"Phá Thiên Đồ Thần!"
Theo tiếng quát nhẹ của Diệp Thiên, vô số những ảnh thương bắn về phía trái tim ma quỷ U Minh như hạt mưa.
Lúc này vì tu vi của Diệp Thiên đã đạt tới nhất trọng Hư Không Cảnh nên sức công phá của Phá Thiên Thương càng mạnh hơn trước rất nhiều lần.
Từng luồng ảnh như thực trực tiếp đâm vào trong trái tim ma quỷ U Minh, hình thành nên những cái động máu.
Lúc những động máu này hình thành, bên trong trái tim ma quỷ U Minh đột nhiên phát ra tiếng gào thét trong vô hình.
Diệp Thiên hơi cau mày: "Xem ra tàn hồn của ma quỷ U Minh đã bị phong ấn ở bên trong quả tim này, khó trách nhiều năm như vậy mà trái tim ma quỷ U Minh này vẫn còn giữ được sức sống, còn có thể liên tục sản sinh ra những sinh vật màu đen này! Cũng không biết người giết chết ma quỷ U Minh nghĩ thế nào, lại còn giữ một mầm tai họa ở nơi này nữa!"
Mặc dù trong lòng hắn suy nghĩ như vậy, nhưng cường độ và tốc độ ra tay của Diệp Thiên không hề yếu đi chút nào.
Vô số thương ẩn tiếp tục tấn công về phía trái tim ma quỷ U Minh. Mà khi trái tim ma quỷ U Minh bị khống chế, những sinh vật màu đen kia tụ hội về phía Diệp Thiên như thủy triều lên.
Nhưng những sinh vật này không hề biết bay, bọn họ chỉ có thể đứng phía dưới nhìn lên Diệp Thiên trên bầu trời.
Chúng vội vàng lúc nhúc nhảy lên nhảy dưới, nhưng không có cách nào có thể tấn công hắn. Diệp Thiên không nhìn những sinh vật màu đen bên dưới, mà chỉ chuyên chú đối phó với trái tim ma quỷ U Minh.
"Mặc kệ lúc trước người Minh Đạo kia phong ấn trái tim ma quỷ U Minh vì mục đích gì. Tóm lại, vật này ẩn chứa tử khí nồng đậm, hiển nhiên là bị người Minh Đạo khống chế. Bây giờ, triệt để giết nó, sẽ giảm bớt một mầm tai họa về sau cho người Ngũ đạo chúng ta!"
Nghĩ tới đây, lực đạo trong tay Diệp Thiên càng tăng lên mấy phần, thương ảnh cũng càng dày đặc hơn.
Mà theo sự tập kích không ngừng của Diệp Thiên, trái tim ma quỷ U Minh cũng xuất hiện vô số lổ máu.
Những lổ máu này dần dần hợp thành mảng, hình thành một lỗ máu cực lớn trên trái tim, vô số dịch máu đen nhánh, hôi tanh chảy ra từ chỗ trái tim.
Mà trái tim ma quỷ U Minh bị thương, hình như những sinh vật màu đen phía dưới cũng cảm nhận được. Chúng cũng phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, không ngừng lăn lộn trên mặt đất. Thậm chí còn cắn xé lẫn nhau, nuốt chửng bạn bè nhau.
Phía dưới loạn thành một đoàn.
Dưới sự công kích của Phá Thiên Thương, trái tim ma quỷ U Minh cũng không kiên trì được bao lâu. Không tới một chén trà, dưới sự vận chuyển linh lực không ngừng của Diệp Thiên, trái tim ma quỷ U Minh đã bị diêt triệt để, bị vỡ nát tan tành.
Mà khi trái tim ma quỷ U Minh bị vỡ nát, tất cả những sinh vật màu đen bên dưới cũng "phịch" một tiếng, hóa thành bụi bặm, chết sạch hoàn toàn.
Sau khi trái tim ma quỷ U Minh bị diệt, trong lòng Diệp Thiên vẫn còn một luồng cảm xúc bực bội khó tả. Hình như nơi này còn có cái gì đó chưa được giải quyết xong.
Sau đó, trong lòng hắn hơi động một chút, lập tức nghĩ tới vấn đề trọng tâm trong đó.
Diệp Thiên lập tức kết xuất ra một pháp quyết kỳ lạ, trong miệng quát nhẹ một tiếng: "Ma đạo, Âm Dương hiện!"
Sau một lúc, chỉ thấy trong mắt Diệp Thiên bao trùm một tầng ánh sáng đen như mực.
Diệp Thiên nhanh chóng di chuyển đôi mắt mình, bên trong không gian này hoàn toàn hiện rõ dưới ánh sáng ở hai mắt của hắn.
Cuối cùng bên trong hai mắt Diệp Thiên xuất hiện một bóng dáng mơ hồ. Bóng dáng này vô cùng lớn, tướng mạo cũng vô cùng lạ, giống như một con thú dữ to lớn.
"Xem ra đây mới chính là linh hồn của ma quỷ U Minh, thì ra là dáng vẻ, nhìn thế nào cũng giống như một con trâu nước ấy." Diệp Thiên lắc đầu, hắn đưa tay đánh một tay về phía linh hồn ma quỷ U Minh.
Linh hồn ma quỷ U Minh kia căn bản không hề có sức phản ứng, lập tức bị hắn nắm trong tay.
Trong cái liếc mắt nhìn của Diệp Thiên, linh hồn ma quỷ U Minh hoàn toàn hiện ra trước mặt Diệp Thiên.
Cho dù là chi tiết gì, bất kể là cáu tạo gì đều bị hắn nhìn thấy rõ ràng.
Ở bên trong chỗ sâu nhất trong linh hồn ma quỷ U Minh, Diệp Thiên còn thấy được một cái ấn ký.
Ấn ký này được dùng trong Minh Đạo, dùng để khống chế sự tồn tại của người khác.
Theo như cái ấn ký này, ma quỷ U Minh bị người bên trong Minh Đạo thu phục, sau đó mới bị khống chế.
Diệp Thiên không muốn nói nhảm nữa, hắn trực tiếp dùng linh hồn câu thông với hồn phách của ma quỷ U Minh này.
"Những người bị Minh Đạo bắt tới đây, đồng thời cũng bị gieo ấn ký như ngươi, bọn họ muốn dùng các người làm cái gì vậy?"
Ngay từ đầu linh hồn ma quỷ U Minh còn muốn phản kháng, nhưng khi trong tay Diệp Thiên xuất hiện một sợi lửa đỏ màu vàng thì hắn ta lập tức sợ hãi.
Linh hồn ma quỷ U Minh vội vàng truyền âm lại: "Bọn họ muốn lợi dụng ta sinh ra U Quỷ, thay bọn họ chiến đấu! Bọn họ muốn ta phục tùng, lợi dụng ta để cung cấp binh sĩ U Quỷ không ngừng, hơn nữa bọn họ còn vây giữ ta gần trăm triệu năm, mà ta cũng đã sinh ra vô số U Quỷ!"
Diệp Thiên phản ứng lại kịp, thì ra U Quỷ mà ma quỷ U Minh nói chính là những sinh vật màu đen kia.
Hắn nhướng mày, hỏi: "Ý của người là bọn họ sẽ chuyển dời những U Quỷ mà ngươi sinh ra tới những chỗ khác nữa sao? Ngươi có thể cảm ứng được những U Quỷ kia ở đâu không?”
Linh hồn ma quỷ U Linh nói: "Có thể, bởi vì bọn họ căn bản không có che đậy cảm giác của ta, có lẽ họ cho rằng nhốt ta ở đây, ta sẽ không thể nào chạy khỏi và cũng sẽ không có ai tới nơi này. Cho nên họ không có phòng bị gì với ta, mà thân thể của ta đã bị lấy đi, chỉ còn lại một trái tim cũng không thể làm ra trò gì được . Vì vậy bọn họ cảm thấy yên tâm với ta."
"Đừng nói những lời vô dụng này nữa, nói cho ta biết đại quân U Quỷ kia ở những đâu?"
"Từ nơi này đi theo hướng đông nam, khoảng chừng ba mươi tỷ dặm, vị trí cụ thể thì ta không biết, ta chỉ có thể cảm ứng đựng đại khái vậy thôi."
Diệp Thiên gật đầu: "Còn một vấn đề nữa, vừa rồi lúc ta đánh nát trái tim của ngươi, những U Quỷ trong mà không gian này sinh ra cũng nhao nhao chết theo. Vậy vì sao những U Quỷ mà người Minh Đạo đem đi lại không chết chứ?"
Linh hồn ma quỷ U Minh nói: "Bời vì bên trong không gian này, U Quỷ kia ta chỉ vừa sinh ra không lâu, linh hồn của bọn chúng vẫn chưa ổn định, cho nên sau khi phá nát trái tim của ta thì bọn chúng không còn gì dựa vào và lập tức tử vong. Nhưng những U Quỷ bị mang đi kia thì đã thành thục rồi, căn bản chúng không cần phải ỷ lại vào trái tim ta để sống sót."
Diệp Thiên gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Lúc này linh hồn ma quỷ U Minh vội vàng nói: "Ngươi đã hỏi ta và ta cũng đã nói ra toàn bộ những gì ta biết, vậy ngươi có thể thả ta được không?"
Diệp Thiên nghĩ nghĩ rồi nói: "Thả ngươi thì không thể nào, chỉ là ta sẽ không giết chết ngươi. Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?"
Linh hồn ma quỷ U Minh kia nghe xong thì trong lòng xiết chặt không thôi.
Hắn ta không nghĩ tới, nhiều năm như vậy rồi mà hắn ta vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị người ta khống chế.
Chẳng qua, nếu hắn ta dám từ chối ngay thì chờ đợi hắn chính là cái chết mà thôi.