Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 246: Chap-246




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 246: Tôi cũng ngưỡng mộ Diệp!​

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Nếu ngài có thể bảo đảm con gái mình trong vòng mười năm không mất đi trinh tiết, tôi sẽ cứu

Câu này nói ra hệt như sấm đánh ngang tai.

Người khác thì không nói làm chi, chỉ có Choi Hyun-in và Thẩm An Kỳ ngẩn người ra. Đặt biệt là Choi Hyun-in, ông nhìn Diệp Thiên bằng đôi mắt đầy phức tạp, nghĩ: “Con gái mình năm nay mười tám tuổi, hai mươi năm sau hai mươi tám tuổi, định biến cô thành quả phụ sao? Rốt cuộc hắn ta có ý gì? Làm sao mình có thể đồng ý? Ngay cả khi mình đồng ý, cũng phải thông qua con gái mình, lỡ nó nhìn trúng chàng trai nào rồi phát sinh không giữ chữ tín rồi?" Lòng dạ Choi Hyun-in rối bời, mà Thẩm An kỳ cũng không hơn không kém. quan hệ, vậy thành ra là mình

Có phải Diệp Thiên cho rằng thể trạng Choi Yoon-xi rất được, hồi phục lại dáng vẻ cũ quả là một mỹ nhân, sợ rằng cô và Liên Tâm mười năm sau đã trở thành những bà già cần cỗi, không còn xứng với anh ấy, hoặc là chán chế hai người rồi, vì vậy mới tính chuyện với Choi Yoon-xi trước?

Trời ạ! Sao Diệp Thiên lại có thể làm vậy? Hắn vẫn còn là người đàn ông tốt trong tâm trí chứ? Không đời nào! Cô định bụng khi quay trở lại, sẽ nói cho Tần Liên Tâm biết chuyện này, bù lại tấm lòng chị Liên Tâm dành cho cô. "Rốt cuộc ngài có đồng ý hay không? Nếu như không đồng ý thì an nguy của ngài tôi không lo nữa!" - Diệp Thiên nhìn Choi Hyun-in nói.

Huyền m thánh thể là một thể chất cực kỳ hiếm có, nội đan mang một nguyên khí thuẫn âm, có thể dùng để đột phá cảnh giới cấp thấp, cũng có thể dùng để ngưng kết thành kim đan thần khí

Diệp Thiên hiện tại đã là tiến vào cảnh giới Thần Hải, sau khi tiến vào cảnh giới này thời gian tu luyện để thăng cấp sẽ rất dài, có linh thạch để luyện thì được, trường hợp hết linh thạch chỉ có thể dựa vào linh khí hiện có, ít nhất cũng phải 7, 8 năm mới có thể có được kim đạn. Cho nên, hắn ta mới cần ít nhất là mười năm.

Kim đan được chia thành sáu bậc, đó là: phàm phẩm, hạ phẩm, thượng phẩm, tinh phẩm, cực phẩm và thần phẩm. Việc tạo ra kim đan ở cấp bậc nào phụ thuộc vào tố chất của người luyện, nguyên tố tạo nên kim đan cũng không giống nhau, vậy mới có loại kim đan phàm phẩm, có thể dễ dàng luyện ra.

Kim đan thần phẩm là loại kim đan khó luyện ra nhất, cần có sáu loại thánh thể: huyền âm huyền dương, cửu âm cửu dương, thái âm thái dương cộng với bảy loại thuộc thể, bao gồm: kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, phong, tuyết và bốn loại thần hồn: thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ. Phải chuẩn bị đầy đủ những thứ này mới có thể tiến hành tu luyện kim đan. Đương nhiên hiện nay Diệp Thiên đã đủ tư chất để tu luyện rồi. Đừng nói là bây giờ, thật ra trăm vạn năm về trước hàn đã có thể tu luyện thân phẩm kim đan, thực lực hiện tại lại càng lợi hại hơn, nếu không tiến độ tu luyện của hắn cũng sẽ không được nhanh đến thế.

Mặc dù đều là kim đan, nhưng kim đạn có cấp bậc cao hơn đối với việc tu luyện sau này sẽ ích hơn rất nhiều. Phàm phẩm được xem là phế thải, một khi nó ngưng kết thì cảnh giới tu luyện của tu sĩ này xem như bỏ. Dù sau này có chăm chỉ đến đâu, cũng chỉ là đạt đến cảnh giới tu luyện kim đan là kết thúc rồi.

Hạ phẩm cũng là cấp độ thấp, một khi ngưng kết thì cảnh giới tu luyện cao nhất chỉ đến Nguyên Anh.

Thượng phẩm là cấp trung bình, khi ngưng kết được kim đan cảnh giới luyện được sẽ là Hoả Thân. Tinh phẩm là cấp cao, ngưng kết được có thể tu luyện đến cảnh giới Hợp Đạo.

Cực phẩm là cấp dành cho quỷ tài - những người có năng lực thật sự, cảnh giới cao nhất khi ngưng mất được kim đan này là cảnh giới Thiên Huyền

Cuối cùng, thân phẩm là dùng cho thiên tài tu luyện, những người thật sự có thiên phủ mới có thể ngưng kết được kim đan này và không giới hạn cảnh giới tu luyện.

Vì vậy, thiên tài như Diệp Thiền nếu không luyện kim đạn, vậy cũng chỉ là sống vạn năm rồi chết trên trần gian, nếu luyện kim đan thì phải là cấp độ thần phẩm, nếu không sẽ càng ngày càng suy thoái, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh danh và sức mạnh của hắn.

Bởi vì chuyện này, hắn mới muốn để Choi Yoon-xi bảo toàn trinh tiết trong vòng mười năm, bởi vì một khi mất đi trinh tiết, sẽ không còn là thành thể Huyền m nữa. Nếu là như vậy, cô ta đã không có giá trị nào đối với hắn nữa.

Thực ra bệnh của Choi Yoon-xi chỉ cần phá vỡ thánh thể là có thể trị khỏi, chỉ là bọn họ không biết cách này liệu có nên thực hiện hay không. Bởi vì cổ phân thân trong cơ thể cô ấy đã dùng khí tức huyền âm trong thánh thể cô ấy nuôi dưỡng, không còn nguyên khí huyền âm nữa, phân thân cổ sẽ tự động rời khỏi cơ thể. Nó chỉ muốn trốn trong cơ thể Choi Yoon-xi để sử dụng nguyên khí huyền âm, chỉ cần làm cho cổ trùng không hút được nguyên khí nữa, nó tuyệt nhiên sẽ không ở lại.

Nhưng khổ nỗi nếu bọn họ phá thánh thể để giải phóng cổ phân thân ra ngoài thì bọn họ chết chắc. Trừ phi cổ trùng vừa thoát ra ngoài chưa lâu, vẫn chưa quá mạnh, hai vị trưởng lão của nhà họ Choi lập tức đến tiêu diệt nó, như vậy mới có thể thành công.

Lại nói về vấn đề chính. Choi Yoon-xi vừa định trả lời Diệp Thiên, một giọng nói đột ngột vang lên. "Là người đã đẩy cổ phân thân của ta ra ngoài có đúng không?"

Dứt lời, toàn thể mọi người đều tập trung ánh nhìn vào bóng đen lơ lửng kia.

Bóng đen ấy sắc mặt đột nhiên trở nên rõ ràng, là một khuôn mặt nhăn nheo vô cùng gớm ghiếc, đôi mắt chim ưng nhìn chăm chăm Diệp Thiên. "Đó là Assam, hàn đang ở các xa ngàn dặm khống chế phân thân của mình!” - Thẩm An Kỳ kêu lên.

Nghe Thẩm An Kỳ nói, những người khác đều run lên sợ hãi, chỉ có Diệp Thiên nhìn chăm chăm phân thân của Assam, nhẹ nhàng nói: "Vậy thì sao?"

Assam lạnh lùng chế nhạo: "Người thật là dũng cảm, là người to gan nhất trong mà Asam ta từng thấy! Bây giờ, sẽ cho bạn hai sự lựa chọn: Thứ nhất, cởi bỏ phong ấn trên người cô gái đó, để phân thân của ta tiếp tục nhận được nguyên khí Huyền m.

Thứ hai, đầu với ta, người cùng bọn họ đều phải chết! Tất cả đều phải chết!"

Assam học thông qua phân thân truyền giọng đến, còn thánh thể của Yoon-xi đã bị phong ấn, cơ thể thật sự của hắn ta lại ở Myanmar cách xa hàng ngàn dặm. Phân thân này chưa tu luyện tới cảnh giới cao, không đủ sức để giải trừ phong ấn, chỉ còn cách uy hiếp Diệp Thiên, nếu không hẳn lại phải đi tìm một thánh thể huyền âm khác thì rất phiền phức. Tất nhiên, nếu Diệp Thiên không đồng ý, hắn chỉ còn cách đại khai sát giới mà thôi.

Ấy vậy mà lợi nói của hắn không doạ được Diệp Thiên, lại khiến cho đảm ngwoif còn lại sợ hãi. "Chạy! Chạy mau!" - Tên người Hàn nào đó đột nhiên kêu lên.

Tức thi, đám người Hàn Quốc chạy ào hết ra ngoài. “Đừng hòng chạy thoát!" - Giọng Assam vang lên. Nhiều người còn muốn chạy, nhìn thấy cảnh tượng này đều sợ nhũn chân ngã ập xuống đất, sắc mặt tái nhợt. “Tên yêu ma hại người này, sao lại thả một tên ác ma ra như vậy, lần này chết cả đảm rồi! Mau giúp cổ vương trở lại cơ thể của Choi Yoon-xi đi!" - Muto Shinaki hớt hãi kêu lên.

Những người khác cũng nháo nhào đòi Diệp Thiên nhanh chóng thỏa hiệp với cổ vương.

Ngay cả Choi Hyun-in cũng tuyệt vọng hét lên: "Hãy để hãn ta trở lại cơ thể của con gái tôi đi! Cậu nhanh chóng mang hằn trở lại cơ thể của con gái tôi đi!"

Ông thực sự không muốn hy sinh con gái mình, nhưng an nguy của chính mình và cả nhà chỉ có thể khuất phục, không dảm hy vọng Diệp Thiên có thể đánh bại Assam. Ngay cả hai võ sư bản võ tồn của ông cũng bị phân thân Assam hạ gục một cách dễ dàng, Diệp Thiên chỉ là một thiếu niên, cho dù có y thuật tốt đến đâu, vẫn là không có võ công. Dù có võ công đi nữa, ở tuổi này hắn vẫn là tân binh trong giới võ lâm, có thể đánh bại Asam sao? Nghĩ cũng không dám nghĩ đến. “Ngậm miệng lại hết đi!” - Diệp Thiên lớn giọng nói. Hãn chậm rãi xoay người, ánh mắt như tia điện nhìn vào Assam, búng nhẹ ngón tay, nói: “Ngươi chỉ là một phân thân, lại dám trước mặt ta hươ mỗi múa mép. Cho dù hiện tại có là thân thể thật sự của ngươi, ta cũng có thể chặt đứt người làm tám khúc. “Đúng là tìm đường chết!” - Assam sắc mặt lạnh lùng, trong mặt hiện lên sát ý.

Assam ta là ai kia chứ? Hai mươi năm trước, lúc mới chỉ là một con tắm vàng, hắn đã áp chế vô số địch thủ, khắp thiên hạ không có đối thủ nào. Tiếp đó, anh đến Đông Nam Á, lại trở thành kẻ đứng trên vạn người, đánh bại vô số cao thủ khắp thiên hạ, được xưng cổ vương. Sau này không ai dám thách thức hằn, hắn chỉ cảm thấy cô độc, vì vậy mới nghiên cứu cổ phần thân giúp hắn ngày càng mạnh, ngay cả Hồng Thịnh phải cũng phải nề mặt ba phần

Ấy vậy mà hôm nay hắn lại bị một thiếu niên sỉ nhục, nói cho dù có thực thể có đứng trước mặt cũng bằm hằn ra thành tám mảnh. Đây không chỉ là sự khiêu khích, mà còn là sự sỉ nhục đổi với uy lực của hắn, há có thể dễ dàng bỏ qua?” "Ta sẽ xé xác người ra rồi tổng những người khác xuống địa ngục cùng người, để người xuống địa ngục rồi cũng phải chịu sự hành hạ từ bọn chúng!" - Assam tức giận. Phân thân của hắn ám khí ngày một nặng, toàn bộ đèn cũng bị tắt đứt hết. “Đồ chết tiệt, muốn chết thì chết một mình, đừng làm liên luỵ chúng tao!" - Muto Shinaki khóc thét. Thậm chí, nhiều thiếu niên và thuật sĩ giang hồ Nam Việt khác cũng lên tiếng khuyên ngăn: "Cậu có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, nỡ lòng nào để cô ấy chết vì sự kiêu ngạo của mình sao? Mau quỳ xuống xin tội với cổ vương đi! Trước đây cổ vương cũng là người Nam Việt, ngài ấy nhất định sẽ tha thứ cho chúng ta màu

Nhưng Diệp Thiên chỉ cười lạnh, hắn nhìn về phía Assam nói: "Muốn xé nát ta thì phải xem người có chịu nổi một đấm này không đã."

Lời vừa thốt ra, Diệp Thiên đã mạnh mẽ lao đến. "Chỉ là một cú đấm nhẹ như bông gòn, xem ta.." - Assam bật cười.

Nhưng chưa kịp nói xong, hắn đã nhìn thấy đống bàn ghế lớn nhỏ đang ào tới. "Hằn là võ tôn, trời ơi, là võ tôn!"

Hai người bán võ tôn cạnh Choi Hyun-in thảng thốt như nhìn thấy ma, vẻ mặt kinh hãi, không thể ngờ một thanh niên chứng hai mươi tuổi lại có võ công thần sầu mà nhiều võ sĩ cả đời cũng không đạt được.

Muto Shinaki và những người khác há hốc miệng kinh ngạc hơn, lớn đến mức có thể nhét vừa một quả táo.

Sắc mặt của Assam cũng biến đổi trong tích tắc, phân thân của anh ta chợt lóe lên.

Bum!

Dấu vết của năm đấm in lên tường, bức tường bê tông cốt thép dày nửa mét rộng hơn 20 mét vuông đổ trong chốc lát, thậm chí hàng chục thanh thép dày bằng ngón tay cái cũng bị xé toạc

Griii!

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người có mặt đều nuốt nước bọt ừng ực, suýt chút nữa nuốt cả cuống lưỡi.

Thật quá đáng sợ! "Không ổn! Là võ tôn, mau rút lui!"

Một lát sau, phân thân của Assam đột ngột run lên, sau đó hoảng sợ xoay người lại, hóa thành một đảm khỏi đen, vội chui vào cái lỗ trên tường do Diệp Thiên vừa đấm.

Phần thân của hắn không đủ mạnh, có thể dễ dàng hành hạ

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.