Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 2192: Tranh đoạt thứ hạng




Tên đệ tử nói với Diệp Thiên: "Hóa ra là một tên đệ tử mới nhập môn. Cái võ đài này chính là được thiết kế riêng biệt dành cho những người đến tranh đoạt thứ hạng. Bất kỳ ai cũng muốn tiến lên khiêu chiến. Bởi vì mỗi lần tiến thêm được một cấp sẽ nhận được thêm rất nhiều điểm công đức. Mà phần điểm công đức này chính là thứ tốt, không chỉ có thể đổi được thần công công pháp hay pháp khí trong đại sảnh công đức của những vị thần tiên, mà nó còn giúp ngươi tiến vào không gian bí cảnh Hoàng Tuyền để luyện tập!"

Sau khi nghe lời nói của người đệ tử đó. Diệp Thiên lộ ra vẻ mặt đã hiểu rõ.

"Hóa ra điểm công đức thực sự có tác dụng lớn như vậy, cảm ơn sư huynh đã giải đáp cho thắc mắc của tôi. Không biết muốn lên võ đài thì cần có những điều kiện gì?”

Nhìn thái độ của cung kính của Diệp Thiên, tên đệ tử lập tức mỉm cười.

"Lên võ đài không cần điều kiện gì, chỉ cần là người có đủ dũng khí và thực lực là có thể lên khiêu chiến! Còn đối với những người vừa mới tới như ngươi, thì phải đi lên khiêu chiến với những người có tên trong bảng xếp hạng. Bởi vì chỉ khi các người có thể khiêu chiến với họ thì mới có thể đem tên mình tiến vào trong tiên đạo bảng. Nếu ngươi chiến đấu với những người không có tên trong tiên đạo bảng thì cũng chẳng có tác dụng gì!”

"Cảm ơn sư huynh!”

Sau khi cảm ơn người đệ tử đó. Diệp Thiên đưa Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên đi đến phía sau của võ đài.

Ở đó có một cái bàn. Một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên chiếc ghế sau bàn, chợp mắt nhìn bọn họ.

Diệp Thiên đi thẳng tới chỗ của ông lão, chắp tay nói: “Vị trưởng lão này, chúng ta tới đây để đăng kí khiêu chiến!”

Nghe Diệp Thiên nói như vậy, ông lão hơi nhíu mày liếc nhìn Diệp Thiên.

Sau đó, giơ tay và ném ra ba cái lệnh bài.

Đám người Diệp Thiên nhìn thoáng qua lệnh bài. Bọn họ nhìn thấy trên đó viết ba chữ cái rất to.

Nhưng mặt trước trống trơn, không có kí hiệu hay dòng chữ nào.

Lúc này giọng nói của ông lão lại vang lên với đám người Diệp Thiên: "Đây là thứ tự xếp hạng hiện tại trong tiên đạo bảng của các ngươi. Khi các người khiêu chiến và giành chiến thắng bất kỳ đệ tử nào phía trên trong tiên đạo bảng thì các ngươi sẽ nhận được vị trí mà hiện tại người đó đang nắm giữ. Lúc đó thứ hạng trên cái lệnh bài này của các người cũng sẽ thay đổi theo con số tương ứng. Sau khi có được thứ hạng trong tiên đạo bảng, với điểm công đức có trên lệnh bài, các người có thể đến sảnh công đức để đổi lấy những thứ mình cần. Nếu không có gì cần hỏi thì hiện giờ có thể đi.”

Nói xong, ông lão lại nhắm mắt lại, ngồi phịch xuống ghế tiếp tục ngủ.

Sau khi lấy được số thứ tự trên lệnh bài, ba người Diệp Thiên quay người đi về phía võ đài.

Vốn dĩ với thực lực của Diệp Thiên thì ba người bọn họ hoàn toàn có thể quét sạch toàn bộ cao thủ có tên trên tiên đạo bảng.

Nhưng để ẩn giấu thực lực của bản thân cũng là để tránh gặp phải những phiền toái không cần thiết, nhóm họ vẫn chọn bắt đầu với những người có thứ hạng thấp nhất.

Vì vậy, ngay khi cả ba bước ra rìa võ đài, họ lập tức khiêu chiến với ba người đang đứng cuối trong bảng xếp hạng.

Diệp Thiên thách đấu với người đang ở vị trí thứ 48, Hỏa Huyền khiêu chiến với người thứ 49, còn Linh Nguyên chọn người đứng thứ 50.

Với sức mạnh của ba người họ, trận đấu chóng kết thúc.

Đây vẫn là kết quả sau khi bọn họ đã cố tình đem thực lực của bản thân không chế ở minh vương cảnh lục trọng.

Còn có một lí do khác khiến cho trận chiến kết thúc nhanh chóng đó là vì những người đứng cuối trong bảng xếp hạng có thực lực quá yếu.

Mà sau khi nhóm ba người Diệp Thiên đánh bại những người này thì thứ hạng trên lệnh bài của họ cũng lập tức thay đổi.

Bọn họ không lập tức khiêu chiến tiếp mà cầm theo lệnh bài trên tay đi đến sảnh công đức.

Sau khi đến đại sảnh, nhóm Diệp Thiên giao thẻ trong tay cho người quản lý.

Vị trưởng lão trong sảnh công đức, sau khi nhìn thấy số thứ tự trong lệnh bài liền ném cho mỗi người bọn họ một cái thẻ ngọc.

Trên mỗi thẻ ngọc đều có một con số.

Thẻ trong tay Diệp Thiên có số ba nghìn, thẻ trong tay Hỏa Huyền là hai nghìn. Thẻ trong tay Linh Nguyên là một nghìn.

Có vẻ như số hiện trên thẻ ngọc chính là điểm công đức.

Diệp Thiên chào hỏi với vị trưởng lão sau đó lên tiếng hỏi: “Xin hỏi trưởng lão nếu chúng tôi muốn tiến vào không gian bí cảnh Hoàng Tuyền thì cần bao nhiêu điểm công đức?”

Ông lão ngẩng đầu, liếc nhìn ba người Diệp Thiên nói: “Đệ tử mới tới?”

Diệp Thiên gật đầu nói: “Dạ thưa trưởng lão, ba người chúng tôi mới đến đây hôm qua.”

Đại trưởng lão gật đầu nói: "Muốn tiến vào không gian bí cảnh Hoàng Tuyền tu luyện, trước tiên phải nộp phí vào cửa là 3000, sau đó giá cả mỗi cấp bên trong đều khác nhau. Tổng cộng có năm cấp. Tầng thứ nhất cần 10.000 điểm công đức mỗi ngày. Tầng thứ hai cần 20.000 điểm công đức mỗi ngày, cứ thế mà tăng lên!”

Nghe xong lời của trưởng lão, ba người Diệp Thiên đều sửng sốt.

Không ngờ muốn tiến vào không gian bí cảnh Hoàng Tuyền để tu luyện lại cần một số điểm công đức lớn đến như vậy.

Ban đầu bọn họ thấy chỉ đánh có một trận dễ như ăn kẹo mà đã có thể kiếm được mấy ngàn điểm công đức.

Cho nên đem chuyện kiếm điểm công đức coi thành việc nhẹ nhàng nhưng không ngờ điểm công đức kiếm dễ nhưng con số tiêu tốn thì quả là kinh khủng.

Sau khi chào tạm biệt với trưởng lão. Ba người Diệp Thiên tiếp tục quay trở lại võ đài.

Họ cần rất nhiều điểm công đức cho nên lúc này họ cần liên tục khiêu chiến.

Trên đường đi, ba người họ thảo luận một biện pháp.

Đó là, Diệp Thiên sẽ tiến lên khiêu chiến những người có trong bảng xếp hạng còn Hỏa Huyền và Linh Nguyên sẽ ở dưới cùng người khác cá cược.

Sau khi Diệp Thiên và hai người đi đến rìa võ đài, một trận đấu mới vừa kết thúc.

Nhân lúc không có người, Diệp Thiên đã nhanh nhẹn nhảy lên võ đài

Anh nhìn quanh một vòng, sau đó nói: "Tôi là người đứng thứ 48 trong tiên đạo bảng. Tôi muốn khiêu chiến với người đang ở vị trí thứ 40 trên bảng! Có dám chấp nhận khiêu chiến không?"

Nghe được lời nói của Diệp Thiên, những người bên dưới đột nhiên sôi trào.

"Chỉ bằng ngươi, một người đứng thứ 48 trên bảng xếp hạng mà cũng dám khiêu chiến với người đừng thứ 40! Lại còn hỏi người ta có dám chấp nhận khiêu chiến hay không, nào hỏng rồi có phải không? Kẻ điên ở chỗ nào chạy loạn đến đây? Về nhà tự tu luyện thêm đi."

“Ô, tôi biết người này. Đây không phải là người mới gia nhập hôm qua hay sao? Thế mà đã đứng thứ 48, người này lợi hại đến thế sao?”

“Cái gì? Ngày hôm qua vừa mới đến?" Có vẻ như hắn ta vẫn chưa hiểu rõ quy định của tiên đạo môn chúng ta, lại càng không biết đến sự đáng sợ của những kẻ bất lương, độc ác trong tiên đạo bảng này! Mặc dù bản thân hắn ta cũng rất mạnh nhưng nếu tiếp tục khiêu chiến thì kết cục của hắn ta sẽ rất thảm!”

Mọi người đang bàn tán về Diệp Thiên, tất cả đều không có lòng tin đối với hắn.

Đột nhiên, một bóng người từ dưới võ đài bay tới đứng im trên võ đài.

Xem tình huống trước mắt, tất cả mọi người đều xôn xao.

“Đây là Dương Diệp, vị trí thứ 40 trong danh sách tiên đạo bảng. Có hắn ở đây, vậy thì hôm nay tên nhóc này chết chắc rồi!”

“Cố lên Dương Diệp, cho tên ma mới này biết những người trong tiên đạo bảng chúng ta đều là cao thủ!”

“Dương Diệp hãy dạy cho tên người mới này một bài học về quy định ở đây, Nếu không về sau mấy tên phế vật mới đến sẽ không biết thực lực của mình đang nằm ở đâu!”

Đám đông phía dưới võ đài ủng hộ tuyển thủ tên Dương Diệp. Không có ai coi trọng Diệp Thiên.

Giữa đám đông bên dưới võ đài, một tiếng hét thô bạo đột nhiên phát ra.

"Nào, đặt cược đi! Đạt cho Diệp Thiên thì đặt 1 ăn 100 mà đặt cho Dương Diệp thì đặt 1 ăn 10! Đánh cược bằng điểm công đức, nếu thua thì sẽ mất số điểm công đức đã đặt. Bao đặt, bao đổi, không sợ bị lừa gạt. Trong một đêm có thể trở nên giàu có hay không đó còn tùy thuộc vào quyết định của các người!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.