Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 723: Chap-729




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 730: Một lò luyện ngàn vị thần!​

Vào lúc này, cả thành đều chết lặng như tờ!

Tất cả mọi người đều đờ người ra mà nhìn vào khe núi nhô lên từ mặt đất, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc, sợ hãi, bàng hoàng, sửng sốt và những cảm xúc phức tạp khác.

Một số người còn cảm thấy có những cơn sóng lớn dữ dội đang cuộn trào ở trong lòng, thật sự không dám tin vào đôi mắt của mình.

Những tiếng kêu kinh ngạc dần dần được vang lên ở xung quanh.

“Ôi mẹ ơi! Quá đáng sợ rồi!”

“Hóa Thần so với Chân Tiên, giống như sự khác biệt giữa mây và bùn vậy, Chân Tiên là đám mây ở trên trời, Hóa Thần chính là bùn đất ở dưới mặt đất, căn bản không có cách nào so sánh được, thế nhưng, Diệp Bắc Minh lại dựa vào cảnh giới của Hóa Thần, mà chém ra được một đường kiếm khủng khiếp đến như vậy, khiến cho Chân Tiên cũng phải sợ hãi đến mức phải leo xuống thú cưỡi để tránh né, điều này cũng quá đáng sợ rồi đấy!”

“Chẳng lẽ Diệp Bắc Minh bị Chân Tiên nhập vào rồi, làm sao lại đột nhiên trở nên lợi hại đến như vậy, sức mạnh của một đường kiếm này cũng quá khủng khiếp rồi đấy?”

“.…..”

Những tu sĩ ở trong thành, đều cực kỳ ngạc nhiên mà bày tỏ sự kinh ngạc và sợ hãi trong lòng của chính mình!

Những tu sĩ của Thiên Đế Tông vẫn chưa chết ở dưới đường kiếm này, cũng đã ngạc nhiên và hoảng sợ đến mức không thể nói được lời nào.

“Mẹ kiếp!”

Ở trên đỉnh của Thông Thiên Lầu, cửu trưởng lão vốn dĩ đang ngồi trên mặt đất với vẻ mặt xám như tro tàn, sau khi nhìn thấy sức mạnh của một kiếm này, liền đứng lên như một con thây ma, không khỏi bật thốt lên, trong mắt đều là vẻ không dám tin tưởng vào điều này.

“Lần này Diệp Bắc Minh đã phát ra biết bao nhiêu tiềm lực vậy, vậy mà lại có thể chém ra một kiếm khủng khiếp đến như vậy, thật sự không phải là người mà!”

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta cũng thật sự không dám tin rằng, một đường kiếm này lại được chém ra từ tay của một Hóa Thần.

Phải biết rằng, Hộ Tông Đại Trận của Thiên Đế Tông được tạo ra từ bàn tay của chính Chân Tiên, cho dù có hàng trăm tu sĩ cảnh giới Viên Mãn Hóa Thần hợp sức lại cũng đừng mong có thể phá vỡ được, vậy mà Diệp Thiên chỉ dựa vào sức mạnh của chính bản thân anh, đã dễ dàng chém đứt Đại Trận chỉ bằng một kiếm, điều này thật sự đã phá vỡ tam quan của ông ta rồi!

“Mạnh! Quá mạnh rồi!”

Đế tử Ngô Cẩm Trình vô cùng ngạc nhiên, trong mắt lóe lên một tia kính nể và khâm phục, không khỏi khen ngợi mà nói: “Đại trượng phu hiển nhiên phải như vậy, tuy rằng không thể đạt được, nhưng lòng vẫn hướng về phía trước!”

Vào lúc này anh ấy mới hiểu ra được, vì sao bản thân đối xử tốt với Thẩm An Kỳ đến như vậy, thế nhưng nàng lại chịu làm tiểu thiếp của Diệp Thiên, cũng không đồng ý thành chính thê của anh ấy.

Thì ra, bản thân cũng không bằng một cọng tóc của Diệp Thiên!

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Trời ạ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao mặt đất lại đột nhiên nứt ra rồi?”

“Thật là khủng khiếp! Có một con yêu thú thời hồng hoang sắp xuất hiện từ dưới mặt đất sao?”

“.…..”

Một tòa thành ven biển ở bờ biển phía Đông cách Thiên Đế Tông ba trăm ngàn công lí, có một khe núi đột nhiên hiện ra không biết từ nơi nào, đã chia tòa thành ven biển này làm đôi, vô số người đều bị nuốt chửng vào trong và biến thành sương máu, khiến cho những người may mắn sống sót đều bị dọa sợ chết khiếp.

Từng người một đều vây quanh ở hai bên khe núi, đưa đầu qua mà nhìn vào trong khe núi, chỉ thấy một vùng đen thăm thẳm, sâu đến không thể dò được, khiến cho những người nhìn thấy được cảnh tượng này đều không ngừng nuốt nước bọt, suýt chút là nuốt cả lưỡi vào trong bụng.

“Sóng thần đến rồi! Mau chạy đi!”

Những tiếng la hét hoảng loạn đột nhiên vang lên khắp thành!

Bọn họ chỉ thấy khe núi kia đột nhiên kéo dài ra về phía biển Đông, kéo thành một rãnh biển sâu đến không thể dò được ở trên biển Đông, nước biển điên cuồng cuộn trào lên từ hai bên, tạo ra những cơn sóng khổng lồ cao đến cả ngàn thước, dưới những tiếng gào thét vô cùng khủng khiếp của những cơn sóng khổng lồ, những cơn sóng cao đến hàng trăm ngàn thước này đã dâng lên và đánh ập vào tòa thành ven biển kia, chỉ trong tích tắc, vô số ngôi nhà đã bị sóng biển phá hủy, hàng triệu người đều bị cuốn vào trong những cơn sóng biển khổng lồ.

Trong chớp mắt, tiếng khóc, tiếng la hét, tiếng kinh hô và gào thét, đủ loại giọng nói đều dồn dập vang lên ở trong tòa thành này.

“Chẳng lẽ đây chính là kiệt tác của sư tổ Huyền Thanh của Thiên Đế Tông sao?”

“Chắc chắn là sư tổ Huyền Thanh, dựa vào phương hướng bị kéo ra, chính là nơi của Thiên Đế Tông, chỉ có Chân Tiên mới có thể chém ra một kiếm đáng sợ đến như vậy!”

“Nếu như tôi đoán không lầm, chắc chắn một kiếm này là sư tổ Huyền Thanh dùng đến để giết chết Diệp Bắc Minh, không còn nghi ngờ gì nữa, Diệp Bắc Minh chắc chắn đã chết dưới một đường kiếm này rồi!”

“.…..”

Rất nhiều người đều đang nói ra những suy nghĩ ở trong lòng mình.

Nói tiếp về Diệp Thiên.

Sau khi chém ra chiêu thức thứ sáu của Hư Không Thánh Kiếm Quyết, Thiên Địa Liệt này, thế nhưng khi nhìn thấy trận pháp đã bị phá vỡ, linh lực của trời đất đều trút vào trong đó, Diệp Thiên liền quay phắt đầu lại, hét lên nói: “Thú Kim Lân mắt xanh, mau đưa vợ con của tôi rời khỏi đây, nhanh!”

“Vậy còn tôn thượng ngài thì sao?”

Thú Kim Lân mắt xanh hỏi.

“Tôi ngăn cản ông ta lại, kéo dài thời gian cho mọi người, mau đi!”

Chỉ cần giữ lấy Chân Tiên, Hóa Thần sẽ không thể đuổi kịp Thú Kim Lân mắt xanh, đây chính là niềm hy vọng duy nhất để anh có thể cho vợ con một con đường sống.

“Không được đi!”

Thú Kim Lân mắt xanh còn chưa trả lời, Đóa Đóa đã hét lên một tiếng, sau đó lớn tiếng mà nói với Diệp Thiên: “Ba, con không đi, con không muốn mất ba, con sống phải sống cùng với ba, chết cũng phải chết cùng với ba!”

“Ba ơi! Chúng con không đi!”

“Chúng con không đi!”

“Chúng em không đi!”

Bảo Bảo,, Lạc Lạc, Thẩm An Kỳ đều kiên quyết mà hét lên nói.

“Đóa Đóa nghe lời, mau đưa hai người anh và mẹ hai đi!” Diệp Thiên cố hết sức mà hét lên: “Nếu như ba có thể sống sót, sẽ đi tìm các con, nếu như chết rồi, cũng sẽ có một ngày sẽ đi tìm các con, tin tưởng ba, ba sẽ không bỏ lại các con không lo đâu, mau đi!”

“Con không đi!”

Đóa Đóa khóc đến nước mắt chảy ròng ròng: “Nếu như ba không còn nữa, chắc chắn mẹ cũng không muốn sống nữa đâu, vậy thì con cũng không muốn sống nữa, chúng con không muốn phải trải qua một cuộc sống chạy trốn khắp nơi, bị người khác đuổi giết nữa đâu, chúng con muốn ở cùng với ba, sống chết không chia rời!”

“Đúng! Sống chết không chia rời!”

“Sống chết không chia rời!”

“Sống chết không chia rời!”

“.…..”

Vành mắt của Diệp Thiên đỏ lên, trong lòng tràn đầy sự luyến tiếc và bất lực.

Nếu như không phải thật sự bất đắc dĩ, anh làm sao lại nỡ lòng rời xa vợ con chứ?

Đương nhiên, anh cũng biết rằng, cho dù bây giờ Thú Kim Lân mắt xanh đã đưa bọn họ đi, nếu như bản thân chàng không thể kéo dài quá nhiều thời gian, bọn họ cũng không thể thoát khỏi sự đuổi giết của Chân Tiên, bởi vì tốc độ của Chân Tiên vượt xa cả Thú Kim Lân mắt xanh, nếu như anh trở thành Chân Tiên, tốc độ có thể đạt đến mười triệu công lí một giờ, vì vậy nếu tính toán một cách kỹ càng, tốc độ của sư tổ Huyền Thanh có thể đạt đến ít nhất ba triệu công lí một giờ trở lên.

Thế nhưng tốc độ của Thú Kim Lân mắt xanh chỉ có một triệu hai trăm công lí một giờ, làm sao có thể chạy nổi với Chân Tiên chứ?

“Vì con cái, xem ra tôi phải bỏ mặc hết tất cả rồi!”

Diệp Thiên nắm chặt hai tay lại, trong lòng vô cùng kiên quyết.

“Ha ha!”

Vào lúc này, sư tổ Huyền Thanh lớn tiếng cười lên mà nói: “Một cảnh tượng thật cảm động, thật đúng là tình ba con sâu đậm mà, nhưng mà bản tiên đã xem thường thế đời từ lâu rồi, sẽ không thương xót cho các người đâu.”

Nói đến đây, ông ta lại nhìn về phía Diệp Thiên với ánh mắt giận dữ: “Tên tiểu tử nhà cậu dám chém thú cưỡi của bản tiên, mối thù này không đội trời chung, bây giờ ta phải biến cậu thành bột phấn, để báo thù cho thú cưỡi Bạch Tượng của bản tiên!”

Vừa nói xong, ông ta đã sử dụng thân pháp.

Một thân pháp cao đến ba ngàn sáu trăm thước, lao thẳng lên những tầng mây, khiến cho mọi người đều phải khiếp sợ!

Tất cả mọi người đều sững người!

Pháp thân này cũng quá cao lớn rồi!

Phải biết rằng, Hóa Thần của Bắc Hàn, pháp thân chỉ cao đến ba trăm sáu mươi thước, mà pháp thân cao ba ngàn sáu trăm thước này, phải cần đến mười người Hóa Thần hợp lại với nhau mới đạt được độ cao này.

Một thước là ba mét, đây cũng phải cao đến cả mười ngàn mét, đã cao bằng Thông Thiên Lầu rồi.

Diệp Thiên chỉ có pháp thân cao sáu trăm sáu mươi thước, dù có giơ tay lên cũng không chạm vào đầu gối của ông ta được.

Vào lúc này, nhóm người Đóa Đóa bọn họ mới hiểu ra, vì sao ba lại bảo bọn họ rút đi rồi, thì ra là Chân Tiên này lại đáng sợ đến mức độ này!

“Ha ha! Diệp Bắc Minh, cậu chết chắc rồi, thân pháp cao đến như vậy, cậu có sợ không đấy?”

“Khi nãy sư tổ Huyền Thanh vẫn chưa sử dụng thân pháp, mới bị dọa sỡ bởi sức mạnh của một kiếm kia của cậu, bây giờ thân pháp đã được sử dụng, sức mạnh còn tăng lên gấp trăm lần, lần này cậu chắc chắn phải chết rồi!”

“Giẫm chết cậu ta!”

“Giẫm chết cậu ta!”

“Giẫm chết cậu ta!”

“.…..”

Thiên Đế và những tu sĩ may mắn sống sót của Thiên Đế Tông, đều nhao nhao mà la hét, từng người một đều tỏ vẻ vui mừng, bọn họ biết rằng sư tổ Huyền Thanh sắp thật sự tấn công rồi!

Đúng như dự đoán!

Bọn họ nhìn thấy sư tổ Huyền Thanh nhấc lên đạp xuống.

Nhìn thấy vậy, thân thể của Diệp Thiên lóe lên một cái, nhanh chóng tránh khỏi phạm vi giẫm đạp của sư tổ Huyền Thanh.

Rầm!

Trời đất rung chuyển dữ dội, một lực chấn động khủng khiếp, được đánh ra từ ngón chân của sư tổ Huyền Thành, ngay lập tức đã phá hủy hàng trăm ngàn ngôi nhà ở trong thành, có ít nhất hàng chục triệu người bị chấn động đến chết ở dưới một bước chân này.

Ngay cả Diệp Thiên đã tránh ra ngoài vài công lí, cũng bị chấn động đến thất khiếu chảy máu dưới làn sóng xung kích này.

Thế nhưng Diệp Thiên không hề dừng lại một chút nào, ngay lập tức nhảy lên cả mười ngàn mét, giơ cao thanh kiếm khổng lồ lên và hung hăng chém xuống sư tổ Huyền Thành.

“Tài năng thấp kém.”

Sư tổ Huyền Thanh tỏ vẻ khinh thường, đưa tay ra một cái, kẹp lấy thanh kiếm đang kém xuống của Diệp Thiên một cách dễ dàng, lưỡi kiếm bị kẹp giữa hai ngón tay của ông ta.

Diệp Thiên dùng sức rút ra vài lần, cũng không thể rút ra được.

“Tên kém cỏi kia, đi chết đi!”

Sư tổ Huyền Thanh khẽ hét lên một tiếng, thôi thúc lôi pháp.

Răng rắc rắc!

Ánh điện truyền ra từ giữa hai ngón tay của sư tổ Huyền Thanh, dọc theo thanh kiếm khổng lồ, ngay lập tức lan đến thân thể của Diệp Thiên.

Diệp Thiên muốn buông tay khỏi chuôi kiếm, thế nhưng lại bị điện giật đến không nhúc nhích được, anh ngay lập tức thôi thúc lôi pháp, phóng ra ánh điện, và tách ra khỏi ánh điện mà sư tổ Huyền Thanh đã phóng ra, lúc này mới miễn cưỡng buông tay ra mà lui hẳn về phía sau.

Thế nhưng anh cũng bị điện giật làm bị thương đến nội tạng, liền phun ra một ngụm máu.

“Thanh kiếm không tệ, đem đến lục địa Tử Tiêu, có thể bán được không ít tiền.”

Sư tổ Huyền Thanh cảm thấy rất khoái chí mà cầm lấy thanh Tiên Khấp Kiếm ở trong tay, tiện tay chém ra một đường kiếm về phía Diệp Thiên.

Vút!

Một luồng ánh sáng từ thanh kiếm phóng ra từ không trung.

Tốc độ nhanh đến mức khiến cho Diệp Thiên không thể né tránh được.

May mà Diệp Thiên đã thả kết giới Tứ Tượng ra, lại có thêm pháp bảo để bảo vệ, cộng thêm đạo thể, tuy rằng sự phòng thủ của kết giới Tứ Tượng và pháp bảo bị phá vỡ, thế nhưng khi luồng ánh sáng kiếm chém vào đầu của Diệp Thiên, chỉ để lại một vết kiếm ở trên trán của anh, ánh sáng kiếm liền biến mất.

Diệp Thiên lau đi vết máu ở trên trán, khóe mắt run lên, tràn đầy sự căm hận!

Bỗng nhiên, anh giang hai tay ra, thôi thúc tiên pháp, gào thét về phía trời xanh: “Lấy trời đất làm lò!”

Anh vừa nói xong, ngay lập tức có hàng trăm ngàn luồng sáng vàng dâng lên từ dưới mặt đất, ở trên trời cũng bắn xuống hàng trăm ngàn luồng sáng vàng, hai luồng sáng kia giao nhau, tụ lại thành một lò luyện đan khổng lồ, bao vây tất cả mọi người ở trong Thiên Đế Tông.

Sau khi lò luyện được tạo thành, Diệp Thiên lại hét lên một tiếng:

“Lấy nhật nguyệt làm lửa!”

Vừa nói xong, hai con rồng lửa bay ra từ trên trời, bay xuống phía dưới lò luyện đan không lồ, đám lửa cháy hừng hực dâng lên trong chớp mắt.

“Lấy vạn thần làm thuốc dẫn!”

Lời này vừa được nói ra, tất cả những Hóa Thần ở trong thành, đều bị một luồng sức mạnh khủng khiếp thu hút vào, không khỏi tự động bay vào trong lò luyện đan, những người ở cảnh giới thấp hơn và cao hơn Hóa Thần, đều bị lò luyện đan phun ra, chỉ còn lại những người Hóa Thần ở trong lò luyện đan không thể ra được.

“Chuyện gì vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Diệp Bắc Minh, rốt cuộc cậu đang làm gì?”

Sư tổ Huyền Thanh cảm thấy sốc trước sự thay đổi đột ngột này, sau khi bị lò luyện đan phun ra, ông ta cảm thấy bàng hoàng mà kêu là.

Diệp Thiên không hề để ý đến ông ta, nhân lúc hỗn loạn mà bay vào trong kết giới của Đóa Đóa, đi đến phía trên lò luyện đan.

“Đóa Đóa, hãy cắt cổ tay và nhỏ một ít máu vào lò luyện.” Diệp Thiên dặn dò, sau đó lấy dược tiên từ trong nhẫn không gian ra rồi ném vào trong lò luyện đan.

Đóa Đóa không hề do dự một chút nào, cắt cổ tay của mình ra, từng giọt máu tươi nhỏ vào trong lò luyện đan.

“Được rồi Đóa Đóa.”

Diệp Thiên cầm lấy cổ tay của Đóa Đóa, điều khiển những người ở trong kết giới rời khỏi đỉnh của lò luyện đan.

Làm xong những việc này, Diệp Thiên lại lớn tiếng hét lên một lần nữa:

“Lò Luyện Vạn Thần!”

Anh vừa nói xong!

Rầm!

Một chiếc nắp lò khổng lồ từ trên trời rơi xuống, đậy lại lò luyện đan.

Ngay sau đó, đủ loại tiếng kêu la thảm thiết vang lên từ trong lò luyện.

“Thả tôi ra! Thả tôi ra đi!!!”

“Đừng lấy tôi để luyện đan! Mau thả tôi ra!!!”

“Sư tổ Huyền Thanh cứu tôi! Mau cứu tôi!!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.