Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 609: Chap-615




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 616: Thiên Kiêu tụ tập!​

“Ha ha ha! Buồn cười chết tôi rồi! Thực sự là buồn cười chết tôi rồi!”

Trong một gian phòng cao cấp bên trong Đăng Tiên tửu lâu, có mười người nam nữ đang ngồi vây quanh một chiếc bàn, khi nghe Thần tử Cảnh Hiên bái một người Long Tộc làm sư phụ, còn tuyên bố muốn đưa bản thân vào top mười trong bảng Thiên Kiêu, xếp ở vị trí trước Dương Tử Hi, khiến cho cả sảnh ngửa đầu cười to.

Có rất nhiều người còn cười cạc cạc như ngỗng trời.

“Mất mặt, thực sự là quá mất mặt!”

Một người thanh niên cười đỏ mặt, nói: “Linh Bảo tông dù sao cũng là một trong mười tiên tông cao cấp ở Thiên Hoang của chúng ta, Lâm Cảnh Hiên là thần tử của Linh Bảo tông, quả thực chính là làm mất hết mặt mũi của Linh Bảo tông!”

“Xếp thứ tám mươi sáu trên bảng Thiên Kiêu, thực lực còn rác rưởi hơn rất nhiều thần tử của các tiên tông trung cấp, trở thành trò cười của các tiên tông lớn.”

“Mà bây giờ, anh ta còn bái một người Long Tộc làm thầy, chuyện này mà truyền đi, Linh Bảo tông sẽ bị toàn bộ người Thiên Hoang cười rớt quai hàm.”

“Càng buồn cười hơn chín la anh ta còn tuyên bố muốn đưa bản thân vào top mười, xếp hạng trước Thẻ Hi, phải biết Tử Hi chính là Thai Nguyên Thánh Thể vạn năm khó gặp, chỉ mới ba trăm mười tuổi đã đạt tới tu vi Kim đan đỉnh phong tinh phẩm, thực lực còn cao hơn cả thần tử một ngàn một trăm tuổi tôi đây.”

“Chưởng giáo Thiên Tôn của tôi nói, Tử Hi chính là thiên tài kiệt xuất đầu tiên trong gần vạn năm qua ở Thiên Hoang có thể đạt được thành tựu Nguyên Anh Nguyên Quân trước hai trăm tuổi, được dự đoán là sẽ đạt được thành tựu Hóa Thần thiên quân trước hai nghìn tuổi, và thành tựu hợp đạo Chân Quân trước ba vạn tuổi.”

“Lâm Cảnh Hiên kia là cái thứ rác rưởi gì mà dám tuyên bố sẽ xếp hạng trước Tử Hi ở trên bảng Thiên Kiêu, quả thực chính là làm trò hề cho thiên hạ”

Một thanh niên chậm rãi phát biểu.

Anh ta tên là Mạc Thiên Trần, là thần tử của Thái Cực Tông, vị hôn phu của Dương Tử Hi, xếp hạng thứ năm trên bảng Thiên Kiêu, là sự tồn tại khủng bố xếp hạng thứ năm của những người dưới ba nghìn tuổi ở Thiên Hoang.

Sở dĩ anh ta ở đây cũng dễ tham gia giải đấu Thiên Kiêu một trăm năm tổ chức một lần.

Mà những người ở đây đều là thần tử và thần nữ của các tiên tông lớn, đều là thiên chi kiêu tử, thiên chi kiêu nữ nằm trong top ba mươi của bảng Thiên Kiêu.

Có thần tử của Thần Đạo Tông, Tây Môn Trạch, thần nữ An Tịch Vũ, có thần tử Lãnh Kình Thiên và thần nữ Trương Hân Nhược của Thánh Kiếm Tông, có thần tử Sở Vũ Thần và thần nữ Đới Lạc Ngưng của Lạc Nhật Tông….

Ai ai cũng là thiên tài trong thiên tài, đè bẹp thế hệ trẻ của Thiên Hoang!

“Thần tử Thiên Trần nói đúng, Lâm Cảnh Hiên là cái thá gì, nói khó nghe một chút, trong mắt tôi, anh ta chính là gà đất chó sành, tôi dùng một chiêu cũng có thể đánh anh ta tàn phế, chỉ bằng anh ta mà muốn xếp hạng trong top mười, còn muốn xếp hạng phía trước thần nữ Tử Hi, quả thực chính là người si nói mộng, nếu anh ta có thể vào được top năm mươi, tôi sẽ gọi anh ta bằng Thần tử Sở Vũ Thần của Lạc Nhật Tông châm chọc nói.

“Đừng nói loại rác rưởi như anh ta, đến cả vị sư phụ Long Tộc của anh ta tôi cũng có thể dùng một tay nghiền chết được, loại chủng tộc hèn mọn như Long Tộc kia thì có thể làm ra sức mạnh gì?” Thần tử Tây Môn Trạch của Thần Đạo Tông cười lạnh nói.”

“Đúng vậy, cái tên ngu ngốc Lâm Cảnh Hiên kia thế mà lại đi bái một kẻ Long Tộc làm sư phụ, quả thực chính là trò cười của thiên hạ, mặt mũi của Linh Bảo tông đã bị anh ta làm cho mất hết rồi!”

“Ba ngày sau sẽ bắt đầu giải đấu Thiên Kiêu, nếu Lâm Cảnh Hiên mà dám tới khiêu chiến tôi, tôi đảm bảo có thể một phát đánh bay anh ta hơn một trăm cây số!”

“Đừng nói là Lâm Cảnh Hiên, cho dù là sư phụ Long Tộc kia của Lâm cảnh Hiên thì tôi cũng có thể một cước đạp anh ta vào sâu trong lòng đất một vạn mét!”

“….”

Nhóm người Thiên Kiêu kia anh một câu tôi một câu, chế giễu người khác quên cả trời đất.

“Đúng rồi thần tử Thiên Trần, thần nữ Tử Hi chính là vị hôn thê của anh, tại sao hai lần tổ chức giải đấu Thiên Kiêu, chúng tôi đều không thấy cô ta đi chung với anh, anh xem chúng tôi đều hai người đi đến, trước đó anh với thần nữ tiền nhiệm của tông môn anh cũng là có đôi có cặp, làm sao đến lượt Dương Tử Hi làm thần nữ thì không cùng anh có đôi có cặp nữa?” Thần nữ An Tịch Vũ của Thần Đạo Tông tò mò hỏi.

“Đúng vậy đó anh Thiên Trần, rốt cuộc là vì sao vậy? Anh xem tôi với thần nữ của tông môn như hình với bóng, tại sao anh hai lần đều đi một mình vậy?” Sở Vũ Thần ôm thần nữ Đới Lạc Nhưng, cười hỏi.

“Haizz, nhắc tới chuyện này là tôi lại tức giận!”

Mạc Thiên Trần thở dài, hung hăng rót một chén rượu, nói: “Tử Hi quá mức quái gở, cũng có thể nói là quá mức cao lãnh, từ sau khi cô ta được sắc phong làm thần nữ xong, số lần tôi với cô ta nói chuyện có thể đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí cô ta còn chưa từng cười với tôi một cái.”

“Không có cách bào khác, người tôi mới ba trăm tuổi mà thực lực đã cao hơn người một nghìn tuổi là tôi đây, cho nên xem thường tôi thôi.”

“Nhưng mà tôi cũng không quan tâm, cô ta càng ưu tú thì càng ngồi vững trên vị chí thần nữ, mà tôi là đệ tử nam ưu tú nhất trong Thần Đạo Tông, không người nào có thể siêu việt hơn, sớm muộn gì tôi cũng sẽ ngồi lên vị trí chưởng giáo, đến lúc đó cho dù cô ta có xem thường tôi thì cũng phải ngoan ngoãn làm thê tử của tôi, ngoan ngoãn chung chăn chung gối với tôi, nếu không các vii trưởng lão và lão tổ sẽ không tha cho cô ta.”

“Cái đó thì đúng.”

Đám người kia đều gật đầu.

“Nhưng mà anh Thiên Trần nè, cô ta đối với anh lạnh lùng như vậy sẽ có ảnh hưởng rất lớn với anh, anh xem đi, anh từ xếp hạng thứ ba trên bảng Thiên Kiêu tuột xuống thứ năm cũng là vì cô ta xa lánh anh, không chịu ùng anh song tu, khiến cho tu vi của anh không có cách nào thăng tiến, nếu cứ tiếp tục như thế, một nghìn năm sau, chắc canh cô ta có thể lên được hạng nhất trên bảng Thiên Kiêu, mà anh có khả ăn sẽ bị dồn ra hỏi top mười bảng Thiên Kiêu, đến lúc đó, cô ta sẽ càng xem thường anh.” Thần tử Tây Môn Trạch ôm thần nữ An Tịch Vũ nói móc.

“Tôi cũng đâu có biện pháp nào đâu!”

Vẻ mặt Mạc Thiên Trần ảo não, hung hăng rót một chén rượu, nói: “Tôi đã đề cập qua với chưởng giáo Thiên Tôn về chuyện này, chưởng giáo Thiên Tôn đã bảo Bát trưởng lão nói chuyện với Tử Hi, nhưng Bát trưởng lão thật ích kỷ, nói Tử Hi là Thai Nguyên Anh thánh thể, chưa thành Nguyên Anh thì không thể song tu, nếu không thai Nguyên Anh khí sẽ bị tôi hấp thu, có thể cổ vũ tu vi của tôi nhưng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc tu vi tăng tiến của Tử Hi, kiên quyết không đồng ý cho Tử Hi song tu với tôi, chưởng giáo Thiên Tôn cũng không còn cách nào, đành phải để cho tôi tự mình cố gắng tăng tu vi.”

“Thì ra là như thế!”

Đám người nghe xong mới hiểu được nguyên do trong đó,

Nhưng trong lòng thì âm thầm mừng rỡ.

Nếu Mạc Thiên Trần không thể song tu với Dương Tử Hi, tu vi của anh ta sẽ tiến bộ rất chậm, xếp hạng sẽ từ từ rớt xuống, đối với bọn họ không có chỗ tốt.

Cho nên bọn họ không hy vọng Mạc Thiên Trần song tu với Dương Tử Hi.

“Đúng rồi anh Thiên Trần, mấy người trước tôi nghe nói sư phụ của Tử Hi đã đớn đấu với một người Long Tộc ở Bắc Lãnh Thành, cho dù đã sử dụng kiếm phá mạnh nhất nhưng vẫn không thể chiến thắng cái người gọi là Diệp Thiên kia, ngược lại còn bị Diệp Thiên chém cho một nhát, suýt chút nữa mất mạng, chuyện này là thật sao?” Thần tử Lãnh Kình Thiên của Thánh Kiếm Tông hỏi.

“Tôi cũng nghe nói qua, thấy bảo kiếm pháp của tên Diệp Thiên kia vô cùng khủng bố, kiếm kéo dài mười vạn dặm, ở tận Thiên Dung Thành còn có thể nhìn thấy.”

“Nghe là nghe nói như vậy, nhưng mà có rất nhiều người cho rằng tên Diệp Thiên kia không phải người Long Tộc, vì người Long Tộc chắc canh không có thwucj lực này.”

“Cũng không biết là thật hay giả, dù sao tôi cũng không tin, cho dù là thật thì cái tên Diệp Thiên kia chắc canh không phải người Long Tộc!”

“....”

Mấy nhóm Thiên Kiêu đang ngồi nhao nhao phát biểu ý kiến của mình.

“Quả thực có chuyện này.”

Mạc Thiên Trần gật đầu, nói: “Sau khi Bát trưởng lão trở về, chưởng giáo Thiên Tôn đã hỏi qua ông ấy, ông ấy thừa nhận có chuyện này, chưởng giáo của tôi nổi giận, buông lời muốn diệt trừ tên Diệp Thiên kia, nhưng mà bị Bát trưởng lão ngăn cản.”

“Bát trưởng lão không những không tức giận mà còn khen Diệp Thiên, nói cái gì mà tên kia là cao đồ của thượng tiên, ăn trộm của tên kia một viên ăn vào mà có thể chữa trị hết tổn thương còn sót lại của thần hồn trong vạn năm qua, còn nói tên Diệp Thiên kia đã cảnh tỉnh ông ta về tạo nghệ kiếm đạo, một ngày nào đó uy lực kiếm đạo của ông ta chắc canh sẽ phóng đại, tôi cũng không hiểu rõ, dù sao Bát trưởng lão cũng là người điên điên khùng khùng, miệng toàn trói gió, ông ta không cho Chưởng giáo Thiên Tôn phái người đi giết Diệp Thiên, chưởng giáo Thiên Tôn cũng đành phải phẫn hận mà thôi.”

“Nói như vậy, cái người Long Tộc tên Diệp Thiên kia thực sự lợi hại như vậy sao?”

Cả đám người rất là kinh ngạc.

Mạc Thiên Trần gật đầu nói: “Bát trưởng lão nói, Diệp Thiên chính là cao đồ của một vị Hóa Thần đại năng ở Bắc Hàn Tinh, người kia đã giải bỏ nguyền rủa trên người anh ta, truyền đạo cho anh ta, ban thưởng pháp bảo cho anh ta, cũng bởi vì sợ đắc tội đến vị sư phụ đại năng của Diệp Thiên cho nên chưởng giáo tông môn của tôi mới phải nuốt cục tức kia xuống.”

“Ghen tị quá! Tại sai người được đại năng của Bắc Hàn Tinh truyền pháp lại không phải là tôi?”

"Ha ha!”

Thần tử Cảnh Hiên vui vẻ nói: “Vậy trong vòng năm năm này sự tôn phải chỉ bảo đồ đệ thật tốt đó.”

“Được được, nhanh mang bản thiết kế về đưa cho chưởng giáo Thiên Tôn của cậu đi, dùng bản thiết kế của tôi sớm chút nào thì sẽ hoàn thành được chiến hạm tinh không sớm chút ấy, tôi có thể về nhà sớm hơn một chút.” Diệp Thiên xua tay thúc giục.

“Dạ dạ dạ, vậy đệ tử đi trước, cả nhà sư tôn cứ từ từ ăn, có chuyện gì thì cứ gọi đồ đệ.”

Dứt lời, thần tử Cảnh Hiên dẫn theo Long Ngạo thần tướng rời đi.

Nhưng không ngờ, ngay khi thần tử Cảnh Hiên vừa về tới Linh Bảo tông thì đã bị đội bảo vệ của chưởng giáo Thiên Tôn bắt đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.