Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 2177: Ma quỷ U Minh!




"Nếu như mình tiếp tục dây dưa với bọn sinh vật màu đen này nữa, mình nhất định sẽ thất bại vì kiệt sức! Mặc dù không tới mức bị bọn chúng bắt hay giết chết, nhưng kế hoạch cứu Linh Nguyên hôm nay chắc chắn phải thất bại! Nhất định phải nghĩ ra cách có thể giải quyết hết những sinh vật này trong một lần!"

Diệp Thiên vừa chém giết những sinh vật màu đen xung quanh, vừa suy tư thật nhanh trong đầu.

Đột nhiên hắn chợt nghĩ ra một cách, có lẽ có thể giải quyết hết nguy cơ trước mặt. Chỉ thấy hắn hít mạnh một hơi, linh lực trong tay không ngừng truyền vào Dao găm Thí Thần. Trong khoảnh khắc này, bên trên Dao găm Thí Thần lập tức nở rộ ánh sáng màu đen.

Tay phải Diệp Thiên nắm chặt Dao găm Thí Thần, hung hăng chém về phía không gian xung quanh.

Sau một lúc, một vết nứt không gian dài mấy nghìn trượng lập tức xuất hiện trên đỉnh núi Lư Sơn.

Mà khi khe hở đen nhánh này xuất hiện, những sinh vật màu đen trốn sau tầng không gian này lập tức lộ hết thân mình ra.

Diệp Thiên ngẩng đầu lên nhìn, lập tức muốn tê dại cả đầu, một đao kia kéo ra khoảng chừng mười nghìn con sinh vật màu đen kia.

Diệp Thiên không dám trì hoãn nữa, lập tức nâng tay phải lên, chỉ vào nhóm những sinh vật ở xa.

Trong miệng gào lên đầy giận dữ: "Tiên thuật, hạo nhật!"

Ngay lập tức, trên thân của những sinh vật màu đen kia dấy lên ngọn lửa màu vàng.

Mà trong khoảnh khắc ngọn lửa kia cháy lên, những sinh vật màu đen cũng không thể nào ngăn cản được, lập tức biến thành tro tàn.

Chỉ một lần mà đã giải quyết xong gần mười nghìn con sinh vật màu đen kia, Diệp Thiên lập tức lặp lại chiêu cũ, cầm theo Dao găm Thí Thần, hung hăng cắt chém về phía không gian xung quanh.

Mà mỗi lần cắt chém của hắn đều sẽ chém ra gần một nghìn con sinh vật màu đen này.

Sau đó lại sử dụng các loại tiên thuật, thần thông chém giết hết những con sinh vật màu đen này.

Sau một giờ, Diệp Thiên dẫn cảm thấy sức lực mình chống đỡ hết nổi rồi.

Trong vòng một giờ này, chính hắn cũng không biết mình đã giết bao nhiêu con sinh vật đen kia. Nhưng cho tới bây giờ, số lượng những sinh vật kia vẫn không hề giảm bớt.

Trong lòng Diệp Thiên run lên, hắn ý thức được nếu để tình huống này kéo dài nữa, chắc chắn hắn sẽ bị những con sinh vật này làm hao hết linh lực toàn thân, thậm chí còn không thể rút đi.

Sau khi Diệp Thiên ý thức được vấn đề này, hắn không dám đồ sát dù chỉ là một con sinh vật này nữa mà lẳng lặng tản mát thần thức của mình ra, cẩn thận tìm tòi mỗi tấc đất trên đỉnh núi.

Theo thời gian trôi qua khoảng một giờ, Diệp Thiên vẫn không phát hiện có nơi nào không ổn trên đỉnh núi.

Nhưng mỗi tấc đất trên đỉnh núi này, hắn đều đã tìm qua. Chân mày Diệp Thiên nhăn lại, nhưng hắn cũng không có từ bỏ.

Vừa huy động dao găm Thí Thần trong tay và xuất ra các loại pháp thuật thần thông, vừa tản mát thần thức của mình ra, lại tìm tòi cẩn thận nhiều lần mỗi tấc đất trên đỉnh núi.

Đột nhiên tâm niệm của Diệp Thiên dao động, mặc dù hắn không phát hiện ra trên đỉnh núi có gì không đúng, nhưng hắn lại phát hiện một nơi khiến hắn vui mừng. Đó chính là nơi mà con sinh vật màu đen này nhảy nhót ra từ trong chiều không gian bên kia, Mà cái lỗ hổng không gian lại cách Diệp Thiên không xa.

Sau khi quyết định vị trí đó, Diệp Thiên nắm lấy Dao găm Thí Thần trong tay hung hăng chém về phía vết nứt không gian bên kia.

Ngay khi Dao găm Thí Thần mở ra một lỗ bên trong không gian kia, hố đen không gian lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Thiên. Hắn không hề nghĩ ngợi, thân hình hơi lóe lên, chui vào cái khe không gian bên kia.

Khi hắn chui vào cái hố không gian đen nhánh kia, hắn bị một màn trước mặt làm cho rung động thật lâu.

Bởi vì không gian đen nhánh này vô cùng rộng lớn và trống trải. Ngoại trừ cái hố đen nhánh giữa không gian ra thì những nơi khác không có vật gì cả.

Hắn đang ở vị trí trung tâm của không gian đen kịt này, một trái tim cũng đen nhánh đang không ngừng nhảy lên nhảy xuống.

Thể tích của quả tim này còn muốn khổng lồ hơn cả tòa núi Lư Dương.

Mà mỗi lần quả tim này nhảy lên thì sẽ có vô số những sinh vật màu đen chui ra từ trong trái tim đó. Mà sau khi những sinh vật màu đen kia chui ra ngoài thì lập tức khóa chặt Diệp Thiên lại.

Rối rít trào lên chỗ hắn như thủy triều.

Rốt cuộc Diệp Thiên cũng biết vì sao số lượng sinh vật màu đen này lại nhiều như vậy. Thì ra trái tim này to lớn tới vậy, trong một phút không ngừng chế tạo ra những loại sinh vật màu đen kia.

Mà khi hắn nhìn tới quả tim đang đập này, con ngươi Diệp Thiên lập tức co rụt lại. Với kiến thức của hắn, hắn đương nhiên biết quả tim này.

"Tim của ma quỷ U Minh! Thì ra ma quỷ U Minh thật sự tồn tại như trong truyền thuyết, chỉ là vì sao lại có một trái tim như thế ở chỗ này?"

Trong trí nhớ Diệp Thiên, liên quan tới sự tồn tại của ma quỷ U Minh chỉ có trong truyền thuyết.

Tương truyền ma quỷ U Minh chính là một Ma Thần mạnh mẽ nhất ở quê hương của người Minh Đạo.

Năm đó, người trong Minh Đạo sở dĩ di chuyển đến Thương Minh giới cũng vì ma quỷ U Minh này.

Bản thân Ma quỷ U Minh không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà còn có sức sản sinh kinh người.

Bọn họ không chỉ sinh sôi ra hậu thế giống mình như đúc mà từ trong thân thể của bọn họ còn có thể sinh ra những loại sinh vật kỳ quái.

Số lượng những sinh vật này rất lớn mà tốc độ sinh ra lại vô cùng nhanh. Sau khi loại sinh vật này được sản sinh ra, thì lập tức nghe theo lệnh chỉ huy của ma quỷ U Minh.

Cho nên lúc ban đầu đây chính quê hương của Minh Đạo, sau đó xuất hiện loại ma quỷ U Minh này nên lập tức bị ma quỷ U Minh chiếm cứ.

Những người Minh Đạo kia chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi quê hương của mình, đi tới Thương Minh giới.

Chỉ là không biết vì sao người Minh Đạo đi vào Thương Minh giới rồi mà trái tim ma quỷ U Minh vẫn còn một quả ở đây.

"Có lẽ lúc trước trong những người Minh Đạo có tồn tại một lực lượng mạnh mẽ nào đó đã chém giết được một con ma quỷ U Minh. Sau đó đặt trái tim của tên đó ở nơi này, lúc ấy có lẽ họ muốn lợi dụng quả tim này để sản sinh ra những sinh vật màu đen kia nhằm củng cố lực lượng chiến đấu của mình. Nhưng sau đó chỉ sợ họ đã phát hiện ra những sinh vật này không hề nghe theo sự khống chế của bọn họ thế là cầm tù hắn lại đây luôn."

Diệp Thiên có thể đoán được tổng thể, đây chính là trung tâm của bọn ma quỷ U Minh.

Chỉ là hắn không quan tâm những thứ này, hắn chỉ muốn cứu được Linh Nguyên. Nhưng hiện tại trái tim ma quỷ U Minh lại tạo ra nhiều sinh vật màu đen cản trở hắn cứu Linh Nguyên ra. Cho nên hắn quyết định phá hủy hoàn toàn cái trái tim ma quỷ U Minh này.

Mà bên trong không gian đen như mực này, những sinh vật màu đen có thể tạo ra với số lượng lớn nhưng bọn chúng lại không thể chui vào lại bên trong không gian để tiến hành đánh lén được.

Nếu như không có những thủ đoạn kỳ lạ kia, trong mắt Diệp Thiên những sinh vật này chỉ là đám kiến hôi mà thôi. Dù số lượng có nhiều thì cũng không tạo ra sự uy hiếp nào với hắn.

Diệp Thiên căn bản không thèm nhìn những sinh vật đang nhào tới chỗ mình, thân hình hắn chỉ chợt lóe lên giữa không trung, sau đó bay lượn tới vị trí trái tim ma quỷ U Minh. Sau đó Phá Thiên Thương lập tức xuất hiện trong tay của hắn, khi hắn bay tới trên không gần chỗ trái tim ma quỷ U Minh, Phá Thiên Thương trong tay Diệp Thiên lập tức được nâng lên mà trong miệng hắn thì quát nhẹ ra tiếng: "Phá thiên đồ thần!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.