Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 716: Chap-722




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 723: Qua cầu rút ván!​

Ba ngày tiếp theo, mưa dầm dề ngày đêm liên tiếp, vùng đất khô hạn hơn mười năm cuối cùng cũng được tưới đều, Thẩm An Kỳ cảm thấy toàn thân thoải mái, như được trở lại thời con gái.

Trong ba ngày qua, chuyện toàn bộ Bắc Hàn đều biết việc tiên hải mê tung biến mất.

Bởi vì trong ba ngày này, không ai thấy sự xuất hiện của tiên hải mê tung.

Ngay cả tin tức nhanh nhạy của thông thiên lâu cũng không có cung cấp địa điểm của tiên hải mê tung cho khách hàng thường mua tin tức của tiên hải mê tung

Điều này là bất thường!

Tuy rằng Bắc Hàn to lớn như vậy, nhưng đôi khi nơi tiên hải mê tung xuất hiện lại quá xa xôi hẻo lánh, khiến cho người khác không phát hiện được, nhưng ba ngày liền vẫn chưa tìm thấy, vẫn là chưa bao giờ xảy ra hiện tượng này.

Vì vậy, toàn người dân Bắc Hàn bắt đầu thảo luận về vấn đề này. Một số người cho rằng tiên hải mê tung đã biến mất.

Một số người nghĩ rằng, tiên hải mê tung ba ngày nay đều xuất hiện ở một địa phương bí ẩn nào đó, cho nên không có người phát hiện, qua một hai ngày sẽ có tin tức của tiên hải mê cung.

Ngay cả khi toàn bộ dân Bắc Hàn bất chấp mà bàn luận đến việc tiên hải mê tung mất tích, thì một tấm cáo thị được dán khắp Bắc Hàn, dẫn đến một trận náo loạn.

Nội dung thông cáo: Diệp Bắc Minh, hạn cho anh vào buổi trưa của năm ngày sau, đến Thiên Đế Tông cứu con trai của anh, nếu như quá kì hạn, sẽ chém chết con trai của anh, dùng máu của con trai anh, tế điện thiên chi linh của bất diệt thần giáo đã chết trên tay anh.

Nếu anh không dám tới cứu, thì lấy cơ duyên mà bốn người một thú các anh giành được trong tiên hải mê tung đến đổi, một cái cơ duyên đổi một đứa con, hai cái cơ duyên thì đem hai đứa con của anh đổi trở về.

Nếu anh vẫn không dám tới, anh có thể cho người của Thông thiên lâu đến thay, để cho thông thiên lầu đem cơ duyên đến Thiên Đế Tông đổi lấy con trai của anh, dù sao thì danh dự của thông thiên lầu vẫn đáng tin cậy.

Dù sao, chỉ cần năm ngày để cứu con trai của anh, điều đó phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính anh.

"Ôi trời! Diệp Bắc Minh và nhóm của anh ấy bốn người một thú, toàn bộ đến tiên hải mê tung lấy được cơ duyên?"

"Không phải mấy ngày trước cũng đã dán thông cáo, để cho Diệp Bắc Minh đi đảo hoa đào ở Tây Hải cứu thê tử sao? Diệp Bắc Minh liền không đi, bất hủ thần giáo lại lấy con trai của anh ta làm mồi nhử? Như vậy cũng quá là đê tiện đi, rõ ràng là ham muốn cơ duyên của người ta giành được, chỗ nào là cho đệ tử của bất hủ thần giáo báo thù "

“Tiên hải mê tung biến mất cũng đã ba ngày, có phải có quan hệ với việc nhóm người của Diệp Bắc Minh tiên vào tiên hải mê tung lấy được cơ duyên không? Có phải là bọn họ lấy toàn bộ cơ duyên đi rồi cho nên tiên hải mê tung không xuất hiện nữa?”

“May mắn của Diệp Bắc Minh và nhóm của anh ấy cũng quá là lớn rồi, bị đuổi cùng giết tận còn có thể đụng trúng tiên hải mê tung, càng có thể lấy được toàn bộ cơ duyên ở bên trong, đây là Bắc Hàn từ trước tới nay, là ví dụ nhiều người nhất cùng nhau tiến vào tiên hải mê tung giành lấy cơ duyên. "

“ Nếu tôi là Diệp Bắc Minh, khẳng định của sẽ không đi cứu cũng không lấy cơ duyên để đổi lấy đứa con, con chết thì còn có thể sinh đứa khác, cơ duyên không còn nữa thì có lẽ cả đời cũng không có cơ hội lấy lại được nữa, Thiên Đế Tông cũng thật là ngốc, lại dùng cái cách này để đi gạt lấy cơ duyên, chỉ có kẻ ngốc mới mắc mưu! "

“ ...”

Toàn bộ Bắc Hàn thảo luận rất nhiều về vấn đề này , và hầu như tất cả mọi người đều không đồng tình với việc Diệp Thiên lấy cơ duyên để cứu con trai mình.

Đặc biệt là các nhà tu sĩ, không ai trong số họ ủng hộ việc đổi cơ duyên lấy lại cho con trai.

Tuổi thọ của các tu sĩ thường rất dài, con cái của rất nhiều tu sĩ cũng đủ để gộp lại thành một đoàn đội, huống chi một tu sĩ như Diệp Bắc Minh, muốn có bao nhiêu con trai liền có thể sinh bấy nhiêu con trai, Có rất nhiều phụ nữ sinh con cho anh, hà cớ gì phải lấy cơ duyên ngàn năm cũng không chắc có thể giành được để đổi lấy đứa con trai.

...

Lúc này đã là giữa trưa.

"Em chính là một tiểu yêu tinh biết dày vò người. Anh thật sự không biết mười năm qua em đã làm cách nào để bảo vệ mình như ngọc."

Trong phòng khách, Diệp Thiên vừa mặc quần áo vừa cười cười, trong ba ngày qua, anh cùng Thẩm An Kỳ ở trong một phòng, Thẩm An Kỳ cũng không cho anh rảnh một chút nào.”

“Hừ hừ.”

Thẩm An Kỳ ậm ừ: “Đem em thành người phụ nữ tuỳ tiện sao? Em chỉ dày vò anh, còn người khác thì em không đặt vào mắt đâu!”

“Thật sự là không nên cho em tu luyện, thể chất mạnh mẽ, cũng không thể là cho em sợ hãi, hồi tưởng lại năm đó, tuỳ tiện một chút cũng làm em ba ngày không thể xuống giường.” Diệp Thiên cười xấu xa nói.

MOTORUYENOWLINE",

Thẩm An Kỳ cười đắc ý, nói một cách quyến rũ và mê hoặc: "Vậy nếu như tiếp tục, xem xem em có thể làm cho anh không thể đi không?"

Diệp Thiên dừng lại một chút, có ý muốn tiếp tục chiến, nhưng vẫn lắc đầu: "Giữa trưa rồi, anh phải cùng Đoá Đoá đi ăn cơm, tránh cho Đoá Đoá lại giận anh.” Thẩm An Kỳ bĩu môi, đành phải từ bỏ.

Đúng lúc này, đá truyền âm vang lên.

Không cần nghĩ tới, Diệp Thiên cũng biết đó là truyền âm từ chưởng quầy Vương, chưa từng có ai gửi truyền âm cho anh ngoại trừ chưởng quầy Vương, vì vậy liền kết nối truyền âm.

Chẳng bao lâu, anh đã đến từ chưởng quầy Vương.

Nhận được nội dung của thông báo.

“Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, bọn họ thực sự muốn dùng con trai tôi làm mồi nhử.” Diệp Thiên trầm ngâm nói.

"Vậy anh có cứu hay không? Nếu như muốn cứu, thì đề nghị tôi thay mặt anh cầm lấy cơ duyên đến giúp anh đổi lấy con trai, bất hủ thần giáo cũng không có đến mức Vô sỉ lật lọng như vậy, nếu không muốn lấy cơ duyên đi đổi, vậy thì coi như tôi chưa từng nói gì đi"Chưởng quầy Vương nói.

“Đương nhiên là tôi muốn cứu.” Diệp Thiên nói: “Nhưng ta hiểu được lòng tốt của ông. Tôi có cách riêng để cứu con trai mình, cho nên tôi không cần thông thiên lầu của ông giúp.”

“Không tin tưởng được thông thiên lầu. Sợ tôi độc chiếm lấy cơ duyên sao?” chưởng quầy Vương không hờn giận nói.

“Không.” Diệp Thiên giải thích: “Tôi phải tự mình đi, vừa cứu con trai tôi, nhân tiện giết hết bọn họ.”

Chưởng quầy Vương sửng sốt hơn nhiều phút mới giật mình lấy làm lạ hỏi: “Cậu là lấy được cơ duyên gì vậy? Khẩu khí lớn như vậy sao? "

Diệp Thiên cười khúc khích:" Tôi sẽ nói cho ông biết sau khi tôi giải cứu con trai tôi, và tôi sẽ thưởng cho ông một chút cơ duyên. "

Nói xong, Diệp Thiên cắt ngang đường truyền âm thanh và cùng Thẩm An Kỳ đi ra ngoài và nhìn thấy Đoá Đoá đang đứng trong bộ dạng đáng thương ở cửa.

“Làm sao vậy Đoá Đoá?”

Diệp Thiên vội vàng hỏi.

"Ba có mẹ hai, liền không quan tâm đến con nữa, ba quên mất là đã nói rằng muốn dẫn con đi ăn cơm." Đoá Đoá bĩu môi nói.

“Cô bé ngốc, ba làm sao có thể quên được.” Diệp Thiên nhanh chóng ôm con gái một cái, sau đó khẽ nói bên tai cô: “Vương chưởng quầy vừa rồi truyền âm nói cho Ba biết, năm ngày sau, chúng ta có thể đi đến Thiên Đế Tông để cứu anh Bảo và anh Lạc của con rồi. "

“Thật sự sao!”

Đoá Đoá hò hét một cách cao hứng.

"Tất nhiên là thật rồi. Làm sao ba có thể nói dối con gái của Ba được." Diệp Thiên nhéo nhéo cái mũi cao xinh đẹp của Đoá Đoá.

Đoá Đoá cười toe toét: "Vậy thì đến lúc đó ba mang con đi theo, con đã lâu không gặp được anh Bảo và anh Lạc rồi, con muốn anh Bảo và anh Lạc cõng con."

"Được rồi." Diệp Thiên cười nói: “Lúc đó, Đoá Đoá sẽ có hai anh trai đưa đi ăn cơm.”

“Vậy thì con sẽ không ảnh hưởng đến bố và mẹ hai làm những chuyện xấu.” Đoá Đoá cười nói.

“Vớ vẩn.” Diệp Thiên trừng mắt nhìn Đoá Đoá: “Ba không phải là loại người như con nghĩ.”

Nói xong liền gọi Thẩm An Kỳ. Ôm lấy vai của Đoá Đoá, cùng nhau đi ăn cơm.

Mà lúc này, ở Huyền Đế Tông.

"Qua cầu rút ván! Bọn họ chính là qua cầu rút ván!"

Huyền Đế Tông biết được nội dung của các thị, và chuyện Thần Đế Tông được Thiên Đế Tôngn mời tham gia trận mai phục Diệp Bắc Minh của năm ngày sau. Liền nổi trận lôi đình.

“Được rồi!”

Huyền đế gõ nhịp nói: “Lập tức thả đế tử đi, cứ theo lời trưởng lão thứ tám nói. Nếu bọn họ bất nhân, cũng đừng trách chúng ta bất nghĩa!”

Không qua bao lâu, đế tử cũng được thả ra.

Cùng ngày, chưởng quầy Vương lại truyền âm cho Diệp Thiên, đem ý tứ của Huyền Đế Tông truyền cho Diệp Thiên.

Câu trả lời của Diệp Thiên là lòng tốt của Huyền Đế Tông thì anh nhận, chẳng anh không chỉ muốn cứu con trai mình, mà còn muốn tiêu diệt Thiên Đế Tông và Thần Đế Tông, làm cho Huyền Đế Tông cũng nguôi giận, liền phái cao thủ lẻn vào chỗ ở của Thần Đế Tông, chờ tin tức Thiên Đế Tông bị giết truyền ra ngoài, lập tức ra tay với Thần Đế Tông, giết toàn bộ Thần Đế Tông.

Sau khi thảo luận, Huyền Đế Tông liền đồng ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.