Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 480: Ghé thăm Vạn Hoa Lầu!
Thông Thiên Thành, là một thành phố đông dân với hơn năm mươi triệu người, bây giờ Diệp Thiên đã tìm được linh hồn của Huyền Vũ, vì vậy tiếp theo hắn sẽ lên đường tìm kiếm thái âm, cửu âm, hai thánh thể và tính thể Sét.
Trong hai ngày qua, hắn đều cùng Tư Đồ Diêm đi dạo phố, quan sát những phụ nữ mà họ gặp và dùng thần thức quét qua, vì vậy rất nhiều lần bị chửi là đồ thần kinh.
Đương nhiên, cũng có người sắc mặt đỏ ửng, cũng có người cho rằng Diệp Thiên có hứng thú với họ, chủ động tới bắt chuyện Diệp Thiên, thậm chí còn có người đến hỏi Diệp Thiên có phải thích mình hay không.
Tóm lại, có rất nhiều loại phụ nữ, nhưng không có phụ nữ như hắn muốn.
“Diệp Thiên, hai ngày vừa rồi, chỉ xem phụ nữ? “ Tư Đồ Diêm nhịn không được liền hỏi.
Diệp Thiên cười cảm thán: “ Phụ nữ Côn Hư rất đẹp, thật sự không tồi.”
“Ha ha” Tư Đồ Diêm bật cười: “Đẹp hơn nữa, vậy thì có nữ thần Thần Diệp Hy xinh đẹp nhất.”
Nhắc đến Thần Diệp Hy, Diệp Thiên cảm thấy ngượng ngùng.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Cảm thấy bản thân bị người khác chơi rồi.
Hắn có thể nhìn thấy Thần Diệp Hy cho rằng là thật, nếu không tối hôm đó khi nghe lời hắn nói sẽ không đỏ mặt như vậy, đợi hắn trở thành tông chủ sẽ cùng cô sinh ra Đoá Đoá đáng yêu.
Một người phụ nữ đối với một người đàn ông không có hứng thú, thì sẽ nói như thế nào?
“Tôi đoán cô ấy hận chết tôi mất?” Diệp Thiên nghĩ trong lòng.
Vẫn tốt, cô ấy chưa biết tôi là bố của Đoá Đoá, nếu không Diệp Thiên sợ cô ấy sẽ trút giận lên người Đoá Đoá, vậy thì Đoá Đoá chịu khổ rồi.
“Đúng rồi Diệp Thiên, vậy tối hắn cùng Thần Diệp Hy hai người khoả thân tu luyện, có phải là... Rất đẹp?”
Vấn đề này anh ta sớm muốn hỏi rồi, nhưng không tiện nói ra, hai ngày qua phát hiện, Diệp Thiên chỉ nhìn phụ nữ, dáng vẻ rất biến thái, nếu như vậy cũng không có gì khó hỏi rồi.
“Ha ha”.
Diệp Thiên cười: “Phụ nữ, đều như nhau cả, nhưng thật sự rất bổ mắt.”
Vưa nói nửa câu, Tư Đồ Diêm liền mắng hắn có được rồi lại muốn cái khác, câu cuối cùng phát ra, anh ta chỉ có thể mong ước đố kị đến ghét bỏ.
Rốt cuộc bổ mắt như thế nào, chỉ hắn mới biết.
Rốt cuộc thứ này, phải xem qua thì mới biết.
“Xem gì mà xem, Lại xem tôi móc mắt anh bây giờ.” Một cô gái mập mạp trừng mắt nhìn Diệp Thiên một cách bất mãn.
“Tôi không hề nhìn cô, cô kích động như vậy làm gì, tôi xem bạn của cô.” Diệp Thiên quay lại nhìn chằm chằm.
“Anh rõ ràng nhìn tôi, xem tôi đánh chết anh.”
Cô gái mập cởi đôi giày thêu, giơ cao.
“Nhanh chạy.”
Tư Đồ Diêm liền lôi Diệp Thiên chạy. Vài người bạn của cô béo thấy liền cười.
“Tôi nói anh, nhìn cả hai ngày rồi vẫn nhìn, anh thích ngắm người đẹp như vậy, tôi đưa anh tới nơi khác xem.” Tư Đồ Diêm cười khổ.
“Đi đâu xem “. Diệp Thiên hỏi.
Tư Đồ Diêm nghĩ một lúc, cuối cùng nói ba từ:
“Vạn Hoa Lầu.”
“Vạn Hoa Lầu.” Diệp Thiên cau mày: “Đây không phải kỹ viện chứ?”
“Này!” Tư Đồ Diêm cười toe toét: “Cũng không thể nói là như vậy, Vạn Hoa Lầu bên trong một nửa là bán nghệ không bán thân, tương tự câu lạc bộ sinh tử của anh, bọn họ cùng anh uống rượu nói chuyện, dù sao anh cũng muốn xem người đẹp, bên trong có hơn mấy nghìn người, ngồi bên dưới, gọi rượu và vài món ăn, cho anh xem đã mắt.”
Diệp Thiên nghĩ một lúc, nơi phong hoa tuyết nguyệt như thế này người đẹp thực sự nhiều, nhưng nơi này người không đẹp cũng nhiều, xác suất có thể tìm thấy thánh thể và thuộc tính thể cũng rất thấp.
Nhưng hắn nói: “Vậy chúng ta đến đó đi.”
Tư Đồ Diêm cười nói: “ Xem cậu vội vàng kìa, nơi này phí rất đắt, ban ngày ít người đẹp, muốn đi thì tối đi, đến buổi tối xuất hiện toàn người đẹp, từng người đứng dưới lầu, vẫy chiếc khăn tay mời khách, ai da, chỉ cần là người sống có nhiệt độ.”
Phụt!
Diệp Thiên không nhịn được cười: “Xem ra anh rất thường xuyên tới đó!”
“Không có, tôi không đủ khả năng đi thường xuyên.” Tư Đồ Diêm nói: “ Trong một ngàn dặm Vạn Hoa Lầu là nơi có uy tín nhất trong lĩnh vực này.”
“Đặc biệt là quận Thiên Hà với Thông Thiên Thành ngăn cách với nhau bằng nước, một số người đi chơi vào ban đêm, ban ngày trở về, trước đây tôi cùng vài người bạn đi ba năm lần, tiêu không tới một ngàn ba trăm linh thạch.”
“Thỉnh thoảng đi cũng không sao, đi nhiều thì không nên a!”
Đều là đàn ông, Diệp Thiên không cười nhạo Tư Đồ Diêm, vợ anh ta nghiêm khắc, anh ta không muốn làm vợ giận. Nếu không anh ta cũng thích đến với những cô gái bất hạnh này.
Vì vậy hắn hỏi: “Những cô gái ở Vạn Hoa Lầu này dát vàng hay kim cương mà lại đắt như vậy?”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Cái này anh không hiểu rồi.” Tư Đồ Diêm cười nói: “Các em gái không mắc, rượu mắc, mọi người đến đó đều muốn thể hiện bản thân, gọi mua vài bình rượu ngàn năm, một bình vài trăm linh thạch, vài bình rượu là vài ngàn linh thạch rồi.”
Diệp Thiên gật đầu, những nơi giải trí đều dựa vào trà và rượu để kiếm tiền.
“Đúng rồi, hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới.” Tư Đồ Diêm đột nhiên hỏi.
“Ừ.” Diệp Thiên gật đầu hỏi: “Ngày đầu tiên có hoạt động gì không?”
“Có nha!” Tư Đồ Diêm cười toe toét nói: “ Mỗi tối ngày đầu tháng, Vạn Hoa Lầu sẽ tổ chức một cuộc thi ném cầu hoa, ai lấy được cầu hoa thì có thể uống rượu và trò chuyện với người đẹp nhất Vạn Hoa Lầu là Liễu Như Yên trong vòng một giờ.”
“Mặc dù chỉ được phép uống rượu, trò chuyện và nghe nhạc, không được làm gì cô nương Liễu Như Yên, những vẫn có rất nhiều rất nhiều người, vì tranh thủ thời gian một giờ này không ngần ngại bỏ vào đó hàng trăm nghìn linh thạch, thật sự rất náo nhiệt, tốn không ít linh thạch nhưng vẫn rất thú vị để xem.” Tư Đồ Diêm nói.
Diệp Thiên không ngạc nhiên, người có tiền có thể làm bất cứ điều gì, cũng giống như thế giới phàm trần, rất nhiều người đã chi hàng triệu thậm chí là hàng chục triệu cho những người đẹp trên điện thoại, vì vậy không ngạc nhiên gì khi họ đã quen với điều đó.
..........
Vạn Hoa Lầu, nằm ở nơi thịnh vượng nhất Thông Thiên Thành.
Khi màn đêm buông xuống, Tư Đồ Diêm đưa Diệp Trần đến trước Vạn Hoa Lầu.
“Yo, Lý công tử, lâu rồi không gặp, ta rất nhớ người!”
“ Trương gia, ngài tới rồi, mời vào trong.”
“.....”
Đứng trước cửa một lúc, đủ loại chào hỏi văng vẳng bên tai.
“Hai vị đại gia, vào ngồi một lát đi.”
Lúc này có một cô gái vẫy chiếc khăn tay liếc mắt nhìn họ
“Đương nhiên phải vào rồi.”
Tư Đồ Diêm cười toe toét, sau đó liền vào Vạn Hoa Lầu với Diệp Thiên.
Vạn Hoa Lầu mặc dù chỉ có chín tầng nhưng diện tích vô cùng lớn, mỗi tầng tới hàng trăm phòng, ở giữa trống không, người ngồi ở dưới, bất kể nhìn lên hướng nào, đều có người đẹp đối diện nháy mắt với bạn.
Lúc này, tòa nhà Vạn Hoa Lầu chật kín khách, mấy nghìn bàn trong sảnh gần như đã kín chỗ, thậm chí những chiếc hộp cũng đầy ắp.
“Ồ, đây không phải là Tư Đồ Diêm công tử sao? Hôm nay ngài không đi cùng Vương công tử sao?” Người bán thân già ở Vạn Hoa Lầu chào đón anh ta với nụ cười trên môi.
Tư Đồ Diêm đã chơi vài lần. Mặc dù không phải là người chơi đặc biệt lớn, nhưng anh ta có thể được coi là một nhóm người tiêu dùng trung bình, sẽ có người ra chào hỏi khách quen.
“Không.” Tư Đồ Diêm cười nói: “Hôm nay tôi cố ý đưa người anh em phàm trần của tôi là Diệp Thiên đến chơi. Nhớ chào rượu ngon và đồ ăn ngon. Nhân tiện gọi hai cô nương xinh đẹp đến đây.”
Vừa nói, Tư Đồ Diêm vừa lấy ra hai tờ phiếu trị giá một trăm nghìn đưa cho người tiếp khách.
“Chồng này là một trăm từ, tức là phiếu mua hàng mười triệu, hai là hai mươi triệu. Đó là, hai ngàn linh thạch.”
“Tư Đồ Diêm công tử yên tâm, lão nô liền đi sắp xếp cho ngài, mời ngài và Diệp công tử ngồi.”, bà ta cười rươi như hoa và ngay lập tức đi sắp xếp.
“Thế nào Diệp Thiên, nơi này có phải rất kích thíc không?” Tư Đồ Diêm cười nói.
“Không tồi, một chỗ tốt.” Diệp Thiên cười gật đầu, qua quan sát, hắn biết các cô gái ở đây rất giỏi trong việc phục tùng khách, khiến cho những vị khách vui vẻ.
Tuy nhiên, hắn đến đây không phải vì khoái lạc, mà là vì Thánh Thể và tính thể.
Kể từ đó, hắn lập tức giải phóng thần thức đi cảm nhận thánh thể hắn đang cần.
Sau khi quét một lượt, rất nhanh hắn đã tìm thấy sự tồn tại của Huyền Dương thánh thể.
Tuy nhiên Huyền Dương thánh thể hắn đã có rồi, vì vậy hắn không quan tâm đến nó, tiếp tục dùng thần thức quét tiếp.
Rất nhanh, hắn lại tìm được cơ thể thuộc tính nước đang ở đây.
Nhưng đã có rồi, nên hắn vẫn không quan tâm đến nó, tiếp tục quét.
Không biết đã qua bao lâu.
Đột nhiên.
Diệp Thiên hai mắt sáng lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không sai, hắn đã tìm ra thánh thể hắn cần rồi.
Là một Thái Âm Thánh Thể.
“Diệp Thiên, anh sao vậy?” Tư Đồ Diêm thấy hắn bất thường nên không ngừng hỏi.
“Không có gì.” Diệp Thiên mỉm cười chỉ vào một gian phòng trên tầng chín: “Cậu có biết ai sống ở đây không?”
“Ha ha!”
Tư Đồ Diêm cười nói: “Diệp công tử thật có thị lực tốt. Như Yên cô nương còn chưa ra, anh đã tìm thấy phòng của cô ấy rồi.”