Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 389: Chap-389




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 389: Muốn giết cô ấy, phải hỏi tôi có đồng ý hay không​

“Cái gì?”

Hoàng Đức Trí tông chủ của Huyền Minh Tông, cùng với tông chủ và trưởng lão của tám môn phái lớn nghe thấy những lời đại trưởng lão nói, sắc mặt đều thay đổi. “Trời ạ! Diệp Bắc Minh thật sự đến đây sao?”

Mọi người nghe thấy lời đại trưởng lão nói, tất cả đều nghẹn họng nhìn trân trối. “Diệp Bắc Minh chưa tới hiện trường đại hội Tiên Minh, chạy tới tông môn tàn sát đệ tử của chúng ta sao?” Hoàng Đức Trí không dám tin hỏi. “Đúng vậy tông chủ, con trai tôi nói, Diệp Bắc Minh nhất niệm tạo thành đại trận, vây nhốt toàn bộ đệ tử ở trong tông môn không thể liên lạc với bên ngoài. Sau đó thả con hổ rất khủng bố cắn xé đệ tử, Diệp Bắc Minh thì chạy vào trong đại điện của tông chủ chậm chạp không ra. Các đệ tử tổn sức chín trâu hai hổ mới phá vỡ được pháp trận báo tin cho tôi, tôi đoán Diệp Bắc Minh đến địa cung trộm linh thạch linh thảo linh dược của chúng ta. Đại trưởng lão một hơi nói hết.

Hoàng Đức Trí nghe thấy thế, thân thể chấn động mạnh. “Không hay rồi! Chúng ta trúng kế điệu hổ ly sơn của Diệp Bắc Minh!”

Sau khi dứt lời, Hoàng Đức Trí thôi động tiên pháp, nhất thời lôi hỏa phá không xông thẳng lên tầng cao.

Một giây sau, trong cao ốc tài chính, mấy trăm tu sĩ như đàn dơi, bắn từ trong cửa sổ ra, đạp gió đi tới chỗ lôi hỏa trùng thiên.

Đến trên không lôi hỏa trùng thiên, đảm tu sĩ nhìn tình hình phía dưới, thấy không có bất cứ dấu hiệu tranh đấu nào, bọn họ đều nhíu mày. “Đức Trí, Diệp Bắc Minh đầu?” Lúc này Phù Vương nhìn phía dưới nghi ngờ hỏi.

Hoàng Đức Trí vội la lên: “Diệp Bắc Minh giết tiến vào tông môn chúng ta, cướp linh thạch linh thảo linh dược của chúng ta đi, lão tổ và tất cả đồng minh, mau theo tôi chạy về tông môn, tử hình Diệp Bắc Minh ngay tại chỗ!”

Sau khi dứt lời, Hoàng Đức Trí không đợi mọi người lấy lại tinh thần, lúc này đạp gió xông về phía tông môn, còn không quên nghiến răng nghiến lợi nói: “Diệp Bắc Minh, cậu dám đùa giỡn tôi, lừa gạt tôi tới đại náo đại hội Tiên Minh, kết quả chạy tới tàn sát đệ tử tông môn tôi, vậy đừng trách tôi giết cả nhà cậu!”

Sau khi dứt lời, ông ta lấy điện thoại, gọi điện cho đại quân Tiên Minh mai phục gần nhà họ Tần và nhà họ Diệp.

Sau khi dùng điện thoại di động, đám tu sĩ mới biết được, tuy phàm nhân không đánh nhau được, nhưng phát minh di động dùng tốt hơn tu sĩ truyền âm, cho nên bây giờ tu sĩ cao cấp cơ bản đều dùng di động, thuận tiện liên lạc với nhau. “Cái gì? Diệp Bắc Minh chơi sách lược dương đông kích tây với chúng ta sao?”

Lúc này Phù Vương mới lấy lại tinh thần từ trong kinh ngạc, nhưng chẳng quan tâm nghĩ nhiều, lập tức đuổi theo Hoàng Đức Trí. “Nhanh! Mọi người nhanh đến tổng đàn của Huyền Minh Tông! Giết Diệp Bắc Minh! Diệt trừ hậu hoạn! Tông chủ của Huyền Võ Tông kêu lớn.

Chỉ trong nháy mắt, tất cả tu sĩ của Huyền Minh Tông và tám môn phái lớn đều lao nhanh về phía tổng đàn của Huyền Minh Tông, khiến gia chủ chín thế gia lớn ở lại mơ hồ.

Đúng vào lúc này, một tiếng thét kinh hãi vang lên: “Mọi người mau nhìn! Ánh lửa bên kia ngập trời! Hình như là phía tổng đàn của Huyền Minh Tông!”

Mọi người theo tiếng nhìn lại, thì thấy ánh lửa nhuộm đỏ bầu trời. “Ông trời của tôi! Đại sư Diệp đốt tổng đàn của Huyền Minh Tông à?” “Chó má! Huyền Minh Tông được chế tạo với giá trị gần năm mươi tỷ đô la! Lại bị Diệp Bắc Minh phóng hỏa thiêu đốt sao?” “Nguy rồi! Nguy rồi! Huyền Minh Tông cũng bị đại sư Diệp phá hủy!”

Những người ở đây cho dù là trong nước hay là nước ngoài, nhìn thấy ánh lửa ngập trời đều không thể bình tĩnh rôi. Trực thăng phụ trách quay trực tiếp, lập tức có hai cái bay tới trên không Huyền Minh Tông.

Rất nhanh, Huyền Minh Tông bị Diệp Bắc Minh đốt truyền khắp thế giới, gây chấn động cộng đồng quốc tế “Kích thích quá! Kích thích quá! Tôi còn tưởng Diệp Bắc Minh không dám đến, không nghĩ tới vậy mà cậu ta chạy đi đốt Huyền Minh Tông, lần này Huyền Minh Tông tổn thất nặng nề rồi! “Ha ha, binh bất yếm trả, chiều này của Diệp Bắc Minh trâu bò hơn dương đông kích tây. Nói là muốn đại náo đại hội Tiên Minh, kết quả không đến đại hội Tiên Minh, mà đến tổng đàn của Huyền Minh Tông cách mấy chục kilet đốt Huyền Minh Tông, cao minh, chiêu này đúng là cao minh. “Cao thủ của Huyền Minh Tông đều đến đại hội Tiên Minh, có lẽ lúc này đệ tử của Huyền Minh Tông chết thảm rồi?

Vô số cư dân mạng theo đuổi kích thích thì tràn ngập tình cảm mãnh liệt.

Nhưng rất nhanh có cư dân mạng nhao nhao châm chọc: “Dù gì Diệp Bắc Minh cũng là nhân vật lớn, tuyên bố muốn đại náo đại hội Tiên Minh, nhưng chạy đi đốt hang ổ của người ta, hành động này quá đê tiện “Đúng vậy! Có bản lĩnh thì đến đại hội Tiên Minh đấu với người ta một trận thắng như vậy mới gọi là có bản lĩnh, chạy tới hang ổ của người ta đốt trụi, thì tính là bản lĩnh gì?” “Diệp Bắc Minh chắc chắn là không đánh lại được các cao thủ Tiên Minh, nhưng lại không cam lòng bị Tiên Minh giảm dưới chân, chạy đi đốt hang ổ người ta, lấy chuyện này chứng minh có bản lĩnh, không biết rằng đây là biểu hiện của yếu đuối vô năng”

Lập tức có không ít fan của Diệp Bắc Minh tiến hành tấn công những bình luận này. “Các người chưa từng đọc sách à? Không biết cái gì gọi là binh bất yếm trả sao? Còn cái gì mà đê tiện, Huyền Minh Tông liên hợp với nhiều tông môn như vậy bắt nạt đại sư Diệp không để tiện sao?” “Năm đó Huyền Minh Tông bắt cóc mợ Diệp đang mang thai áp chế đại sư Diệp, hại đại sư Diệp bị nhốt ba năm. Bây giờ đại sư Diệp gậy ông đập lưng ông, đùa giỡn chút mưu kế đốt Huyền Minh Tông thì có gì xấu?”

Lúc này, trong hội trường. “Khốn nạn! Tên khốn nạn Diệp Bắc Minh này! Cậu ta nhất định sẽ không chết tử tế. Nhất định là như thế!” Tô Nguyên An liên tục vỗ ngực, nổi trận lôi đình, đỏ mắt có thể nhỏ ra máu.

Phải biết rằng đốt như vậy, Huyền Minh Tông bị hủy hoại nghiêm trọng, ít nhất phải thêm hai trăm nghìn tỷ vào tu sửa.

Đó đều là tiền đấy!

Người nào lãng phí vô ích hai trăm nghìn tỷ cũng sẽ lòng như dao cắt “Mau mau mau!” Bỗng nhiên Tô Thiên Sách luống cuống, vội vàng thúc giục Tô Nguyên An: “Nhanh gọi điện cho tộc nhân chúng ta, bảo tất cả mang theo phù bài, nhỡ đầu Diệp Bắc Minh liên tục chiến đấu ở các chiến trường nhà họ Tô chúng ta, vậy nhà họ Tô chúng ta sẽ bị cậu ta tàn sát cả nhà mất!”

Tô Nguyên An nghe thấy thế, thân thể run lên bần bật, lập tức gọi điện cho tộc nhân mang theo phù bài, rời khỏi nhà họ Tô trước, phân tán trốn đi. “Để tránh bất trắc, chúng ta cũng rời khỏi nơi này trước, đợi tin tức Diệp Bắc Minh bị diệt. Thấy Tô Nguyên An nói chuyện điện thoại xong, Tô Thiên Sách nói. Rất nhanh, một đám gia chủ thế gia tông môn có bối cảnh vội rời đi.

Lúc này, trên không Huyền Minh Tông. “Nhanh dập lửa!” Nhớ đọc truyện trên* ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!

Hoàng Đức Trí thấy trên sáu mươi phần trăm diện tích của Huyền Minh Tông đều bị biển lửa bao phủ, sốt ruột kêu lên, bắt đầu thi triển thuật cầu mưa.

Rất nhanh, đám tu sĩ đuổi tới trên không cầu mưa, dẫn nước sông gần đó tới, chỉ dùng chưa tới ba phút, đã dập tắt hết lửa.

Nhưng mà Huyền Minh Tông bị hao tổn nghiêm trọng, đã hoàn toàn thay đổi. “Tức chết tôi rồi! Tức chết tôi rồi!”

Hoàng Đức Trí giận sôi lên, chỉ cảm thấy phổi đều sắp tức điên, dẫn đầu hạ xuống, rơi xuống trước đại điện của tông chủ.

Ngay sau đó, một đám tu sĩ cũng hạ xuống. “Chuyện này...

Nhìn đại điện của tông chủ bị đốt chỉ còn lại trụ vàng, tất cả mọi người trợn mắt há miệng rồi.

Hoàng Đức Trí và Phù Vương lại càng có kích động sắp bùng nổ.

Lúc này, Phù Vương nghĩ tới linh thạch, linh thảo, linh dược trong địa cung dưới đại điện của tông chủ, nhất thời chẳng quan tâm gì nữa, hai tay vung mạnh lên, phế tích trong đại điện của tông chủ bị hất bay, sau đó tìm được cửa vào địa cung. Ông ta nhanh chóng chui vào, đảm Hoàng Đức Trí theo sát phía sau.

Lúc tiến vào địa cung, phát hiện bên trong đã rỗng tuếch, Phù Vương, Hoàng Đức Trí, các trưởng lão của Huyền Minh Tông đều sững sờ. “Diệp Bắc Minh! Tên trộm cướp này! Cướp sạch gia sản của tông tôi không còn gì! Tôi với cậu không đội trời chung!”

Rất lâu sau, Phù Vương hoàn toàn nổ mạnh, gào thét làm sập bùn đất xen lẫn sắt thép rơi xuống, chôn mọi người ở phía dưới.

Nhưng rất nhanh bọn họ chui ra khỏi mặt đất, xuất hiện trong đống hoang tàn. “Diệp Bắc Minh! Cậu tới đây cho tôi! Tới đây!”

Hoàng Đức Trí giận không kiềm chế được gào lên, đỏ mắt như hai viên bảo thạch màu đỏ. “Là tông chủ và lão tổ trở lại!”

Không gọi tới Diệp Bắc Minh, gọi ra một đám đệ tử

Huyền Minh Tông đạp gió từ bốn phương tám hướng tới. “Diệp Bắc Minh đâu? Diệp Bắc Minh đi đâu rồi?” Hoàng Đức Trí quát đệ tử.

Lập tức có đệ tử quỳ xuống nói: “Báo cáo tông chủ, năm phút trước Diệp Bắc Minh đã dẫn theo con gái anh ta rời đi.” “Mẹ nó!” Hai tay của Hoàng Đức Trí chống eo, chỉ cảm thấy tim gan đều đau xót rồi.

Nhưng rất nhanh, ông ta giống như nghĩ tới gì đó, kéo lấy đệ tử kia, hung dữ nói: “Cậu là nói, Diệp Bắc Minh chỉ dẫn theo con gái tới sao?” “Dạ tông chủ, Diệp Bắc Minh chỉ dẫn con gái tới đây. Đệ tử kia liên tục gật đầu, rất nhanh nói: “Đúng rồi, còn có một con hổ trắng “Không có người của Huyền Kiếm Tông sao?” Hoàng Đức Trí truy hỏi. “Không có. Đệ tử lắc đầu. “Cậu chắc chắn chứ?” “Đệ tử chắc chắn cùng với khẳng định!” “Ngụy rồi!” Vẻ mặt Hoàng Đức Trí điên cuồng thay đổi, lập tức đẩy đệ tử kia ra, lấy điện thoại ra gọi cho tam trưởng lão.

Rất nhanh, trong điện thoại truyền tới tiếng khóc của trưởng lão Tôn Bắc Tông: “Tông chủ, xong rồi, chúng tôi xông vào nhà họ Tần trúng mai phục của đám Kiếm Tôn và Hạ Hầu Mục, ngoại trừ mình tôi thoát ra, tứ trưởng lão và đệ tử đều chết sạch”

Râm!

Di động rơi từ trong tay Hoàng Đức Trí xuống đất. “Một kế lại một kế, đúng là đạo cao một thước ma cao một trượng!” Hoàng Đức Trí bật cười thảm thiết.

Thấy thế, tông chủ của Huyền Võ Tông lập tức lấy điện thoại ra, gọi điện cho nhị trưởng lão của ông ta.

Cũng y như vậy, tiếng khóc truyền ra: “Tông chủ, chúng tôi trúng mai phục, trong nhà họ Diệp đều là người của Huyền Đỉnh Tông, tông chủ và Đan Vương đều đã ở đây, chúng tôi bị bao vây không thể chạy thoát


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.