Khi nhìn thấy ba người Diệp Thiên bọn họ, sắc mặt của những tên đệ tử của tiên đạo môn do Chu trưởng lão cầm đầu kia lập tức thay đổi.
Bởi vì trong cảm nhận của bọn họ, thực lực của Diệp Thiên và Hỏa Huyền nhất định là trên cả Minh Đế Cảnh.
Mà tiên đạo môn của bọn họ vốn cũng có hai cao thủ Minh Đế Cảnh.
Một người chính là môn chủ Tôn Bất Phàm của bọn họ, người còn lại chính là Thái Thượng trưởng lão Tần Thiên.
Nhưng bây giờ hai cao thủ Minh Đế Cảnh kia đã chết.
Nói cách khác, bây giờ trong tiên đạo môn đã không còn cao thủ Minh Đế Cảnh.
Cho nên bất luận là Diệp Thiên hay là Hỏa Huyền, chỉ cần một trong hai người bọn họ ra tay là đã có thể tiêu diệt toàn bộ tiên đạo môn bọn họ.
Mà sau khi nhìn thấy đám người Diệp Thiên xuất hiện, những người đó nhất thời không dám nói tiếp nữa.
Ai nấy đều cúi đầu, nhưng khuôn mặt lại lộ ra vẻ cương quyết.
Diệp Thiên đi vào trong đám người đối mặt với họ.
"Sao không nói nữa rồi? Không phải mới vừa nãy còn nói được hay sao? Nếu không nói tiếng nào vậy thì hãy nghe tôi nói. Tần Thiên và Tôn Bất Phàm của tiên đạo môn các người bây giờ đã chết rồi, các người chỉ là một nắm cát nhẹ, hơn nữa đã rơi xuống khỏi địa vị lúc trước, các người căn bản không thể tiếp tục ở trong khu vực này hưởng lợi như trước kia. Bởi vì các người đã không còn cao thủ Minh Đế Cảnh! Mà bây giờ chỗ chúng tôi lại có hai cao thủ Minh Đế Cảnh. Nếu như các người thật sự không sợ chết, vậy thì tiến lên trước một bước, tôi bảo đảm nhất định sẽ thành toàn cho các người."
Sau khi Diệp Thiên nói xong ánh mắt hắn lạnh như băng quét qua nhìn một vòng.
Hễ người nào bị ánh mắt của hắn nhìn vào thì cũng đều cảm thấy cổ chợt lạnh vô cùng, không tự chủ được run lập cập.
Nhìn thấy dáng vẻ của những người này, Diệp Thiên biết bọn họ chẳng qua là tức giận trong lòng.
Cuộc sống vốn yên ổn của bọn họ chỉ vì đám người Diệp Thiên đến mà bị phá hư.
Bọn họ không thấy được tương lai sau này, bắt đầu trở nên mê mang, cho nên phản kháng theo bản năng.
Cho nên bây giờ bọn họ chỉ là thiếu một cái hy vọng mà thôi, mà cái hy vọng này Diệp Thiên đương nhiên biết phải cho như thế nào.
Diệp Thiên chậm rãi mở miệng nói: "Nếu không có ai tiến lên một bước, vậy là nói rõ các người không muốn chết. Nếu đã không muốn chết, vậy thì hãy ngoan ngoãn thần phục cho tôi! Tôi đối với kẻ thù từ trước đến nay đều không mềm lòng nhẹ tay, nhưng nếu như các vị lựa chọn trở thành bằng hữu của tôi, vậy tôi sẽ dùng hết sức giúp đỡ các vị. Tôi đứng ở chỗ này bảo đảm, chỉ cần chấp nhận thần phục tôi, tôi sẽ chọn ra một số người có thực lực mạnh mẽ trong các người, trợ giúp người đó đột phá cảnh giới. Chờ sau khi chuyện bên này của các người kết thúc, ba người chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi tiên đạo môn, nhưng trước khi chúng tôi đi chúng tôi sẽ chế tạo ra ít nhất hai cao thủ Minh Đế Cảnh trở lên cho tiên đạo môn!"
Sau khi nghe được những lời nói này của Diệp Thiên, mọi người xung quanh đều trợn to hai mắt.
Lúc này ánh mắt những người đó nhìn về phía Diệp Thiên đã không còn sợ hãi và căm thù như trước đó nữa mà chỉ còn lại vẻ tràn đầy kích động.
"Cậu... cậu nói thật sao? Cậu thật sự có thể giúp người khác trở thành cao thủ Minh Đế Cảnh?"
Diệp Thiên nhìn cái người đang nói này một cái, phát hiện đây là Chu trưởng lão mới giằng co với Triệu Tử Vân.
Diệp Thiên thấy ông ta đặt câu hỏi cũng biết nhất định là ông ta đã động tâm.
Vì vậy hắn khẽ mỉm cười nói: "Dĩ nhiên, nếu như tôi không làm được, ông có thể rời đi! Còn nếu như tôi có thể làm được, vậy các người phải thần phục tôi vô điều kiện, như thế nào?"
"Được! Chỉ cần cậu có thể để giúp tôi đột phá đến Minh Đế Cảnh, sau này tôi sẽ cho cậu sai đâu đánh đó!"
Chu trưởng lão kích động nói.
Ông ta bị kẹt trong Minh Vương Cảnh đỉnh phong đã hơn mấy ngàn năm, từ đó đến giờ đều không có cách nào đột phá đến Minh Đế Cảnh.
Mắt thấy tuổi thọ sắp hết, ông ta cũng dần tuyệt vọng.
Nhưng không nghĩ tới bây giờ Diệp Thiên lại mang đến cho ông ta hy vọng.
Từ Minh Vương Cảnh đỉnh phong đột phá đến Minh Đế Cảnh, độ khó không phải quá lớn.
Nhưng cũng là cảnh giới có rất nhiều người cả đời chỉ có thể ngắm mà không thể đạt tới.
Mà loại chuyện giúp người khác đột phá đến Minh Đế Cảnh thế này, ông ta căn bản là nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng đối với Diệp Thiên, bọn họ lại cảm giác hắn nói thật.
Không chỉ bởi vì thực lực mạnh mẽ của Diệp Thiên mà còn vì lai lịch thần bí của hắn, tất cả mọi người bọn họ đều không nhìn thấu Diệp Thiên.
Mà sau khi Diệp Thiên nói ra những lời này, bọn họ liền theo bản năng lựa chọn tin tưởng.
Cho dù chỉ có một li một tí tính chân thực thì bọn họ cũng sẽ không chút do dự tin tưởng Diệp Thiên.
Thấy Chu trưởng lão đã lựa chọn thần phục Diệp Thiên, những người sau lưng ông ta cũng vội vàng thả lỏng phòng bị.
Đều theo sau lưng Chu trưởng lão đi tới gần Diệp Thiên.
Mà đám người Hỏa Huyền nhìn thấy Diệp Thiên chỉ nói mấy câu công phu đã thu phục được những đệ tử làm bọn họ nhức đầu này.
Trên mặt bọn họ đều viết đầy sự sùng kính và khiếp sợ.
Kinh hãi nhất không ai bằng là Triệu Tử Vân, khoảng thời gian này cô ta đã phí hết tâm tư, hao hết miệng lưỡi nhưng cũng không thể đá động được Chu trưởng lão chút nào.
Mà Diệp Thiên tới một cái đã thuyết phục toàn bộ bọn họ, hơn nữa chỉ là đơn giản nói mấy câu nói mà thôi.
Như tương phản to lớn như vậy khiến cho Triệu Tử Vân không dám tin tưởng hết thảy mọi chuyện trước mắt.
Mình thân là một chưởng môn mà tác dụng của lời nói lại kém hơn một người ngoài là Diệp Thiên như vậy, khóa miệng cô ta lộ ra nụ cười khổ sở.
Sau khi giải quyết những vấn đề nội bộ khác nhau trong tiên đạo môn, trong mấy ngày sau đó Diệp Thiên liền bắt đầu thực hiện lời hứa của hắn.
Hắn lần nữa lấy bia Hoàng Tuyền ra, đặt vào bí cảnh Hoàng Tuyền kia.
Sau đó hắn phân nhóm cho những đệ tử gần đột phá và các trưởng lão tiến vào tầng thứ năm của bí cảnh Hoàng Tuyền.
Bia Hoàng Tuyền trước kia ở trong tay Tần Thiên, ông ta căn bản không biết sử dụng như thế nào.
Chỉ đơn thuần lợi dụng tử khí tự bia Hoàng Tuyền tản ra để cho các đệ tử tăng thêm tu vi.
Nhưng bây giờ bia Hoàng Tuyền này ở trong tay Diệp Thiên, cách hắn sử dụng hoàn toàn khác biệt.
Dưới sự điều khiển của Diệp Thiên, tử khí trên bia Hoàng Tuyền không chỉ chủ động phóng ra ngoài.
Mà còn hạn chế phạm vi rất nhỏ của một người, khiến cho tử khí của một bộ phận đạt tới một mức độ kinh khủng.
Diệp Thiên cho nhóm trưởng lão Minh Vương Cảnh đỉnh phong tiến vào phạm vi Hoàng Tuyền đầu tiên.
Đồng thời điều khiển bia Hoàng Tuyền tiến hành đè ép tử khí lên bọn họ.
Mà sau khi trải qua một phen này, nửa tháng sau trong tiên đạo môn có thêm ba cao thủ Minh Đế Cảnh.
Sau đó Diệp Thiên lại tiếp tục nghỉ lại trong tiên đạo môn nửa tháng.
Lần lượt tăng tu vi cho một nhóm đệ tử.
Sau đó hắn dẫn Hỏa Huyền và Linh Nguyên rời khỏi tiên đạo môn.
Đưa mắt nhìn đám người Diệp Thiên rời đi thần sắc trong ánh mắt Triệu Tử Vân đầy phức tạp.
Tu vi của cô ta cũng đã được Diệp Thiên giúp tăng lên tới Minh Đế Cảnh nhất trọng.
Bởi vì tu vi tăng lên, hơn nữa khoảng thời gian này còn được Diệp Thiên cố ý chiếu cố, bây giờ cô ta đã coi như hoàn toàn nắm tiên đạo môn trong tay.
Triệu Tử Vân căn bản không nghĩ tới có một ngày cô ta lại có thể trở thành chưởng môn của tiên đạo môn.
Đây là chuyện trước kia cô ta có nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mà bây giờ, ước mơ không với tới này lại thật sự bị cô thực hiện được.
Hơn nữa còn là mượn tay kẻ địch của Minh đạo, Thánh Khư Thủy Tổ tới thực hiện.
Hết thảy những thứ này khiến cho Triệu Tử Vân cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Mà bên kia, sau khi ba người Diệp Thiên bọn họ rời khỏi tiên đạo môn liền nhanh chóng chạy tới địa điểm mục tiêu kế tiếp của bọn họ.
Huyền Minh Tông Huyền Không Sơn tọa lạc ở dãy núi Thương Nham.
Vốn là sau khi bọn họ diệt Quỷ Hỏa Tông, trực tiếp chạy tới Huyền Minh Tông thì chỉ cần một tháng là có thể đến nơi.
Mà bây giờ bọn họ lên đường từ tiên đạo môn, so với trước đó thì xa hơn rất nhiều.
"Sư phụ, bây giờ chúng ta từ tiên đạo môn lên đường, đại khái cần phải bao lâu thì mới có thể đến Huyền Minh Tông kia?"
Linh Nguyên mở miệng hỏi.