Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 687: Chap-693




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 694: Chấn động Tam đại thần giáo bất hủ!​

Diệp Thiên nghe nói thế, cự kiếm vạn trượng đã chém xuống, vẫn là được anh kịp thời thu lại.

Chỉ còn kém không phẩy một giây, cái tên Trương Tử Phòng liền sẽ bị cắt ra.

Phù!

Nhìn thấy Diệp Thiên đã cầm lại cự kiếm đang chém xuống, Trương Tử Phòng như buông được gánh nặng, thời dài một hơi lớn, cả người ông ta mềm nhũn, từ trên cao rơi xuống mặt đất, năm trong bùn đất, dùng đất nhét vào lỗ tai, lại dùng tay che lại, như vậy ông ta mới cảm thấy thoải mái một chút.

Diệp Thiên cũng không vôi đi hỏi, mà lại nhìn về hướng Bích Nhãn Kim Linh Thú.

Chỉ thấy Vương Huyền Đức dưới sự chà đạp của Bích Nhãn Kim Linh Thu đã trở nên cực kỳ chật vật, quần áo cũng bị xé rách rồi, toàn thần trên dưới đều là dấu trảo, từng đường máu nhỏ giọt, có thể nói nhìn thấy mà giật mình.

Lúc này, ông ta đã bị thương nghiêm trọng, còng lưng co người quằn quại trên mặt đất, cần phải dựa vào thần binh chống đỡ mới có thể miễn cưỡng bò dậy, ngay khóe miệng có vết máu chảy ra.

"Diệp Bắc Minh, bảo con dã thú này thu tay lại đi, các người đã giết rất nhiều người rồi, mỗi một người chết đi thần bài bên chỗ tổng đàn sẽ bỏ đi một cái, nói không chừng bên tổng đàn đã phái chủ lực đang trên đường đi đến trái đất, cho nên tao khuyên mày đừng nên tiếp tục giết nữa, từ Thiên Hoang vồng đường đi đến Bắc Hàn, lại từ Bắc Hàn đi đến những tinh cầu khác, có thể trốn được bao xa thì hãy trốn bao xa, nếu không chỉ dựa vào mày và còn yêu thú này, căn bản không phải là đối thủ của cao thủ tổng đàn đâu, hơn nữa mày đặt tội không chỉ có Thần Đế tông, ngay cả Thiên Đế tông và Huyền Đế tông mày cũng đã đắc tội hết, nếu mày không chạy chốn, đợi chủ lực của ba đại bất diệt thần giao xuống đây, mày chết chắc!" Vương Huyền Đức uy hiếp nói.

"Mày cũng đã nói là bất diệt Thần Giáo sẽ cho người xuống đây rồi, vật tao còn giữ một kẻ như mày thì có tác dụng gì? Còn không bằng giết chết hết đi." Diệp Thiên lạnh lùng cười.

"Có ích!"

Vương Huyền Đức vội vàng nói: "Giữ tao lại, đợi chủ lực của ba đại bất duyệt Thần Giáo, tao có thể nói cho mày đã ngồi chiến hạm tinh không đi mất rồi, không có đi đường trời, mà trực tiếp bay thẳng đến nguyệt cầu. Nếu như mày giết tao rồi, thì sẽ không có ai giúp mày dẫn dụ chủ lực của tam đại bất duyệt Thân Giáp đi khỏi nữa rồi!"

"Ha ha!"

Diệp Thiên nghe thế cười lớn: "Đừng có cho là tao sẽ tin mấy lời ma quỷ của mày, nếu như tao làm theo những lời mày nói, đợi chủ lực của tam đại Thần Giáo xuống đây, mày sẽ nói cho bọn họ biết quay ngược lại Bắc Hàn, đi đến đường trời Thiên Hoang thông đến Bắc Hàn chặn đường đi của tao, có phải hay không?"

Vương Huyền Đức: "..."

Cái này cũng bị nó biết được?

"Bị tao nói chúng rồi đúng không?"

Diệp Thiên lạnh lùng cười một cái nói: "Cho nên, cái thứ đồ nham hiểm gian xảo, để lại chỉ là một cái mối họa, chi bằng giết đi cho rồi."

Nói rồi, Diệp Thiên rất có khí phách nói phun ra một chữ:

"Giết!"

"Đừng mà!!!"

Vương Huyền Đức thần sắc sợ hãi, kết quả lời mới vừa nói ra đến miệng, Bích Nhãn Kim Linh Thú kéo một đường cong, bắn nhanh về hướng của Vương Huyền Đức.

Giấy sau!

Bùm!

Vương Huyền Đức bị đập bẹp trên bề mặt đất.

Tiếp theo sau đó!

Đâm nè! Đâm nè! Đâm nè!

Cơ thể của Vương Huyền Đức giống như một sợi vải, bị Bích Nhãn Kim Linh Thu xét ra từng từng miệng, rồi vứt một bên xa xa.

"Ôi!"

Nguyên thần của Vương Huyền Đức phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Diệp Bắc Minh! Mày nhất định sẽ chịu sự báo thù dữ dội nhất của tông tao! Nhất định sẽ!"

Rất nhanh, tiếng kêu thảm đó đã dừng lại.

Nguyên thần bị nhai nát, triết đệ tử vọng!

"Ông nói người phụ nữ của tôi được Đế Tử của tông các ông cứu, người phụ nữ của tôi giờ ở đâu?" Diệp Thiên lúc này mới bắt đầu nhìn về hướng Trương Tử Phòng hỏi nói.

Tiếng chuông dừng lại, Trương Tử Phòng vô cùng thoải mái, từ trong hố đất hình người đứng lên, dùng tiên pháp đem đất đá trong lỗ tai thổi ra ngoài, giờ mới ngoan ngoãn thanh thật nói: "Ngày đó tông Đế Tử của tôi tham quan Thiên Đế tông, nhìn thấy Đế Tử của Thiên Đế tông đang bảo hành một người phụ nữ, sau khi tra hỏi mới biết đó là người phụ nữ của ông, vì không chịu hầu hạ Đế Tử của Thiên Đế tống, tự mình hủy đi nhung nhan và còn bổ ngực, do đó đã chọc giận Đế Tủ của Thiên Đế tông, liền dùng roi hình quốc Cô gái đó, nghe nói là phải đánh cho đến chết mới thôi."

"Đế Tử của tông tôi nhân từ, lại thấy cô gái đó kiên cường đáng thương, liền dùng một trăm vạn thiên tinh thạch cứu lấy cô gái đó, đem về thần mồn, trị thương cho cô ấy."

"Bởi vì vết thương tự hủy của cô gái đó ở mức độ rất nghiêm trọng, đặc biệt là ở bộ phận ngực, thương đến căn nguyên, mà tiên thảo tiên được trên trái đất thiếu thốn, không cách nào triệt để chữa khỏi được."

"Nhiều năm sau, Đế Tử của tông tôi xử lý xong tất cả chuyện trên trái đất, liền dẫn theo người phụ nữ của ông quay về Bắc Hàn, nếu như tôi không đoán sai thì người phụ nữ của ông chắc là rất tốt, ít nhất thì sẽ được Đế Tử bảo vệ, sẽ không có chuyện gì đâu."

Diệp Thiên nghe thấy thế, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Theo lý mà nói nói, anh nên cảm ơn Huyền Đế Đế Tử, chỉ có điều anh vẫn không biết được mục đích thật sự bên trong, thế là liền hỏi: "Đế Tử của tông ông Có phải để ý đến nhan sắc của người phụ nữ tôi rồi phải không?"

"Cái này thì..."

Trương Tử Phong có chút khó nói.

"Nói thật đi."

Diệp Thiên rất nghiêm túc, liên quan đến sự trong sạch của Thẩm An Kỳ.

"Dạ đúng." Trương Tử Phòng gật đầu tiếp tục nói: "Khi Đế Tử cứu người phụ nữ của ông về, tôi cũng từng hỏi qua Đế Tử, tại sao lại trả một cái giá lớn như đi cứu một người con gái bị thương nặng như thế, Đế Tử nói người phụ nữ của anh cương liệt, lại giữ mình trong sạch, là loại con gái mà Đế Tử thích."

"Cho nên mơ tưởng có được nhất định là có, nhưng con người của Đế Tử của tông tôi chính trực, sẽ không bất ép, trừ phi người phụ nữ của anh tự nguyện, nếu không theo lý mà nói Đế Tử của tông tôi sẽ không làm bậy đâu."

"Tôi biết rồi."

Diệp Thiên gật đầu một cái.

Dục vọng của Thẩm An Kỳ so với Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy mãnh liệt hơn nhiều, chỉ có điều Thẩm An Kỳ cũng không phải loại con gái tùy tiện, từ chuyện Thẩm An Kỳ thà tự hủy nhung nhan và vóc dáng, cũng không muốn bị Đế Tử Thần Đế tông chà đạp có thể thấy được điều đó.

Trừ Phi Thẩm An Kỳ thích Đế Tử của Huyền Đế Tông, nếu không thì Thẩm An Kỳ sẽ không tự nguyện.

Nhưng nếu như Thẩm An Kỳ thật sự thích Đế Tử của Huyền Đế Tông, anh sẽ trả lại tự do cho Thẩm An Kỳ.

Nhưng mà tất cả chuyện này phải tìm được Thẩm An Kỳ rồi mới nói được.

"Diệp Bắc Minh, có thể tha cho tôi được không?" Trương Tử Phong yếu ớt hỏi nói.

"Tạm thời vẫn chưa được." Diệp Thiên nói: "Trước mặt ông chỉ có một sự lựa chọn, làm nổ dịch cho tôi, tùy tôi sử dụng, đợi khi tôi cứu được vợ và con trai ra, sẽ trả lại sự tự do cho ông, nếu không thì xuống dưới bầu bạn cùng bọn kia đi."

Trương Tử Phong không còn sự lựa chọn, chỉ có thể đồng ý.

Sau đó Diệp Thiên liền ểm huyết chú lên người ông ta, nếu như ông ta phản bội, Diệp Thiên chỉ cần niệm chú giết chết ông ta.

Xử lý xong chiến trường, Diệp Thiên tay cầm Thiên Đế Luật Lệnh, hỏi nói: "Tông của tôi có rất nhiều đệ tử bị chúng luật lệnh của Thiên Đế Tông, ông có biết cách giải bùa chú đó không?"

Xử lý xong chiến trường, Diệp Thần tay cầm Thiên Đế Luật Lệnh, hỏi nói: "Tông của tôi có rất nhiều đệ tử bị chúng luật lệnh của Thiên Đế Tông, ông có biết cách giải bùa chú đó không?"

"Cái Thiên Đế luật lệnh này là một loại lời nguyền, chỉ cần cắt đứt căn nguyên, lời nguyền sẽ được giải trừ, chủ nhân chỉ cần hủy diệt Thiên Đế luật lệnh là được rồi." Trương Tử Phòng nói.

Diệp Thiên nghe xong, bèn vứt đi Thiên Đế luật lệnh, một quyền đánh ra.

Bùm!

Thiên Đế luật lệnh đã đánh bị tan tành.

Chỉ một thoáng, trở lại Tuyết Thần Tông trên trái đất đã sôi trào.

"Tôi đã hồi phục tu vi rồi! Tôi đột nhiên cảm tu vi của mình đã khôi phục rồi!"

"Tôi cũng đã khôi phục Tu Vi rồi! Ôi? Bốn chữ Thiên Đế luật lệnh trên trán cũng biến mất rồi!"

"Nhất định là Tông Chủ đã đánh thắng rồi, khiến cho tông trưởng của Thiên Đế tông giải trừ Thiên Đế luật lệnh cho chúng ta, nhất định là như vật rồi!"

"..."

Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy đứng trên boong thuyền, sắc mặt lo lắng nhìn mặt trăng, mặt trăng khuyết một miếng, lại còn xuất hiện hố chưởng, xuất hiện khe rãnh...

Không cần nghĩ cũng biết, trận đấu kịch liệt như thế nào, bọn họ xem mà trong lòng lo lắng chết đi được.

Kết quả đột nhiên nghe thấy mọi người đã được giải trừ Thiên Đế luật lệnh, bọn họ lập tức vui vẻ, điều này có nghĩa là Diệp Thiên và thú Kim Lân mắt xanh đã đánh thắng, nếu không Thiên Đế luật lệnh của mọi người cũng không thể được giải trừ.

...

Mà lúc này, Bắc Hàn Tinh, Thiên Đế Tông, trong một thần đàn cao to ở một tòa vĩ đại.

Thiên Đế của Thiên Đế Tông, chắp tay đứng ở một vị trí phía trước của thần đài, tận mắt thấy mười vạn để tự của thần phái đi đến trai đất đều là bộ dạng tan xương nát thịt, cho đến khi gần như toàn bộ đều bị tiêu diệt, bao gồm luôn cả trưởng lão của tông chưởng, ông ta rốt cuộc đã bộc phát ra.

"Là ai làm! Rốt cuộc là ai đã làm! Thần Đế tông hay là Huyền Đế tông?"

Ông ta mạnh mẽ quay lưng lại, quét nhìn nhưng cấp cao của Thiên Đế tông chấn vấn nói.

Tất cả những cấp cao đều im lặng như ve mua đông.

Đặc biệt là Đế Tử của Thiên Đế tông, trong long cảm thấy may mắn, hên là mình đã quay trở về rồi, nếu không thì nói không chừng cũng đã chết rồi.

"Báo!!!"

Đúng ngay lúc này, bên ngoài đường có để tự chạy vào.

"Khởi bảo Thiên Đế, Thần Đế tông và Huyền Đế tông đều gửi chuyền âm đến, nói là tất cả đệ tử phái đến trái đất bao gồm luôn tông chương trưởng lão, và cả Đế Tử của Thần Đế Tông, thần bài dương như toàn bộ đều bị vỡ nát, chấn vất có phải là do Thiên Đế Tông của chúng ta làm hay không."

"Cái gì!"

Tất cả cấp cao của Thiên Đế Tông đều chấn động.

Bao gồm cả Thiên Đế cũng đều ngẩn ra: "Tam đại bất diệt Thần Giáo, gần ba mười vạn để tự, cùng một thời gian toàn bộ đều chết sạch, có phải là có tu sĩ tu luyện cấp cào nào khác của tinh cầu khác sâm nhập trái đất không, đã diệt trừ hết những tu SĨ của Bác Hàn chúng ta?"

"Cũng có khả năng này."

"Nhất định có tu sĩ cấp cao hơn đã xâm nhập trái đất rồi, nếu không dựa vào thực lực của tam đại bất diệt Thần Giáo trên trái đất, người của trái đất làm sao có bản lĩnh khiến tận diệt tất cả bọn họ chứ."

Một nhóm cấp cao thấp giọng nghị luận.

PONE123

"Thiên Đế!"

Một vị trưởng lão đứng ra: "Theo như thuộc hạ thấy, Mỗi giáo phái cử một đội điều tra xuống địa cầu để điều tra tình hình, xem Có thể giải quyết được trong phạm vi sức mạnh của tam đại bất diệt Thần Giáo hay không, nếu như đúng, lại tổ chức đại quân đi tiêu diệt bọn họ, nếu như không phải, chỉ có thể nhẫn nhịn nén giận không đi trêu chọc bọn họ."

"Nói đến may mà nhờ những tu sĩ đó, nếu không Vương Gia Gia cũng sẽ không ẩn cư núi rừng, cũng sẽ không tìm được truyền tổng môn, càng sẽ không gặp được thiên tiên chi tử là con đây."

"Hy vọng lần này đến Thiên Hoang, Có thể tìm thấy cơ duyên, giúp Thần Nhi sớm ngày đề thăng tới trình độ cảnh giới của Vương Gia Gia, đến lúc đó Vương Gia Gia chỉ có thể hy vọng ở Thần Nhi thôi, giúp Vương Gia Gia đề thăng lên cảnh giới chân tiên!"

"Vương Gia Gia yên tâm, Thần Nhi nếu có thể tham ngộ đại đạo, nhất định sẽ giúp Vương Gia Gia Có được thành tựu cảnh giới chân tiên, bởi vì không có Vương Gia Gia, Thần Nhi và Mẹ nói không chừng đã sớm chết rồi." Đứa bé trai nói.

"Ha ha!"

Ông già sảng khoái cười nói: "Thần Nhi chính là thiên tiên chi tử, có ông trời bảo vệ, dù cho không có Vương Gia Gia, Thần Nhi cũng sẽ không chết."

Một già một trẻ, vừa cưởi Mai Hoa Lộc vừa nói chuyện, đi ra bên ngoài núi lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.