Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 2161: Cô gái mặc quần đen!




Một lúc sau, tên đàn ông kia đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đang lơ lửng trên không trung.

Hắn ta cũng không tự chủ được việc này, hắn ta hoàn toàn không thể khống chế được cơ thể của mình.

Cùng lúc đó, trong ngực hắn truyền tới cảm giác đau đớn.

"Ầm!"

Ngay sau đó, tiếng một vật gì đó rơi xuống nhanh chóng vang lên.

Cơ thể mạnh mẽ của người đàn ông kia nặng nề rơi xuống đất, suýt nữa đã đập nát lôi đài kia.

Một lúc lâu sau...

"A!"

Tiếng kêu la thảm thiết của tên đàn ông mạnh mẽ kia vang vọng khắp nơi.

Bởi vì lúc này hắn ta cảm nhận được hô hấp của mình cũng trở nên đau nhói, ngực hắn ta giống như bị ai đó đánh xuyên qua.

Còn Diệp Thiên, sau khi đánh bay tên đàn ông mạnh mẽ kia bay ra ngoài, hắn cũng không quay đầu lại mà nhanh chóng đi xuống lôi đài.

"Chuyện này... các người có nhìn rõ chuyện vừa mới xảy ra không? Tại sao Man Ngưu lại đột nhiên văng ra ngoài như thế?"

"Là do Lý Hải làm sao? Cái tên này trở nên lợi hại như thế từ khi nào?"

"Thế nhưng ta lại không nhìn thấy rõ những chiêu thức mà hắn vừa làm! Các người đoán xem có phải tên nhóc này đã mua chuộc Man Ngưu trước khi cuộc khi diễn ra không?"

"Chuyện này... những gì ngươi nói cũng có lý!"

...

Diệp Thiên bình tĩnh quay lại khu vực nghỉ ngơi của mình.

Thứ nghênh đón hắn đầu tiên chính là ánh mắt kỳ quái của ba người bàn cùng phòng.

Hắn vừa mới ngồi xuống đã bị ba người bạn cùng phòng chạy tới chất vấn.

"Tên nhóc, ngươi hãy thành thật khai báo đi, có phải ngươi đã mua chuộc Man Ngưu trước khi cuộc thi diễn ra đúng không?"

Một người bạn cùng phòng hỏi xong, hai người còn lại nhanh chóng quay sang nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

Vẻ mặt của ba người họ tràn ngập vẻ tò mò cũng như không tin tưởng.

Diệp Thiên lạnh lùng quét mắt nhìn ba người kia: "Hôm nay mọi người đều phải rút thăm chọn bạn đấu, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta có thể bỏ tiền ra mua chuộc mấy cây thăm kia sao?"

Sau khi nói xong, Diệp Thiên cũng không quay đầu lại, nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình, hắn lẳng lặng ngồi đó, nhắm mắt dưỡng thần.

Nhìn qua thì có thể thấy đó là dáng vẻ ta đang tu luyện, không nên làm phiền.

Vẻ mặt của ba người bạn cùng phòng mờ mịt, đứng sững tại chỗ.

"Hắn... hắn mới nói rằng có thể mua chuộc những cây thăm bằng trúc sao?"

"Ngươi bị ngốc đấy à? Mấy cây thăm bằng trúc kia sao có thể mua chuộc được chứ?"

"Đúng vậy, chắc chắn không thể mua chuộc được mấy cây thăm kia? Thế chẳng lẽ tên đó mua chuộc ống trúc sao?"

"Không ngờ ta lại ở cùng phòng với hai tên ngốc này hơn mười năm trời! Mẹ kiếp, đúng là quá đáng sợ, ta muốn rời khỏi tông."

...

Bởi vì đây là vòng đầu tiên cho nên số lượng người tham gia vô cùng đông.

Cho nên cuộc thi kéo dài suốt ba ngày mới có thể kết thúc.

Sau khi vòng thứ nhất số lượng thí sinh tham gia đã rút lui hết một nửa.

Sau khi vòng thứ nhất kết thúc, vòng loại thứ hai cũng bắt đầu.

Còn về phần vì sao tới vòng thứ hai rồi mà vẫn còn là vòng loại thì đó là bởi vì mặc dù số lượng thí sinh đã ít đi một nửa thế nhưng tính ra thì vẫn còn rất nhiều.

Chỉ vì như thế mà vòng loại của cuộc thi này kéo dài tới tận năm vòng.

Cuối cùng số lượng những người dự thi dừng lại ở con số hai mươi.

Mà vòng đấu tiếp theo chính là cuộc so tài để chọn ra mười người giỏi nhất.

Vòng đấu này vẫn tiến hành việc rút thăm chọn đối thủ.

Lần này, vận may của Diệp Thiên vô cùng tốt, lá thăm mà hắn chọn được là số một.

Vì thế hắn may mắn trở thành thí sinh đầu tiên bước lên thi đấu.

Lúc Diệp Thiên bước lên lôi đài, hắn cũng nhanh chóng nhìn thấy được đối thủ của mình.

Đây chính là một người phụ nữ mặc quần đen vô cùng xinh đẹp.

Cô gái này có vóc dáng cao gầy, mặt mũi xinh đẹp, da trắng, trông vô cùng quyến rũ.

Cộng thêm chiếc quần đen mà cô gái này mặc khiến tôn lên làn da trắng nõn của cô ta, giống như tiên nữ trong tranh.

Mái tóc màu xanh của cô ra rũ xuống, dài tới tận eo. Mỗi khi cô ta đi tới đâu đều thu hút vô số ánh mắt của những người ở đó.

Diệp Thiên cũng vì vẻ ngoài xinh xắn này của cô ta mà không chớp mắt.

Thế nhưng chỉ một giây sau, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Cũng không phải bởi vì người phụ nữ này không đủ xinh đẹp mà là vì Diệp Thiên đã gặp rất nhiều người đẹp, hơn nữa phẩm chất cũng cao đến dọa người.

Như vợ của hắn cũng thế, với dung mạo của Văn Tuyết Tâm mà nói thì cô gái trước mặt này cũng chẳng là gì cả.

Cho nên không phải là Diệp Thiên không thích người đẹp mà hắn đã gặp được người đẹp hơn cô gái này.

Khi cô gái mặc quần đen nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt cô ta cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Cô ta chưa từng thấy người đàn ông nào có thể bình tĩnh như thế khi nhìn thấy dung mạo của cô ta.

Ánh mắt thâm sâu bình tĩnh của cô gái mặc quần đen kia nhìn Diệp Thiên khẽ động.

Sau đó cô gái đó nhanh chóng dời ánh mắt của mình, nhìn về phía Diệp Thiên.

Sau đó... cảm giác động lòng nhanh chóng biến mất.

Chân mày của cô gái này hơi nhíu lại, trong lòng thầm oán.

"Chỉ là một tên mập thô kệch, thế mà còn làm ra dáng vẻ thanh cao! Muốn ra vẻ quân tử để ta coi trọng ngươi sao? Đúng là ngây thơ quá rồi! Nếu như ngươi đã không biết xấu hổ như thế thì ta đây sẽ cho ngươi thế nào là lễ độ!"

Sau khi cô gái mặc quần đen kia nói xong thì cầm thanh kiếm trong tay, sau đó nhanh chóng đâm thẳng về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên làm sao có thể biết được trong lòng cô gái kia nghĩ nhiều tới nhứ thế.

Sau khi nhìn thấy cô gái kia không chào hỏi gì mà đã ra tay, Diệp Thiên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Bởi vì trong những trận đấu trước, hắn đã quen với việc ba hoa vài câu rồi mới bắt đầu ra tay.

Thế nhưng cô gái trước mắt lại phá vỡ những nguyên tắc trước đó.

Điều này khiến Diệp Thiên cảm thấy kinh ngạc đồng thời cũng khiến hắn cảm thấy không quen.

Diệp Thiên thoải mái tránh đi nhát kiếm của người phụ nữ.

Lúc hắn đang né người khỏi nhát kiếm của cô gái kia, hắn nhìn thấy ánh mắt giận dữ của cô gái kia.

"Chuyện gì đang xảy ra? Ta đắc tội với nàng ở đâu sao?"

Thấy cô gái kia không giải thích được, Diệp Thiên nghi ngờ nhìn cô gái kia.

"Vừa nãy khi mới gặp mặt còn chưa kịp nói một câu gì, ta chỉ đứng yên một chỗ thế mà nàng tức giận sao?

Diệp Thiên đột nhiên cảm thấy đầu óc của mấy người của Minh Đạo đúng là có vấn đề.

Ngay sau đó, hắn cũng không nghĩ nhiều, một lòng nghĩ về cuộc chiến.

Những trận đánh trước hắn cũng không quá hứng thú, bởi vì thực lực của đối thủ thật sự quá yếu.

Mà trận đấu hiện giờ, mặc dù đầu óc của cô gái mặc quần đen không tốt lắm thế nhưng thực lực của cô ta cũng không tệ.

Có thể đi được đến bước này, có tư cách để tham gia vào cuộc tuyển chọn mười người thì cũng không phải người bình thường.

Mà cô gái mặc quần đen đứng trước mặt này đã đạt tới bậc cuối cùng của cảnh giới Minh Thiên.

Nếu tên Lý Hải này để đối đầu với cô gái mặc quần đen kia thì chắc chắn tên đó sẽ không chịu nổi một hiệp.

Mặc dù moi người cùng là đệ tử như nhau thế nhưng sự chênh lệch vẫn vô cùng lớn.

Mặc dù người phụ nữ này thuộc hàng những người trẻ thế nhưng thật sự là một người xuất sắc thế nhưng đáng tiếc thay cô ta lại gặp Diệp Thiên.

Nếu không phải Diệp Thiên đang che giấu thực lực của mình thì anh hắn đã ra tay từ lâu rồi, hơn nữa có thể cô ta đã bị Diệp Thiên đánh văng khỏi lôi đầu chỉ sau hiệp thứ nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.