Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 709: Danh chấn thiên hạ!
Giờ phút này, không biết bao nhiêu người đang cảm thấy run sợ.
Hẻm núi này vẫn luôn kéo dài mười mấy vạn dặm, chia cách không biết bao nhiêu quận huyện thành trì thành hai nửa.
Đột nhiên tai họa bất ngờ ập đến, cướp đi vô số tánh mạng của người dân.
Đặc biệt là từ Hải Lăng thành ra ngoài, bọn họ tận mắt chứng kiến cảnh một kiếm giết người, ba hồn bảy vía rời khỏi thể xác, lòng can đảm của bọn họ đều bị vỡ nát.
Ngay cả lão tổ của Triệu gia, thân thể cũng đã bị một nhát này tiêu hủy, nguyên thần bị tứ linh xé nát. Kết cục cũng coi như là tương đối thảm thiết.
"Khủng bố! Quá khủng bố! Quả thực là khủng bố!" Mỗi người ở đây run rẩy, liên tục gào thét trong lòng.
Đặc biệt là người của mười tám Thiên Quân thế gia, giờ khắc này đã hoàn toàn vứt bỏ ý chí chiến đấu, tất cả bọn họ đều muốn đào một cái hầm ngầm chui vào trốn đi.
Một kiếm đã tiêu diệt được hóa thần Thiên Quân, tu vi khủng bố như vậy, còn ai dám động đến anh, làm sao còn dám đi đoạt Chân Võ Kiếm với anh, lấy gì để cướp đi tánh mạng của anh bây giờ?
Giờ khắc này bọn họ mới hiểu được, bọn họ đã trêu chọc đến loại thành phần khủng bố gì rồi.
"Trời ơi! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Là thật hay giả?"
Tô Thanh Tuyền che miệng, mắt trợn tròn, không thể tin vào mắt mình.
Diệp Bắc Minh giết chết hai mươi hai vị hóa thần, người có thực lực mạnh nhất là lão tổ Triệu gia cũng bị anh chém chết?
Trời ạ! Phải chăng đây là anh đang giúp nhà họ Tô báo thù?
Nghĩ đến đây, cô ấy mừng như điên, rồi lại ngóng trông Diệp Thiên tiếp tục đại khai sát giới, tàn sát sạch sẽ nhóm đầu sỏ gây tội cho nhà họ Tô!
"Không nghĩ tới, đúng là không nghĩ tới được, tôi còn tưởng Diệp Bắc Minh cùng đường bí lối, ai ngờ cậu ta có thể dùng một kiếm chém chết Thiên Quân hóa thần, là tôi đã đánh giá thấp cậu ta, xem thường anh hùng thiên hạ!"
Trong lòng Chưởng quỹ Vương không ngừng chấn động.
"Thì ra Diệp Bắc Minh ở trong Lầu Thông Thiên không ra ngoài, không phải vì anh ta sợ người của mười tám Thiên Quân thế gia, mà là muốn chừa cho bọn họ một con đường sống, để bọn họ tự giác quay về, ngờ đâu bọn họ không những không lĩnh hội được, ngược lại còn từng bước ép sát, chọc tức Diệp Bắc Minh, cuối cùng gây ra họa sát thân, xem ra người của mười tám Thiên Quân thế gia sẽ nhanh chóng bị huỷ diệt trên tay Diệp Bắc Minh!"
Đúng lúc này, không biết từ đâu phát ra một tiếng thở dài như vậy.
Chỉ trong chốc lát, một tràng ồ vang lên xung quanh từ những người đứng hóng chuyện!
"Lão tổ Triệu gia bị chém chết chỉ bằng một kiếm, Diệp Bắc Minh quá khủng bố, mọi người chạy mau đi!"
"Còn không chạy, tất cả chúng ta đều phải chết!"
"Chúng ta hết hy vọng rồi, còn không mau mau chạy đi, nếu không sẽ bị chết rất thảm!"
Mấy vạn người của Thiên Quân thế gia mang gia đình lại đây đều bị dọa sợ, sôi nổi chạy tứ tán khắp nơi.
"Mau! Mau chạy đi!"
Gia chủ nhà họ Triệu cũng không rảnh đi nhặt xác lão tổ, ông ta la lớn một tiếng rồi co giò chạy mất.
"Một người cũng đừng mong chạy thoát!"
Diệp Thiên hét lớn một tiếng.
Linh linh linh!
Tiếng chuông của Cửu chuyển Nhiếp Hồn Linh lập tức vang lên.
"Thú Kim Lân mắt xanh, lão Trương, giết hết cho tôi, không chừa sót một ai!"
Diệp Thiên hô lên một tiếng. Anh huy động Chân Võ Kiếm trong tay, lập tức kiếm khí che trời lấp đất, tựa như mưa rền gió dữ, càn quét những người tủa ra trốn chạy khắp bốn phương tám hướng. Thú Kim Lân mắt xanh phụ trách đối phó với hơn mười vị hóa thần còn xót lại, va chạm mạnh mẽ.
Trương Tử Phòng dùng một quyền nghiền nát một mảng lớn. Chỉ vài phút ngắn ngủn sau đó, người của mười tám Thiên Quân thế gia, mấy vạn tu sĩ, toàn bộ đều tan nát, mùi máu tươi gay mũi bao phủ toàn bộ Hải Lăng thành.
ừng ực!
Mấy trăm vạn tu sĩ đứng nhìn từ xa vào Hải Lăng thành, ai cũng không nhịn được nuốt nước bọt, thật là sợ hãi.
Khủng bố! Quá khủng bố!
Trong lòng bọn họ dậy sóng, hoảng sợ không thôi, thiếu chút nữa đầu lưỡi cũng bị nuốt mất.
Bọn họ cảm thấy Diệp Bắc Minh chính là một loài ma quỷ ghê gớm!
Còn Tô Thanh Tuyền nhìn thi thể rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, cô ấy đột nhiên quỳ xuống đất, ngửa mặt nhìn lên trời, khóc la: "Lão tổ! Ông nội, bà nội! Ba mẹ! Chú thím! Anh chị em! Tám nghìn gia đinh nhà họ Tô! Mọi người thấy
chưa! Nhóm đầu sỏ tiêu diệt nhà họ Tô chúng ta đều đã bị tử hình! Mọi người ở trên trời đã có thể nhắm mắt an giấc ngàn thu..."
......
Ngay sau đó, người của mười tám Thiên Quân thế gia ở Hải Lăng thành bị Diệp Bắc Minh tàn sát sạch sẽ được mọi người truyền âm, truyền miệng bốn phương tám hướng, danh tiếng của anh nhanh chóng lan truyền khắp Bắc Hàn với tốc độ chóng mặt, khiến cho giang hồ dậy sóng thật lâu!
"Trời đất, người của mười tám Thiên Quân thế gia, hai mươi hai vị hóa thần, mấy vạn tu sĩ Kim Đan trở lên, chỉ ngắn ngủn trong vòng vài phút đã không còn hình hài nguyên vẹn. Tên Diệp Bắc Minh này cũng thật kinh khủng!"
"Cách đây một khoảng thời gian có người truyền thông tin đến, bảo là có một người tên là Diệp Bắc Minh, bị người của mười tám Thiên Quân thế gia bao vây không dám bước ra ngoài, vì thế người của mười tám Thiên Quân thế gia ép buộc Lầu Thông Thiên sửa lại quy củ, chờ một năm sau Diệp Bắc Minh ra ngoài, đánh chết anh ta sau đó cướp đoạt tuyệt phẩm thần binh, nhưng sao mới chỉ qua một trăm ngày, người của mười tám Thiên Quân thế gia đã bị Diệp Bắc Minh tiêu diệt rồi?"
"Đáng lắm, năm đó vì muốn có được Chân Võ Kiếm mà bọn họ đem mười người luyện khí có võ công cao cường đến tiêu diệt nhà họ Tô, cuối cùng bọn họ cũng đã gặp báo ứng rồi!"
"......"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mấy trăm mấy tỷ người ở Bắc Hàn đều bàn tán xôn xao việc này.
Có người cảm thấy thương hại cho người của mười tám Thiên Quân thế gia, có người cảm thấy xứng đáng, có người cảm thấy bình thường, còn có người chỉ tham gia náo nhiệt cho vui...
Ba chữ Diệp Bắc Minh hoàn toàn vang vọng khắp Bắc Hàn. Ai ai cũng biết!
......
Mà lúc này, tổng đàn Thiên Đế tông ở Đông Bộ đại lục.
Thiên Đế ngồi ngay ngắn ở trên bảo tọa, trưởng lão, thần tướng và mấy trăm người tề tụ một hàng.
"Nhị trưởng lão, không phải tôi bảo ông đi đến trái đất điều tra nguyên nhân phân giáo bị giết sao. Sao người đi chung với ông đều bị chết cả vậy, lúc ấy các người còn đang trên đường đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"
Thiên Đế nhìn xuống từ trên bảo tọa, hỏi một vị lão giả đứng ở giữa thảm đỏ.
Mấy tháng trước đây, ông ta nhìn qua lăng kính của thần bài rách nát, biết được người đi điều tra nguyên nhân phân giáo bị giết, toàn quân đã bị diệt, nhưng nhị trưởng lão cũng chưa chết, cũng chưa tới được trái đất, cho nên ông ta vẫn luôn đợi nhị trưởng lão quay về, sau vài tháng, rốt cuộc nhị trưởng lão đã trở lại.
"Khởi bẩm Thiên Đế, lúc ấy phân giáo Thiên Đế số tám chúng ta, cùng Thần đế số mười, Huyền Đế số mười một, vừa mới đi được một phần ba lộ trình ở trái đất, liền phát hiện ra một con yêu thú có tốc độ nhanh hơn Chiến hạm tinh không chạy như bay mà đến, để tránh va chạm, chúng tôi tạo ra một con đường rất rộng, ai ngờ yêu thú kia nghịch ngợm. Thay đổi phương hướng, tấn công chúng tôi, bởi vì tốc độ của yêu thú kia thật sự rất nhanh nên chúng tôi không có cơ hội để né tránh, ba Chiến hạm tinh không đều bị đâm cháy, gần một vạn đệ tử bị chết thảm trên đường, chỉ còn lại thuộc hạ cùng tứ trưởng lão thần đế tông, tam trưởng lão huyền đế tông, ba người duy nhất may mắn thoát nạn, một đường đuổi giết con yêu thú kia, nhưng vì tốc độ của yêu thú nhanh hơn chúng tôi rất nhiều, đuổi đến Bắc Hàn thì chúng tôi không tiếp tục đuổi theo nữa, lập tức quay về bẩm báo với Thiên Đế việc này."
Nhị trưởng lão kể lại mọi chuyện đã trải qua.
"Thì ra là thế!"
Thiên Đế lúc này mới gật đầu, nói: "Ba tháng rưỡi trước, tướng sĩ trấn thủ thiên lộ tới báo CÓ yêu thú xâm nhập Bắc Hàn, xé mở vòng vây, vì tốc độ quá nhanh không đuổi kịp, đã sơ hở để nó trốn thoát, xem ra việc này chính là con yêu thú kia làm rồi."
"Nhất định là con yêu thủ đó!"
Nhị trưởng lão thở phì phì nói: "Tuy con yêu thú kia hung hãn, tốc độ rất nhanh. Nhưng trên thực tế cũng không phải là đối thủ của Thiên Quân hóa thân viên )
mãn, lúc ấy tôi dùng một đao chém nó, nó lập tức bỏ chạy, nếu có thể tìm được con yêu thú kia, thuộc hạ nắm chắc trăm phần trăm sẽ chém chết nó. Báo thù cho mấy ngàn đệ tử của tông ta!"
"Không đúng, hẳn là hơn mấy vạn đệ tử phân giáo." Thiên Đế nói: "Nếu bổn tọa không đoán sai, phân giáo ở trái đất bị giết chắc chắn cũng có liên quan đến con yêu thú này."
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Thất trưởng lão lập tức rời khỏi đại điện.
Đúng vào lúc này, một thanh âm đột ngột truyền đến.
"Thiên Đế! Thiên Đế! Đế Tử biết ai đã diệt phân giáo ở Trái Đất, hiện tại hung thủ ở đâu rồi!”