Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 544: Lại có một chiến hạm tinh không khác đến rồi!
“Cái gì! Nhổ tuyệt chủng?”
Nghe Long Ngạo thần tướng nói, Diệp Thiên bật ra khỏi chỗ ngồi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, mười mấy vị tiên nữ xoa bóp cho anh cũng bị dọa sợ.
Long Ngạo thần tướng cũng lộ ra vẻ hoảng hốt, cùng hai vị phó tướng nhìn nhau rồi mới gật đầu: “ Hình như... đã nhổ tuyệt chủng rồi.”
Diệp Thiên nghe vậy, suýt thì thổ huyết, muốn cho bọn họ mỗi người một bạt tai.
“Tay các người sao lại thối đến vậy, quét sạch Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo để làm lông gà à!”
Anh gần như gào lên, trông như thể sắp bùng nổ.
“Cái, cái này...”
Diệp Thiên đột nhiên nổi trận lôi đình khiến cho Long Ngạo thần tướng và hai vị phó tướng không biết phải làm sao.
“Diệp thượng tiên, anh làm sao vậy...” Lúc này Thần tử đã đi ra sau khi tắm rửa thắp hương, nhìn thấy Diệp Thiên đang nổi giận cũng có chút bối rối.
“Họ đã quét sạch hạt Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo trong Táng Tiên Cốc đi rồi, hy vọng cứu vợ bằng Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo của tôi đã tan tành, không có tâm trạng để dạy cho cậu Kiếm Vũ Quyết nữa rồi.”
Diệp Thiên tức giận ngồi ở trên ghế, lồng ngực nhấp nhô, lửa giận khó có thể tiêu tan.
Thần Tử nghe xong liền không vui, bèn trách mắng Long Ngạo thần tướng và những người khác một trận.
Sau đó, anh ta cười cợt nhả, chạy đến chỗ Diệp Thiên an ủi: “Diệp thượng tiên, đừng nóng giận, nói không chừng trăm năm sau lại đâm chồi thì sao?”
“Hơn nữa, thứ này ở Thiên Hoang chúng tôi nhiều đến mức toàn đem cho lợn ăn. Chỉ cần đi đến sao Thiên Hoang để hái, cần bao nhiêu có bấy nhiêu, ngắt đầy cả một chiến hạm cũng được.”
Diệp Thiên vô cùng bất lực, đành phải hỏi: “Từ đây đến Thiên Hoang mất bao lâu?”
“Nếu đi bằng chiến hạm tinh không thì khoảng mười lăm tháng là đến nơi.”
Diệp Thiên: “...”
Không xa, nói miệng thì thật sự không xa.
Thế nhưng!
Tần Liên Tâm cùng Thần Diệp Hy đang hấp hối trên giường, một năm sau, Táng Tiên Cốc mở ra, nếu không có Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo bên trong, lại phải mất 15 tháng nữa để tới được Thiên Hoang!
“Vậy thì cậu cử người phóng chiến hạm trở lại Thiên Hoang thu thập một ít cho tôi, tôi sẽ dạy cho cậu Kiếm Vũ Quyết.” Diệp Thiên nói.
“Được thôi.”
Thần Tử lập tức đồng ý, quay đầu nhìn Long Ngạo thần tướng, nói: “Long Ngạo thần tướng, hay là ông trở về Thiên Hoang đi, hái một ít Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo rồi trở lại đây.”
Long Ngạo thần tướng đột nhiên nói với vẻ mặt khổ sở: “Trận pháp phòng thủ của chiến hạm tinh không đã bị phá vỡ, sửa chữa ít nhất cũng phải mất hơn một năm, nếu cứ vậy mà đi thì sẽ bị gió trên thiên lộ phá hủy không còn một mảnh.”
“Ờm...” Thần Tử không nói nên lời.
Diệp Thiên trợn mắt.
“Diệp thượng tiên, nếu không thì ngài hãy dạy cho Thần Tử Kiếm Vũ Quyết trước, chúng tôi sẽ sửa chữa trận pháp của chiến hạm tinh không, khi trận pháp được sửa xong, Táng Tiên Cốc cũng sẽ được mở ra. Nếu đến lúc đó mà không hái được Cửu Chuyển Hoàn Hồn Thảo thì ngài hãy đến Thiên Hoang với chúng tôi, chỉ cần đến được Thiên Hoang, đảm bảo ngài có thể hái bao nhiêu tùy ý!” Long Ngạo thần tướng nêu lên ý kiến.
Diệp Thiên suy nghĩ một lát, anh còn có cách gì khác nữa sao?
Chỉ có thể gật đầu.
Nhưng nếu thật sự phải đi Thiên Hoang, anh phải đưa Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy đi, nếu không đi đi về về quá lâu, anh có thể kham nổi, nhưng Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy thì không đợi được.
“Nếu thượng tiên đã đồng ý, vậy tôi bắt đầu bái sư được chứ?” Thần Tử hỏi.
“Được rồi.” Diệp Thiên bơ phờ đáp một câu.
Thần Tử nhất thời vui mừng, bảo các tiên nữ đứng sang một bên, sau đó cho người mang trà đến, dặn dò mọi thứ rồi quỳ lạy trước Diệp Thiên.
“Sư tôn ở trên cao, xin nhận của đệ tử Cảnh Hiên ba lạy!”
Nói xong, Thần Tử liền kính cẩn bái lạy ba lần.
Sau khi anh ta bái kiến xong, Diệp Thiên bắt đầu giảng dạy: “Muốn làm đệ tử của Diệp Bắc Minh tôi, cậu phải làm được ba điều trọng yếu.”
“Một, phải tôn sư trọng đạo, nếu có ngỗ ngược thì thiên hạ phẫn nộ, trời đất xử tội!”
“Hai, phải siêng năng, không được ham ăn lười làm, làm mất mặt vi sư.”
“Ba, phải tránh xa nữ sắc, không được buông thả dục vọng quá mức, tránh việc không để tâm đến tu luyện.”
“Nếu có thể làm được ba điểm này thì tôi sẽ nhận cậu làm đồ đệ và dạy cậu Kiếm Vũ Quyết. Nếu cậu không làm được thì nên nhờ người khác dạy, còn nếu như hứa được mà không làm được, tôi có thể đuổi cậu khỏi cửa bất cứ lúc nào, hãy tự mình cân nhắc cho kĩ.”
Có thể làm một Thần Tử, tư chất đương nhiên không tồi, nhưng nhìn vào chính điện này, có đến mười mấy tiên nữ xinh đẹp uyển chuyển, Diệp Thiên có thể nhìn ra Cảnh Hiên Thần Tử lười biếng háo sắc. Nếu không bỏ những thói quen xấu này, sẽ có ảnh hưởng lớn đến việc tu luyện.
“Sư tôn, ba điều này...”
“Nhất định phải làm được!” Trước khi Cảnh Hiên Thần Tử có thể nói hết lời, Diệp Thiên đã ngắt lời anh ta và nói với giọng nghiêm túc: “Diệp Bắc Minh tôi đã không thu nhận đồ đệ thì thôi, một khi đã thu thì nhất định phải bồi dưỡng cho thành tài, nếu cậu không tránh xa sắc nữ, không thể trở người tài trong thiên hạ, vi sư sẽ không biết giấu mặt đi đâu!”
“Nói hay lắm!”
Long Ngạo thần tướng rất đồng ý với lời của Diệp Thiên, lập tức nói với Cảnh Hiên Thần Tử: “Thần Tử, mau hứa với Diệp thượng tiên đi, ngài ấy cũng là vì tốt cho cậu, hơn nữa từ trong lời nói của ngài ấy có thể nghe ra, ngài ấy là một sư tôn rất có trách nhiệm, nếu ngài muốn nằm trong số mười người đứng đầu trong bảng Thiên Kiêu, thì phải đáp ứng vô điều kiện!”
Thần Tử nghĩ thấy cũng có lý, hơn nữa anh ta cũng rất muốn xếp trong mười người đứng đầu bảng Thiên Kiêu, ngồi vững ở vị trí Thần Tử, cho nên hứa chắc như đinh đóng cột: “Đệ tử sẽ làm theo lệnh của sư tôn! Ghi nhớ ba yêu cầu của sư tôn, khắc tạc trong lòng, không bao giờ quên!”
Diệp Thiên gật đầu: “Vậy mời trà đi.”
“Vâng! Sư tôn!”
Cảnh Hiên Thần Tử vừa quỳ, vừa dùng hai tay bưng trà cho Diệp Thiên, cung kính nói: “Sư tôn, mời sư tôn uống trà!”
Diệp Thiên nhận lấy, nhấp một ngụm rồi nói: “Đứng dậy đi.”
“Cảm ơn sư tôn!”
Cảnh Hiên Thần Tử vui vẻ đứng lên, lập tức truyền lệnh: “Mấy người phiền phức các cô, tất cả lui xuống tôi, về sau tránh xa tôi ra, không được ăn mặc hở hang ở trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ giết không tha!”
“Vâng, Thần Tử điện hạ!”
Mấy tiên tử vâng vâng dạ dạ rồi cúi đầu rời đi.
Nhưng Diệp Thiên lại gọi lại: “Mười mấy người các cô cũng đừng vội đi, tiếp tục xoa bóp cho tôi.”
Cảnh Hiên Thần Tử nghe vậy, lập hỏi lại: “Sư tôn, ngài không tránh xa sắc nữ sao?”
Diệp Thiên vỗ vào đầu anh ta một cái: “Cậu quên phải tôn sư trọng đạo rồi sao? Sư tôn muốn hưởng thụ một lát mà cậu cũng không cho sao?”
“Cho cho cho, đồ đệ cho chứ.”
Cảnh Hiên Thần Tử gật đầu lia lịa, trong lòng tự hỏi: ‘Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn sao?’
“Sao, cậu không thoải mái à?” Diệp Thiên hỏi.
Cảnh Hiên Thần Tử sửng sốt, lập tức nói: “Thoải mái, thoải mái, trong lòng đệ tử rất vui vẻ.”
Nói xong, anh ta đưa một cái hộp gấm cho Diệp Thiên, cười hì hì nói: “Đây là mười viên yêu đan thượng phẩm, kính mong sự tôn nhận lấy.”
“Ô!"
Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, đặt chén trà xuống, cầm lấy hộp gấm và mở ra, đúng là mười viên yêu đan cao cấp phát ra ánh sáng màu xanh lam, viên nào viên nấy to bằng quả trứng gà, chất lượng là tốt nhất trong số các loại yêu đan hàng đầu, khá được đấy.
Thế rồi anh mở miệng ra.
Trong tích tắc, mười viên yêu đan hóa thành mười tia sáng xanh bắn vào miệng, chảy vào đan điền dọc theo thực quản, được Kim Đan bị anh hấp thụ.
Chẳng bao lâu, dưới sự vận hành của mình, tu vi của Diệp Thiên lập tức thăng cấp lên một tầng thần phẩm Kim Đan cảnh.
Thần phẩm Kim Đan khác với các loại Kim Đan khác, các loại Kim Đan khác được chia thành cấp độ nhập môn, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong và hoàn hảo.
Thần phẩm Kim Đan được chia từ tầng không đến tầng chín.
Mỗi khi tăng lên một tầng, tu vi sẽ tăng lên nhanh chóng, anh vừa mới tiến vào Kim Đan, đang ở tầng không, hiện tại nhờ có mười viên yêu đan cao cấp này, anh đã nâng tu vi lên cấp một của thần phẩm Kim Đan.
“Sư tôn, lợi hại thật, nhanh như vậy mà ngài đã luyện hóa xong yêu đan rồi?”
Nhưng nhìn khí tức trong cơ thể Diệp Thiên tăng vọt, Cảnh Hiên Thần Tử biết rằng sau khi Diệp Thiên dùng yêu đan và luyện hóa nó, tu vi của anh đã cao hơn một bậc rồi.
Diệp Thiên gật đầu.
Sau đó, anh sử dụng kỹ năng thuyết giảng của mình để truyền lại bí quyết tu luyện của Kiếm Vũ Quyết cho Cảnh Hiên Thần Tử.
“Chăm chỉ luyện tập, vị sư đi trước, mấy ngày nữa sẽ đến xem tiến độ tu luyện của cậu.” Nói xong, Diệp Thiên đứng dậy đi ra ngoài.
Thần Tử cảm nhận được có thêm một lượng thông tin trong đầu, anh ta lập tức vui mừng khôn xiết, vui vẻ tiễn Diệp Thiện ra khỏi chính điện.
“Tham kiến Diệp Bắc Minh thượng tiên! Thiên Hoàng thượng tiên!”
Vừa bước ra khỏi chính điện, họ đã nhìn thấy một đám tướng sĩ đang quỳ bên dưới chiến hạm tinh không.
Họ đều là người của những môn phái lớn đến dâng quà thần phục. Diệp Thiên là người có lễ thì phải nhận, lại lấy sáu phần linh thạch cùng tiện thảo tiên dược của toàn bộ Thiên Đạo Tông, cùng tài liệu bố trận tốt nhất.
Sau đó đem hơn ba mươi tỷ linh thạch, mấy chục triệu hộp linh dược, rất nhiều nguyên liệu luyện chế, rượu ngon, trừ mỹ nữ anh không nhận ra, chất đầy lên xe rồi trở về Tuyết Thần Tông.
Có được những nguyên vật liệu bày trận cao cấp này, những ngày sau đó, Diệp Thiên bận rộn triển khai trận pháp, mất hơn nửa năm mới thiết lập được mười tám trận pháp phòng ngự cho Tuyết Thần Tông, lớp lớp vững chắc, dù cho toàn bộ Côn Hư bị tấn công thì cũng đừng hòng tấn công được vào đây
Sau đó, mỗi ngày anh đều chạy tới Côn Hư, ngoài việc hướng dẫn Cảnh Hiên Thần Tử luyện tập, anh còn giúp chiến hạm tinh không sửa chữa trận pháp phòng ngự, nhân tiện giúp cải thiện tốc độ trận pháp, giúp tốc độ của chiến hạm tinh không đạt đến tám trăm ngàn km một giờ.
Cứ như vậy, ban đầu phải mất mười lăm tháng để đi đến Thiên Hoàng, nhưng bây giờ chỉ cần chín tháng là đủ.
Sau hơn một năm bận rộn, chỉ còn ba ngày nữa là Táng Tiên Cốc sẽ mở cửa.
Cũng vào ngày này, một chiến hạm tinh không lớn hơn đã từ thiên lộ tiến vào Côn Hư.
Khiến cho Côn Hư vốn bình lặng được hơn một năm, lại chấn động lần nữa!