng nước mắt lưng tròng, từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuống.

“A!!”

Vào lúc này, sư tổ Huyền Thanh gào thét lên một tiếng.

Bởi vì, những tiếng la hét ở trong lò luyện đan đã ngừng lại rồi.

ông ta có thể xác định rằng, tất cả những Hóa Thần đều đã bị luyện hóa rồi.

ông ta căm hận đến xì khói, tức đến dòng máu trong người sôi sục hẳn lên, ông ta đứt hơi khản tiếng mà gào thét lên: “Diệp Bắc Minh! Tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua mối thù này! Ngay trong khoảnh khắc hào quang biến mất! Chính là lúc các người sẽ chết chung với những đứa con của tôi! Không tin thì cậu hãy đợi đấy! Tôi nhất định sẽ nghiền nát cậu thành bột phấn! Nhất định sẽ vậy!!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.