Tới giờ khắc này, Diệp Thiên rốt cuộc cũng thấy được, trên con đường trận pháp này Lãnh Phóng đích xác cũng có một chút thiên phú.
Hiện tại hắn cũng có một ít ý tưởng để cẩn thận so sánh một chút trận pháp với Lãnh Phóng.
Thật không phải nói là do trận pháp của Lãnh Phóng cũng đủ để khiến cho Diệp Thiên coi trọng.
Mà là hắn muốn nhìn một chút, một kẻ điên như vậy sau khi trải qua nhiều năm nghiên cứu đối với trận pháp như vậy thì rốt cuộc có thể đạt tới cái dạng trình độ nào rồi.
Diệp Thiên mỉm cười, vươn tay phải vào trong hư không ấn một cái.
Sau đó chỉ thấy được một đạo ánh sáng phát ra từ đầu ngón tay của hắn.
Ánh sáng dần dần lan rộng, tạo thành một mảng hoa văn trận pháp cực lớn.
Hoa văn trận pháp sau khi xuất hiện liền đem Diệp Thiên và Lãnh Phóng đều bao phủ ở trong đó.
Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Lãnh Phóng thì tất cả các phản trận pháp mà trước đó anh ta bố trí vô thanh vô tức bị vỡ tan.
Sau đó hoa văn trận pháp do Diệp Thiên bố trí từ không trung chậm rãi rơi xuống.
Mà trong quá trình hoa văn trận pháp rơi xuống khiến cho Lãnh Phóng nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực khổng lồ rơi ở trên người chính mình.
Nhưng áp lực này, đối với một người có tu vi ở cảnh giới ngũ trọng Minh Đế như anh ta mà nói, cũng không có thương tổn là bao.
Nhưng bị cỗ áp lực này áp chế thật sự là có chút không thoải mái.
Lãnh Phóng vô ý thức phải dùng đến năng lực tu vi mới có thể trấn áp được hoa văn trận pháp của Diệp Thiên đích.
Mà lúc này, giọng nói của Diệp Thiên đột nhiên vang lên: "Không phải là cậu muốn so đấu trận pháp sao, vậy hãy buông tu vi của cậu xuống cẩn thận mà cảm thụ trận pháp của tôi! Muốn phá trận thì hãy dùng trận pháp của cậu mà phá, nếu bây giờ cậu dùng năng lực tu vi của mình để phá trận thì tôi đây liền xoay người bước đi!"
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Thiên, sắc mặt của Lãnh Phóng nhất thời cứng đờ.
Sau đó vẻ mặt hổ thẹn nói với Diệp Thiên: "Đa tạ Thánh Khư Thuỷ Tổ nhắc nhở, ở một khắc vừa rồi kia tôi vậy mà lại muốn dùng tu vi để phá trận, thật sự là có chút nhục mặt với danh hiệu trận pháp sư của mình! Anh yên tâm, tiếp theo tôi sẽ không làm như vậy nữa!"
Diệp Thiên không để ý đến anh ta, ngón tay vẫn tiếp tục ở trên hư không tùy ý ấn nhẹ.
Mà theo mỗi một ấn mà Diệp Thiên hạ xuống, còn có một đạo hoa văn trận pháp hiện lên từ giữa hư không.
Hoa văn trận pháp này với hoa văn trận pháp trước đó chồng lẫn lên nhau ở cùng một vị trí.
Khiến cho Lãnh Phóng cảm giác được trên người của chính mình giống như có một tòa tòa núi lớn đang không ngừng áp bức xuống dưới.
Lãnh Phóng không dám trì hoãn, lập tức lấy ra vật liệu bày trận.
Anh nhanh chóng ném những vật liệu này xuống xung quanh nền đất.
Theo sau hai tay anh ta không ngừng khắc họa các hoa văn trận pháp, khi những hoa văn trận pháp đó mới vừa vừa xuất hiện, liền lập tức kết hợp cùng một chỗ với vật liệu bày trận trước đó của anh ta, sau đó bắt đầu chống cự với hoa văn trận pháp của Diệp Thiên.
Hiện tại nếu xét từ góc độ thủ pháp bày trận pháp mà nói thì Diệp Thiên không chỉ cao hơn một bậc so với Lãnh Phóng.
Bởi vì trận pháp mà hiện tại Diệp Thiên bố trí, đã không cần dựa vào ngoại vật mà chỉ cần tâm niệm của chính mình vừa động liền có thể hiện lên trận pháp.
Mà bây giờ Lãnh Phóng vẫn đang ở giai đoạn phải dựa vào vật liệu bày trận pháp để bố trí trận pháp.
Nhưng cả hai bên đều không quan tâm đến điểm này.
Bởi vì hiện tại đang trong thời gian so đấu, nếu còn bị phân tâm bởi những việc nhỏ nhặt này vậy thì cũng không cần nói chuyện thắng bại nữa.
Mặc dù thủ pháp bố trí trận pháp của Lãnh Phóng còn kém hơn so với Diệp Thiên, nhưng tốc độ né tránh của anh ta lại tuyệt đối không chậm chút nào.
Chỉ trong một vài nhịp thở ngắn ngủi, anh ta đã có thể bố trí ra hơn mười hoa văn trận pháp.
Hơn nữa tốc độ phát triển còn nhanh hơn, trong chớp mắt cũng đã có hơn trăm trận pháp ép ở trên người Lãnh Phóng.
Lãnh Phóng hiện tại không dám dùng năng lực tu vi để trấn áp những trận pháp này.
Nhưng anh ta lại có thể dùng tu vi để chống cự lực áp bức của trận pháp.
Nhưng trận pháp của Diệp Thiên không ngừng xếp chồng lên nhau khiến cho Lãnh Phóng cảm thấy chính anh ta cũng sắp không chống đỡ nổi lực áp bức của trận pháp này.
Tuy rằng như thế, nhưng ánh mắt của anh ta lại càng ngày càng sáng, trong ánh mắt lóe ra sự hưng phấn sáng rực.
Bởi vì trận pháp do chính bản thân anh ta bố trí này đã có thể đối kháng cùng với trận pháp của Diệp Thiên.
Hơn nữa với tu vi của bản thân anh ta thì trong lúc nhất thời hai bên có thể hình thành một loại cục diện giằng co.
Mà mỗi khi Lãnh Phóng bố trí ra một tòa trận pháp đều có thể giảm bớt một chút áp lực trên người anh ta khiến cho sự hưng phấn trên mặt của Lãnh Phóng lại càng nồng đậm hơn.
Nhìn thấy Lãnh Phóng ở trước mắt, trong mắt Diệp Thiên vô cùng bình tĩnh.
Theo tình hình trước mắt xem ra thiên phú về mặt trận pháp của Lãnh Phóng này đích thật là rất mạnh.
Phải biết rằng, những trận pháp này của Lãnh Phóng chính là dựa vào một số lượng trận pháp hữu hạn mà năm đó Diệp Thiên ưu lại, anh ta đã có thể luyện trận pháp của hắn tới trình độ này rồi.
Nếu như có thể cho anh ta nhận truyền thừa trận pháp đầy đủ thì Diệp Thiên có thể tưởng tượng ra trận pháp của Lãnh Phóng sẽ đạt tới một loại trình độ khủng bố như thế nào.
Nhưng anh ta không có cơ hội này bởi vì hiện tại người anh ta gặp là Diệp Thiên.
Mà Diệp Thiên không muốn nhìn thấy sự quật khởi của một thiên tài như vậy.
Bởi vì quan hệ giữa Minh Đạo và hắn hiện tại chính là quan hệ tử địch, có thể khiến cho bọn họ bớt đi một cao thủ có thực lực cường đại thì hắn đương nhiên sẽ say mê không biết chán.
Kỳ thật trong nháy mắt Diệp Thiên có thể chồng lên mười nghìn trận pháp trên người của Lãnh Phóng.
Nhưng hắn không có làm như vậy, bởi vì để chồng trên mười nghìn trận pháp phải cần có thời gian.
Mà trong khoảng thời gian này, nếu làm cho Lãnh Phóng cảm giác được nguy hiểm, chỉ sợ Lãnh Phóng sẽ theo bản năng sử dụng năng lực tu vi của chính mình để giãy giụa khỏi sự trói buộc của trận pháp.
Mà muốn dựa vào trận pháp để hoàn toàn có thể trấn áp khiến cho Lãnh Phóng không thể nhúc nhích thì chỉ có cách chồng mười nghìn trận pháp mới có thể làm được điều đó.
Bởi vậy Diệp Thiên không kịp từ từ theo tính toán của hắn.
Theo thời gian trôi qua, Diệp Thiên đã đặt trên người Lãnh Phóng năm nghìn trận pháp.
Mà trong khoảng thời gian này Lãnh Phóng đã tăng số lượng trận pháp của chính mình lên tới hơn hai nghìn.
Tuy rằng bây giờ Lãnh Phóng vẫn đang bị vây ở thế hạ phong, nhưng vẻ hưng phấn trên mặt anh ta một chút cũng không có giảm bớt.
Hai tay của anh ta càng lúc càng nhanh, tốc độ bố trí trận pháp của anh ta cư nhiên vẫn tăng lên từng bước.
Diệp Thiên lại cảm khái một chút, ở phương diện trận pháp này Lãnh Phóng thật sự có thiên phú.
Nhưng đồng thời động tác trên tay hắn cũng không ý định ngừng lại một chút nào.
Lại một vài nhịp thở nữa trôi qua, số lượng hoa văn trận pháp chồng trên người Lãnh Phóng đã lên đến tám nghìn rồi.
Mà số lượng hoa văn trận pháp mà Lãnh Phóng bố trí cũng đã đạt tới năm nghìn.
Mà sở dĩ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà Lãnh Phóng có thể thu nhỏ sự chênh lệch số lượng trận pháp như vậy.
Cái này kỳ thật cũng là do Diệp Thiên cố ý thả chậm tốc độ bày trận pháp.
Bởi vì mười nghìn hoa văn trận pháp đã sắp xong rồi.
Sau một khoảng thời gian nữa thì sẽ hoàn thành bố trí mười nghìn hoa văn trận pháp.
Lúc này, Diệp Thiên chậm rãi thu hồi tay phải, hắn đã không còn tiếp tục bố trí trận pháp nữa.
Bởi vì chỉ cần mười nghìn trận pháp đã đủ để giải quyết được Lãnh Phóng rồi.
Nhìn thấy Diệp Thiên thu hồi tay bày trận pháp, Lãnh Phóng đầu tiên là sửng sốt nhưng anh ta lại không để ý mà tiếp tục bố trí trận pháp của chính mình.
Nhưng ngay sau đó trong ánh mắt của anh ta nhất thời tràn ngập vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Làm sao có thể, tại sao có thể như vậy? Trận pháp của tôi đâu? Anh đã làm như thế nào?"
Nhìn thấy vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi của Lãnh Phóng, Diệp Thiên căn bản cũng không có giải thích cho anh ta biết.
Vừa rồi hắn chỉ dùng một cái búng tay liền khiến cho mấy nghìn trận pháp mà Lãnh Phóng bố trí trước đó trong tích tắc liền tan rã.
Mà sau khi trận pháp của Lãnh Phóng bị phá phá hư thì mười nghìn trận pháp của Diệp Thiên sẽ không có trở ngại gì nữa trực tiếp ầm ầm áp chế Lãnh Phóng.
Mà lúc này, Lãnh Phóng cuối cùng cũng cảm nhận được nguy hiểm.
Anh ta liều mạng thúc dục tu vi trong cơ thể của chính mình và oanh kích về hướng trận pháp mà Diệp Thiên bày ra.
Mà sau mỗi một lần oanh kích của anh ta thì trận pháp của Diệp Thiên bày ra sẽ bị phá phá hư mất rất nhiều.