Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 412: Chap-412




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 412: Hoặc là xưng thần, hoặc là diệt vong!​

Nghe được lời nói của Chiến Thần, Diệp Thiên nhìn không được cười nói: “Nghe nói cậu chính là đồ rác rưởi nhất trong sáu đội trưởng của Thái Dương Thần. Một người giống như cậu, cũng dám đem Diệp Bắc Minh tôi giẫm đạp dưới chân, là cậu quá coi trọng bản thân mình, hay là cảm thấy Diệp Bắc Minh tôi không cầm dao được nữa?”

“FUCK!”

Chiến Thần nghe vậy, thẹn quá hóa giận nói: “Cho dù tôi là người kém nhất trong sáu phó đội trưởng, nhưng tôi cũng có đủ khả năng để đem anh giết chết!”

“Thật sao?” Diệp Thiên cười lạnh: “Nghe nói năm ngoái cậu chạy tới uy hiếp Long quốc, kết quả bị Tông chủ của Huyền Minh Tông đánh bại, mà Tông chủ của Huyền Minh Tông cũng bị tôi giẫm chết như con kiến. Cậu cảm thấy cậu có thể đánh thắng được tôi, sẽ không sợ tôi đem cậu giết chết ư?”

“Ha ha ha”

Chiến Thần giận quá hóa cười: “Diệp Bắc Minh ơi là Diệp Bắc Minh, Anh căn bản biết rõ tôi hiện tại mạnh bao nhiêu, nữa năm gần đây, tôi đã ăn rất nhiều Nguyên Linh đan của Huyền Minh Tông luyện chế, khiến cho tôi có thể cường hóa thân thể, những vết thương cũ được trị hết toàn bộ, so với nửa năm trước thì ít nhất mạnh lên gấp mười lần, Hiện tại nếu Huyền Minh Tông chủ đứng trước mặt tôi, tôi cam đoan có thể giết chết hắn, còn về phần anh. Tôi cũng có thể giết chết!”

Phốc!

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

Diệp Thiên phun ra nhịn không được cười, liền nói: “Cậu có khả năng không biết, Nguyên Linh đan do Huyền Minh Tông luyện ra đều do một tay tôi dạy, cậu ăn Nguyên Linh đan do tôi dạy bọn họ làm ra ,mới trở nên mạnh hơn, không cảm ơn tôi còn chưa tính. Còn ban ngày ban mặt ở trước mặt tôi uy hiếp, như vậy thật sự được sao?”

“Cái gì?” Chiến Thần đột nhiên nhíu mày một cái: “Huyền Minh Tông luyện chế Nguyên Linh đan, là do anh dạy bọn họ luyện chế? Điều này làm sao có thể? Anh lừa tôi đúng hay không?”

“ Hừ.” Lý Lâm Thuật khẽ nói: “Cậu là tên thổ dân hôi hám đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cậu chẳng lẽ không nghe, Huyền Minh Tông chỉ biết chế bùa không luyện đan, trước kia đều mua Nguyên linh đan của Huyền Đỉnh tông bọn tôi sao?

“Ba năm trước đây, Diệp Thiên Quân luyện ra cực phẩm của Nguyên Linh đan, Huyền Minh Tông ngấp nghé cực phẩm Nguyên Linh đan mới được luyện chế, nên đã bắt cóc Vợ của Diệp Thiên Quân, ép Diệp Thiên Quân dạy bọn họ luyện đan, nếu không bọn Huyền Minh Tông hắn luyện cái rắm chó mới ra được đan aaa.

“Thật nực cười cậu là tên ngu ngốc sau khi ăn hết số Nguyên linh đan do Diệp Thiên Quân dạy, nhưng tại trước mặt Diệp Thiên Quân kêu gào, thật tình không biết đan là do Diệp Thiên Quân luyện chế, ăn nhiều hơn cậu số lượng không biết là bao nhiêu, mặc kệ cậu trở trên lớn mạnh, Diệp Thiên Quân cũng sẽ cho cậu biết cái gì gọi là thực lực chân chính!”

“Rác rưởi đáng chết! Ông câm miệng lại cho tôi!” Chiến Thần quát vào mặt của Lý Lâm Thuật.

Sau đó, hắn ta liếc nhìn những người phía sau hỏi: “Huyền Minh Tông luyện chế Nguyên linh đan, thực sự là do Diệp Bắc Minh dạy?”

Lời vừa nói ra, rất nhanh liền có một tên thương nhân giàu có nói: “Quay lại Chiến Thần, tôi đã đến đại hội luyện đan cách đây ba năm trước, Nguyên linh đan do Diệp Bắc Minh luyện chế ra rất nổi tiếng, bán đi rất nhiều đá linh thạch, về sau Diệp Bắc Minh biến mất, có người nói do Huyền Minh Tông giết, có người nối bị Huyền Minh Tông bắt đến dạy bọn họ luyện đan, hiện tại xem ra việc Huyền Minh Tông luyện chế ra Nguyên linh đan do Diệp Bắc Minh dạy là không thể nghi ngờ.”

“Không sai, tôi cũng nghe nói.”

“Tôi cũng nghe nói.”

“Tôi cũng nghe nói.”

Rất nhiều thương nhân giàu có nhao nhao khẳng định.

Rất nhiều người đã xác nhận, Chiến Thần thế mới biết, chính mình đã ăn Nguyên linh đan, thật sự là do Diệp Bắc Minh dạy Huyền Minh Tông luyện chế.

“Vậy thì thế nào, cho dù anh luyện ra Nguyên linh đan, cũng không nhất định sẽ đánh thắng được tôi, chính như Huyền Minh Tông được dạy luyện đan, bọn họ cũng không thể đánh lại tôi!” Chiến Thần kêu ngạo nói: “Bởi vì tu vi trống không nên chiêu thức của bọn họ chỉ là làm màu ở bên ngoài, không có uy lực hủy diệt, trước mặt chúng ta những người có thực lực thật sự, đều không chịu nổi một đả kích.”

Dứt lời, Chiến Thần lấy chân giẫm mạnh xuống.

Đùng!

Một mảnh đất lớn rung lên, như thể vừa xảy ra một trận động đất cường độ bảy, Với Chiến Thần là trung tâm, trên bề mặt đất lập tức bị bao phủ bởi những vết nứt như lưới trong bán kính một trăm mét, tất cả đều kéo đến chân Diệp Thiên.

“Thật là lợi hại mà! Tôi chảy cả máu mũi rồi đây!”

Rất nhiều bọn thương nhân giàu có lau máu mũi bất ngờ không thôi.

“Thật sự là một con kiến ngu dốt.” Diệp Thiên nhịn không được cười nhạo: “Cậu đã uy hiếp giỏi như vậy, tôi đây cũng không ngại đánh sưng mặt cậu.”

Dứt lời, Diệp Thiện tiện tay đánh một quyền ra ngoài.

“Cái này là chiêu thức làm màu sao?”

Chiến Thần khinh thường cười cười, đúng lúc chờ chiêu thức gần đến, hắn thật chất tính dùng một chiêu để nghênh tiếp.

Nhưng không ngờ ngay lúc hắn hành động, Diệp Thiên đã khẽ niệm, nắm đấm liền thay đổi phương hướng, nghiền nát đám tiểu Thần Giáo cùng Thần giáo Thái Dương.

Đám tiểu Thần Giáo cùng mọi người ánh mắt cả kinh.

Đùng!

Cú đấm như một thiên thạch khổng lồ vọt tới chỗ đám người của Thái Dương Thần nhỏ. Đem bọn chúng toàn bộ nghiền nát trên đất, ngoại Thái Dương Thần nhỏ cùng hai vị trưởng lão bị thương nặng, gần hai mươi nhánh vị trí của thành viên cao cấp đều bị nghiền chết hết.

Mọi người bất ngờ!

Tất cả đều ngây ra như phỗng.

Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.

“Cái này...” Chiến Thần cũng sợ ngây người, không dám tin nhìn một màn máu tươi chảy đầm đìa trước mắt.

Nhưng rất nhanh, Chiến Thần hai mắt đỏ bừng như lửa nhìn chằm chằm trên người của Diệp Thiên, lửa giận nồng đậm bốc lên khiến nhiệt độ xung quanh tăng tới hai mươi độ, mọi người lập tức cảm thấy như đứng trên đống lửa, mồ hôi lăn xuống như mưa.

“Diệp Bắc Minh! Anh cũng dám dở trò quỷ với tôi! Tôi sẽ khiến cho anh chết không có chỗ chôn thân!”

Chiến Thần nổi giận, hóa thành một vòng cung, tay không tấc sắt hướng về Diệp Thần mà phóng đi.

Thần giáo Thái Dương dạy người tuy nhiên cũng biết một số dị thuật, nhưng cũng không giỏi, bọn họ chủ yếu là tu luyện thân thể, khiến cho thân thể vô cùng mạnh mẽ, dựa vào cơ thể cứng rắn ấy để chống lại mọi thứ, và dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc.

Cùng so với tu sĩ, bọn họ tựa giống như là chiến sĩ, tu sĩ tương đương với pháp sư, mỗi người một vẻ, chủ yếu là xem tu vi ai cao hơn. Thực lực càng mạnh hơn.

Cho nên, chiêu thức của bọn họ không có làm màu, nhưng không có nghĩa là bọn họ yếu.

“Chỉ bằng cậu!” Diệp Thiên khinh thường hừ lạnh : “Nhìn xem cái đầu của cậu cứng, hay là nắm đấm của tôi cứng hơn.”

Dứt lời, anh nhảy dựng lên. Anh không sử dụng chiêu thức tiên pháp để đối phó với Chiến Thần, nhưng lại dùng nắm đấm để nghênh đón tiếp lấy.

Mọi người chỉ thấy một đỏ một đỏ một trắng, một lớn một nhỏ, hai nắm đấm dần dần tới gần nhau như hai vì sao sáng, hai đóa hoa màu hồng từ trong không trung bay ra, giống như cái đuôi dài của sao băng, thật là đáng sợ.

“Cúi xuống! Mau cúi xuống!” Có người nhanh chóng hô lên.

Trong một giây tiếp theo, những người giàu có và quyền lực ở Đông Nam Á, như gặp phải hỏa lực của quân địch, nhao nhao hướng trên mặt đất mà nằm xuống. Tất cả đều sợ tới mức lạnh run, khuôn mặt trắng bệch.

“Ha ha! Diệp Bắc Minh! Anh xong rồi!”

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh tới gần, hơn nữa còn dùng nắm đấm đối đầu với hắn ta, Chiến Thần nhe răng cười đắc ý, cứ như một giây sau có thể chứng kiến Diệp Thiên bị hắn đánh bại.

Hắn ta rất hiểu tu sĩ, tu sĩ chủ yếu dựa vào phép thuật, dứt bỏ phép thuật, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân, cùng với siêu năng lực của Thần giáo Thái Dương bọn họ không cùng đẳng cấp.

Sau khi cùng với Huyền Minh Tông giao lưu, bọn họ đã có rất nhiều lần đánh nhau, ngày cả Phù Vương thực chất cũng không gánh được hắn ta một đấm.

Cho nên hắn ta rất tự tin về thân thể cường tráng của mình, hắn có đủ tự tin để giết chết Diệp Thiên bằng một cú đấm, cho dù không giết được, thì cũng có thể xé nát nội tạng của Diệp Thiên, biến anh ta thành kẻ vô dụng, mặc cho anh chà đạp ngược đãi.

“Là cậu mới xong!” Diệp Thiên đáp lại anh ta một tiếng.

Lời nói vừa dứt, hai nắm đấm như sao Hỏa đụng với sao Mộc, hung hăng va vào nhau.

Đùng!

Một làn sóng xung kích kinh hoàng từ điểm tiếp xúc của hai quyền bắt đầu khuếch tán ra, lao ra ngoài dữ dội, giống như làn sóng xung kích của bom nguyên tử tạo ra, trong khoảnh khắc đó, tất cả tòa nhà trong bán kính năm trăm mét đều bị phá hủy, toàn bộ chi nhánh của Đông Nam Á đều thành phế tích, thậm chí trong bán kinh năm trăm mét và một km, kính của tất cả các tòa nhà đều bị vỡ tan tành.

“Chuyện gì xảy ra thế?”

“Bị trúng hạt nhân ư?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có tiếng động lớn như vậy.

Người dân thủ đô Malaysia bỗng nhiên rơi vào tình trạng hoảng loạn.

“Aaa!”

Ngay lúc này, Chiến Thần không thể chịu được cú đấm mười ngàn tấn của Diệp Thiên, phát ra âm thanh như bị bóp nghẹn, cả người lui về một trăm mét, điên cuồng vung nắm đấm, Khóe mắt hắn ta không ngăn được sự run rẩy. Trong mắt đều là kinh ngạc, khiếp sợ, hoài nghi, sửng sốt. Không thể tin được thần sắc hết sức phức tạp.

Hắn ta không ngờ rằng, chính mình đã dốc toàn lực đánh một quyền, chẳng những không như dự liệu đem Diệp Thiên đánh chết hoặc đánh cho tàn phế, ngược lại chính mình bị đẩy lui, còn hắn thì vẫn đứng vững như núi.

Đáng sợ! Diệp Bắc Minh thật sự rất đáng sợ!

Giờ khắc này hắn ta mới hiểu được, chính mình đã quá xem thường thực lực của Diệp Bắc Minh, hóa ra hắn không chỉ có phép thuật đẹp, mà cơ thể của hắn còn mạnh mẽ đến mức kinh hoàng.

“Bảo sao cậu dám không biết xấu hổ mà uy hiếp, hóa ra nắm đấm của cậu cũng rất cứng rắn.” Diệp Thiên cũng không khỏi xem trọng liếc nhìn Chiến Thần một cái.

Muốn biết rõ về một cú đấm này, Diệp Thiên không có mượn tiên thuật dưới tình huống đó. Thế nhưng sử dụng bảy phần lực đạo, nhưng chỉ có thể đẩy lùi được Chiến Thần, mà không thể làm hắn bị thương, không khó có thể nhìn ra thân thể kiêu ngạo của bọn họ quả thật rất mạnh mẽ.

Ít nhất so với thổ dân Kim Đan còn mạnh hơn rất nhiều.

“Ha ha ha.” Chiến Thần vẻ bên ngoài cười nói nhưng bên trong thì không: “Diệp Bắc Minh, anh cũng đừng nên quá đáng như thế, đánh không lại tôi, lại còn dám làm kẻ địch của Thần giáo Thái Dương, nếu có thêm trợ thủ, nhất định sẽ đánh anh thành chó chết.”

“Nhớ lại anh là thiên tài, tôi bây giờ sẽ cho anh hai con đường sáng.”

“Thứ nhất, cúi đầu trước Thần giáo Thái Dương, và cúng nạp cho chúng tôi hàng tháng năm mươi vạn viên Nguyên linh đan, Tôi sẽ bảo vệ anh khỏi sự trừng phạt của Thần giáo Thái Dương.

“Thứ hai, tiếp tục là kẻ thù của Thần giáo Thái Dương chúng tôi, Thần giáo Thái Dương chúng tôi sẽ cho anh thấy thế nào là sức mạnh của sự tự diệt vong!”

“Người xưa có câu nói rất hay rằng, kẻ tức thời là trang tuấn kiệt, tôi hy vọng anh là tuấn kiệt, chứ không phải là kẻ chết não, một là xưng thần, hoặc là diệt vong, cho anh năm phút để suy nghĩ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.