Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 601: Chap-607




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 608: Ăn trộm cũng có đạo đức của ăn trộm!​

Lời nói này vừa phát ra, trong giây lát tất cả mọi người trong phòng khách đều bị chấn động, nhưng ngay sau đó vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một bóng người chầm chậm từ trên mái nhà bị đập nát bay xuống, phi xuống giữa đại sảnh.

"Diệp Minh Thần!”

Chủ nhà Trương lập tức nhận ra Diệp Thiên, khóe mắt liền giật giặt rồi lui về phía sau theo bản năng, trong lòng nổi lên một cơn sóng gió khủng khiếp.

Hắn lại có thực lực giết chết Lão Thái sao?

Chủ nhà Trương quả thực không dám tin vào những điều trước mắt!

Phải biết rằng Lão Thái là đại tu sĩ nhập môn của Nguyên Anh Cảnh, tuy rằng thực lực không là cao nhất ở Thiên Diệc Thành, nhưng cũng ở trong hàng ngũ tương đối cao, rất ít người có thể đánh bại được ông ta.

Nhưng từ vết thương của Lão Thái không khó phán đoán, là bị một chiêu xuyên qua nguyên anh trong cơ thể mà chết.

Có thể một chiêu giết chết tu sĩ nhập môn của Nguyên Anh Cảnh, thực lực thấp nhất cũng phải là từ tiểu thành Nguyên Anh Cảnh trở lên.

Ngoại trừ Diệp Thiên, hắn chưa từng nghe nói qua, ở Thiên Hoang có người thuộc long tộc, có được tu vi Nguyên Anh Cảnh.

Trong một thời gian, ông ta có một loại dự cảm đặc biệt mãnh liệt, đó chính là Diệp Minh Thần này, rất có khả năng chính là Diệp Thiên đã đánh bại Khương Nguyên Tu!

Hơn nữa đều cùng họ Diệp.

Tên cũng có chữ Thần.

Có lẽ Diệp Minh Thần là một cái vỏ bọc để ngụy trang của Diệp Thiên mà thôi.

"Tên khốn đã giết đại sư săn yêu nhà ta Lão Thái, lại phá hỏng nhà ta, còn dám chạy nhà ta đến quản ba ta muốn giải thích. Tên khốn ngu ngốc có phải ta hỏi ngươi hay không!"

Chủ nhà Trương đang đắm chìm trong suy nghĩ, con trai Trương Hạo Văn lại nhảy ra, chỉ vào mũi Diệp Thiên rồi mắng anh ta một tràng.

Chủ nhà Trương nghe vậy, nhất thời sắc mặt cuồng biến, lớn tiếng quát Trương Hạo Văn: "Ngươi câm miệng cho ta!"

“Ba, con nói có gì sai sao?" Sao lại bắt con im miệng chứ?"

Trương Hạo Văn rất không phục, vốn đã bàn xong với Lão Thái, sẽ đem đầu Diệp Minh Thần về, giẫm lên hắn, kết quả Diệp Minh Thần chưa chết, Lão Thái lại chết, hắn có thể không uất ức sao?

Vì vậy, hắn thúc giục: "Lão tổ!”Mau giết chết tên hỗn huyết này đi, đem đan dược của hắn..."

"Câm miệng đi tên súc sinh!”

Chủ nhà Trương nghe vậy liền như muốn phát điên,nhanh chóng vung bàn tay to lớn tát một cái, Trương Hạo Văn lăn tại chỗ mấy vòng, lăn đến mức làm cho cái vận mệnh của người lúc nãy và cả bản mệnh của hắn đều không còn nữa, hắn đau đớn gào thét.

Nhưng Chủ nhà Trương cũng không bởi vậy mà mềm lòng, ngược lại còn có ý muốn đi qua cho Trương Hạo Văn vài cước.

Tên súc sinh này, cái gì nên nói thì nói, lời gì không nên nói thì đừng có nói.

Nếu Diệp Minh Thần là Diệp Thiên, hắn đã không thừa nhận Lão Thái là hắn phái đi, vậy tức là nói Lão Thái bị ma quỷ mê hoặc tự mình cướp đan dược, không liên quan gì đến Nhà họ Trương.

Kết quả Trương Hạo Văn lại bảo Lão tổ cướp đan dược của Diệp Minh Thần, không phải là cố ý nói với Diệp Minh Thần rằng Nhà họ Trương muốn có được đan dược của hắn nên mới phái Lão Thái đi cướp đan dược sao?

Quả nhiên, Diệp Thiên liền lạnh lùng nói: "Muốn cướp đồ của ta ư, vậy thì hãy quang minh chính đại đến mà cướp, phái người lén lút xông vào phòng ta, đây được coi là gì chứ?"

“Không không không"

Chủ nhà Trương lúc này khua khua tay nói: "Diệp Minh Thần, ngươi hiểu lầm rồi, ta vốn là bảo Lão Thái đi mời ngươi tới đây, căn bản chỉ là muốn nói với ngươi về chuyện giao dịch một ít cực phẩm đan dược, chứ chưa từng nghĩ hắn lại có dã tâm, đó là cướp rồi chứ nói giao dịch gì chứ, ta cũng không ngăn được hắn.”

"Hừ."

Diệp Thiên nhăn mặt nói: "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin cái cớ mà người tùy ý biên soạn ra sao?"

“Ta..."

Chủ nhà Trương cũng tạm thời nghĩ ra một cái cớ nhưng có vẻ không động não, bây giờ nghĩ kĩ lại, thật đúng là khó có thể thuyết phục.

"Khà khà.”

Ngay khi Chủ nhà Trương không biết làm thế nào mới tốt, lão tổ nhà họ Trương cười cười, nói: "Diệp Minh Thần, Lão Thái thái đã chết, bọn ta cũng biết thực lực của ngươi rồi, việc này đã như vậy rồi thì tính như thế nào đây?"

Lão tổ nhà họ Trương cũng nghi ngờ Diệp Minh Thần này không đơn giản, giết được Lão Thái, còn dám mang thi thể Lão Thái đến Nhà họ Trương đòi lời giải thích, có thể thấy được hắn cũng không coi Nhà họ Trương ra gì.

Vì vậy, ông cũng đoán được. Diệp Minh Thần này, rất có khả năng chính là Diệp Thiên!

Cho dù không phải, đó cũng tuyệt đối là một chuyện khó chọc.

Bởi vậy, điều có thể làm cũng chỉ là nhẫn nhịn, có thể không động thủ mà vẫn giải quyết được việc này là tốt nhất.

"Tính như vậy đi?”

Diệp Thiên cười lạnh nhìn lão tổ nhà họ Trương, hỏi: "Nếu có người phái người tới cướp yêu đan của nhà ngươi, ngươi biết mình so với đối phương thực lực mạnh hơn, ngươi sẽ làm như thế nào?"

“Ta..."

Lão tổ nhà họ Trương nhất thời bí bách.

Suy nghĩ trong lòng ông ta đương nhiên là giết chết đối phương, nhưng không thể nói ra, nếu không Diệp Minh Thần cũng sẽ làm như vậy, vậy không phải sẽ phải đánh nhau với hắn sao.

Đánh được hắn thì còn tốt, nếu đánh không lại thì cơ nghiệp mấy ngàn năm của Nhà họ Trương sẽ bị hủy hoại!

"Vậy ngươi muốn gì?" Lão tổ nhà họ Trương hỏi.

Diệp Thiên mạnh mẽ nói: "Ta cho các ngươi hai cách để giải quyết việc này."

“Một là, đem tất cả yêu đan của Nhà họ Trương các ngươi cho ta, để xoa dịu cơn giận của ta, việc này cứ như vậy mà quên đi."

"Hai là, muốn cứng rắn với ta, vậy ta liền đạp đổ Nhà họ Trương các người, để Nhà họ Trương các ngươi vĩnh viễn biến mất khỏi Thiên Hoang!”

Trong những lời này, những gì Diệp Thiên nói ra đều tràn đầy uy lực. Với giọng nói lớn, có cảm giác như không có lựa chọn thứ ba ngoài hai lựa chọn này.

“Chuyện này..."

Chủ nhà Trương nghe vậy, nhất thời liền hoảng hốt, không biết phải làm thế nào nhìn lão tổ nhà họ Trương. Nháy mắt liên hồi, ý hỏi ông nên làm sao bây giờ.

Lỡ như Diệp Minh Thần thật sự là Diệp Thiên, dùng thực lực của Diệp Thiên tiêu diệt nhà họ Trương thì đúng là họa lớn rồi, hơn nữa lại thật sự có thực lực này.

“Ngươi thật sự không cho nhà họ Trương ta lựa chọn khác sao?" Sau khi lão tổ nhà họ Trương trầm tư hồi lâu liền lên tiếng hỏi.

Diệp Thiên nghiêm túc nói: "Chỉ có hai lựa chọn này, cho các người năm phút suy nghĩ thật kỹ, thời gian của ta có hạn đó, trong vòng năm phút không thể cho ta câu trả lời, coi như các ngươi mặc định lựa chọn giải pháp thứ hai, vậy ta liền trực tiếp ra tay."

Nghe vậy, khóe mắt nhà họ Trương lão tổ giật liên hồi.

Khoảng một phút sau, ông ta ngượng ngùng cười nói: "Vậy làm theo cách thứ nhất đi, nhưng trước khi đem tất cả yêu đan của Nhà họ Trương ta đưa cho ngươi, ta phải tỉ thí cùng ngươi một chút, xem ngươi rốt cuộc lợi hại đến mức nào."

Ông ta không cam lòng để tất cả yêu đan của Nhà họ Trương lọt vào tay hắn như vậy, nhưng lại sợ hắn không cam lòng, sẽ tiêu diệt hết Nhà họ Trương.

Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, liền chọn một cách đồng thời có thể biết khả năng của Diệp Minh Thần, lỡ đâu thắng thì sao. Khốn kiếp, trực tiếp ấn chết hắn, cướp lại toàn bộ đan dược của hắn, nhưng nếu thua, vậy cũng chỉ có thể phá tài tiêu tai.

"Được thôi."

Diệp Thiên liền đồng ý mà không chút do dự.

Hắn đương nhiên biết sự tính toán của lão tổ nhà họ Trương, cũng biết hắn không cam lòng, nhưng đối với chuyện động thủ, Diệp Thiên cũng không từ chối, dù sao cũng phải bỏ ra nhiều thứ như vậy, nếu không cho ông ta tuyệt vọng thì sao ông ta có thể lấy đồ ra cho mình chứ, cho nên cũng không ngại để cho hắn hết hy vọng.

"Đúng là người ngay thẳng!”

Nhà họ Trương lão tổ không khỏi khen ngợi, sau đó nói: "Ta cũng không luận bàn với ngươi đến mức ngươi chết ta sống, chỉ cần một chưởng nếu ngươi có thể thắng ta, vậy coi như ta thua."

“Được."

Diệp Thiên gật gật đầu, nói: "Xuất chiêu đi."

“Đi lên cao vạn mét, miễn không biến Nhà họ Trương ta thành phế tích là được."

Nói xong, nhà họ Trương lão tổ nhảy lên, theo mái nhà bị đập vỡ bay lên trên vạn mét trên không trung, Diệp Thiên ngay sau đó cũng bay lên.

Chủ nhà Trương đang chuẩn bị lên xem một chút.

Kết quả là, chưa đợi ông ta bay lên. Liền nghe được một tiếng nổ lớn truyền đến.

Ngay sau đó, Diệp Thiên và lão tổ nhà họ Trương trở lại đại sảnh.

Ánh mắt lão tổ nhà họ Trương lướt nhìn hai người, chỉ thấy sắc mặt Diệp Thiên vô cùng bình tĩnh, sắc mặt lão tổ lại dị thường ngưng trọng, hơn nữa trán toàn là mồ hôi lạnh. Cánh tay cũng thẳng đứng sang một bên.

Không nghi ngờ gì nữa, lão tổ thua rồi.

Quả nhiên, chỉ thấy lão tổ nhìn về phía hắn, vô lực nói ra một câu:

“Đem yêu đan của nhà họ Trương ra, để làm nguội cơn giận của Diệp Chân Quân đi."

"Vâng.”

Chủ nhà Trương chỉ gật gật đầu. Đi ra khỏi đại sảnh, phía sau còn truyền đến tiếng của Diệp Thiên:

"Một viên cũng không được để lại, nếu để ta lục soát ra một viên, ta liền giết một người, bắt đầu giết từ người lớn nhất trong Nhà họ Trương."

Chủ nhà Trường trong lòng run lên. Ông ta vốn còn muốn giữ lại hơn mười viên thần phẩm yêu đan, nghe Diệp Thiên nói như vậy, liền không dám giữ lại viên nào nữa.

Không bao lâu, Chủ nhà Trương liền mang đến mười mấy cái rương lớn nhỏ.

“Thần phẩm yêu đan mười hai viên, cực phẩm yêu đan năm mươi ba viên, tinh phẩm yêu đan sáu mươi tám viên, thượng phẩm yêu đạn hơn tám ngàn năm trăm viện, trung phẩm yêu đan năm vạn bảy ngàn viên, hạ phẩm yêu đan không đáng giá nhà ta không có.”Chủ nhà Trương nói ra giống như mấy người chuyên về những bảo vật.

Diệp Thiên không nói hai lời, trực tiếp đem tất cả yêu đan thu vào không gian giới.

“Trộm cũng có đạo, hồ lô cực phẩm đan dược này, ta cho các ngươi một chút xem như là an ủi."

Diệp Thiên lấy ra một cái hồ lô ném về phía Chủ nhà Trương.

Diệp Thiên nhìn Chủ nhà Trương một cái, trực tiếp lấy ra một cái hồ lô, đổ ra năm mươi viên đại nguyên khí đan cho chủ nhà Trương, nói: "Mau nói đi, thời gian của ta có hạn, phải trở về an ủi phu nhân của ta."

"Phải phải phải!"

"Chủ nhà Trường liên tục gật đầu, nói: "Phần lớn yêu đan của Nhà họ Trương chúng ta, đều là săn giết được từ trong hang Vạn Yêu."

"Hang Vạn Yêu sao?"

Diệp Thiên nhíu mày: "Có rất nhiều yêu thú sao?"

Chủ nhà Trương không khỏi bật cười: "Nhiều đến mức có thể dọa chết người đấy!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.