Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1962: Lai lịch của người đàn ông mặc đồ đen!




“Được!”

Công chúa không dám chậm trễ, không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng tiến vào quỷ môn quan nói: “Thủ vệ, ta có việc rất quan trọng, chồng ta đang gặp nguy hiểm. Ta muốn gặp minh hoàng càng sớm càng tốt để xin ngài ấy đi nhờ Địa Tạng Vương ra tay cứu chồng tôi. Mong thần thủ vệ có thể đưa ta đến gặp minh hoàng nhanh nhất có thể!”

“Được rồi, ta sẽ đưa phu nhân đến đó càng nhanh càng tốt!”

Thị vệ nắm lấy cánh tay của công chúa, đưa cô ta vội vã rời đi.

Kim thương đã được Hoàng Phi Hổ sử dụng trước đây, quỷ sai của Minh Giới cách đây hơn ngàn năm, coi như là kém như thế nào thì cũng cơ bản biết nó và nhiều người đã nhìn thấy nó. Nó là vũ khí cầm tay Hoàng Phi Hổ và sẽ không tùy tiện đưa cho người khác.

Nhưng mà nếu đã cho đi, có thể thấy người nhận tuyệt đối rất không bình thường, quan hệ với Hoàng Phi Hổ hẳn là vô cùng tốt nên Hoàng Phi Hổ sẵn sàng cho đi vũ khí quý giá nhất của mình.

Nếu là người có quan hệ tốt với Hoàng Phi Hổ mà lại đang gặp nguy hiểm cần Hoàng Phi Hổ đến cứu gấp thì bọn thủ vệ làm sao dám trì hoãn thời gian?

Rất nhanh sau đó, thủ vệ đã đưa công chúa và đến một cửa ải.

AzTruyen.net

“Tín vật của minh hoàng ở đây, mau khai quan!”

Người thủ vệ hét lên trong khi cầm kim thương.

Thủ vệ ở cửa ải nhìn thấy kim thương thì đồng tử co rụt lại, lập tức hét lên: “Cho qua! Cho qua!”

Có kim thương trong tay, thủ vệ dẫn công chúa đi đường không bị cản trở, hễ đến cửa ải thì chỉ cần đưa kim thương ra và hét lên thì sẽ được cho qua ngay.

Thủ vệ đưa công chúa đến điện minh hoàng gặp Hoàng Phi Hồ, minh hoàng của Minh Giới.

“Cô là ai, làm sao kim thương này lại ở trên tay cô?”

Hoàng Phi Hổ cau mày khi nhìn thấy công chúa cầm Cửu U Chiến Kim Thương của mình.

Công chúa lo lắng nói: “Minh hoàng bệ hạ, chồng của ta gặp phải một người mặc đồ đen trên đại lục Thiên Thánh. Người mặc đồ đen rất mạnh mẽ, có tu vi Thái Thượng Kính, hắn đã giết hết Lục Đinh Lục Giáp, bây giờ còn muốn giết chồng của ta. Chồng ta không còn cách nào khác bèn nghĩ ra cách là giết đi và bảo ta mang kim thương đến yết kiến bệ hạ. Cũng xin bệ hạ đi thỉnh Địa Tạng Vương đến ứng cứu chồng ta càng sớm càng tốt!”

“Cái gì!”

Khuôn mặt của Hoàng Phi Hồ thay đổi sau khi nghe điều này.

Ông ta không ngờ một người mặc đồ đen lại xuất hiện, hơn nữa người mặc đồ đen lần này lại có thực lực kinh khủng như vậy. Thậm chí là còn kinh khủng hơn cả Hoàng Phi Hổ, hơn nữa còn không thèm nể mặt Thiên Đình, giết cả Lục Đinh Lục Giáp, thổ địa ở đại lục Thiên Thánh.

Thực sự là muốn tạo phản mà!

“Trước tiên nương nương cứ chờ ở đây trước, ta sẽ đích thân đi thỉnh Địa Tạng Vương, để ông ta cùng ta đi cứu Thái Thượng Hoàng!”

Sau đó, Hoàng Phi Hổ cưỡi dã thú đến nơi Địa Tạng Vương ở.

AzTruyen.net

“Minh hoàng gọi mình là nương nương?” Công chúa sướng điên người.

“Nếu vậy, chồng của mình thật sự là Đông Hoàng Thái Nhất!”

Lại nói về Diệp Thiên.

Sau khi công chúa vào Minh Giới thì hắn và Đóa Đóa tiếp tục tiến về hướng Độc Long Lĩnh.

Lúc này, đã ở rất gần lãnh thổ của ma tộc.

Nhưng mà ở thời điểm này.

Bộp!

Một bóng người đen dài đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Thiên tạo một bức tường hắc khí chặn đường đi của Diệp Thiên.

Diệp Thiên muốn dừng lại, nhưng mà do quán tính, thần khí tăng tốc va vào bức tường năng lượng, Diệp Thiên và Đóa Đóa suýt nữa bị văng ra ngoài.

“Ha ha!” Một tiếng cười điên cuồng vang lên.

“Thái Nhất, có khỏe hay không!” Là người mặc đồ đen đeo mặt nạ, xuất hiện trước mặt Diệp Thiên.

“Quả nhiên là khác với người đàn ông mặc đồ đen lần trước.”

Trong lòng Diệp Thiên thầm nói, quần áo và mặt nạ của người đàn ông mặc đồ đen ần trước rất khác với người đàn ông mặc đồ đen này, cũng không phải là phong cách quần áo và mặt nạ màu đen lúc trước.

“Ngươi là ai?” Diệp Thiên lạnh lùng hỏi.

“Muốn biết ta là ai thì cũng được, đi ra cho ta bóp ngươi trong lòng bàn tay. Sau khi ta nói cho ngươi biết ta là ai, liền bóp chết ngươi, nếu hiện tại nói cho ngươi biết thì thật sự là không tiện lắm.” Người đàn ông mặc đồ đen nói.

Diệp Thiên cười nói: “Ngươi giết hết Lục Đinh Lục Giáp, cũng giết thổ địa, bây giờ còn muốn giết ta. Trấn Nguyên Tử nhất định là không biết, nếu ông ta biết thì người cứu ta đã tới và có lý do gì để trốn tránh một người sắp chết?”

Hắn thực sự tò mò về việc người mặc đồ đen là ai, kẻ chủ mưu đằng sau người đàn ông mặc đồ đen này là ai.

Tất cả những điều này đã làm phiền hắn trong một thời gian dài!

Trong giấc mơ của hắn ngày hôm đó, chính một nhóm người mặc đồ đen đã giết đi Tam Thập Lục Trọng Thiên và chiếm đoạt ngai vàng của con trai hắn là Diệp Chiến, cũng như giết Chiến Nhi và Văn Tuyết Tâm của hắn.

Cho nên, hắn muốn làm rõ, sau đó đợi Hoàng Phi Hổ đi ra, để Hoàng Phi Hổ thông báo lên Thiên Giới, sớm bắt mấy vây cánh này!

Người mặc đồ đen chắp hai tay sau lưng, tự hào nói: “Thái Nhất, ngươi chết cái tâm kia đi, tính mạng của ngươi không ở trong tay ta thì ta sẽ không nói.Trừ phi tính mạng của ngươi ở trong tay ta, ta có thể khống chế tính mạng của ngươi thì đến lúc đó ta có thể chết rõ ràng một chút.”

Diệp Thiên không dám mạo hiểm.

Hắn thậm chí còn không biết mất bao lâu để công chúa gọi vua Địa Tạng Vương đến.

Nếu bây giờ hắn đi ra ngoài khiến cho người mặc đồ đen nói ra bí mật, nói xong mà Địa Tạng Vương không đến thì hắn sẽ bị bóp chết trong phút chốc!

“Ngươi còn phải lo lắng cái gì nữa?” Diệp Thiên chế nhạo: “Thực lực của ngươi là bất khả chiến bại trong đại lục Thiên Thánh, ta không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ngươi. Chỉ cần hào quang trên người con gái ta biến mất, ngươi muốn giết chúng ta thế nào mà chẳng được? Nếu vậy thì ngươi không thể nói trước cho ta biết ngươi là ai và ai là người sau lưng? Trốn trốn thì có ích lợi gì?”

Miệng của người mặc đồ đen cũng rất cứng, Diệp Thiên cũng không lừa được chút nào nói: “Dù sao ngươi cũng là Thái Nhất, ta thật sự rất sợ ngươi. Nếu ngươi giở trò gì với ta, hãm hại ta thì đúng là không có lợi cho ta chút nào và thậm chí còn bất lợi cho chủ nhân của ta hơn!”

“Như vậy liền quên đi, cho ngươi chết cũng không nói cho ngươi.”

Diệp Thiên rất không nói nên lời.

Thật muốn chửi thề rồi.

Sao miệng người đàn ông này cứng thế?

“Ngươi là ma nguyên thủy, đúng không?” Diệp Thiên đột nhiên cười hỏi.

Cái gọi là ma nguyên thủy là người thừa kế chính thống của ma tộc trong thời kỳ hỗn độn, huyết thống của họ chưa bị trộn lẫn. Chẳng hạn như ma của ma tộc đại lục Thiên Sinh, huyết thống không thuần khiết, đây cũng là nguyên nhân tại sao Diệp Thiên lại nguyện ý ở cùng công chúa. Nếu là ma nguyên thủy thì đưa lên người hắn, hắn cũng không lên nổi.

Phải biết rằng, trong trận đại chiến Thần Ma thì vợ hắn là Huyền Cơ và rất nhiều anh em của hắn đã chết trong tay của ma nguyên thủy, hắn sẽ không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với ma nguyên thủy. Thậm chí là làm bạn bè cũng không được, thấy một diệt một!

Tất nhiên, tiền đề là phải đánh thắng được.

Giống như người mặc đồ đen này là ma nguyên thủy, thực lực đại năng Thái Thượng Kính, Diệp Thiên muốn giết người này cỡ nào cũng chỉ có thể thở dài một hơi, lực bất tòng tâm.

“Thái Nhất a Thái Nhất, ngươi xứng đáng là người chiến thắng cuối cùng trong đại chiến Thần Ma, trong nháy mắt có thể nhìn thấu ta là một ma nguyên thủy, khâm phục! Khâm phục!”

Diệp Thiên tò mò: “Không phải ma nguyên thủy ở Thiên Giới đã biến mất rồi sao? Nếu là ngươi ma nguyên thủy ở Địa Giới thì nhất định không biết ta là Thái Nhất, cho nên ta có thể kết luận ngươi là từ người từ Thiên Giới. Ta muốn biết ma nguyên thủy ngươi đến từ đâu?”

Ma Thiên Đình, khi hắn còn làm Đông Hoàng thì hắn đã hạ lệnh tìm kiếm mọi ngóc ngách trong Thiên Giới, ma nào cũng bị quét sạch. Kết quả là trên Thiên Giới không còn ma nữa, cho dù có thì cũng là do tẩu hỏa nhập ma, hoặc người nào đó đào được bí pháp tu luyện ma thuật mà thôi, không phải là ma chính thống. Ma chính thống đã bị hắn hạ lệnh giết chết, ít nhất thì cũng đã tuyệt chủng trên Thiên Giới.

Nhưng mà bây giờ một ma nguyên thủy xuất hiện trên Thiên Giới, điều này thực sự khiến hắn kinh ngạc và khó hiểu.

“Ta có thể nói với ngươi biết điều này.”

Người mặc đồ đen đắc thắng nói: “Sau khi Đông Hoàng của ngươi thống trị Tam Giới, đã hạ lệnh giết sạch tất cả ma nguyên thủy trong Tam Giới, khiến cho ma tuyệt chủng.”

“Nhưng đó chỉ là sự phá hủy bề ngoài, không phải là sự hủy diệt thực sự.”

“Có vài người trên Thiên Giới đã tham gia vào đại chiến Thần Ma, trong thần binh, pháp bảo của họ có ma bị trấn áp, một số bị giết và một số không. Chủ nhân của ta thả chúng tôi ra nên tự nhiên có ma trên Thiên Giới, hơn nữa ta không phải là duy nhất, còn rất nhiều ma được thả ra. Có những ma nguyên thủy còn lợi hại hơn tôi, tất cả đều đang gào thét, muốn người chết!”

“Điều này...”

Diệp Thiên và Đóa Đóa nhìn nhau.

Họ phải thừa nhận rằng khi tham gia trận chiến Thần Ma thì có rất nhiều cao thủ của Thiên Giới đã sử dụng thần binh, họ đã hấp thụ hàng loạt ma vào thần binh, pháp bảo của mình.

Ngay cả Thái Nhất hắn cũng đã sử dụng Chuông Đông Hoàng để thu thập rất nhiều ma.

Nhưng sau khi thu vào rồi thì hắn đã quét sạch đám ma đó.

Nhiều người của Thiên Giới cũng làm vậy, thu thập xong thì bị tiêu diệt, nhưng mà cũng có người không bị tiêu diệt, giống như Hồng Quân cũng không bị tiêu diệt. Ông ta đã phong ấn rất nhiều ma trong tháp Hạo Thiên đem cho Hạo Thiên. Vào thời điểm đó khi bước ra khỏi giới A Tu La thì Hạo Thiên đã gặp phải nguy hiểm và ông ta giải thoát ma trong tháp Hạo Thiên.

Vì vậy, hắn tin rằng người đàn ông mặc đồ đen này đúng là đã đi ra từ trong thần binh, pháp bảo của một vị Thánh Nhân nào đó.

Đó là đại năng nào? Những ma nguyên thủy này được thả ra để đối phó với hắn?

“Trấn Nguyên Tử? Côn Bằng? Thông Thiên? Nữ Oa? Thái Thượng? Nguyên Thủy? Chuẩn Đề? Hay Tiếp Dẫn?” Những người này đều đang nghi ngờ.

Bởi vì Trấn Nguyên Tử cũng đã từng tham gia vào đại chiến Thần Ma, Côn Bằng chắc chắn cũng đã từng chiến đấu. Mặc dù Thông Thiên, Nữ Oa, Thái Thượng và Nguyên Thủy đánh nhau không nhiều, nhưng mà cũng theo Hồng Quân có những trận đánh nhau nhỏ. Mà Hồng Quân thì có rất nhiều thần binh, pháp bảo, ông ta cũng ban cho các đệ tử nhiều thần binh, có thể có những đệ tử phong ấn ma trong chúng.

Nhưng mà Diệp Thiên cảm thấy rằng khả năng của Thái Thượng, Nguyên Thủy, Nữ Oa, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn là rất nhỏ.

Ngoại trừ Thái Thượng và Nữ Oa, những người còn lại đều bị Hồng Quân nuốt chửng mà chết thì đều là do hắn phục sinh trên đài phục sinh nên hẳn là biết ơn hắn. Chưa kể Diệp Chiến lại cho bọn hắn tự do, Thiên Đình cũng cho bọn hắn một chỗ nên bọn họ sẽ không báo thù.

Thái Thượng và Nữ Oa, họ không có tham vọng đó, họ sẽ không thực hiện kiểu chiếm đoạt quyền lực này.

Do đó, Trấn Nguyên Tử, Côn Bằng và Thông Thiên bị nghi ngờ nhiều nhất.

Tuy nhiên, Côn Bằng, dựa trên sự hiểu biết của Diệp Thiên về ông ấy thì ông ấy sẽ không làm chuyện như vậy. Nếu Côn Bằng muốn đang làm loạn thì ông ấy sẽ không để người mặc đồ đen giết Đóa Đóa. Nhưng rõ ràng là người đàn ông mặc đồ đen này đã suýt bảo ma vương giết Đóa Đóa nên rõ ràng Côn Bằng là không có khả năng.

Sau đó, chỉ có hai nghi phạm, Thông Thiên và Trấn Nguyên Tử.

Tống Thiên có tham vọng, Diệp Thiên hiểu rõ, nhưng hắn cũng cảm thấy Thông Thiên không có khả năng làm phản.

Dưới tay Thông Thiên thì chỉ có mấy người đệ tử kia, muốn làm phản thì thật sự là khó. Cửa ải của Nguyên Thủy và Thái Thượng, chưa kể Nữ Oa, Chuẩn Đề, Côn Bằng… những người trung thành với Diệp Chiến.

Trấn Nguyên Tử thì Diệp Thiên cũng không hiểu được, không biết ông ta có phải là dã hạc thật hay không, hay là do tâm tư giấu kỹ.

Nhưng mà nếu là Trấn Nguyên Tử, ông ta nắm giữ Địa Thư, biết năm trăm năm quá khứ, biết năm trăm năm tương lai, có thể từng bước làm việc, làm phản thì vẫn có cơ hội chiến thắng.

Tuy nhiên, nhân phẩm của Trấn Nguyên Tử không được tốt cho lắm. Trong số chư thiên thần phật thì có rất ít người có mối quan hệ tốt với ông ta. Hầu hết đều là để cho ông ta chút thể diện, có rất ít người thực sự sẵn lòng giúp ông ta làm phản. Vì lý do này nên khi Trấn Nguyên Tử muốn làm phản, cho dù có Đia Thư thì cũng rất khó, trừ phi ông ta thực sự có phong ấn ma yêu vật đặc biệt kinh người. Nhưng làm sao có thể phong ấn nhiều ma vật kinh khủng như vậy bằng tu vi của ông ta đây?”

Vì vậy, hắn nghĩ đến nghĩ lui lui thì như thể tất cả những người này đều có thể bị loại bỏ.

Sở dĩ hắn an tâm hạ giới giao lại ngai vàng cho Chiến Nhi là hắn hiểu rõ tâm tư của mọi người, và cũng đã nhìn thấu kết quả xấu nhất. Chỉ là hắn kết luận rằng bọn họ không làm phản, nhiều nhất mà Thông Thiên sẽ gây ra một vài rắc rối nhưng ông không thể làm nên sóng to gió lớn gì được, nên hắn yên tâm nhường ngôi cho Chiến Nhi.

“Những người này đều không có khả năng, vậy thì sẽ là ai? Hồng Quân, ông ta không phải bị sư phụ bắt đi sao? Sư phụ không thể thả ông ta ra ngoài đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.