Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 522: Chap-524




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 525: Viện binh tới rất đúng lúc​

“Của tôi má ơi! Thiên Huyền Tông đây là không nên để Thượng Tiên vào chỗ chết! Thực quân của nguyên anh đều phải tới! Còn nhiều kim đan như vậy! Thượng Tiên nguy hĩ! Tuyết Thiên Tông nguy hĩ!

Ở Tuyết Thiên Tông phụ cận theo dõi hiên hà kiếm tiên, gặp một pho tượng vô cùng dẫn đầu mấy trăm kim đan như ánh sáng bình thường phóng tới, trực tiếp dọa cho hắn sợ đến chảy mồ hôi lạnh, chạy nhanh như lao xuống, không có vào giữa nơi sầm uất như đô thị.

Rồi sau đó, hắn lập tức thông qua Diệp Thiên đưa lên ở trên người thần tiệm, truyền lại tin tức cho Diệp Thiên.

“Thượng tiên, đại sự không ổn, Thiên Huyền tông phái một pho tượng nguyên anh mấy trăm kim đan đến tấn công Tuyết Thiên Tông!”

Toàn thân Diệp Thiên đang trong trạng thái ngưng đan. Nhận được tin tức này , nhất thời nhíu mạnh chân mày, thiếu một chút nữa tức đến hộc máu.

Mười ngày!

Chỉ cần mười ngày!

Kim đan liền có thể ngưng tụ thành.

Nhưng vào lúc này, Thiên Huyền tông lại phái đại quân đến tân công Tuyets Thiên Tông, lần này không phải thêm phiền sao?”

Không có nguyên anh hoàn hảo,Tôn Nguyên Anh đến đây, chỉ cần thời gian một ngày liền có thể đủ để đánh tan trận phái này.

Một khi đại trận bị phá, Tuyết Thiên Tông chịu khổ tàn sát không nói,nếu như ngưng kết kim đan bị ngăn cản, chắc chắn bản thân sẽ bị tiêu tan.

Vậy làm cách nào để cứu Đóa Đóa vào thời điểm đó?

Còn hai đứa con của hắn cũng đang hôn mê cùng với vợ của hắn, mỗi một người chết thì phải làm sao bây giờ?

Các loại nguy cơ vô cùng cấp bách!

Cái tình huống vạn phần nguy hiểm này!

Đúng vào lúc này, oanh một cái Diệp Thiên làm nổ tung gác xếp. Ngồi xếp bằng nhẹ nhàng mà ngồi.

Không tồi!

Hắn phải ngưng đan ở một bên, còn một bên thì tự mình giám sát cùng ngăn cản đại trận bị công phá.

Không còn biện pháp nào khác có nguyên anh ở đây, hắn phải tự mình giám sát, nếu không đại trận bị phá, hắn phải chết là điều không thể nghi ngờ!

Đương nhiên sau khi toàn tâm toàn ý tất nhiên sẽ kéo dài thời gian ngưng đan, có thể hay không Đóa Đóa bị bắt hoàn thành luyện đan ở phía trước rồi ngưng kết thì hắn cũng không biết.

Nhưng mà!

Hắn biết nếu không làm như vậy, không chỉ không có hi vọng cứu Đóa Đóa, hầu hết những người trong môn phái đều phải chết, chính là hắn ở bên trong.

Cho nên, hắn không có lựa chọn, phải một bên vừa ngưng đan một bên vừa ngăn cản thì mới có hi vọng.

“Tông chủ như thế nào lại đem gác xép làm nổ tung?”

Toàn bộ mọi người đều nghe được tiếng nổ mạnh, tất cả đều chạy đi ra, gặp Diệp Thiên đang trôi nổi ở trên không trung, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

“Có tình hình quân địch, chuẩn bị bảo vệ trận cho tốt!”

Diệp Thiên dung thần niệm thông báo cho đại trưởng lão.

“Vâng! Tông chủ!”

Rất nhanh, đại trưởng lão liền thông báo cho các vị trưởng lão đi vào đại trận mắt trận, canh phòng nghiêm ngặt đại trận công kích, làm phá hủy mắt trận mà phá trận.

Mà Diệp Thiên, lập tức cho thiên hà kiếm tiên đi phát một tin tức: “Các người Huyền Thiên Tông ó thể hay không bị côn hư hủy diệt, toàn bộ các người có thể nhìn hay không cho tôi tìm vị nguyên anh xuống dưới giúp ta ngăn cản một trận, đợi tôi ngưng tụ kim đan thành công, trợ giúp các người Huyền Thiên Tông xưng bá côn hư!”

“Thượng tiên, cái này tôi quay về côn hư, hết sức giúp anh tìm vị nguyên anh lão tổ xuống dưới!” Thiên hà kiếm tiên cho Diệp Thiên một cái hồi âm liền lập tức rời đi.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, đại quân Thiên Huyền Tông đến Tuyết Thiên Tông trên không.

“Huyền Tâm lão tổ! Diệp Bắc Minh đến đây!”

Tam trưởng lão phát hiện Diệp Thiên, lập tức đem ngón tay chỉ về phía huyền phù đang ở giữ trên không, hai mắt của Diệp Thiên đang khép hờ.

Thần Tử bị giết trong đêm đó, ông ta đã gặp qua Diệp Thiên, cho nên đối với hắn có ấn tượng rất sâu sắc, liếc mắt một cái là có thẻ nhìn ra được.

Giọng nói của Tam trưởng lão vang lên, ánh mắt Huyền Tâm lão tổ cùng với năm trăm kim đan tất cả đều tập trung trên người Diệp Thiên.

“Thằng nhãi này đang làm gì vậy?” Có kim đan phát ra sự ngạc nhiên nghi ngờ.

“Quản anh ta đang làm cái gì, phá phòng ngự của đại trận Tuyết Thiên Tông, nhất định đi xuống nghiền chết anh ta.” Có kim đan nói.

Bất quá Huyết Tâm lão tổ cũng không vội vã động thủ, mà giẫm lên trận pháp đi đến khoảng không trên đỉnh đầu Diệp Thiên nhìn xuống phía dưới hỏi: “Diệp Bắc Minh, tôi là Tông nhị trưởng lão mọi người bị anh vây ở đâu?”

Diệp Thiên không có phản ứng, đem tám điểm tinh thần lực ngưng kết đan ở giữa, rút ra hai phần để chú ý động thái phía trên.

“Tôi muốn hỏi anh một chuyện! Tông nhị trưởng lão của tôi ở đâu!” Tam trưởng lão quát.

Diệp Thiên vẫn như trước không đáp lại.

“Con mẹ nó!”

Tam trưởng lão nhíu mạnh mày, nhìn về phía Huyết Tâm lão tổ: “Lão tổ, nếu không ngài phá vỡ pháp trận này đi rồi đi xuống nghiền chết anh ta?”

“Được.” Huyết Tâm lão tổ gật gật đầu.

Đột nhiên, hắn nhấc chân đi xuống.

Oanh!

Cả Tuyết Thiên Tông lâm vào chấn động, giống như xảy ra trận động đất cấp tám. Rất nhiều đệ tử bị đánh ngã trên đất, rất nhiều mái ngói kiến trúc tông môn đều bị đánh rách tả tơi.

Hết sức kinh khủng!

Ở phía dưới một trận rối loạn!

Giẫm lên pháp trận lọt vào địa phương lúc này đến gần liền hiện ra vết nứt.

“Bảo vệ trận! Mau bảo vệ trận!”

Ở mắt trận bên cạnh các trưởng lão nhìn thấy bên trong mắt trận có ngọc bàn cùng lệnh kỳ, ở pháp trận công kích phía sau bị lay động dữ dội.

Lệnh kỳ sập, ngọc bàn có nguy cơ nổ tung, nếu ngọc bàn nổ tung, thì chính là lúc đại trận bị công phá!

Cho nên, bọn họ phải bảo vệ lệnh kỳ, khiến cho nó không ngã thì ngọc bàn sẽ không có nguy cơ nổ tung, ngọc bàn không sập thì trận pháp không phá được.

Oanh!

Có một bước nữa trên đó.

Hơn mười vị trưởng lão toàn lực bảo hộ trận, thiếu chút nữa bị đánh bay ra ngoài, nhưng rất nhanh lại trở về dỡ lấy trận kì.

Rầm rầm oanh!

Huyền Tâm lão tổ đã giẫm liên tục hơn mười bước chân.

“Aaa!”

Hơn mười vị trưởng lão, trừ bỏ hai người ra còn lại toàn bộ đều bị đánh bay.

“Mau! Mau trở lại đỡ lấy!”

Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão vội vã kêu lên.

Kết quả bọn họ vừa dứt lời.

Lại là một trận cường trấn, đưa mọi người đều đánh bay ra ngoài.

Rất nhanh, trận kì bị đánh ngã trên mặt đất ngọc bàn bắt đầu bị chấn động vang lên tiếng lục cục.

Nhưng còn hơn trận kì, ngọc bàn phải cứng nhiều hơn.

Bất quá cho dù như vậy đi xuống, ngọc bàn cũng không kiên trì bao lâu thì sẽ bị nổ.

“Ha ha ha!”

Phía trên nhóm kim đan Thiên Huyền Tông, thấy trưởng lão Tuyết Thiên Tông muốn đem trận kì này đỡ lấy, nhưng mới vừa tới gần đã bị đánh bay. Căn bản không đỡ nổi trận kì, cho nên bọn họ vui mừng phá hủy.

“Một đám kiến con bình thường tồn tại, trừ bỏ Diệp Bắc Minh thì các người cũng không phải là gì!”

“Chờ đến lúc đại trận bị phá, xem chúng tôi giẫm chết những con kiến các người như thế nào!”

“Con kiến run rẩy không! Thức thời trong lời nói chủ động phá hủy mắt trận, có lẽ chúng tôi sẽ lưu lại cho các người một cái mạng chó!”

Phía trên nhóm kim đan hét lên.

Đúng lúc này, Diệp Thiên lại rút ra hai phần tinh lực, tổng cộng bốn phần tinh lực liền điều khiển chiếm lấy thiên đỉnh.

Chỉ thấy như núi bình thường chiếm lấy thiên đỉnh, đột ngột đi đến đường kinh nhỏ chỉ cách mười thước, sau đó pháp trận ở tông môn hướng về phía Diệp Thiên mở ra một cái lỗ hổng. Chiếm lấy thiên đỉnh bay đi ra ngoài, rất nhanh trận pháp bị Diệp Thiên đóng chặt, sau đó chiếm lấy huyền phù ở phía trên đám người Huyền Tâm lão tổ.

“Xem đi! Nhị trưởng lão bọn họ ở bên trong!”

Lúc này còn có kim đan hướng về phía thiên đỉnh trên đầu kêu lên.

Khi lời nói của hắn vang lên, Huyện Tâm lão tổ ngừng công kích pháp trận, ngửa đầu nhìn lại bắt gặp Nhị trưởng lão của bọn họ ngay ở bên trong.

“Ha ha! Nhị trưởng lão! Ông có khỏe không? Tôi đã mang Huyền Tâm lão tổ tới đây để cứu ông!” Tam trưởng lão mừng rỡ kêu

lên.

Nhưng mà Nhị trưởng lão của bọn họ quanh năm suốt tháng ở nơi ồn ào nên bị ảnh hưởng, lỗ tai đã muốn điếc, căn bản không nghe được bọn họ nói gì cả.

Bất quá ánh mắt của bọn họ không hỏng, nhìn thấy Huyền Tâm lão tổ ở ngay bên dưới, bọn họ kích động mừng rớt nước mắt kể khổ một chút.

Nhưng bởi vì đã chiếm lấy thiên đỉnh nên đã có ba mươi sáu pháp trận bảo vệ, bọn họ căn bản không ra được, hơn nữa hai năm này đã đến nhưng vẫn rơi vào hỗn loạn, không thể im được, tất cả bọn họ còn phá hai trận trọng pháp, còn tới ba mươi bồn trận trọng pháp chưa phá, cho nên bọn họ căn bản không ra được.

“Huyền Tâm lão tổ, ngài mau phá vỡ miệng pháp trận, cứu chúng tôi ra đi!” Nhị trưởng lão kêu lên.

Huyền Tâm lão tổ gật gật đầu, bắt đầu nghiên cứu cách phá trận.

Loại pháp trận này chỉ có thể dùng phương pháp phá đội hình chính xác phá vỡ, không thể dùng lực phá vỡ, nếu không người bên trong sẽ gặp nạn.

Bởi vì pháp trận này có các thuộc tính như lôi, hỏa, phong, nếu mạnh mẽ phá đi sẽ gây ra một thuộc tính nào đó, nghiêm trọng có thể người ở bên trong sẽ chết.

Kết quả là, Huyền Tâm lão tổ bắt đầu chuyên tâm phá pháp trận thiên đỉnh. Tam trưởng lão chờ năm trăm kim đan, sau đó tấn công vào pháp trận của Tuyết Thiên Tông.

Nhưng bởi vì năm trăm kim đan công kích cũng không như một mình Huyền Tâm lão tổ công kích, cho nên áp lực của các trưởng lão Tuyết Thiên Tông giảm đi rất nhiều, đỡ lấy trận kì tuy rằng thường thường các trưởng lão cũng bị đánh bay. Nhưng cuối cùng vẫn có thể bảo vệ trận kì.

Phải biết rằng từ lần trước pháp trận bị đám người Nhị trưởng lão công kích đến nay đã qua gần ba năm, thực lực của các vị trưởng lão của Tuyết Thiên Tông cũng tăng lên rất nhiều.

Cao nhất chính là đan vương đại trưởng lão, tu vi đã có chút thành tựu thần hải cảnh.

Tuy rằng tu vi này còn chưa đủ tư cách cùng côn hư kim đan đấu một mình, nhưng bảo vệ trận thì vẫn được dùng đến.

“Hẳn là có thể kéo dài đến năm sáu ngày.”

Trong lòng Diệp Thiên nghĩ, lúc này toàn thân tham gia vào ngưng kết kim đan.

Chín ngày!

Kéo dài suốt chín ngày!

Pháp trận Tuyết Thiên Tông, với sự cố gắng của toàn bộ đệ tử trưởng lão vẫn kiên quyết như cũ không bị công phá.

Nhưng chiếm lấy trận pháp thiên đỉnh, bị Huyền Tâm lão tổ phá chỉ còn một vòng cuối cùng.

Bởi vì Huyền Tâm lão tổ toàn thân đều tập trung tinh thần ở giữa để phá trận, không có gì phòng, bị va chạm như vậy, cả người bay đi ra ngoài, sau đó chiếm lấy thiên định hướng về phía năm trăm kim đan, ít nhất có một nửa người có tu vi thấp mà bị đụng nổ, còn một bên khác thì bị thương.

Về phần chiếm người bên trong thiên đỉnh, tại đây va chạm một lúc, bởi vì động tĩnh quá lớn, đều bị đánh chết ở bên trong, trận pháp cuối cùng cũng bị đánh vỡ, hơn một trăm thi thể chiếm bên trong thiên đỉnh bị rớt ra.

“Hổn đản! Hổn đản!”

Huyền Tâm trưởng lão bùng nổ tức giận, tuy rằng chính là ông ta bị đánh bay, cũng không có gì tổn thương nhưng lửa giận lại bị châm lên, lúc này hai mươi bốn trận pháp thân nhằm về phía để chiếm lấy thiên đỉnh.

Không tồi! Là hai mươi bốn trận pháp thân! Cao hơn bảy mươi thước!

Hẳn là kim đan nguyên anh loại kém, loại kim đan kém là mười hai trương pháp thân, vào nguyên anh chính là sáu mươi sáu trượng.

Oanh!

Lúc này, Huyền Tâm lão tổ đánh một quyền trên chiếm thiên đỉnh, đem chiếm thiên đình đánh bay xa mấy ngàn thước.

“Diệp Bắc Minh! Tôi phải giết chết anh!”

Huyền Tâm lão tổ nổi giận, bay lên cao mấy kilomet đột nhiên dừng ở trên trận pháp.

Oanh!

Tiếng động này quá lớn!

Mọi người bảo vệ trận đều bị đánh bay, trận kì trực tiếp nổ tung, ngọc bàn trực tiếp bị vỡ, pháp trận như khinh khí cầu bị đâm thủng, nháy mắt tan rã.

"Ha ha ha!"

Thấy trận pháp bị phá, Huyền Tâm lão tổ cùng Tam trưởng lão không chờ kim đan chết, tất cả đều ngửa đầu cười to.

“Diệp Bắc Minh! Ngày chết chết của anh tới rồi!”

Sắc mặt Huyền Tâm lão tổ dữ tợn hộ một tiếng, lòng bàn tay to lớn như sân bóng rổ liền hướng về phía Diệp Thiên đè ép xuống.

Từ trên xuống dưới của tông bố đều là một mảng tuyệt vọng.

Ngay vào lúc này, một âm thanh như trên chin tầng mây truyền đến.

“Ngô Huyền Tâm, ăn của tôi một đốt thiên kiếm!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.