Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 336: Chap-336




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 336: Tất cả đều phải chết!​

**********

Lúc này, ở nhà họ Tần.

Mọi người đều đã xem video của Tô Nguyên An nghe nói Diệp Thiên và Tần Liên Tâm đã chết, cả nhà họ Tần trên dưới đều đang than khóc.

Hai chân Tần Chí Thành như ngã gụy, gần như vì đau lòng mà không thở nổi. “Không phải sự thật! Đây nhất định không phải sự thật.

Thẩm An Kỳ lắc đầu nguầy nguậy, hoàn toàn không dám tin rằng tin này là sự thật.

Lúc này kiểm tôn nói: "Mọi người đừng kích động, tin tức này chín phần là giả chỉ có một phần là thật, không đáng tin tưởng. “Vậy tại sao họ lại thông báo rằng Diệp Thiên và Liên Tâm đã chết?" Tần Chi Thành hỏi. "Đoán chứng là vì khiến các tổng môn khác hoàn toàn dẹp bỏ mơ tưởng về Nguyên Linh Đan và ĐộnPhù do cậu Diệp điều chế ra" Kiểm tồn đoán. "Khả năng này cực kỳ cao, có câu không sợ bị trộm viếng chỉ sợ bị trộm ngày đêm tớ tưởng, Huyền Minh Tông cũng sợ Huyền Kiếm Tông bắt tay với các đại tông môn khác để thôn tính bọn họ, cho nên vội vàng cắt đứt tơ tưởng của các đại tông môn khác. khiến các đại tông môn không dám mạo hiểm hành động chỉ vì một người không rõ còn sống hay đã chết Tông chủ Hạ Hầu Mục nói.

Mọi người nghe xong lời của hai vị đại trưởng lão nói, đều thi nhau gật gù, cho rằng rất có lý.

Nhưng rốt cuộc Diệp Thiên và Tần Liên Tâm còn sống hay đã chết, vẫn khiến họ trăn trở khó yên.

Trước khi có được tin tức chính xác, bọn họ cũng không thể hoàn toàn tin rằng Diệp Thiên và Tần Liên Tâm vẫn chưa chết.

Dù sao tất cả mọi chuyện đều có lỡ như:

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn truyền đến. "Không hay rồi ông chủ! Bên ngoài có một nhóm người đuổi giết vào đây!" Quản gia hớt hạ hột hải chạy vào phòng khách.

Nghe vậy, sắc mặt của kiểm tôn, Hạ Hầu Mục và chưởng môn Huyện Tiêu Môn, Lý Gia Quân đều trở nênlạnh lẽo. "Lão phải xem xem là kẻ nào mà lại lớn gần như vậy, lão vừa mới phát ra thông báo, đã dám động đến gia tộc mà lão bảo vệ t

Kiểm tôn mặt đầy tức giận, chắp hai tay sau lưng sải bước đi thẳng ra ngoài.

Mọi người đều theo sát phía sau. không bao lâu sau, khi bọn họ đi đến bên ngoài phòng khách, cách đó không xa cũng xuất hiện một nhóm người. “Tần Chi Thành, mau cút ra đây, mau theo tao chuyển hết toàn bộ tài sản nhà họ Tần của máy sang tên tạo, nếu không tạo sẽ giết hết tất cả chúng mày!" Có một tên đàn ông trung niên, hét lên với nhóm người xuất hiện bên ngoài phòng khách.

Nghe vậy, Tần Chi Thành tiến lên hai bước, đứng ở phía trước hỏi: "Mày là kẻ nào, gan to như vậy, lại dám chạy tới đây đòi gia sản của nhà họ Tần chúng ta. "Ha ha ha!"

Tên đàn ông trung niên ngẩng đầu cười sáng khoải, vỗ ngực nói: "Tao là tam trưởng lão tổng đà Hồng Thịnh, nhận lệnh của tổng đà chủ, đặc biệt đến đây làm có nhà họ Tân chúng mày“Tao còn tường là ai, thì ra là người của Hồng

Thỉnh"

Tần Chí Thành cười nhạt, rồi lại hỏi: "Nhà họ Tấn bọn ta cao thủ nhiều như mây, các người không sợ có đến mà không có về à?" "Ha ha ha!"

Tất cả người ở Hồng Thịnh đều cười vang. “Diệp Bắc Minh đã chết rồi, nhà họ Tần chúng mày còn cao thủ cái rắm ấy!" “Cho dù Diệp Bắc Minh chưa chết, bây giờ trong mắt Hồng Thịnh chúng tao hắn cũng chỉ là muỗi!” "Hồng Thịnh chúng ta có núi lớn để dựa, cho dù chúng mày có nhiều cao thủ hơn nữa, chỉ cần bằng một phát là làm thịt hết sạch chúng mày!"

Tam trưởng lão Hồng Thịnh lại còn giơ tay chỉ chỉ vào bốn vị mặc đồ cổ trang bên cạnh, ra vẻ nói: “Có biết bọn họ là ai không? Nói ra sợ là dọa chết chúng mày mất, sởn hết cả da gà da vịt lên ấy chứ…" "Bọn họ là! Ngũ trường lão và Trường lão Lục cùng với hai vị chấp sự của Huyền Thanh Tông!"

Nói đến đây, tam trưởng lão cười đắc ý, tiếp tục ra về nói: "Đoán chứng chúng mày chưa bao giờ nghe về Huyền Thanh Tông phải không? Không sao, tao có thểnói cho chúng mày nghe. Nghe cho rõ đây "Ngoại trừ Huyền Minh Tông, Huyền Đình Tông và Huyền Kiếm Tông, Huyền Thanh Tổng chính là tông môn có thực lực cao nhất trong số mấy chục tông môn an the!" "Đừng nói Diệp Bắc Minh đã chết, cho dù hắn chưa chết, trong mắt Huyền Thanh Tông hắn cũng chỉ là cái rắm, chưa nói đến lão tổ và tông chủ của Huyền Thanh Tông, chỉ dựa vào ngũ trưởng lão và Trưởng lão Lục của Huyền Thanh Tông, chỉ cần tùy ý bóp một cái cũng có thể nghiền nát hắn ta."

Kết quả, lúc hắn ta nói ra câu cuối cùng, ánh mắt của ngũ trưởng lão Mộc Đạo Tử lập tức co rụt lại.

Lúc này Hoắc Cảnh Long không nhịn được bật cười ha hả, nhìn sang Mộc Đạo Tử, nói: “Tôi nhận ra ông rồi, mấy ngày trước, tôi từng tận mắt nhìn thấy ông bị đại sư Diệp đánh y như chó, còn bị hạ huyết chủ, thật không biết ông lấy đầu can đảm mà dám làm chỗ dựa cho đám ngu xuẩn này, tới giễu võ dương oai với nhà họ Tần, ông không sợ tự mình hại mình sao?"

Cái gì!”

Toàn bộ người của Hồng Thịnh đều sững sời Đều thì nhau nhìn sang Mộc Đào Từ Tiên sư Mộc Đào Từ từng bị Diệp Bắc Minh đánhnhư đánh cho sao?

Thật hay giả vậy?

Sau đó chỉ nhìn thấy hai mắt Mộc Đạo Từ co giật, cả khuôn mặt đen lại, tức giận hét lên: “Mày dám vạch trần vết sẹo của ta! Được! Được lắm!" "Bây giờ Diệp Bắc Minh đã chết rồi, ta cũng không sợ hắn làm gì nữa, ta không tin hắn đã chết rồi còn có thể khống chế được ta!" “Hắn giết chết hai đệ tử của ta, bây giờ ta sẽ lấy mạng cả nhà hắn!"

Vừa dứt lời, Mộc Đạo Tử liền nhảy lên, hệt hu bóng ma lao nhanh về phía Tần Chí Thành chém giết.

Thấy vậy, kiếm tồn liền ra tay.

Đúng ngay lúc này, 'bùm một tiếng.

Mộc Đạo Từ tự mình nổ tung!

Tròng mắt như muốn bùng nổi

Tại Huyền Minh Tông, Diệp Thiên đang ôm Tần Liên Tâm đi vào trong nhà, không khỏi hừ lạnh một tiếng: “Đã bị tôi hạ huyết chủ còn dám ra vẻ anh hùng. thật tưởng rằng tôi không thổi bay được ông sao." “Diệp Thiên, anh đang nói gì vậy?" Tần Liên Tâm chớp chớp hai mắt nhìn Diệp ThiênDiệp Thiên cười khi khi: "Có một con kiến đáng chết, bị anh hạ huyết chủ, vừa rồi còn chạy đến nhà em giễu võ dương oai, bị anh niệm chủ giết chết rồi." "Hà? Vậy thì ông nội em và mọi người, liệu có bị gì không?" Tần Liên Tâm giật mình sững sở, mặt đầy lo lång hoi.

Lý Tuệ Trân cười nói: “Liên Tâm con cứ yên tâm đi, lúc Diệp Thiên đến đã sắp xếp ổn thỏa rồi, nhà họ Tần chúng ta bây giờ là tường đồng vách sắt, ông nội con và cha con rất an toàn" “Vậy thì tốt." Lúc này Tần Liên Tâm mới yên tâm. Lại nói về nhà họ Tần bên kia.

Mộc Đạo Tử tự phát nổ thật sự quá bất ngờ, khiến tất cả mọi người đều thần thờ hơn một phút. “Ngũ trưởng lão!!!

Lúc này Trưởng lão Lục và hai vị chấp sự mới điện cuồng hét lên khăn cả họng. "Ha ha ha!!!"

Nhà họ Tần lúc này từ trên xuống dưới đều cười ngất, sung sướng không thể tả "Anh rể của tôi thật là trâu bò quá đi, chết rồi mà còn có thể giết người được "Cái rắm! Anh rể cậu chưa chiều Nhất định là chưachết" "Đại sư Diệp chắc chắn chưa chết, nếu không anh ấy không thể dùng ý nghĩ điều khiển huyết chủ giết chết lão kia!" "Cho lão ta giễu võ dương oai, bây giờ thì vui rồi, tự nổ thành vũng máu, ngay cả xương cốt cũng không còn "

Uc uc!

Lý Gia Quân, chường môn Huyền Tiêu Môn hung hằng nuốt một ngụm nước bọt, suýt chút nuốt luôn cả đầu lưỡi. "Cậu Diệp thật quá đáng sợ! Cách xa không biết bao nhiêu dặm mà vẫn có thể dùng ý nghĩ niệm huyết chủ giết chết một vị tu sĩ Tiên Thiên Cảnh, quả thật là ma quỷ!" “Mộc Đạo Tử chính là bài học trước mắt của tôi, sau này cho dù tôi có chết cũng không dám phản bội cậu Diệp, chết như vậy thật là thảm quá đi!”

Toàn thân Lý Gia Quân phát run, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh. “Sao vậy, chưởng môn Lý, ông cũng bị Diệp Bắc Minh hạ huyết chứ? Kiếm tôn trầm giọng hỏi. "Đúng vậy. Lý Gia Quân nói: "Tôi và tất cả cáctrường lão trong tổng của tôi đều bị cậu Diệp hạ huyết chủ y hệt như Mộc Đạo Tử, chỉ cần chúng tôi phản bội cậu Diệp, một ý nghĩ của cậu ta sẽ khiến chúng tôi giống hệt như Mộc Đạo Tử “Đệ tử của tu sĩ bên ngoài địa cầu là quả kinh người!" Kiểm tôn không ngừng cảm thán.

Đúng lúc này, Trưởng lão Lục của Huyền Thanh Tông rồng lên một tiếng phẫn hận: "Diệp Bắc Minh! Huyền Thanh Tông bọn ta thể không đội trời chung với mày!"

Vừa dứt lời, sắc mặt của ông ta lập tức biến đổi trở nên cực kỳ hung bạo, ông ta tức tối chỉ về phía đám người Tần Chí Thành nói: “Tao muốn tất cả chúng mày phải đi theo ngũ trưởng lão của tông môn chúng tao"

Nào ngờ, ông ta đang định phát lệnh tấn công, kiếm chủ liền đứng ra, hằng giọng: “Một Trưởng lão Lục nhỏ bé của Huyền Thanh Tông mà cũng dám vênh vào trước mặt bản tồn, chán sống rồi có phải không!”

Trường lão Lục nghe xong nhất thời sửng sốt, nghĩ ngờ nhìn về phía kiếm tôn hỏi: “Ông là kẻ nào, dám tự xưng là bản tôn?" "HU."

Kiếm tồn hừ lạnh "Ta là lão tổ của Huyền kiểm Trương Huyền Đạo, được xưng là kiểm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.