Những cao thủ cảnh giới minh đế lần lượt liều mạng chạy tới, so với lúc đầu thì tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Khóe mắt của Tạ Bất Tu giật giật.
Vừa nãy các người xuất hiện với tốc độ này, thì ông đây cũng đâu cần bị thương nặng như thế
Tạ Bất Tu sững sờ một lúc rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Một cao thủ tương đương cảnh giới minh đế ngũ trọng lao vào trong đám người cảnh giới minh đế nhất trọng nhị trọng.
Cái này chẳng khác gì cọp vờn bầy dê.
Đạt tới trình độ cảnh giới minh đế này rồi, mỗi một trọng đều có khác biệt rất lớn, gần như là một trời một vực.
Khi đối diện với Ma Gia, bọn họ vốn dĩ cũng không có bao nhiêu quyết tâm đi liều mạng.
Bởi vì bọn họ biết, một khi nghênh chiến với Ma Gia, đám người bọn họ chắc chắn sẽ bị đánh chết phân nữa.
Không giống như Tạ Bất Tu, hắn ta có tu vi cao nhất, có thể chống đỡ mấy hiệp của Ma Gia.
Người khác không làm được, một hiệp cũng không chịu nổi.
Tạ Bất Tu vừa bỏ chạy lấy mạng vừa giận giữ hét lên: "Đám ngốc các người! Sao lại muốn chạy? Tuy hắn ta có tu vi cao, nhưng hắn ta chỉ có một mình, cao thủ cảnh giới minh đế của chúng ta nhiều như vậy, có dây dưa cũng phải giết hắn cho được! Quay trở lại đây cho ta, dàn trận! "
Đội hình chiến đấu là một kỹ thuật tấn công kết hợp do cung Minh Đế phát minh.
Chuyên môn dùng để đối phó với cao thủ tu vi cao chiến đấu một mình.
Một khi chạm trán với cao thủ vô địch chiến đấu một mình, người của cung Minh Đế sẽ kết thành đội hình chiến đấu.
Một khi kết thành đội hình chiến đấu, sức mạnh tổng thể của họ lập tức tăng sẽ lên một khoảng lớn, có thể thực hiện chiến đấu vượt cấp.
Đội hình chiến đấu ban đầu chỉ dành cho các đệ tử cấp thấp sử dụng.
Nhưng không ngờ, những cao thủ cảnh giới minh đế như bọn họ, vậy mà lại cũng có ngày dùng đến!
Trong lòng đám người Tạ Bất Tu đều cảm thấy cay đắng. Cảm giác ấm ức, bực bội này là sao đây?
Tuy nhiên tình hình trước mắt, bảo vệ tính mạng phải được đưa lên hàng đầu đã.
Thể diện gì chứ, đều chỉ là phù du thôi, cái mạng cũng sắp mất rồi, còn có tâm tư đâu mà nghĩ đến mấy cái này!
Sau khi nghe thấy tiếng quát của Tạ Bất Tu, những người khác đều lần lượt phản ứng lại, không còn chạy tán loạn nữa. Thay vào đó, họ nhanh chóng tập hợp lại và trở về vị trí của mình theo sự sắp xếp của đội hình chiến đấu.
May mắn thay, bọn họ đã rất quen thuộc với đội hình chiến đấu, khoảng thời gian ngay lúc trước khi Ma Gia lao đến, đã hoàn thành xong việc bố trí đội hình chiến đấu.
Sau khi kết thành đội hình chiến đấu, cơ khí của Tạ Bất Tu và mười ba cao thủ cảnh giới minh đế bỗng chốc liền thành một khối.
Cơ khí giao hòa, sức mạnh của tất cả mọi người đã kết nối lại với nhau.
Diệp Thiên đứng một bên nhìn có hơi kinh ngạc.
"Những người minh đạo này quả thật có chút lề lối đấy, đội hình chiến đấu này, vậy mà lại có thể liên hợp được binh khí của những người tham gia kết trận. Hơn nữa, còn có thể lưu thông với nhau. Bất kể vị trí nào bị tấn công, những chỗ khác sẽ có thể nhanh chóng chi viện."
Nhưng thứ họ chi viện không phải là con người, mà là sức mạnh.
Tất cả sức mạnh được kết nối thông qua đội hình chiến đấu, có thể tự do truyền tải.
Vì vậy, bất kể chọn đột phá ở điểm nào, cũng tương đương với việc đối mặt với đòn hợp kích của mười ba cao thủ cảnh giới minh đế cùng một lúc.
Ma Gia vừa xông vào trong đội hình, lập tức có người chiến đấu với hắn ta.
Người đó chỉ là cường giả có tu vi cảnh giới minh đế nhất trọng. Tuy nhiên, sau khi bổ sung đội hình chiến đấu, hắn ta thực sự có đủ sức mạnh để chiến đấu chống lại Ma Gia trong một khoảng thời gian ngắn.
Chỉ thấy Ma Gia giơ chưởng đánh tới về phía cao thủ cảnh giới minh đế nhất trọng đó.
Sức mạnh cảnh giới hư không ngũ trong đều bộc lộ ra hết.
Nhưng một chưởng uy phong lẫm liệt như vậy đã bị cao thủ cảnh giới minh đế nhất trọng đó đỡ được.
Cao thủ cảnh giới minh đế nhất trọng đó trong tay cầm một cây đao lớn, chém một nhát đao dài hàng trăm thước về phía Ma Gia.
Tuy nhiên, Ma Gia chỉ dùng một chưởng phá vỡ được đao mang đó.
Nhưng Ma Gia cũng bất giác lùi lại hàng trăm trượng bởi uy lực của một đao này.
Đương nhiên, cao thủ minh đế cảnh nhất trọng kia cũng bị một chưởng của Ma Gia đánh lui về xa nghìn trượng.
Hiệp một đối đầu ngang tài ngang sức!
Trong chiến trận, Ma Gia tả xung hữu đột, cố gắng tìm kiếm một bước đột phá.
Nhưng mỗi lần hắn ta tấn công một vị cao thủ cảnh giới minh đế, người đó ngay lập tức nhận được sức mạnh hỗ trợ từ mười mấy cao thủ cảnh giới minh đế còn lại.
Điều này tương đương với một mình Ma Gia, phải đối diện với mười ba cao thủ có sức mạnh tương đương với hắn ta.
Nhất thời, Ma Gia bị mắc kẹt trong trận chiến, không thể thoát ra.
Sau đó, Ma Gia không còn chạy loạn khắp trận nữa, chỉ chăm chăm tấn công một mình Tả Bất Tu.
Bởi vì Tạ Bất Tu là mục tiêu mà khi nãy Diệp Thiên đã xác định cho hắn ta.
Bất kể ở đâu khi nào, vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ mà Thủy Tổ giao phó mới được.
Tạ Bất Tu là cao thủ cảnh giới minh đế tam trọng, nhờ tiếp thêm pháp lực từ những người khác, sức chiến đấu của hắn ta gần như tương đương với Ma Gia.
Chỉ thấy hai người đánh nhau qua lại trong trận chiến, cả sa mạc ngập nắng này đều trong bán kính mười ngàn trượng dường như muốn sụp lún.
Hàng loạt trận bão cát cuốn ra bên ngoài.
Cách chiến trận hàng vạn thước, cát bay đầy trời, lan tràn ra chung quanh.
Trường đao của Tả Bất Tu và nắm đấm của Ma Gia đấu nhau kịch liệt, quyền ảnh đao mang tung hoành ngang ngược.
Ma Gia lao một chưởng về phía Tả Bất Tu, Tạ Bất Tu cũng giơ trường đao trên tay lên, chém một đao về phía Ma Gia.
Trường đao và nắm đấm tiếp xúc với nhau, liền bị bậy tung ra.
Ma Gia lùi lại ba trăm trượng, Tạ Bất Tu lùi lại năm trăm trượng.
Điều quan trọng nhất là không bên nào bị thương.
Cơ thể của Ma Gia đã trải qua hàng vạn năm rèn luyện mài giũa, còn hơn cả thần binh.
Còn Tạ Bất Tu thì hoàn toàn dựa vào sức mạnh của mười hai cao thủ cảnh giới minh đế truyền vào người hắn ta
Nhất thời được gia tăng sức mạnh, nên mới khiến lớp phòng ngự của bản thân trở nên khủng khiếp như thế.
Nhất thời, Tạ Bất Tu trở nên hăng hái, tràn đầy năng lượng, chiến ý dâng cao.
Hắn ta giơ cao thanh trường đao, gào lên tấn công về phía Ma Gia.
Từ đầu đến giờ Tạ Bất Tu luôn ở trong thế bị động phòng ngự, bây giờ đã chủ động tấn công.
Trước đây hắn ta chưa từng tham gia diễn luyện trong đội hình chiến đấu nào.
Đây là lần đầu tiên hắn ta được trải nghiệm cảm giác đột nhiên trở nên mạnh mẽ sau khi tham gia đội hình chiến đấu.
Cảm giác đột nhiên trở nên mạnh mẽ này thật tuyệt vời đến nỗi Tạ Bất Tu không thể thoát ra khỏi nó.
Hắn ta ngay từ đầu đã thận trọng, dần dần trở nên ngạc nhiên thích thú, cuối cùng là trở nên vô cùng phấn khích như bây giờ.
Tạ Bất Tu hiện tại giống như một kẻ điên, điên cuồng công kích Ma Gia.
Ma Gia vẫn kiên nhẫn đánh với hắn ta, bây giờ hắn ta đã không còn là ma thi không có trí tuệ như trước đây nữa rồi.
Mà là một tu giả ma đạo có trí tuệ độc lập.
Với chỉ số IQ và da mặt dày của hắn ta đã được Diệp Thiên độc quyền công nhận.
Cho nên bây giờ xem ra, Ma Gia đang rơi vào thế giằng co với Tạ Bất Tu.
Thực ra từ đầu đến giờ Ma Gia cũng chẳng tiêu hao bao nhiêu sức lực.
Có vẻ như hắn ta đang đánh một cách tẻ nhạt bình thản, nhưng thật ra hắn ta đang tìm kiếm một chỗ để đột phá.
Bởi vì hắn ta không tin chiến trận này không có sai sót, chỗ hở. Nhưng hắn ta đã chiến đấu với Tạ Bất Tu hơn ngàn hiệp.
Vùng đất cát vàng bán kính trăm ngàn dặm cũng đã bị bọn họ đánh tan tác, lộ ra lớp đất đen đặc bên dưới.
Cuối cùng, Ma Gia không thể không thừa nhận, mấy chuyện cân não giống như này hắn ta thật sự không giỏi lắm.
Vì vậy, Ma Gia không ngừng chiến đấu với Tạ Bất Tu đưa mắt về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Ma Gia, bèn nở ra nụ cười cao thâm khó lường.
Sau đó hắn mở miệng quát Ma Gia: "Ngươi nhịn một chút, ta sắp phá giải bí mật của trận hình này rồi, ngươi nhịn một chút nữa là được rồi!"
Nghe Diệp Thiên đáp lại như thế, Ma Gia xém chút phun ra một ngụm máu già.
Không ngờ ngươi lại là một tổ sư như vậy, ta thật sự nhìn nhầm người rồi.
Vốn tưởng rằng chỉ có mình mới không hiểu được bí ẩn của chiến trận này, không ngờ tổ sư hắn cũng không phải toàn năng. Đến bây giờ mà cũng chưa nhận ra được mấu chốt trong đó.
Tuy rằng hắn ta không chịu sự uy hiếp nào từ chiến trận này, nhưng cứ giằng co như thế quả thật rất là phiền phức. Nhưng hắn ta cũng không dám thúc giục Diệp Thiên, đánh phải quyết một trận điên cuồng với Tạ Bất Tu.