Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 515: Chap-515




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 515: Thiên đường có lối cậu không đi, địa ngục không cửa lại xông vào!​

Lúc này, Huyền Thiên Tông, đại điện tông chủ.

“Vừa rồi Thiên Đạo Tông gửi truyền âm và truyền hoạ đến, nói là có người tên Diệp Thiên, ở khu trực thuộc Thiên Đạo Tông, dập tắt phủ thành chủ của Ninh An Thành, lúc quá cảnh, lại nổ chết thập ngũ trưởng lão của Thiên Đạo Tông, bây giờ đã đi vào khu trực thuộc Thiên Huyền Tông ta rồi.”

Thiên Đạo Tông muốn chúng ta dốc hết sức giúp đỡ truy lùng tăm tích của người tên Diệp Thiên đó, không cho phép bao che và thu nhận, nếu không thì mặc kệ là tông môn nào, toàn bộ dập tắt.”

“Đây là bức chân dung của người tên Diệp Thiên đó, ngũ trưởng lão, nhờ Ngoại Vũ Đường của các người, dùng thạch truyền hoạ truyền bức chân dung tới các thành trì quận huyện của tông ta, dán trên cổng thành dốc toàn lực kiểm soát người này.”

Tông chủ của Huyền Thiên Tông nói chầm chậm, ném một bức chân dung trong tay sang ngũ trưởng lão Thiên Hà Kiếm Tiên.

“Đây…”

Thiên Hà Kiếm Tiên vừa nhìn, liền cau mày lại thật chặt.

Vừa rồi lúc nghe tông chủ nói chuyện, thì ông ta nghi ngờ có phải là Diệp Thiên mà ông quen biết không, kết quả vừa nhìn bức chân dung, đúng thật là hắn gây ra tai hoạ lớn như vậy rồi.

“Sao thế, ngũ trưởng lão quen biết người này?” Tông chủ thấy Thiên Hà Kiếm Tiên ngẩn người ra ở đó, không thể không cau mày hỏi rằng.

Thiên Hà Kiếm Tiên gật đầu: “Hắn chính là người cứu tôi ở trên Thiên Hà đó, nếu không thì tôi đã chết dưới tay của Trương Huyền Tố rồi.”

“Cái gì!”

Tông chủ và các trưởng lão ngồi ở đó toàn bộ đều hết sức kinh ngạc.

“Ngũ trưởng lão, ông có chắc chắn?” Tông chủ hỏi rằng.

“Xác định! Và chắc chắn!” Thiên Hà Kiếm Tiên gật đầu thật mạnh: “Tôi và hắn có khoảng cách gần tiếp xúc qua, là sẽ không nhận lầm đâu, chính là hắn không nghi ngờ gì!”

Tông chủ bỗng chìm vào im lặng.

“Nói như vậy, hắn còn là ân nhân của Huyền Thiên Tông chúng ta.”

“Hắn cứu qua ngũ trưởng lão, chúng ta lại giúp Thiên Đạo Tông bắt hắn, có mất đạo nghĩa không?”

“Nếu như không giúp Thiên Đạo Tông, lỡ như Thiên Đạo Tông nổi giận, dựa vào thực lực của Thiên Huyền Tông chúng ta, là không thể chống chọi với Thiên Đạo Tông được.”

“…”

Mọi trưởng lão phía dưới bàn luận xôn xao, mỗi người mỗi cách nói.

“Ngũ trưởng lão, ông thấy như thế nào đối với việc này?” Sau khi tông chủ suy nghĩ khá lâu hỏi rằng.

Thiên Hà Kiếm Tiên nói rằng: “Thực lực của người này sâu hiểm khó dò, dưới Nguyên Anh không phải là đối thủ, theo tôi thấy, đem bức chân dung của hắn dán lên cổng thành làm vẻ để ứng phó Thiên Đạo Tông thì được rồi, không cần thiết đi tra, như vậy đối với chúng ta trăm hại mà không có một lợi, huống chi người này có thù với Thần Huyền Tông, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè, không thể bảo vệ hắn ra mặt, có thể bảo vệ hắn trong âm thầm.”

Tông chủ lại suy nghĩ mấy phút, mới có vẻ suy ngẫm nói rằng: “Thế thì làm theo ý của ông đi.”

“Vâng, tông chủ!”

Cùng lúc này, Thần Huyền Tông, trong đại điện tông chủ một vùng ồn ào.

“Diệp Thiên này chính là Diệp Thiên ra khỏi Thần Huyền Tông của chúng ta đó mà, không ngờ rằng hắn lại có tu hành uyên thâm như vậy, có thể nổ giết thập ngũ trưởng lão của Thiên Đạo Tông.”

“Hắn rõ ràng lợi hại thế kia, tại sao trước đây phải tham gia sát hạch của Thần Huyền Tông chúng ta? Trà trộn vào Thần Huyền Tông chúng ta?”

“Rốt cuộc hắn có bí mật gì không thể nói với người khác?”

Nhìn thấy bức chân danh của Diệp Thiên, và chuyện mà hắn phạm phải ở khu trực thuộc Thiên Đạo Tông, các trưởng lão của Thần Huyền Tông đều chìm vào trong nghi ngờ và không thể hiểu được.

“Tôi biết rồi!”

Chính ngay lúc này, đại trưởng lão nói rằng: “Tông chủ, nếu như tôi đoán không sai, thì Diệp Thiên này có khả năng chính là Diệp Bắc Minh, hắn giả dạng đệ tử trà trộn vào Thần Huyền Tông của chúng ta, chính là vì để cứu con gái của hắn, sau đó phát hiện cứu không được, cho nên lén lút chuồn đi rồi.”

Lời nói này vừa ra, các trưởng lão ở hiện trường đều sôi sục rồi.

“Nói như thế, nhị trưởng lão và Thần Tử là bị oan rồi? Kẻ áo đen đó không phải nhị trưởng lão, mà là Diệp Thiên hắn?”

“Mẹ kiếp! Chúng ta đều trúng kế của Diệp Bắc Minh hắn rồi, thằng này quá quỷ quyệt rồi, giấu giếm lừa dối gài bẫy hại Thần Tử và nhị trưởng lão, quả thật là đáng chết!”

“Thần Tử tội nghiệp, bị xử tử hình, vẫn may nhị trưởng lão chỉ là bỏ tù, chúng ta nhất định phải vì Thần Tử và nhị trưởng lão rửa sạch tội danh!”

Mọi trưởng lão nói tới tấp, sau đó đều lạy về hướng tông chủ.

“Tông chủ! Nhị trưởng lão và Thần Tử đều là bị oan đấy, xin ngài hãy thả nhị trưởng lão, sửa lại án xử sai cho Thần Tử!”

Tông chủ nắm chặt đấm tay, cắn răng nghiến lợi quát rằng: “Áp giải Thần Diệp Hy qua đây cho tôi!”

“Vâng!”

Lập tức thì có thần tướng xuất phát tới tẩm cung tông chủ.

Lúc này, trong tẩm cung tông chủ.

Thần Diệp Hy đang chải đầu cho Đoá Đoá, vừa chải vừa nói rằng: “Đoá Đoá trông xinh thật, lớn lên rồi nhất định là người đẹp.”

Đoá Đóa hi hi mỉm cười: “Chị Thần Diệp Hy cũng rất đẹp, xinh đẹp giống như mẹ của em, cũng đối xử rất tốt với Đoá Đoá giống như mẹ em.”

Thần Diệp Hy nghe thấy rất vui vẻ, hỏi: “Thế ba của em đối xử với mẹ em tốt không? Có đánh mẹ của em không?”

“Không đánh đâu.” Đoá Đoá lắc cái đầu nhỏ: “Ba em nghe lời của mẹ em lắm, đối xử vô cùng tốt với mẹ em, chưa từng đánh qua mẹ em đâu.”

“Thật không?” Trong lòng của Thần Diệp Hy rung động, người đàn ông mà cô ta cần, chẳng phải vừa đúng là người đàn ông phải tốt với cô ta, không bao giờ đánh chửi cô ta sao?

“Tất nhiên rồi, đừng xem ba em lúc đánh người xấu rất ác, đối xử với người nhà rất tốt đấy.” Đoá Đoá ngước cái đầu nhỏ nói rằng.

“Hi hi, chị Thần Diệp Hy tin lời nói của Đoá Đoá.” Thần Diệp Hy che miệng mỉm cười.

“Hi hi…” Đôi mắt to của Đoá Đoá cũng cười thành hình mặt trăng khuyết.

Chính ngay lúc này, một giọng nói thô bạo đột ngột vang lên.

“Áp giải thần nữ tới đại điện tông chủ!”

“Vâng!”

Lập tức thì có hai người xông qua đây, giữ lại Thần Diệp Hy đang đứng ở trước bàn trang điểm.

“Các người muốn làm gì! Thả chị Thần Diệp Hy của tôi ra! Mau thả chị Thần Diệp Hy của tôi ra!” Đoá Đoá sốt ruột tới mặt đỏ tía tai la hét.

“Đoá Đoá đừng sợ.”

Thần Diệp Hy an ủi Đoá Đoá một câu, quay đầu hỏi rằng: “Long Võ Thần, tôi phạm chuyện gì rồi?”

“Hứ!” Long Võ Thần hứ rằng: “Tới đại điện tông chủ thì cô biết rồi.”

Nói xong, ông ta quát rằng: “Áp giải đi!”

Rất nhanh, Thần Diệp Hy bị áp giải ra khỏi căn phòng của Đoá Đoá.

“Mấy kẻ xấu này! Mau thả chị Thần Diệp Hy của tôi ra! Hu hu… Đừng bắt chị Thần Diệp Hy! Tôi muốn chị Thần Diệp Hy! Hu hu…”

Đoá Đoá khóc lóc đuổi theo ra ngoài.

“Nhốt nó lại!” Long Võ Thần quát rằng.

Rất nhanh, thì Đoá Đoá bị xách lên.

“Các người đừng đối xử thô bạo thế kia với Đoá Đoá!”

Thần Diệp Hy vừa la, vừa bị áp giải rời khỏi.

Rất nhanh, thì Thần Diệp Hy bị áp giải vào đại điện tông chủ, lại bị ấn quỳ xuống đất.

“Tông chủ, Thần Diệp Hy rốt cuộc phạm tội gì rồi?” Thần Diệp Hy hỏi rằng.

Tông chủ hứ rằng: “Tối đó Diệp Thiên rõ ràng không phải cứ luôn tu luyện cùng với cô, mà là sau khi gây ra động tĩnh mới tới bên đó của cô, tại sao cô phải che giấu sự thật, khiến Thần Tử phải chết?”

Nghe nói, trong lòng của Thần Diệp Hy kinh ngạc.

‘Chẳng lẽ… Đại trưởng lão phát hiện là Diệp Thiên động tay đụng bay ông ta, nghi ngờ Diệp Thiên là Diệp Bắc Minh rồi?’

Vừa nghĩ như thế, Thần Diệp Hy lập tức nói rằng: “Hắn nói với tôi rằng Thần Tử và nhị trưởng lão muốn hãm hại hắn, nhờ tôi giúp hắn, tôi cũng hy vọng hắn trở thành Thần Tử, cho nên là giúp hắn rồi.”

“Cô...!”

Tông chủ xém chút bị tức tới phun máu, một tay áo vung ra ngoài.

Đùng!

Một nhóm năng lượng đánh lên người của Thần Diệp Hy, đánh tới cô ta bay ra mấy mát xa, đập vào dưới đất, điên cuồng phun máu.

“Cô lừa dối tôi, hãm hại Thần Tử, quả thật đáng chết!”

Tông chủ vô cùng tức giận, gân xanh trên mặt nổi lên, quát rằng: “Áp giải Thần Diệp Hy đi xuống cho tôi, lựa ngày xử tử!”

“Vâng!”

Rất nhanh, thì Thần Diệp Hy bị áp giải đi rồi.

Sư phụ của Thần Diệp Hy và mấy người trưởng lão, muốn năn nỉ giúp Thần Diệp Hy, thấy tông chủ đang tức giận, đành tạm thời thôi vậy.

“Tông chủ, nếu như Diệp Bắc Minh đã đến Côn Hư, thế con gái của hắn, có phải nên đem đi luyện đan trước rồi không?” Lúc này đại trưởng lão hỏi rằng.

Tông chủ vừa nghe, cũng cảm thấy không thể để Đoá Đoá lại nữa rồi.

“Tông chủ, tôi cảm thấy nếu như Diệp Bắc Minh có khả năng dẫn con gái của hắn đi, thì tối đó đã dẫn đi rồi, nếu hắn đã không thể dẫn đi, chứng tỏ hắn không uy hiếp được Đoá Đoá lớn lên ở Thần Huyền Tông, chỉ cần sau này cẩn thận hơn, đừng để hắn trà trộn vào đây là được, Đoá Đoá vẫn có thể tiếp tục nuôi tới bảy tuổi rồi luyện đan cũng không muộn.” Ngũ trưởng lão nói rằng.

Bây giờ luyện đan, có thể luyện ít đi vài viên, sao ông ta có thể không phản đối? Ông ta cũng muốn sau này có để ăn chứ.

“Tông chủ, tôi tán thành ý kiến của ngũ trưởng lão!”

“Tôi cũng tán thành!”

“Tôi cũng tán thành”

“Tôi cũng tán thành”

Rất nhiều trưởng lão cũng xôn xao đứng ra.

“Thế thì để đó nuối trước vậy.”

Tông chủ đành tạm thời thôi vậy, sau đó nói rằng: “Nếu Diệp Bắc Minh đã chạy đến Côn Hư, thế thì thả nhị trưởng lão ra đây, để ông ta dẫn một đội ngũ đi thế gian, dập tắt Tuyết Thần Tông, để Diệp Bắc Minh trả giá đau đớn thê thảm!”

“Vâng!”

Trải qua một ngày ngự kiếm phi hành, một dòng người Diệp Thiên tới ngoài cổng thành của thành Thuận Thiên.

“Anh Diệp anh xem, bức chân dung truy nã anh.”

Giang Tử Yến tinh mắt, đưa tay thì chỉ sang bức chân dung dán trên cổng thành khẽ giọng nói.

“Cũng truy nã tội truy nã tới địa bàn của Huyền Thiên Tông rồi, tay đúng thật đủ dài đấy chứ.”

Diệp Thiên không cầm được cười gượng.

“Thiên Đạo Tông là tông môn lớn thứ nhất của Côn Hư, có mười mấy vị Nguyên Anh Chân Quân, tông môn nào không sợ Thiên Đạo Tông chứ.” Giang Tử Yến trể môi, sau đó hỏi rằng: “Làm sao đây? Vào thành hay không?”

“Tất nhiên phải vào.”

Diệp Thiên vừa nói, đi tới một bên, thúc đẩy tiên pháp, bỗng liền mọc ra bộ râu lớn.

“Thế nào?” Hắn quay đầu mỉm cười nói.

Hai mắt của Giang Tử Yến và Liễu Như Yên trợn lên: “Thật ghê gớm!”

“Ha ha, ghê gớm thì tốt.”

Diệp Thiên nở nụ cười thoải mái, sau đó thuận lợi vào thành, và dùng thần niệm truyền một tin tức yêu cầu gặp tông chủ của Huyền Thiên Tông cho Thiên Hà Kiếm Tiên.

Không bao lâu, Thiên Hà Kiếm Tiên tìm được Diệp Thiên trong gian phòng của một quán trà.

“Trời đất ơi, Thượng Tiên, cậu đắc tội Thiên Đạo Tông làm gì hả?" Thiên Hà Kiếm Tiên sốt ruột tới dẫm chân.

“Ông chỉ nói tôi biết, tông chủ của các người gặp tôi hay không đi.” Diệp Thiên đi thẳng vào vấn đề hỏi rằng.

Thiên Hà Kiếm Tiên than thở, gật đầu nói rằng: “Tông chủ của chúng tôi đồng ý gặp cậu.”

“Thế thì dẫn tôi đi gặp tông chủ của các người.” Diệp Thiên đứng dậy.

Rất nhanh, thì hắn được Thiên Hà Kiếm Tiên dắt vào đại điện tông chủ của Thiên Huyền Tông.

“Tông chủ.”

Diệp Thiên hành lễ, vì dù sao cũng cần sự giúp đỡ của người ta.

“Cậu chính là Diệp Thiên bị Thiên Đạo Tông truy nã?" Tông chủ hỏi rằng.

Diệp Thiên gật đầu nói phải.

"Ha ha ha!"

Nhưng không ngờ, tông chủ ngước đầu lớn tiếng cười.

“Không ngờ rằng thiên đường có lối cậu không đi, địa ngục không cửa lại xông vào, đến tốt lắm! Huyền Nguyên lão tổ, bắt Diệp Thiên lại!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.