Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1965: Hồng Quân sao?




Vừa dứt lời.

Đùng đùng đùng!

Lưới hỏa lực dày đặc bao trùm lấy người mặc đồ đen.

“Không tốt!” Người mặc đồ đen đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Hỏa lực của hàng chục nghìn tỷ binh sĩ Minh Giới, cộng với những đòn tấn công của những cao thủ của Minh Giới như Địa Tạng Vương. Dù có mạnh đến mấy cũng không thể chống chọi được với một đợt tấn công bằng hỏa lực kinh hoàng như vậy.

Hắn lóe lên ngay lập tức.

AzTruyen.net

Nhưng mà hỏa lực quá kinh người, phạm vi bao phủ rất lớn, lúc vừa né tránh, liền bị hỏa lực của Địa Tạng Vương và binh lính Minh Giới đánh ngã nhào trên đường Hoàng Tuyền. Hắn phun một ngụm máu đen ra, rõ ràng là bị thương nặng.

“Ha ha!”

Hoàng Phi Hổ vui mừng khôn xiết, lập tức chỉ vào đường Hoàng Tuyền.

“Oanh kích! Oanh kích mạnh lên cho quả nhân! Bắn tên đàn ông mặc đồ đen chết tiệt này nổ tung cho quả nhân!”

Âm binh lập tức chuyển hỏa lực, một lần nữa tung ra một đợt pháo kích mới vào người mặc đồ đen, cũng không quna tâm đến ma quỷ trên đường Hoàng Tuyền.

“Chết tiệt, ông đây đã bị gài bẫy!” Người mặc đồ màu đen vô cùng tức giận.

Nhưng mà với hỏa lực kinh hoàng như vậy, hắn cũng sợ hãi. Nhìn thấy hỏa lực bao phủ, hắn lăn khỏi chỗ, nhảy xuống Hoàng Tuyền rồi chìm xuống dưới nước.

Đùng đùng đùng!

Hỏa lực cường đại oanh tạc trên đường Hoàng Tuyền, phá vỡ đường Hoàng Tuyền, hàng trăm triệu ma quỷ bị thổi tan thành từng mảnh, nước Hoàng Tuyền cũng bị thổi thành sóng lớn.

“Oanh kích! Nhắm vào Hoàng Tuyền mà bắn dữ dội cho quả nhân!”

AzTruyen.net

Hoàng Phi Hổ không quan tâm đến cái chết của hồn ma, điều quan trọng là phải giết người mặc đồ đen, dứt khoát ra lệnh.

Chẳng mấy chốc, hỏa lực đã bao trùm Hoàng Tuyền.

Nước Hoàng Tuyền bị ném bom bắn tung tóe ra bên ngoài, cả một dòng nước đầy ắp sau mấy đợt ném bom chỉ còn lại một nửa nước suối. Nhưng mà trận oanh kích này vẫn tiếp tục, như thể không giết được người mặc đồ đen thì bọn họ không ngừng.

Dưới nước, vẻ mặt người đàn ông mặc đồ đen rất ngưng trọng.

“Chờ nước trong này bị oanh kích văng hết, không còn nước giảm bớt thương tổn cho mình thì nhất định mình sẽ bị oanh tạc chết!” Nghĩ đến đây, hắn không dám ở dưới Hoàng Tuyền nữa.

“Có vẻ như mình nên ra ngoài và xem liệu có thể mở con đường máu không!”

Nghĩ vậy, người mặc đồ đen ở dưới đợt oanh kích này mà còn chưa đến đợt oanh kích khác lập tức từ trong nước bắn ra, bắn về một hướng. Hắn nhanh chóng thoát khỏi màn hỏa lực bao trùm của âm binh rồi trốn khỏi đó.

“Toàn quân đẩy mạnh!” Hoàng Phi Hổ ra lệnh.

Đại quân lập tức tiến về phương hướng của người mặc đồ đen.

Người mặc đồ đen tiếp tục lui về phía sau, sau khi lui ra xa liền thúc giục ma pháp mở ra đường Hoàng Tuyền.

Được thúc đẩy bởi ma pháp của hắn, con đường của U Minh cũng dần dần được mở ra.

Địa Tạng Vương làm sao có thể để hắn mở con đường U Minh ra?

Ông ấy lập tức phát động công kích người đàn ông mặc đồ đen, lợi dụng lúc người đàn ông mặc đồ đen mở đường U Mình thì oanh kích hắn. Người đàn ông mặc đồ đen bị oanh kích rút lui, con đường U Minh vừa mới mở ra được một khe nứt nẻ thì dần dần đã đóng lại.

“Chết tiệt! Cái đầu trọc ngươi thật là đáng chết!”

Người đàn ông mặc đồ đen nghiến răng nghiến lợi, vung Lang Nha bổng đẩy lui Địa Tạng Vương, rồi tiếp tục mở đường U Minh. Nhưng mà Địa Tạng Vương vẫn tiếp tục gây rối khiến người đàn ông mặc áo đen không thể mở đường U Minh, sau đó thì người đàn ông mặc đồ đen lại tiếp tục đánh Địa Tạng Vương rút lui. Cứ như vậy lặp đi lập lại khiến cho người đàn ông mặc đồ đen giận sôi.

“Nếu ngươi muốn bẫy ta xuống Minh Giới, vậy thì ta sẽ lật tung Minh Giới của các ngươi lên!”

Vừa dứt lời thì hắn tung đòn tấn công dữ dội vào các tòa nhà xung quanh, phá hủy hết tòa nhà này đến tòa nhà khác. Thậm chí khi nhìn thấy oan hồn lệ quỷ ở bên ngoài quỷ môn quan thì hắn cũng giết sạch, gây ra thiệt hại rất lớn.

Và dưới sự tàn phá của ma pháp của hắn, Minh Giới bị đánh tan, mặt đất rung chuyển, núi non rung chuyển, nhà cửa sụp đổ. Sức tàn phá của người này còn kinh hoàng gấp vạn lần Tôn Ngộ Không năm xưa. Không biết có bao nhiêu hồn ma, lệ quỷ, quỷ sai chết thảm dưới sự tàn phá của người mặc đồ đen.

“Làm như thế nào bây giờ?”

Hoàng Phi Hổ nhìn Địa Tạng Vương: “Tên này không đối đầu với chúng ta, gặp đòn thì bỏ chạy, rồi phá hoại. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Minh Giới sẽ bị hắn làm đảo lộn!”

“A di đà phật!” Địa Tạng Vương niệm phật: “Nhịn thêm đi, Thái Thượng Hoàng cần một canh giờ. Hiện tại là nửa canh giờ, còn thiếu nửa canh giờ”.

“Tất nhiên, sẽ tốt hơn nếu có thể thương lượng để trì hoãn thời gian và giảm sức công phá.”

Hoàng Phi Hổ nghe xong lời này lập tức hét lớn: “Người mặc đồ đen kia, ta nghĩ chúng ta cần thương lượng.”

Người mặc đồ đen nghe xong hỏi: “Ngươi muốn cùng ta thương lượng như thế nào?”

Hoàng Phi Hổ trả lời: “Ngươi tiếp tục gây rối cũng không thể thoát ra, tại sao không từ đâu đến rồi trở về đó đi?”

“Ha ha!”

Người mặc đồ đen cười lớn: “Ta đến từ Thiên Giới, nhưng mà hiện tại không thể trở về đó được. Bởi vì từ khi xuống Minh Giới thì con đường từ Thiên Đình xuống Minh Giới đã bị chủ nhân bí mật phong ấn rồi.”

“Với tu vi của ta, không thể mở đường lên Thiên Giới, cũng giống vậy tu vi của các ngươi cũng không thể mở ra. Cho nên ta không thể trở về Thiên Giới, các ngươi cũng không thể lên Thiên Giới báo tin, nhưng mà với tu vi của ta thì ta có thể làm bất cứ điều gì ta muốn ở Địa Giới và Minh Giới.”

“Nếu không để cho ta trở về Thiên Giới ta liền lật đổ Minh Giới, ta cũng sẽ không để cho ngươi cảm thấy khá hơn!”

“Nếu không muốn Minh Giới bị ta lật đổ thì chỉ cần mở ra con đường U Minh cho ta đi ra ngoài, nếu không thì các người sẽ tự chuốc lấy nguy hiểm!”

“Cái gì!”

Sau khi nghe những lời của người đàn ông mặc đồ đen, vẻ mặt của mọi người đều thay đổi kinh ngạc.

Con đường từ Thiên Giới đến Minh Giới đã bị phong tỏa?

“Minh hoàng thật sự là có thể đã bị ấn rồi, thuộc hạ canh giữ quỷ môn quan đã lâu lắm rồi chỉ có thể nhìn thấy mấy quỷ hồn của Thiên Giới ít ỏi như vậy. Những hồn ma Thiên Giới này có lẽ đều là những cái chết bất thường và đều là không đủ tư cách tiến vào quỷ môn quan, họ đợi ở ngoài quỷ môn quan đến cuối đời rồi mới tiến vào quỷ môn quan. Cho nên mới xuất hiện mấy quỷ hồn Thiên Giới lẻ tẻ. Không giống như trước đây, mỗi ngày đều có một lượng lớn quỷ hồn Thiên Giới tiến vào.” Người canh quỷ môn quan nói.

“Ha ha!”

Người đàn ông mặc đồ đen cười: “Giờ thì tin những gì ta nói, đúng không?”

Để xác minh tính chính xác của tin tức này, Hoàng Phi Hổ đã đi mở con đường lên Thiên Giới gần đó. Nhưng đã vô cùng chấn động khi phát hiện ra rằng mình đã từng có thể tùy tiện mở đường lên Thiên Giới, nhưng bây giờ đã không thể mở được.

“Nó thực sự bị phong ấn!”

Sắc mặt của Hoàng Phi Hổ lập tức trang nghiêm đến cực điểm.

Điều này có nghĩa là Minh Giới đã mất liên lạc với Thiên Giới và tin tức không thể đến được Thiên Giới. Những hồn ma trên Thiên Giới cũng không thể vào được, trừ khi Thiên Giới phát hiện ra rằng đường dẫn đến Minh Giới bị phong ấn và mở ra, nếu không thì họ sẽ không bao giờ có thể liên lạc được với Thiên Giới.

“Ai là chủ nhân của ngươi? Làm sao người đó có thể phong ấn con đường của U Minh mà không bị Thiên Giới chú ý?”

Người mặc đồ đen cười to: “Thực lực của chủ nhân ta mạnh hơn mọi người trong Thiên Giới. Ngoại trừ Trấn Nguyên Tử ra thì không ai biết được hành động của ngài ấy, nhưng mà Trấn Nguyên Tử cũng không dám ngăn cản. Nếu ông ta dám ra tay ngăn cản thì chắc chắn sẽ chết!”

“Cái gì!”

Mọi người đều sợ ngây người!

Phải biết rằng thế giới ngày nay thì Trấn Nguyên Tử là người mạnh nhất.

Ngay cả Trấn Nguyên Tử cũng không phải là đối thủ của chủ nhân người mặc đồ đen vậy thì người đó sẽ là ai?

“Hồng Quân?”

Hoàng Phi Hổ hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.