Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 446: Chap-446




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 446: Sáng lập môn phái!​

Hỏa Vân Tông từ Côn Luân Hư chuyển xuống thế gian, có thể coi như là mang theo toàn bộ tài sản, bao gồm hơn hai trăm triệu linh thạch và hơn mười vạn rương tiên dược.

Đưa mười đến hai mươi triệu linh thạch thì không sao, cùng lắm chỉ là thịt đau thoáng một cái, nhưng cho tám phần linh thạch cùng tiên dược thì không phải giết bọn họ sao.

Nếu ở Côn Luân Hư thì không sao, còn có thể cướp được từ các môn phái nhỏ và kẻ buôn tiên dược. Nhưng đây là phàm giới, những vật này, ngoại trừ do các môn phái giống như Hỏa Vân Tông mang một ít đến thế gian thì còn biết tìm ở đâu khác nữa.

Mà Hỏa Vân Tông cũng không phải là môn phái mạnh nhất, nếu đi chém giết những môn phái kia e rằng cũng sẽ không thu được bao nhiêu, thậm chí còn có thể bị các môn phái đó liên hiệp chèn ép.

Cho nên bọn họ tuyệt đối không chấp nhận yêu cầu này của Diệp Thiên.

“Diệp Chân Quân, tám phần thực sự là quá nhiều, chúng tôi thực sự không thể chấp nhận được.” Tiết Huyền Sách mang vẻ mặt đau khổ nói.

“Đúng vậy Diệp Chân Quân, bớt một chút đi. Nếu đưa anh tám phần thì sau này toàn bộ chúng tôi đều phải hít gió Tây Bắc mà sống mất.” Một Kim Đan khác cũng đau khổ cầu xin.

“Vậy các người thấy bao nhiêu thì thích hợp?” Diệp Thiên trầm giọng hỏi, trên thực tế hắn cũng hiểu được chút công phu sư tử ngoạm.

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

Nếu như tu vi của hắn đủ để nghiền ép bọn họ thì hắn đương nhiên sẽ không quan tâm đến mấy thứ này. Nhưng hiện tại nếu bọn họ thực sự muốn đánh, hắn cũng không ứng phó nổi.

Dù sao tu vi hiện tại của hắn cũng có hạn. Nếu không phải nhờ Huyền Thiên Chiến Giáp hộ thể thì hắn đương nhiên không phải là đối thủ trước nhiều Kim Đan như vậy.

“Ba phần, chúng tôi sẵn sàng cho Diệp Chân Quân ba phần.” Tiết Huyền Sách duỗi ba ngón tay, vô cùng đau đớn nói.

“Không được, quá ít.” Diệp Thiên lắc đầu nói: “Năm phần, không mặc cả.”

Tiết Huyền Sách: “...”

Giờ phút này, ông ta cảm giác bản thân kích động muốn ói ra máu, muốn liều mạng với Diệp Thiên, nhưng nghĩ đến mình không có cơ hội chiến thắng, còn có thể mất mạng, cuối cùng vẫn là không có dũng khí đó.

“Năm phần thì năm phần!”

Sau một phen đàm phán, Tiết Huyền Sách rưng rưng đồng ý.

Điều này đồng nghĩa với việc sau này bọn họ phải thắt lưng buộc bụng mà sống.

Một giờ sau, Diệp Thiên nhận được năm chiếc nhẫn không gian bằng vàng.

Bên trong chứa một trăm triệu linh thạch và hơn hai mươi vạn rương tiên dược.

Diệp Thiên vui mừng khôn xiết, với nhiều linh thạch và thảo dược như vậy thì hắn đã đủ vốn để thành lập một tông môn.

“Hạn cho các người phải dọn ra khỏi đây trước sáng mai, nếu không lần sau tôi sẽ chẳng dễ nói chuyện như vậy đâu.”

Dứt lời, Diệp Thiên rời đi với chiến lợi phẩm trong tay.

“Mau nhìn kìa! Đại sư Diệp đã trở lại.”

“Đại sư Diệp thật lợi hại,vậy mà toàn bộ Hỏa Vân Tông không làm gì được anh ấy.”

“Cũng không biết Hỏa Vân Tông cùng đại sư Diệp thương lượng như thế nào rồi.”

Nhìn Diệp Thiên bay ngang bầu trời đến, một đám người đang xem trận chiến ngây ngẩn cả người.

“Cha!”

Diệp Thiên vừa đến, ba đứa trẻ đã thét lên vì phấn khích.

“Cha về rồi, cha sẽ tiếp tục tổ chức sinh nhật cho các con.” Diệp Thiên cười nói với ba đứa trẻ.

“Tốt quá, tốt quá!”

Ba đứa trẻ vô cùng vui vẻ.

“Anh thương lượng với Hỏa Vân Tông thế nào rồi?” Tần Liên Tâm hỏi.

Diệp Thiên cười khúc khích: “Bọn họ bỏ tiền ra để trừ họa, đưa cho anh một trăm triệu linh thạch cùng hơn hai mươi vạn rương tiên dược và hứa sáng mai sẽ chuyển ra khỏi Huyền Kiếm Tông.”

“Trời ạ!”

Tần Liên Tâm kinh ngạc che miệng lại.

Chưa nói đến tiên dược, một trăm triệu linh thạch đã tương đương một trăm năm mươi tỷ USD!

Đan Vương, Kiếm Tôn và mọi người đều sợ đến ngây ngốc!

Không phải quá nhiều rồi sao?

Rất nhanh, một đám người vui vẻ trở lại nhà họ Tần.

Khi thấy Diệp Thiên trở về, một đám khách đều vui mừng hò reo, cho thấy lựa chọn này của bọn họ không hề sai, việc ôm đùi hắn quả là đúng đắn.

“Vừa rồi xảy ra một sự việc nhỏ khiến cho mọi người phải sợ hãi, nhưng bây giờ đã sóng yên biển lặng rồi. Tiếp theo, chúng ta tiếp tục tổ chức sinh nhật cho các bé cưng của tôi. Sau khi kết thúc bữa tiệc, tôi sẽ tặng mỗi người một nghìn viên linh thạch.” Diệp Thiên hào phóng nói.

Cướp đoạt được rất nhiều linh thạch từ Hỏa Vân Tông, cũng như nhẫn không gian của Lý Huyền Bảo, hắn có hơn mười triệu linh thạch mà giờ cho họ một triệu linh thạch thì đối với hắn cũng chỉ như phần nổi của tảng băng, tuy nhiên, đối với tất cả khách mời thì đây là chuyện vô cùng kích động.

Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.

“Mỗi người một nghìn linh thạch, nơi này có hơn một nghìn người tức là hơn một triệu linh thạch, tương đương với 50-60 tấn linh thạch, thật tự hào về đại sư Diệp!”

“Tôi đã kiếm được rất nhiều tiền! Đi dự sinh nhật mà lại kiếm được món lợi lớn! Tôi chỉ mua quà hết hơn mười lăm triệu USD mà một nghìn linh thạch giá bảy mươi lăm triệu USD cho nên tôi vẫn có lời đến sáu mươi triệu USD.”

“Hào phóng! Đại sư Diệp quả nhiên hào phóng! Bỏ ra hơn một một triệu linh thạch tương đương với hơn một tỉ năm trăm triệu USD. Thật sự là con số quá lớn!”

“Đại sư Diệp vì con mà không màng tiền bạc! Bái phục! Bái phục!

“...”

Các vị khách đều vô cùng xúc động, cảm thấy chuyến đi này không uổng công, không chỉ được nhìn thấy đại sư Diệp mà còn được nhận hơn một nghìn linh thạch, quả thật đáng giá!

Lúc này, tại Ba Thục Huyết Vân Tông.

“Chết rồi, lại chết rồi, Diệp Bắc Minh là ai, sao lại có sức mạnh như vậy. Các trưởng lão đều mang theo cả kiếm Huyết Ẩm đi, vậy mà cũng không lấy được cái đầu chó của hắn, ngược lại còn bị hắn giết chết?”

Biết tin Lý Huyền Bảo bị giết, chưởng môn của Huyết Vân Tông gần như muốn phát điên.

“Chưởng môn, hay chúng ta cùng đi tìm Diệp Bắc Minh tính sổ, Huyết Vân Tông vẫn còn mười sáu vị Kim Đan, nhất định chúng ta có thể lấy được cái mạng chó của hắn.”

“Được! Cùng tiến lên! Chúng ta nhất định có thể giết được Diệp Bắc Minh! Thay Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão và Cửu trưởng lão báo thù!”

“Tôi cũng không tin Diệp Bắc Minh lợi hại như vậy. Để xem hắn ta còn có thể đánh thắng mười sáu vị Kim Đan của chúng ta hay không?”

Các trưởng lão của Huyết Vân Tông đều vô cùng giận dữ.

“Được rồi, được rồi.”

Chưởng môn trầm tư một lúc: ‘Huyết Vân Tông của chúng ta đã tổn thất ba vị Kim Đan, không thể mạo hiểm thêm nữa, nếu lại chết thêm vị nào thì cho dù có giết được Diệp Bắc Minh, chúng ta cũng sẽ bị hao tổn nghiêm trọng và dễ dàng bị các môn phái khác nuốt chửng.”

“Chẳng lẽ thù này không báo ư?” Có trưởng lão nuốt không trôi nổi cục tức này.

Chưởng môn suy nghĩ, quyết định: “Như vậy đi, mọi người cứ yên tâm chớ vội, đừng chọc giận Diệp Bắc Minh, tôi quay về Côn Luân Hư tìm con gái, lại mang một hai vị Thần quân trên bảng đỉnh cấp của Kim Đan xuống, đến lúc đó có thêm chúng ta nhất định có thể diệt trừ Diệp Bắc Minh.”

“Tôi đồng ý!”

“Tôi đồng ý!”

“Tôi cũng đồng ý!”

Nguyên một đám trưởng lão đều đồng ý với ý kiến của chưởng môn.

“Vậy bổn tọa sẽ đi!”

Lúc này, ở nhà họ Tần.

Bữa tiệc kéo dài đến giờ tý mới kết thúc.

Sau khi cấp cho mỗi người một nghìn viên linh thạch, Diệp Thiên tuyên bố:

“Tôi quyết định thành lập một tông môn, gọi là Tuyết Thần Tông, tọa lạc tại nguyên Huyền Kiếm Tông. Muốn trở thành đệ tử của Tuyết Thần Tông thì cần kiểm tra linh lực, những người có linh lực từ sáu mươi điểm thì có thể trở thành đệ tử ngoại môn, từ tám mươi điểm thì sẽ được tu luyện để trở thành đệ tử ưu tú, còn nếu linh lực từ một trăm điểm trở lên thì trở thành đệ tử nội môn.”

“Bài kiểm tra linh lực sẽ bắt đầu vào tuần sau, nếu muốn trở thành đệ tử của Tuyết Thần Tông thì bất luận mấy tuổi đều có thể tham gia buổi kiểm tra linh lực, một khi thông qua thì sẽ được ở lại tu luyện còn nếu không thể vượt qua thì thật xin lỗi, Tuyết Thần Tông không nuôi phế vật.”

Ngay sau khi những lời này được nói ra, toàn trường đã sôi sục.

“Đại sư Diệp cuối cùng đã mở tông môn rồi, thật tốt quá!”

“Tôi sẽ không trở lại Dubai nữa, tôi muốn ở lại Giang Hải, bảy ngày sau tham gia cuộc kiểm tra linh lực.”

‘Mua một con chó, mong thần linh phù hộ cho linh lực của ta đạt tiêu chuẩn! Ta muốn trở thành đệ tử của đại sư Diệp!”

“...”

Nguyên một đám người đều kích động chờ mong.

“Tôi biết ý nghĩa của cái tên Tuyết Thần Tông rồi!” Tần Lâm Văn nhảy ra ngoài: “Anh rể, có phải Tuyết Thần Tông lấy chữ Tuyết trong tên của Tần Liên Tâm còn chữ Thần trong trên của anh?”

“Làm sao mà cậu biết được điều đó?” Diệp Thiên cười nói.

“Ha ha! Quả nhiên em đã đoán đúng!” Tần Lâm Văn cười lớn.

“Hả…” Tần Liên Tâm kinh ngạc nói: “Tại sao anh lại đem chữ trong tên của em ra sắp xếp phía trước, như vậy không tốt lắm đâu?”

“Bà xã là lớn nhất nên đương nhiên là phải ở trước rồi.” Diệp Thiên cười nói.

“Em vui lắm.” Tần Liên Tâm mở cờ trong bụng, từ tên môn phái có thể nhìn ra địa vị của cô trong lòng Diệp Thiên.

Có người chồng như thế, quả nhiên cuộc đời thật đáng giá!

Chẳng mấy chốc, chuyện Diệp Thiên muốn thành lập môn phái đã lan truyền trên mạng với tốc độ nhanh như chớp và gây chấn động mạnh!

“Hôm nay, tình hình trái đất đã có sự thay đổi, sư phụ Diệp cuối cùng cũng đã thành lập môn phái, nhất định phải đi tham gia cuộc thi kiểm tra linh lực!”

“Thật tốt quá! Rốt cuộc thì tôi đã đợi được đến ngày này! Ngày mai tôi sẽ lên đường đến Giang Hải, tôi nhất định sẽ vượt qua bài kiểm tra và trở thành đệ tử của đại sư Diệp!”

“Tin tức này khiến người ta thật phấn khởi, tôi vốn muốn tham gia kiểm tra ở Thần Tiêu Tông, bây giờ xem ra tôi không cần phải đi nữa, tôi muốn đi Tuyết Thần Tông của Đại sư Diệp!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.