Sau khi Hồng Quân đánh bay Tôn Ngộ Không xong, đang chuẩn bị ra tay xử lý đám người Trấn Nguyên Tử. Đây chính là cơ hội tốt nhất để giết chết đám người Trấn Nguyên Tử, ông ta làm sao có thể bỏ lỡ được chứ?
Nhưng kết quả lại nghe được tiếng gào của Tôn Ngộ Không.
Ông ta theo bản năng đưa mắt nhìn về phía đó.
Sau đó, liền thấy Tôn Ngộ Không đi tới với một người thanh niên trẻ tuổi.
Nhìn thấy vậy, Hồng Quân không khỏi bật cười: "Con khỉ kia, chẳng lẽ ngươi muốn nói với ta đây chính là cứu viện mà ngươi gọi tới?”
Ông ta vẫn chưa nhận ra người thanh niên này chính là Thái Nhất.
Bởi vì năm đó khi Hồng Quân xuất quan, khuôn mặt của Diệp Thiên không giống như bây giờ, mà là khuôn mặt của Thái Nhất. Ông ta chưa từng nhìn thấy gương mặt này, cho nên không biết. Thấy Tôn Ngộ Không đắc ý mang một tên thanh niên tới trước mặt mình, ông ta không khỏi cảm thấy vô cùng buồn cười.
Nhưng đám người Trấn Nguyên Tử lại kích động mà kêu lên.
"Thái Thượng Hoàng, người trở về Thiên Giới rồi!"
"Đúng vậy."
Diệp Thiên trả lời một cách vô cùng rõ ràng: "Nghe nói Hồng Quân vô cùng hung hăng, hắn nói muốn biến Thiên trở thành mảnh đất chết, cho nên trẫm mới quay trở về Thiên Giới để xem xem tiểu tặc này làm cách nào khiến Thiên Giới trở thành vùng đất chết.”
AzTruyen.net
"Ha ha!"
Nghe lời này của Diệp Thiên, đám người Trấn Nguyên Tử đều thoải mái cười to.
Bởi vì, có thể từ trong ngữ khí của Diệp Thiên nghe ra được rằng tu vi bây giờ của Diệp Thiên tuyệt đối cao hơn Hồng Quân, bằng không hắn sẽ không nói một cách tự tin như vậy.
Bọn họ giống như được tiếp thêm sức mạnh, càng thêm cố gắng đối phó với đám ma soái và ma tướng.
Cơ thể của Hồng Quân lập tức chấn độn, ông ta kinh ngạc hỏi: "Ngươi ngươi ngươi. . . Là Thái Nhất?"
Từ hơn một nghìn vạn năm trước, sau khi ông ta giết chết Thái Nhất, ông ta liền bắt đầu sợ hãi Thái Nhất.
Nhất là sau khi ông ta đơn đấu với Thái Nhất, không đánh thắng Thái Nhất, nên chỉ có thể tự bạo, ông ta càng thêm sợ hãi Thái Nhất, cũng hận Thái Nhất thấu xương.
Ông ta muốn giết Thái Nhất không sai, nhưng ông ta cũng sợ Thái Nhất, nỗi sợ này phát ra từ sâu trong tiềm thức.
Thậm chí Thái Nhất còn trở thành ác mộng của ông ta.
"Không sai." Diệp Thiên nhìn Hồng Quân, nhàn nhạt trả lời: "Trẫm là Thái Nhất."
Sau đó, hắn lại nói với Tôn Ngộ Không: "Ngươi đi giúp bọn Trấn Nguyên Tử đi, Hồng Quân để cho trẫm."
"Vâng thưa Thái Thượng Hoàng!"
Tôn Ngộ Không lập tức cầm gậy Như Ý, bay tới chỗ ma soái và ma tướng.
Thấy Tôn Ngộ Không lao tới, đám ma soái ma tướng đều sợ hãi, không ngừng trốn đến sau lưng Hồng Quân.
Chiến đấu rơi vào trạng thái tạm dừng.
"Không thể nào!"
Lúc này, Hồng Quân máy móc ngẩng đầu lên: "Ta đã phái người xuống hạ giới giết ngươi, ta cũng nghe ngóng qua, ngươi phế tu vi trở lại địa giới. Mà kẻ ta phái đi giết ngươi có tu vi Thái Thượng Kính ở trên Địa giới, Minh giới đều có thể xưng vương xưng bá. Trước khi ta i phái người xuống hạ giới, đã phong toả toàn bộ đường tới Minh giới và Địa giới, sau đó mới phái người đi xuống nên có thể xác định, dưới Địa giới và Minh giới không có một Thánh Nhân nào."
"Dưới đó đã không có Thánh Nhân, Thánh Nhân trên Thiên Giới cũng không thể đi xuống đó, ngươi làm sao có thể thoát khỏi ma trảo của người ta phái xuống được chứ?"
AzTruyen.net
Nói đến đây, ông ta liền nở một nụ cười dữ tợn: "Ngươi nhất định là giả, là thằng ranh con Diệp Chiến phái ngươi tới dọa ta, muốn dùng chiêu này dọa ta chạy về Thiên Ngoại Thiên đúng hay không?"
"Ha ha, thật sự là buồn cười, nói thế nào thì ngàn vạn năm trước Hồng Quân ta cũng là chúa tể của vạn vật, một thằng ranh con mới làm Thiên Đế mấy tháng lại dám chơi trò này với ta, đúng là lbuồn cười mà!"
Cũng không thể trách ông ta không tin.
Đứng từ góc độ của ông ta, Thái Nhất không thể nào còn sống!
"Hồng Quân, nếu ngươi không tin, liền thử một chút. Ngươi chỉ cần xem Thái Thượng Hoàng có thể xử lý ngươi được hay không là biết!" Tôn Ngộ Không nói.
Hồng Quân cũng cảm thấy thế.
Chỉ cần một chiêu là có thể chứng minh thằng nhóc này có phải là Thái Nhất hay không.
Vì vậy ông ta ngưng tụ ma pháp.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay của ông ta xuất hiện một quả cầu năng lượng màu đen, nó tản ra ma khí lồng đậm, kích cỡ tuy rằng không lớn, nhưng lại ẩn sức mạnh đủ để huỷ diệt cả thiên địa.
"Có bản lĩnh thì ngươi hãy tiếp một chiêu này của ta!"
Dứt lời, Hồng Quân bỗng nhiên ném mạnh quả cầu năng lượng trong tay về phía Diệp Thiên.
Ầm ầm! ! !
Cả hư không đều bị quả cầu năng lượng ép cho vặn vẹo, không ngừng gây ra những trận bạo hưởng, khiến người khác cảm thấy nỗ tai như muốn nứt ra.
Thấy vậy, đám người Tôn Ngộ Không, Trấn Nguyên Tử đều mở to hai mắt, muốn nhìn một chút xem phải chăng tu vi của Thái Thượng Hoàng đã vượt qua Hồng Quân!
"Ai!"
Diệp Thiên yếu ớt thở dài.
"Ta dùng thân phận sư huynh của ngươi gặp ngươi là muốn cho ngươi thể diện sao ngươi lại không muốn chứ?”
Dứt lời, Diệp Thiên rút kiếm ra chém vào không trung.
Xoẹt xẹt!
Một tia sáng hình cung kích cỡ không lớn, mỏng như miếng kim loại dài tầm mấy trượng nhanh chóng chém về phía quả cầu năng lượng của Hồng Quân.
Thấy thế, Tôn Ngộ Không không đành lòng nhìn thẳng, lập tức quay đầu sang một bên.
Thật sự không thể nào ngờ được. . .
Diệp Thiên ra tay còn không bằng cả Đại La Kim Tiên!
Nhìn như vậy thì có thể có sức mạnh gì chứ?
Đám người Trấn Nguyên Tử bọn người nhìn thấy tia sáng vòng cung này, trong mắt lập tức hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Thật tuyệt vọng!
Tu vi của Thái Thượng Hoàng cũng không cao bao nhiêu!
"Ha ha!"
Hồng Quân cười tới ngã phải ngã trái.
"Đồ vô tích sự, có chút xíu sức mạnh mà cũng dám huênh hoang đứng trước mặt ta, nói gì mà cho ta cho thể diện mà lại không cần, là ta cho ngươi thể diện mà ngươi không cần mới đúng, đợi bị. . ."
Ông ta còn chưa nói hết, tia sáng vongc cung kia đã chém vào quả cầu năng lượng mà ông ta ngưng tụ ra.
Ầm!
Quả cầu năng lượng lập tức vỡ tan.
"Chuyện này. . ."
Hồng Quân sợ ngây người!
Mấy người Tôn Ngộ Không và Trấn Nguyên Tử cũng sợ ngây người!
Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, tia sáng kia trông yếu ớt như vậy, giống như chỉ cần bọn họ thổi một cái nó liền tan biến kia, lại tạo ra uy lực không thua kém gì so với quả cầu năng lượng của Hồng Quân, thậm chí còn trực tiếp khiến quả cầu năng lượng kia nổ tung. Điều này khiến bọn họ cực kỳ chấn động, cũng là vô cùng bất ngờ!
"Ôi trời ơi..!"
Tôn Ngộ Không kinh ngạc nói: "Thái Thượng Hoàng, tu vi của người đã tới cảnh giới nào rồi? Tiện tay bổ ra một chút năng lượng đều có thể phá tan quả cầu năng lượng của Hồng Quân, nếu ngươi dùng pháp bảo thần binh, chẳng phải có thể giết Hồng Quân dễ như giết gà hay sao?"
Lời vừa nói ra, cơ thể Hồng Quân liền run lên bần bật.
Xác thực Tôn Ngộ Không nói không có sai.
Nhẹ nhàng xuất thủ liền đánh ra uy lực khủng bố như thế. Nếu hắn ta thực sự ra tay chẳng phải sẽ chém Hồng Quân ông ta đến thương tích đầy người hay sao.
Nghĩ đến cái này, cả người hắn liền toát mồ hôi lạnh.
"Thế nào Hồng Quân, ngươi còn cười nổi không?" Diệp Thiên cười hỏi.
Trên thực tế một chiêu kia cơ hồ cũng hội tụ toàn bộ sức mạnh của hắn.
Chỉ là hiện tại đạo thống phức tạp cao cấp hơn, hắn không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, nên áp súc năng lượng lại, tạo chút động tĩnh để hù doạ Hồng Quân, khiến Hồng Quân biết khó mà lui.
Bởi vì thực lực bây giờ hắn, mặc dù có thể đánh thắng được Hồng Quân, nhưng muốn giết Hồng Quân cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nếu như có thể dọa Hồng Quân bỏ chạy, vậy hắn sẽ tiếp tục tu luyện, nâng cao tu vi tới mức viên mãn thì thôi. Đến lúc đó đối phó với Hồng Quân, cũng chỉ là chuyện cỏn con.
Hồng Quân không cười được, miễn cho để lộ cảm xúc thật của mình.
"Ngươi không phải Thái Nhất, không phải!" Hồng Quân lắc đầu, nói: "Tu vi của Thái Nhất để lại trên Thiên Giới , bị con khỉ kia đoạt được, Thái Nhất mới xuống địa giới được bao lâu chứ? Nếu bắt đầu tu luyện từ đầu, có thể tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên đã coi như nghịch thiên rồi, tuyệt không có khả năng tu luyện tới cảnh giới còn cao hơn cả Thái Nhất lúc trước được!"
"Coi như tu vi của Thái Nhất ở trên thân thể ngươi, ngươi xuống Địa Giới nhiều năm như vậy, coi như mỗi ngày đều tại tu luyện, tu vi cũng không thể lên tới cảnh giới này."
"Cho nên, ngươi không phải Thái Nhất, đến cùng ngươi là ai?"
Cũng không trách Hồng Quân không tin Diệp Thiên là Thái Nhất.
Hồng Quân là người từng trải, hiểu rõ nhất sau khi tu luyện tới cảnh giới Đại Đạo về sau, tu vi tăng lên khó tới mức nào. Ở trên Thiên Giới trăm vạn năm mới có thể thăng lên một cái tiểu cảnh giới, mà Diệp Thiên mới xuống Địa Giới được mấy năm,tu vi không thể nào là cảnh giới Đại Đạo đại viên mãn được.
Ông ta có thể xác định, tu vi của người thanh niên trước mặt này tuyệt đối đã tới cảnh giới Đại Đạo đại viên mãn!
"Trẫm đã nói rồi, trẫm dùng thân phận Thái Nhất xuất hiện trước mặt ngươi là để ý ngươi. Nếu như trâm dùng tư cách bề trên xuất hiện, ngươi cũng chỉ là một tên đồ tôn, ngươi còn phải dập đầu hành lễ với trẫm." Diệp Thiên nói.
Sắc mặt Hồng Quân lập tức trở nên dữ tợn.
"Đừng có mà ở đây giả thần giả quỷ, là thật hay là giả, trước ta cứ thử rồi lại nói!"
Hồng Quân cũng là kẻ tài cao gan cũng lớn, mặc dù biết thực lực của người thanh niên trước mắt này vô cùng mạnh, nhưng ông ta vẫn không sợ hãi, trực tiếp cầm ma kiếm, dùng hết toàn lực chém ra một nhát.
Kiếm khí tung hoành ngang dọc, một giây liền xuyên qua vạn dặm, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Diệp Thiên.
Diệp Thiên thi triển tiên pháp.
Trên người toả ra kim quang, dùng kim quang nay ngăn lại sức mạnh của một nhát kiếm này.
"Lợi hại quá!"
Tôn Ngộ Không nghẹn họng nhìn trân trối.
Phải biết, nếu hắn cứng rắn chịu một kiếm của Hồng Quân, thì nhất định sẽ bị đánh bay ra ngoài, mà không hiểu Diệp Thiên lại vững như núi, chỉ phóng thích cương khí liền có thể ngăn lại một kiếm này của Hồng Quân, có thể thấy được thực lực của Diệp Thiên rất đáng sợ.
"Nhân lúc trẫm còn chưa nổi giận, trở vễ chỗ mình đã đến đi, hoặc là quỳ xuống xin tha. Trẫm sẽ đưa ngươi đi đầu thai, kiếp sau làm người, đừng làm ác ma. Nếu trẫm thật sự nổi giận, ngươi cũng không dễ chịu đâu." Diệp Thiên thản nhiên nói.
"Hừ!" Hồng Quân khẽ nói: "Muốn hù dọa ta, không có cửa đâu, ta cũng không tin, ngươi có thể làm gì được ta!"
Dứt lời, hắn sử dụng đại chiêu.
"Nuốt Thiên Ma Công!"
Dứt lời.
Gió lốc xuất hiện.
Một cái lỗ đen vô cùng lớn xuất hiện ở trong hư không, lỗ đen giống như một cái vòng xoáy đang không ngừng xoay. Theo vòng xoay của xoáy, tất cả mọi thứ trên mặt đất đều bị hút vào trong vòng xoáy bên trong, đến ngay cả đám người Tôn Ngộ Không cũng đứng không vững. Khi vòng xoáy bao phủ, thân thể kìm chế được bắt đầu bay lên. Bọn hắn cố gắng đứng vững, nhưng căn bản không khống chế nổi, lực hút kia đáng sợ vô cùng.
"Ha ha!"
Hồng Quân cười như điên nói: "Công pháp này, là Ma Tổ truyền thụ cho ta. Cho dù là Thiên Giới cũng sẽ bị nuốt vào bên tròn. Các ngươi đợi bị nuốt chửng rồi bị nghiền nát trong đó đi!”
Hắn cười một cách hung hăng ngang ngược.
"Hừ!"
Diệp Thiên hừ lạnh một tiếng.
"Công pháp này là trẫm dạy cho Ác Nguyên, ngươi vậy mà lại dùng công pháp này để diễu võ giương oai với trẫm, ngươi không cảm thấy như vậy rấy buồn cười sao?"
Dứt lời, Diệp Thiên thi triển một cái pháp quyết.
Hồng Quân cười to: "Sắp chết đến nơi còn dám mạnh miệng, ta cũng không tin, ngươi còn có thể sống sót dưới uy lực của Thôn Thiên Ma Công!"
"Hơn nữa , đó cũng không phải chỗ lợi hại nhất của Thôn Thiên Ma Công , tiếp theo đây, ta nếm thử sự kinh khủng nhất của nó!"
Dứt lời, Hồng Quân giang hai tay ra, hét lớn một tiếng: "Phá hủy tất cả!"
Nói xong.
Vô số thiên thạch chui ra khỏi lỗ đen, rồi rơi xuống như mưa, phủ kín cả thiên địa.
Cũng ngay lúc này, Diệp Thiên chỉ ngón tay về phía lỗ đen trên đỉnh đầu, hét lớn một tiếng:
"Phá!"
Dứt lời, một vệt kim quang, bắn vào trong lỗ đen.