Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1995: Tiêu Dao Vương tự bạo!




Thái Thượng Hoàng của ma tộc vừa dứt lời.

Rầm rầm rầm!

Đại quân ngũ tộc cùng với Thái Thượng Hoàng, vương gia các tộc, hướng về ở đại quân Bắc Minh Giáo đang bị bao vây, phát động công kích mãnh liệt. Dưới năng lượng kinh khủng oanh tạc thì 10 mấy nghìn tỷ đại quân ngã xuống như mưa, kêu lên thảm thiết cả ngày, giống như luyện ngục nhân gian.

“Ha ha!”

Mấy người ngũ tộc đứng bên cạnh cười.

“A!”

Đại quân Bắc Minh Giáo bị bao vây, kêu trời trách đất.

AzTruyen.net

Trong lúc nhất thời, tiếng cười điên cuồng, tiếng la khóc, tiếng kêu thảm thiết, vang vọng giữa thiên địa.

“Hu hu hu...”

Nhìn thấy đại quân bị oanh tạc xác chết thành đống thì mấy người con gái Diệp Thiên là Nữu Nữu, Doanh Ngọc... nước mắt rưng rưng. Dưới hỏa lực kinh khủng đang không ngừng oanh tạc, các công chúa nắm thật chặt cánh tay của mẹ mình, run lẩy bẩy, sợ hãi vô cùng.

Các cô cũng là những cô gái được nuông chiều từ bé, có người nào từng trải qua trường hợp như vậy?

Bị hù dọa thì đúng là bình thường.

Ngay cả bọn người Thần Diệp Hy, Tô Lạc Thiền, Lăng Tố Như ngay dưới những công kích điên cuồng đó thì cũng đều sắc mặt trắng bệch, không biết làm sao.

Muốn xông qua cùng kẻ thù liều mạng, nhưng mà khi tiến lên trước một bước thì có năng lượng kinh khủng nổ tung ở dưới chân khiến họ phải lui về sau một bước. Nhưng mà khi lùi về sau thì cũng lại có năng lượng đằng sau nổ tung. Có thể nói là tiến thối lưỡng nan.

“Oanh kích! Hung hăng oanh kích cho quả nhân!”

Thái Thượng Hoàng của thần tộc, nhân tộc, tiên tộc, ma tộc, gân cổ hô to, rất hưởng loại cảm giác sảng khoái khi dồn kẻ thù vào đường cùng không ngừng oanh kích. Nhìn thấy quân địch bị oanh tạc giống như mảnh vụn bay tán loạn thì máu huyết toàn thân bọn họ sôi trào, loại vui sướng, sảng khoái, mênh mông tâm tình đó khó có thể dùng lời diễn tả được.

“Thần Diệp Hy, né tránh, mau tránh ra!”

Khi thấy có năng lực đang bay về hướng Thần Diệp Hy, Lăng Tố Như gân giọng hô to.

AzTruyen.net

Rất nhanh, năng lượng oanh tạc về hướng Thần Diệp Hy và Nữu Nữu.

Ngay khi tất cả mọi người đều cho hai mẹ con cô ấy phải chết thì chỉ thấy kim quang lóe lên, một cái Kim Chung Tráo bao bộc hai mẹ con các cô lại, chợt như một cơn gió, hai mẹ con Thần Diệp Hy biến mất.

Ngay sau đó, mẹ con của Lăng Tố Như, mẹ con của Tô Lạc Thiền, mấy người vợ con của Diệp Thiên từng người một biến mất ở dưới vòng vây oanh kích.

Không sai chính là Lục Đinh Lục Giáp phát hiện các cô có nguy cơ tử vong nên đưa các cô mang rời khỏi chỗ này.

Tu vi của Lục Đinh Lục Giáp ở Tử Vi Tinh thì không bằng Lục Đinh Lục Giáp ở đại lục Thiên Thánh.

Bình thường mà nói thì Lục Đinh Lục Giáp ở một cái tinh cầu là mười hai vị quan giờ giấc. Thực lực của mỗi một người thì cũng cao bằng với người có thực lực mạnh nhất ở tinh cầu đó, hoặc cao hơn người mạnh nhất một chút.

Kể từ khi Diệp Thiên, Thái Huyền ở tại Tử Vi Tinh vào Kim Tiên, sau đó Tử Vi Tinh xuất hiện thêm Kim Tiên, Lục Đinh Lục Giáp của Tử Vi Tinh cũng bị Thiên Đình đổI chỗ. Ban đầu vốn là Lục Đinh Lục Giáp có tu vi Thái Hư Cảnh đã đổi thành Lục Đinh Lục Giáp ở Thái Ất Kim Tiên.

Cho nên bây giờ Lục Đinh Lục Giáp của Tử Vi Tinh, tất cả đều là Thái Ất Kim Tiên, bọn họ so Thái Ất Kim Tiên bình thường thì mạnh hơn nhiều một ít. Dù sao cũng thuộc hàng tiên ban, có thêm bản lĩnh mà Kim Tiên bình thường không có, nên có thể quản hạt chỗ đem người thần không biết quỷ không hay cứu đi.

Nếu như không phải con đường thông lên Thiên Giới bị phong ấn, trong những ngày này cường giả đại lục Thiên Thánh tiến vào Tử Vi Tinh. Sau đó thổ địa sẽ đem tình huống hồi báo Thiên Giới, tiếp đó do Thiên Giới sẽ phái ra Lục Đinh Lục Giáp mới tới trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.

Nhưng mà con đường thông lên Thiên Giới đường bị phong ấn nên thổ địa không có cách nào đem tình hình hiện tại thông báo lên đến Thiên Giới. Cho nên Lục Đinh Lục Giáp cũng không có thay đổi, không được thay thế thành người lợi hại hơn. Hiện vẫn là Lục Đinh Lục Giáp ở Thái Ất Cảnh lúc đầu, nếu không sẽ đổi thành người so bốn vị Thái Thượng Hoàng lợi hại hơn Đại Thừa Cảnh.

Sau khi điên cuồng công kích, mười mấy nghìn tỷ đại quân bị oanh tạc không chừa mảnh giáp.

Chỉ còn lại một mình Tiêu Dao Vương mà thôi.

Đương nhiên, dưới công kích mãnh liệt của Tiêu Dao Vương thì bên ngũ tộc cũng bỏ ra một chút thương vong, bất quá không nhiều, vài tỷ mà thôi. Rất nhiều công kích của Tiêu Dao Vương đều bị cản lại, không có mang đến cho ngũ tộc thương vong gì quá lớn.

Mà lúc này.

Tiêu Dao Vương tay cầm đao Thanh Long Yển Nguyệt, giống như môn thần đứng ở giữa vòng vây, trên người ông ấy tất cả đều là máu.

Không phải của máu của ông ta, đó là máu của mấy tướng sĩ bị nổ chết bắn tung tóe lên trên người của ông ta.

Ông ta lau máu trên mặt một cái, cầm đao Thanh Long Yển Nguyệt quét ngang một vòng.

Chỉ một thoáng, một vòng đao đi thì giống như một làn sóng xung kích hướng xung quanh đại quân ngũ tộc xung kích ra ngoài.

“Hừ!”

Mấy vị Thái Thượng Hoàng hừ lạnh một tiếng, nhao nhao thôi thúc tiên pháp đánh nổ đao quang đang quét tới.

“Tiêu Dao Vương, sắp chết đến nơi rồi còn dám điên cuồng như vậy sao, ngươi cho rằng chúng ta là vật bài trí, không làm gì được ngươi phải không?”

Thái Thượng Hoàng của thần tộc hừ lạnh nói, từ trên lưng một thớt tọa kỵ bay lên, tay cầm một cái cự kiếm, đột nhiên hướng Tiêu Dao Vương bổ xuống.

“Xoẹt xẹt!”

Hư không bị một kiếm chém thành hai khúc, cuồng bạo kiếm khí như trụ trời sụp đổ ầm ầm hướng về phía Tiêu Dao Vương đập tới, toàn bộ hư không đều bị uy lực của một kiếm này nghiền nát bấy.

“Hô!”

Tiêu Dao Vương hét lớn một tiếng, giơ đao Thanh Long Yển Nguyệt trong tay lên nhanh chóng chặn lại.

Keng!

Tiếng kim loại va chạm chấn động thiên địa vang vọng.

Ở dưới tình huống binh khí kinh khủng va chạm với nhau thì Tiêu Dao Vương ở thế hạ phong, trên chiến trường trong nháy mắt đầy hình dáng vết rạn như mạng nhện, cả tinh thần cũng vì đó chấn động.

Phụt!

Uy lực của một kiếm này, cực kỳ cuồng bạo.

Tiêu Dao Vương mặc dù đón lấy một kiếm này, lục phủ ngũ tạng lại bị chấn động, một ngụm máu huyết phun ra.

“Hừ, bọ ngựa đấu xe mà thôi.”

Thái Thượng Hoàng của thần tộc khinh thường hừ lạnh, một cước đạp về phía Tiêu Dao Vương.

Chỉ thấy toàn thân Tiêu Dao Vương lóe lên kim quang, một cái Kim Chung Tráo bao ông ta lại.

Không sai, đó là Lục Đinh Lục Giáp phụng lệnh của hoàng phi Thần Diệp Hy tới cứu Tiêu Dao Vương .

Nhưng mà mà dù sao đây cũng là thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, Lục Đinh Lục Giáp ở đây có thực lực quá yếu, chỉ có Thái Ất Cảnh mà thôi. Nên là khi họ ở trước mặt của Đại Thừa Cảnh Thái Thượng Hoàng của thần tộc thì căn bản không đỡ nổi một kích. Kim Chung Tráo trong nháy mắt bị đá nổ, một cước đó đạp về phía Tiêu Dao Vương, đá bay Tiêu Dao Vương ra ngoài, ngã xuống mặt đất trước mặt Thái Thượng Hoàng của tiên tộc.

Dù sao cũng là em trai nên Thái Thượng Hoàng của tiên tộc không đành lòng động thủ.

“Quả nhân tới!”

Thái Thượng Hoàng của ma tộc từ một bên nhanh chóng bay tới, một cước đạp về phía lưng Tiêu Dao Vương, đem Tiêu Dao Vương đạp về phía Thái Thượng Hoàng của thần tộc.

Bộp bộp bộp!

Hai người giống như là đang đá banh, đem Tiêu Dao Vương đá từ bên này đá tới bên kia rồi từ bên kia đá tới bên này. Đại quân ngũ tộc giống như xem hai người tranh tài, mọi người người nhao nhao hò reo.

Cứ đá tới đá lui mười mấy hiệp như thế, Tiêu Dao Vương giống như chó chết nằm rạp trên mặt đất, toàn thân đạo cốt đều bị đá cái nát bấy, tạng phủ cũng bị đá bể, ngã trên mặt đất đứng lên cũng không nổi, trong miệng tại phun tạng phủ đã bể tan tành khối vụn.

“Hoàng đệ, huynh sớm khuyên đệ quay đầu, là đệ không chịu quay đầu lại. Nếu là nghe lời hoàng huynh thì làm sao đến mức rơi vào kết cục như thế?” Thái Thượng Hoàng của tiên tộc yếu ớt thở dài: “Đệ nói đệ có hối hận không?”

Tiêu Dao Vương cười ha ha: “Thầy Diệp nói, người chỉ có một lần chết, hoặc nặng như thái sơn, hoặc nhẹ tại lông hồng, đệ thay trời chinh chiến, cái chết nặng như thái sơn, có gì để hối hận?”

Nói xong thì ông ta bắt đầu thôi thúc tiên pháp của thân thể.

“Hừ.”

Thái Thượng Hoàng của nhân tộc hừ lạnh: “Thiên Đình đang phát sinh kịch biến, Nhân Thiên sắp bị diệt, trời mới sắp được lập, đây là nguyên lý tự nhiên. Ngươi thay Nhân Thiên chinh chiến, làm trái nguyên lý tự nhiên, liền phải chịu nghiêm trị, trả giá đại giới!”

“Ha ha!” Tiêu Dao Vương cười to.

“Làm trái nguyên lý tự nhiên chính là các ngươi, ma là không thể nào lập đỉnh tại Tam Giới. Đại chiến Thần Ma năm đó thần tiên đã hoàn toàn thắng lợi, thống trị Thiên Giới hàng ngàn vạn năm, chính là chứng minh tốt nhất.”

“Cho nên, ta đang đi theo nguyên lý tự nhiên còn các ngươi mới là đi ngược dòng nước. Hôm nay ta dù chết thì ngày khác chắc chắn cũng sẽ được đứng hàng tiên ban, mà các ngươi làm trái thiên đạo thì chắc chắn vạn kiếp bất phục, vĩnh thế không được siêu sinh!”

Vừa dứt lời.

Đùng một tiếng tiếng vang.

Tiêu Dao Vương hung hăng tự bạo!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.