Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 205: Chap-205




Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 205: Chiến đấu với Quyền Hoàng!​

Lời này vừa mới nói xong, cơ thể của Satoshi Miyazaki đặt nhiên run lên, lập tức quay đầu lại nhìn.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy hai bóng người đang nổi lợ lửng trên bờ vực, Satoshi Miyazaki sợ ngây người. Đây không phải là Diệp Thiên bị nổ chết và Thẩm An Kỳ bị đẩy xuống vực chết sao?

Ngay sau đó! "Mẹ ơi! Có mall

Satoshi Miyazaki vô cùng hoảng sợ nhảy bắn lên, nhanh trí vèo một cái chạy ra sau lưng Quyền Hoàng trốn, thò cái đầu đổ đầy mồ hôi lạnh ra xem, cơ thể run lên bần bật. “Ngu ngốc, cậu không thấy hai người bọn họ có bảng sao?

Đó là người, không phải ma. Taketaro Sato tức giận nói. Nhưng vừa mới nói xong mấy câu này, Satoshi Miyazaki lại càng sợ hơn nữa, suýt chút nữa là rớt hai tròng mắt ra rồi. Quả nhiên, anh lập tức nhìn thấy Diệp Thiên ôm Thẩm An Kỳ, kéo thôi một cái bóng thật dài đứng bên cạnh vực thẳm.

Mẹ nó đây là người đó!

Anh cũng không dám tin vào hai mắt của anh nữa, hắn còn có thể sống dưới vụ nổ của ba tấn thuốc nổ sao? “Có phải cảm thấy rất kinh ngạc đúng không?" Diệp Thiên buông Thẩm An Kỳ ra, cười mỉa nhìn Satoshi Miyazaki hỏi. “Cậu cậu cậu... sao cậu lại không hề có chuyện gì?” Satoshi Miyazaki vô cùng hoảng sợ hỏi, dưới một vụ nổ kinh khủng đến như thế mà hãn vẫn còn nguyên vẹn không hề bị thương, vậy thì phải khủng khiếp đến thế nào chứ “Bởi vì cậu ta không có bị nổ trúng, ngu ngốc." Taketaro Sato nhịn không được cười nói. không thể nào

Satoshi Miyazaki nhíu mày thật chặt

Người kích hoạt vụ nổ và Shimizu Masaichi đã gọi điện thoại báo cho là đã nổ trúng rồi, lại còn nổ bay cậu ta đi. Sao có thể không nổ trúng được chứ. "Kệ đi, lui lại rồi tính tiếp

Suy nghĩ này vừa mới xuất hiện, anh ta lập tức nhếch mép cười với Taketaro Sato nói: “Quyền Hoảng, không phải ngài đang tiếc nuối vì tôi đã nổ chết cậu ta sao? Bây giờ cậu ta lại vẫn còn sống, ngài đi lấy đầu của cậu ta làm thành tích chiến đấu của ngài đi, tôi xin phép đi trước."

Nói xong, anh ta lập tức dẫn theo hai tên võ sư xoay người định bỏ đi.

Diệp Thiên cũng không cản anh ta lại, bởi vì lúc nãy hắn đã len lén thả một đạo thần thức lên trên người Satoshi Miyazaki rồi, từ giờ trở đi, trong vòng ba ngày, chỉ cần Satoshi Miyazaki không rời hàn quá một trăm ki lô mét, anh đều có thể định vị được vị trí chính xác của Satoshi Miyazaki.

Cho dù anh ta đã rời khỏi phạm vi định vị, anh cũng có thể rời khỏi Đông Đô, đến những thành phố khác để tìm kiếm tung tích của anh ta.

Tóm lại Satoshi Miyazaki chạy không thoát được, trừ khi nào anh ta có thể trốn đến mấy nước Âu Mỹ, nhưng khả năng này cũng không quá lớn.

Cho nên chỉ cần anh ta còn ở lại Nhật Bản, Diệp Thiên sẽ có thể bắt được anh ta, sau đó lần theo manh mối anh ta mà nhanh chóng tìm được tung tích của Tần Liên Tâm. “Tên thỏ để." Taketaro Sato cười nhạo Satoshi Miyazaki, sau đó lạnh mặt nói với Diệp Thiên: “Thầy Diệp, hôm nay cậu can đảm lắm, ngay cả cháu nội của tôi mà cũng dám giết, hôm nay tôi muốn dùng máu của cậu để tế linh hồn linh thiêng của cháu tôi, lại dùng đầu của cậu để đổi mới thành quả chiến đầu của tôi!”

Nói xong, cơ thể của ông ta lập tức to lớn hơn vài phần, trên người ông ta bắt đầu tỏa ra một cổ hơi thở vô cùng khủng bố, chỉ trong chốc lát mà xung quanh đã bị bao phủ bởi một cổ sát khi nồng nặc.

Diệp Thiên khịt mũi coi thường, nói: "Khi tôi giết chết Muto Shinaki thì ông vội vàng gấp gáp kêu gào bảo tôi có giỏi thì đến Nhật Bản đánh với ông một trận, bây giờ ông lại còn dám cản đường của tôi, nếu ông đã muốn chết đến như vậy, vậy tốt thôi, tôi đáp ứng ông trước vậy."

Nói xong, anh lập tức bày trận, bảo vệ chính anh và Thẩm An Kỳ vào trong một cái trận pháp phòng ngự không quá lớn nhưng lại vô cùng vững chắc. “Em ở trong này chờ trước đã, chờ tôi dọn sạch mấy thứ cản đường này rồi lại cùng nhau đi tìm tung tích của Tâm Nhi.” Diệp

Thiên nói với Thẩm An Kỳ. “Ừ ừ, chú ý an toàn." Thẩm An Kỳ gật đầu lia lịa như giã tỏi, bây giờ tâm trạng của cô đang rất tốt, cuối cùng cũng đã trao ra nụ hôn đầu tiên, hơn nữa còn trao cho người cô thích nhất nữa.

Diệp Thiên đồng ý, sau đó bước ra khỏi trận pháp.

Taketaro Sato lập tức vui mừng như điên, nói với đảm võ sư đứng phía sau: "Thông báo ra ngoài là tôi và thấy Diệp chuẩn bị chiến đấu với nhau, bảo các nhà đài lớn và các trang web livestream tranh thủ thời gian đến đây livestream và truyền hình trực tiếp nhanh lên, kêu ba trăm triệu fans của tôi nhanh lại đây xem tôi giết chết thấy Diệp như thế nào.

Chỉ trong vòng một phút, diễn đàn võ thuật quốc tế đã nổi tung, khắp diễn đàn đều những topic về việc Quyền Hoàng Nhật Bản Taketaro Sato chiến đấu với thấy Diệp Nam Việt.

Hơn nữa, quản trị viên của diễn đàn còn mở một cuộc bình chọn, chỉ trong một phút ngắn ngủi, người bình chọn Taketaro Sato thăng đã hơn một trăm triệu, mà người bình chọn cho thấy Diệp Thiêng chỉ mới hơn một triệu.

Đồng thời còn có vô số người yêu thích võ thuật bình luận kịch liệt trong topic này. “Quyền Hoàng của chúng tôi là cao thủ cao cấp đứng hàng thứ năm trong Tôn bảng quốc tế, tuy là thầy Diệp có thực lực có thể giết chết được đại tông sư Shinaki, nhưng nếu so sánh với Quyền Hoàng thì hoàn toàn không năm cùng một cấp bậc, tôi cả chắc chắn là Quyền Hoàng sẽ giết chết thấy Có fans hâm một võ thuật người Nhật Bản bình luận. "Lần trước không phải mấy người cũng nói Muto Shinaki sẽ thăng sao? Kết quả Muto Shinaki bị giết chết, thầy Diệp và mặt mấy người bôm bốp. Tôi tin lần này thấy Diệp cũng có thể chiến thắng Quyền Hoàng của mấy người, lại vả mặt mấy người bôm bốp lần nữa!" Có fans hâm mộ võ thuật người Nam Việt bình luận. “Tôi cảm thấy xác suất Quyền Hoàng Nhật Bản chiến thắng là hơn chín mươi phần trăm, dù sao người ta cũng là cao thủ xếp hạng thứ năm trong Tôn bảng quốc tế, thấy Diệp còn chưa vào được Tôn bảng, chắc chắn không thể đánh bại được Quyền Hoàng Nhật Bản." Có fans hâm mộ võ thuật người nước phương Tây bình luận. “Ba tấn thuốc nổ còn không thể nổ chết được anh rể của tôi, anh ấy chắc chắn sẽ đánh bại cái tên Quyền Hoàng chó chết kia, sau đó cứu chị của tôi về.” Một người có id “Em vợ Diệp bình luận.

Kết quả "Em vợ thầy Diệp” bị chửi thê thảm. “Cậu bị ngu à? Vào nhầm chỗ rồi đúng “Nếu cậu là em vợ của thầy Diệp thì tôi chính là vợ của thầy

Diep." “Cái gì mà ba tấn thuốc nổ, rồi cứu chị của cậu về nữa, tôi thật sự không thể hiểu nổi cái tên ngu ngốc cậu đang muốn nói cái gì nữa." “Mấy người mới ngu, cả nhà mấy người đều ngu. Nhà họ Tân ở Giang Thành, Tân Lâm Văn gửi xong cment này, quăng điện thoại lên ghế sofa, vô cùng vui sướng kêu lên: “Ba mẹ, con vừa mới nhìn thấy một tin trên diễn đàn võ thuật thế giới, anh rể của con không có chết, sắp sửa đấu tay đối với Quyền Hoàng Nhật Bản nè, mau kêu ông nội ngừng lại đừng có sửa sang phương thuốc gì nữa hết, mau chạy về đây, lát nữa còn có livestream cảnh anh rể con đầu tay với Quyền Hoàng Nhật Bản nữa đó. "Cái gì! Con nói có thật không?

Nhà họ Tân đều nghi ngờ, sau đó rồi rít cầm điện thoại lướt diễn đàn võ thuật thế giới.

Quả nhiên, trên diễn đàn đã bị các topic về chủ đề Quyền Hoàng Nhật Bản đánh nhau với thấy Diệp chiếm sóng toàn bộ. “Thật tốt quá! Diệp Thiên không chết, nhà họ Tân chúng ta lại có chỗ dựa rồi!” “Đây đúng là tin tức làm người ta phấn chấn mà, anh rể vẫn còn sống, thật tốt quá!” “Ba tấn thuốc nổ cũng không nổ chết được, Tâm Nhi của tôi được cứu rồi

Cả nhà họ Tần lập tức hoan hô nhảy nhót

Thủ đô, trong đại nội. “Tổng quan Giang, tin vui! Tin cực kỳ vui đây!” Nhân viên tình bảo vội vàng hấp tấp chạy vào văn phòng. “Tin vui gì nữa?” Giang Sơn nhíu mày.

Nhân viên tình báo vội vàng nói: "Tin tức mới nhất, thầy Diệp vẫn chưa chết trong vụ nổ lớn đó, đã đồng ý lời khiêu chiến của Taketaro Sato, bây giờ giằng co ở khu vực gần núi Phú Sĩ với Taketaro Sato, diễn đàn võ thuật thế giới sắp sửa livestream trận chiến đấu đỉnh cao này" “Nhanh lên! Nhanh mở diễn đàn võ thuật thế giới lên!” Giang Sơn kích động la lên. Rất nhanh, diễn đàn võ thuật thế giới đã xuất hiện trên máy chiếu trong văn phòng, tất cả đều là topic Taketaro Sato chiến đấu với thấy Diệp “Yêu nghiệt. Thầy Diệp đúng là yêu nghiệt mà! Ba tấn thuốc nổ cũng không thể nổ chết anh ta, anh ta đã bước vào cấp bậc thiên kính trong truyền thuyết rồi sao?” Có một nguyên lão trong đại nôi kêu lên. “Có lẽ là không nổ trúng, làm mọi người sợ bóng sợ gió một người. Một người nguyên lão khác lại nói “Mặc kệ là nổ trúng hay không, tóm lại là thầy Diệp không chết là việc vô cùng may man đối với giới võ thuật Nam Việt của chúng ta, nếu trận chiến này thay Diệp lại đánh thắng Taketaro Sato, Tôn bảng sẽ được thay đổi, thầy Diệp sẽ được xếp thứ nằm trong Tồn bảng, vậy thì trong top mười của Tôn bảng, Nam Việt của chúng ta đã chiếm được ba vị trí Lý Thiên Cương kích động nói “Ông Lý nói đúng lắm, nếu đồng chí Diệp Thiên chiến thắng, sẽ đánh một đòn rất nặng vào khí thế kiêu ngạo của giới võ thuật Nam Việt, chúng ta cùng chờ mong biểu hiện xuất sắc của đồng chí Diệp Thiên!” Giang Sơn hưng phần nói.

Lý Thiên Cương cười nói: "Tổng quản Giang, vậy có phải là vẫn nên tiếp tục vận chuyển linh thạch đến Giang Thành hay không?"

Giang Sơn: “…”

Hai mươi bảy, hai mươi tám tấn linh thạch, tim của anh đang nhỏ máu.

Cùng lúc đó, trong trang viên nhà Miyazaki ở Hokkaido “Cái gì? Ba tấn thuốc nổ mà cũng không thể nổ chết cái tên Diệp Thiên kia? Xuất hiện mà không hề có chút vết thương nào?" Taino Miyazaki nhận được cuộc điện thoại do Satoshi Miyazaki gọi đến, khiếp sợ không nói nên lời. “Đúng đó ba, cũng may Quyền Hoàng có mặt ở đó, nếu không chắc con không còn mạng nữa rồi." Satoshi Miyazaki còn chưa hết hoảng sợ nói. “Bây giờ con đang ở đâu?" “Bây giờ con đang trên xe chạy đến trung tâm thành phố. Đúng rồi ba, Quyền Hoàng và Diệp Thiên sắp sửa đánh nhau, lên diễn đàn võ thuật quốc tế là có thể xem livestream trực tiếp “Ba biết rồi, nếu Quyền Hoàng thắng là tốt nhất, nếu Quyền Hoàng thua, con lập tức kích động toàn bộ giới võ thuật đi đối phó với Diệp Thiên, sau đó tìm một nơi an toàn trốn đi. Taino Miyazaki dặn dò rồi cúp máy “Nếu Quyền Hoàng thua, xem ra mình phải chạy đến căn cứ quân sự Mỹ trốn một thời gian rồi." Taino Miyazaki suy tư.

Lúc này, trên không trung gần núi Phú Sĩ. “Tốt làm. Thầy Diệp, bây giờ khắp thế giới có mấy trăm triệu người đang quan sát hai chúng ta, trong đó có một nửa là fans của tôi, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng bị tôi giết chết chưa?" Taketaro Sato nhận được tin tức đã bắt đầu livestream, vô cùng hưng phần hỏi. “Nếu không phải ông muốn bị nhiều người chứng kiến cảnh ông chết đi như thế, tôi đã đưa ông xuống địa ngục từ lâu rồi." Diệp Thiên mất kiên nhẫn nói.

Taketaro Sato cũng không tức giận, cười hắc hắc: "Vậy cứ thử xem là ai đưa ai xuống địa ngục. *Nhận lấy một quyền của tôi!”

Nói xong, mặt của ông đột nhiên trở nên lạnh lùng, đành mạnh một quyền ra.

Chỉ trong chốc lát, một bóng quyền khổng lồ đang bốc khói đen ập về phía Diệp Thiên đang đứng. “Quơ tay múa chân." Diệp Thiên tùy ướt lướt nhẹ, bóng quyền đã xẹt qua người anh, thuận thể đập lên trên một ngọn núi.

Đùng!

Một tiếng vang lớn, cả ngọn núi đều bị san bằng. “Quyền Hoàng quá giỏi.

Vô số người dân trong thành phố Đông Đô nhìn thấy sức mạnh một quyền của Taketaro Sato, đều nhịn không được kích động kêu gào “Quyền Hoàng đúng là không hổ danh là Quyền Hoàng. Sức mạnh của một quyền này đúng là quá kinh khủng, nếu như đánh lên người của thầy Diệp, chắc chắn sẽ đánh anh ta thành một cơn mưa máu!" Có khán giả nhìn livestream kinh ngạc cảm thán, “Đối mặt với Quyền Hoàng kinh khủng như thế, thầy Diệp còn có thể thắng nổi sao?” Vô số võ sư và người yêu thích võ thuật Nam Việt đều cảm thấy rất lo lắng cho Diệp Thiên. "Hừ!" Taketaro Sato thấy Diệp Thiên đã trốn được một quyền của ông, Taketaro Sato hừ lạnh nói: "Tránh được một quyền này thì cậu còn có thể tránh được mười quyền, mấy chục quyền sao?"

Nói xong, ông ta lập tức ngưng tự sức lực cả người, hai tay nhanh chóng đánh ra mười mấy quyền.

Ầm ầm bình bình.

Lập tức toàn bộ không trung của Đông Đô đều đang quanh quần tiếng không khí nổ tung, mười mấy bóng quyền khổng lồ đen nhánh đông nghịt bao phủ lấy Diệp Thiên. “Má ơi! Quá chấn động!” “Quyền Hoàng không hồ là Quyền Hoàng! Quá đáng sợ" “Bây giờ xem thầy Diệp còn trốn thế nào!

Toàn bộ người dân trong thành phố Đông Đô đều sôi trào. Nhưng ngay sau đó, mắt của tất cả người dân trong thành phố và những khán giả đang quan sát trận đấu này đều có rụt lại, kinh ngạc thiếu chút nữa đã rớt cả tròng mắt.

Chỉ thấy Diệp Thiên tập hợp toàn bộ sức mạnh đánh một chưởng về phía bóng quyền dày đặc đang lao đến kia.

Ngay khoảnh khắc hai bên gặp nhau, một bóng chưởng khổng lồ như một tòa nhà cao ốc chọc trời, che trời nghiền áp bay qua đó

Âm ầm ầm!

Bóng quyền của Taketaro Sato đánh vào bóng chưởng của Diệp Thiên, toàn bộ đều nổ tung, nhưng bóng chưởng của Diệp Thiên vẫn cứ kiên quyết kéo theo khí thế như núi Thái Sơn đang đổ ập xuống mà lao về phía Taketaro Sato. “Không xong!”

Cơ thể Taketaro Sato chấn động kịch liệt, vô cùng hoảng sợ mà rơi xuống đất, vô cùng may mắn mà trốn được một chưởng vô cùng kinh khủng này.

Mấy giây sau.

Một chưởng khủng khiếp này đã đánh vào sườn núi Phú Sĩ.

Đùng!

Núi Phú Sĩ bị đánh xuyên thủng, một cái động hình bàn tay thật to nằm giữa lưng núi Phú Sĩ.

Cả thế giới đều chấn động! "Ôi má ơi!"

Taketaro Sato thấy cảnh như thế, cũng bị dọa đờ người luôn, lập tức không còn ý chỉ chiến đấu gì nữa, đạp gió bỏ chạy vào trong trung tâm thành phố. “Làm đến mức này rồi lại định chạy trốn, xem tôi có lột da ông không!”

Diệp Thiên đón gió đuổi theo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.