Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 235: Chap-235




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 235: Huyết Tổ đã chết, khắp nơi đều hân hoan​

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ta là thần bất tử đã tồn tại ngàn năm nay, thử hỏi vùng đất rộng lớn này còn có ai có thể sống lâu hơn ta, dám nói ta là thấy ma, thật là đáng ghét mà!"

Huyết Tổ bị vạch trần lời nói dối, như thể bị Diệp Thiên tất vào mặt, nổi giận đùng đùng. Người phụ nữ với mái tóc dài bay loạn ngay cả khi không có gió, đôi mắt to như bóng đèn bị điện nổ tung, hai chiếc răng nanh dài hơn chục cm lộ ra khiến khuôn mặt vốn đã gớm ghiếc càng thêm khiếp sợ.

Diệp Thiên nói: "Người đã là gì mà dám tự xưng là thần bất tử, lại còn không có ai sống lâu hơn người. Nếu biết ta đã sống mấy trăm ngàn năm người có cảm thấy xấu hổ không? Hơn nữa, một thấy ma được tạo ra thông qua các bị thuật đặc biệt như mày không đủ tư cách để nói rằng người đã sống một nghìn năm, chẳng qua chỉ là một linh hồn tồn tại bên trong một cái xác, sớm đã mất đi những chức năng của một con người bình thường, điển hình là chức năng sinh sản. Phải như ta đây đã sống mấy trăm ngàn năm mà vẫn có thể sinh con đẻ cái, máy có cảm thấy ghen tị không, ngưỡng mộ không, khó chịu không há? "Mẹ mày! Thắng chết bầm này! Ta muốn người phải chết!" - Huyết Tổ như bị chọc vào vết thương, tức giận nghiến răng nghiến lợi mắng, vẻ mặt vô cùng tàn bạo.

Ả tức giận mở to mắt ra, hai luồng sáng đỏ từ trong đôi mắt to như bóng đèn phóng thẳng về phía Diệp Thiên đang cách đó mấy chục mét với tốc độ 100m/s. Trong 0,1 giây Diệp Thiên đã phản ứng kịp, hắn lách sang một bên vào đúng lúc hai tia sáng đỏ sắp chiếu tới, rồi hai tia lửa ấy bắn vào làm nổ tung một tòa lâu đài nhỏ gần đó. "Kinh khủng thật"

Trên sườn đổi cách đó không xa còn lại gần ngàn dũng sĩ, nhìn thấy cảnh này, tất cả đều kinh ngạc trợn tròn mắt. Cám thân Huyết Tổ thật quá đáng sợ, thật sự quá là đáng sợ

Ngay cả những người xem truyền hình trực tiếp qua máy tỉnh hoặc điện thoại di động cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, cảm giác như những hiệu ứng trong phim, nhưng đây không phải là phim, mà là hiện thực. Họ không thể tưởng tượng được mặt làm sao có thể chiếu ra tia sáng đáng sợ như vậy.

Chỉ là, khi nhìn thấy Diệp Thiên - người bất khả chiến bại, cũng có lúc né tránh, thủ lĩnh Ronald và tầng lớp thống trị Huyết Tộc vô cùng vui mừng. "Diệp Bắc Minh à, chẳng phải ngươi khoe khoang rằng mình đã sống hàng trăm nghìn năm sao? Tại sao ngươi không dám nhận một đòn từ Huyết Tổ cơ chứ?" - Ronald đắc thắng kêu lên. “Đó là Phượng Hoàng Niết Bàn tái sinh của ta, nếu không ta có thể khiến một đám Huyết Tổ nhảm nhỉ các người nổ tung chỉ bằng một câu thần chú. - Diệp Thiên đáp lại, hắn mới tái sinh được vài tháng, tu luyện chỉ khôi phục chưa đến một phần vạn. Mặc dù trúng một chiều sẽ không đe dọa tính mạng, Nhưng cũng sẽ có ít nhiều đau đớn.

Xét cho cùng, Huyết Tổ cũng là một lão quái vật đã tu luyện mấy ngàn năm. "Hahaha!"

Câu trả lời của Diệp Thiên khiến các lãnh đạo của Huyết Tộc bật cười. “Sợ rằng Huyết Tổ của chúng ta trực tiếp dạy bảo bèn tìm cớ này thì có ích lợi gì, còn nói mình đã sống mấy trăm ngàn năm, chỉ có kẻ ngốc mới ngươi!" - Ronald khinh thường - Ta khuyên người nên biết thời thế, Huyết Tổ của bọn ta có thể giữ cho người được toàn thây, bằng không thì Huyết Tổ nhất định sẽ hút máu ngươi, sau đó bỏ ngươi ra tám mảnh, rồi nghiền thành bột!" Hoàng tử Bruno huênh hoang nói. "Đừng tự cao tự đại sớm đến thế, chỉ trông cậy vào Huyết Tổ nhảm nhí của ngươi, còn không có đủ sức tranh đoạt với ta." Diệp Thiên đáp

Dứt lời, hạn năm chặt tay và dùng hết sức đấm ra.

Trong khoảnh khác, một bóng đen to lớn bằng nam tay, giống như sao chổi rơi xuống cực nhanh, quyền ảnh mang theo uy năng kinh thiên động địa đánh tới Huyết Tổ. "Trốn nhanh!"

Nhìn thấy quyền ảnh mang sức tấn công quá dữ dội, thủ lĩnh Ronald hoảng sợ hét lên, tuy rằng không sợ Huyết Tổ cũng đánh không lại nhưng với uy lực lớn đến thế một khi bị Huyết Tổ phá giải sẽ phỏng ra sóng xung kích gây nên chấn động kinh hoàng, nếu như bọn họ không trốn xa chắc chắn sẽ bị sóng xung kích làm ảnh hưởng.

Quả nhiên quyền ảnh không là gì so với sức mạnh của Huyết Tổ, khi quyền ảnh đến gần mình, ả ta trực tiếp dùng tay không đập tan chiêu thức mang sức mạnh hung bạo kia.

Bùm! Quyền ảnh nổ tung.

Sau đó đã xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta không dám tin vào mắt mình.

Sau khi Huyết Tổ phá vỡ quyền ảnh, một sức mạnh đáng sợ đã khiến ả phải lùi lại chục bước. Đảm lãnh đạo Huyết Tộc không kịp trốn ra xa bị sóng xung kích đánh trúng người, máu chảy ròng ròng khắp các lỗ chân lông, cả cơ thể đau đớn, những tên có cấp độ tu luyện thấp nội tạng hầu như đều bị nghiền nát, giống một con chim đang bay bị trúng phải súng hơi té xuống và tử vong tại chỗ.

Thật đáng sợ!

Trong lòng các thủ lĩnh huyết tộc và hoàng tử đều khiếp sợ, thậm chí còn bắt đầu lung lay ý nghĩ Huyết Tổ sẽ chiến thắng. Nhưng sự thật là ngay khi bị trúng mấy nghìn viên đạn và mấy mươi hoả tiễn, Huyết Tổ cũng chưa hề run sợ hay bị đánh bai.

Điều này không có nghĩa là năm đẩm của Diệp Bắc Minh còn mạnh hơn cả tên lửa sao?

Đương nhiên, bây giờ Diệp Thiên đã đạt đến cơ sở tu luyện hoàn mỹ của Linh giới, cú đấm này đủ để phá vỡ một ngọn núi lớn, tên lửa chỉ có thể làm nổ tung một góc núi, cho nên cú đấm của Diệp Thiên mạnh hơn tên lửa rất nhiều. Chỉ là tên lửa có thể tạo ra nhiệt độ cao, nhưng nam đẩm của Diệp Thiên thì không the. "Ram!!!"

Bị Diệp Thiên đánh lùi về sau, Huyết Tổ cảm thấy mất mặt, tức giận gầm lên.

Lúc bấy giờ chỉ nhìn thấy nam đầm gầy guộc của ả ta, máu me bê bết sau cú đánh vừa rồi, lộ cả xương trắng.

Nhưng dù sao thì ả ta cũng là một thây ma, không cảm thấy đau đớn, nhưng ả ta vẫn cười ha hả trong bầu không đó, dáng vẻ cực kỳ gớm ghiếc. “Kêu la cái gì, ta cho thêm một phát nữa đây này!

Diệp Thiên lại tiếp tục tung một cú đấm. Nhưng đối mặt với quyền ảnh lần này của Diệp Thiên, Huyết Tổ lại lựa chọn chống lại, ả bay lên trên, quyền ảnh xẹt qua dưới chân hắn, bắn trúng tòa lâu đài to lớn trên cao, trực tiếp phá hủy lâu đài thành một đống đổ nát. "Thầy Diệp thật oai"

Những người trước đây không ôm hy vọng gì đối với Diệp Thiên giờ đây nhìn thấy Huyết Tổ cũng sợ Diệp Thiên, đều phần khởi kêu lên. Hóa ra thấy Diệp này cũng rất mạnh! "Ram!!!"

Huyết Tổ dường như chịu sự khiêu khích rất lớn, hóa thành một đường hình parabol, dùng thân thể sắt đá trực tiếp đối kháng với Diệp Thiên, bung năm đẩm hướng về phía Diệp Thiên, cả xương trắng cũng lộ ra ngoài.

Lý do khiến Huyết Tổ trở nên đáng sợ là do ả ta có thân hình cứng hơn thép, tên lửa không thể đánh bại. Chỉ một cú đấm có thể bắn nát một chiếc xe tăng. Đây là lý do mà bốn mươi năm trước hơn một chục sư đoàn thiết giáp đã không thể đánh bại ả ta. "Diệp Thiên cẩn thận!"

Nhìn thấy Huyết Tổ trong một cái chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Thiên, mặc dù Tần Liên Tâm và Thẩm An Kỳ ở cách xa hàng ngàn dặm, đều không kiềm được mà hét lên cùng một lúc.

Ấy vậy mà Diệp Thiên không hề né tránh mà ngược lại nghênh đón cú đấm ấy Huyết Tổ, đồng thời tung ra cú đẩm của mình.

Bummm!

Hai năm đấm va chạm trên không trung, giống như tia lửa đánh vào mặt đất, tia lửa kinh người quét sạch mọi thứ, cả mặt đất rung chuyển như thể xảy ra một trận động đất.

Sau vài giây ngưng đọng cả Diệp Thiên và Huyết Tổ đều không thể chịu được lực va chạm kinh hoàng. Cả hai bị chấn động và lùi xa hàng chục mét.

Chứng kiến cảnh tượng này, Ronald cùng những cao thủ Huyết Tộc khác đều không tự chủ được nuốt nhanh mấy ngụm nước bọt, chỉ nghĩ Diệp Thiên quá kinh người, có sức chiến đấu ngang ngửa với cả Huyết Tố.

Quả không phải là người tầm thường!

Bọn họ thầm gầm rú bởi trong lòng đang vô cùng chấn động “Không tệ, cũng mạnh đó!” -Diệp Thiên nhìn về phía Huyết Tổ, bắt đầu nhìn ả bằng một con mắt khác.

Đây là đối thủ mạnh nhất mà hàn gặp phải trong những tháng từ khi đến Trái Đất, cũng là lần đầu tiên hắn bị đối thủ đánh cho lùi bước, hơn nữa còn cách mấy chục mét. Nhưng hắn ta không cảm thấy xấu hổ, thay vào đó hẳn rất phấn khích. Cuối cùng đã gặp một đối thủ có thể khiến hắn chiến đấu một cách vui vẻ!

Nhưng Huyết Tổ lại không nghĩ vậy. Thay vào đó, ả càng trở nên cực kỳ bạo lực và ghê gớm, ả cũng tự thấy xấu hổ khi minh lại phải đánh nhau với một người phàm. "Lại tới đây!"

Âm thanh của Diệp Thiên vang lên, một lần nữa giương năm đẩm lao về phía Huyết Tổ. “Ngâu thật. Hàng trăm triệu người reo lên kinh ngạc.

Có thể đối đầu trực tiếp với Huyết Tổ lại dám chủ động tấn công thì có nghĩa gì?

Có nghĩa là sức chiến đấu của thầy Diệp còn hơn cả chục sự đoàn thiết giáp

Đúng là ngầu thật mặt

Bum bum!

Dưới sự khiêu khích chủ động của Diệp Thiên, Huyết Tổ và hần chưởng nhau ba lần liên tiếp. Sau ba chưởng, năm đầm của Huyết Tổ xuất hiện nhiều vết nứt, như thế nằm đẩm của ả ta sẽ phải tan tành chỉ bằng một cú đầm nữa.

Hơn nữa, huyết quang đang chảy ròng ròng trên cơ thể Huyết Tổ, sau những cú va chạm trực tiếp với Diệp Thiên, huyết quang hiển nhiên đã mờ đi rất nhiều.

Điều này đồng nghĩa với việc thực lực của Huyết Tổ đã suy kiệt nghiêm trọng, không còn được như lúc mới đầu.

Nhưng Diệp Thiên không khá hơn là bao, nằm đấm bắt đầu sưng lên, cơn đau khó lòng tưởng tượng nổi

Đương nhiên Huyết Tổ không cảm thấy đau đớn, nếu không cảm giác đau đớn của ả ta sẽ càng gia tăng. “Thêm một cú đấm vào cuối "

Diệp Thiên lại cất tiếng rồi năm chặt nằm đấm xông lên.

Trước cảnh tượng này, dường như có hàng ngàn con ngựa có và ngựa bùn đang phi nước đại qua Huyết Tổ.

Đến con mẹ mày!

Huyết Tổ cảm thấy rất khó chịu, tuy không cảm thấy đau nhưng hắn biết nếu đấm lại thì cánh tay này của ả coi như phế.

Và sau vài cú đấm với Diệp Thiên, ả đột nhiên phát hiện ra rằng mặc dù đối thủ có vẻ mạnh hơn mình, nhưng sau mỗi một đôi đấm, tu luyện của bản thân tiêu hao 20 năm, thể lực cũng tiêu hao 10%. Nói cách khác, từ khi bắt đầu cuộc chiến đến nay ả đã hao tổn gần trăm năm công lực, thể lực cũng hao tổn gần 50%. Nhưng mọi cú đấm của đối thủ vẫn mạnh mẽ cứ như vậy.

Vì vậy, ả kết luận rằng nếu không tung chiêu dứt điểm mà cử đấu như vậy, điều chờ đợi ả phía trước chỉ có con đường chết mà thôi.

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.