“Ha ha!”
Trấn Nguyên Tử cười nói: “Không thể nói, không thể nói.”
“Có một số chuyện không nói ra còn tốt hơn là nói ra nhiều, dù sao trên đời không có tường thành không lọt gió được, nếu như lan tràn ra ngoài, nhất định sẽ gây nên thương tổn trí mạng cho Thái Thượng Hoàng.”
“Vì vậy, tốt hơn hết hãy chôn chặt chuyện này trong đầu của thần cho thỏa đáng.”
Diệp Chiến bây giờ càng thêm tò mò: “Đại tiên, gầm trời cuối đất này đều là của trẫm, trẫm đã hạ lệnh canh gác nghiêm ngặt tất cả các lối vào của Địa Giới, có trọng binh canh giữ. Nếu không phải là Thánh Nhân thì nhất định không thể đi đến hạ giới.”
AzTruyen.net
“Mà các Thánh Nhân thì trẫm cũng đã phái người quan sát chặt chẽ, chỉ cần có gió thổi cỏ lay thì trẫm đều có thể biết được.”
“Huống hồ nói cho trẫm biết thì trẫm cũng sẽ không nói ra, cho dù lỡ miệng mà bị người ta biết. Muốn xuống hạ giới để giết chết Thái Thượng Hoàng thì khó như giun dế muốn lên trời, đại tiên có cái gì mà không tiện nói cho trẫm biết?”
Trấn Nguyên Tử mỉm cười: “Bệ hạ, ngài còn nhỏ không hiểu thế gian nham hiểm.”
“Khi ngài đến, ngài đã bị người ta theo dõi, tai vách mạch mừng.”
Diệp Chiến cau mày, lập tức ra lệnh: “Đi xem, chung quanh có ai!”
Có hai thiên tướng ngay lập tức đi ra ngoài và họ rời khỏi Ngũ Trang Quán cùng với các thị vệ bên ngoài và tìm kiếm xung quanh.
Không lâu sau, hai thiên tướng trở lại, một vị thiên tướng báo tin: “Bệ hạ, có người mặc đồ đen đang nghe trộm, thần dẫn người đến bắt giữ, hắn liền biến mất không tăm tích. Không khó để nhận ra rằng người đàn ông mặc đồ đen rất mạnh mẽ, ít nhất là cấp bậc Thánh Nhân.”
“Cái gì!”
AzTruyen.net
Diệp Chiến kinh ngạc đứng lên.
“Các Thánh Nhân trên trời đều nằm trong phạm vi giám sát của trẫm, ai có thể man thiên quá hải, giả trang thành người mặc đồ đen theo dõi trẫm?”
Thiên tướng lắc đầu.
Diệp Chiến nhìn Trấn Nguyên Tử nói: “Đại tiên, dùng Địa Thư kiểm tra một chút xem, mỗi một Thánh Nhân trên Thiên Giới thì trẫm đều biết, trẫm muốn biết người đàn ông mặc đồ đen là ai. Nếu trẫm tìm ra, trẫm nhất định sẽ biết ai đã đưa người mặc đồ màu đen xuống hạ giới làm kẻ thù của Thái Thượng Hoàng!”
Trấn Nguyên Tử lắc đầu: “Khi bệ hạ vào thì thần đã nhìn rồi, tất cả Thánh Nhân trong danh sách đều không phải người mặc đồ đen. Về phần người mặc đồ đen là ai, thần không biết.”
“Tuy rằng Địa Thư là một thứ tốt, nhưng có một số thứ không thể tìm thấy.” Diệp Chiến lâm vào yên lặng.
Một lúc lâu sau, anh ấy hỏi: “Đại tiên, ý của đại tiên là ở cõi trời này vẫn còn một sức mạnh tiềm ẩn, đang chống lại trẫm?”
Trấn Nguyên Tử gật đầu nói: “Bệ hạ không được coi thường sức mạnh đó, cho nên quan tài bằng ngọc phải giữ kín. Vừa rồi thần dùng cách âm, tu vi của hắn không bằng thần vì lẽ này hắn sẽ không nghe thấy. Nếu bệ hạ để hắn nghe thấy thì Thái Thượng Hoàng sẽ gặp nguy hiểm.”
“Vậy về thân phận của đại năng trong chiếc quan tài ngọc bích có liên quan gì với Thái Thượng Hoàng thì bệ hạ không nên hỏi nữa. Có một số chuyện thì càng càng ít người biết thì càng an toàn, và ngược lại.” Diệp Bắc Minh gật đầu.
Mặc dù anh ấy rất tò mò, quan hệ giữa chiếc quan tài bằng ngọc và phụ hoàng là như thế nào. Tuy nhiên, chuyện liên quan đến sự an nguy của phụ hoàng nên anh ấy không dám hỏi thêm.
Sau đó anh ấy nói: “Hiện tại sự chú ý của Thái Thượng Hoàng đều đổ dồn vào quan tài ngọc. Phụ hoàng muốn tìm cách lấy được bảo vật trong quan tài ngọc nên để Lục Đinh Lục Giáp dâng tấu chương lên cho trẫm nhờ trẫm hỏi đại tiên cách lấy.”
cho ta hỏi anh cả tiên tộc.”
“Vậy thì đại tiên có thể nói cho trẫm biết, Thái Thượng Hoàng làm sao có thể lấy được bảo vật trong quan tài ngọc?”
Trấn Nguyên Tử trả lời: “Không cần để ý đến Thái Thượng Hoàng, bệ hạ đã bị người ta theo dõi rồi. Nếu bây giờ bệ hạ còn trả lời cho Thái Thượng Hoàng, một khi nội dung bức thư bị người ta đọc thì sẽ rất nguy hiểm cho Thái Thượng Hoàng. Hơn nữa nếu có người động thủ với bức thư đó thì càng nguy hiểm với hơn với Thái Thượng Hoàng.”
“Cho nên, mặc kệ nó mới là sự bảo vệ tối cao cho Thái Thượng Hoàng.”
“Về phần Thái Thượng Hoàng, sớm muộn gì cũng lấy được bảo vật trong quan tài ngọc, thần có thể nhìn ra được từ trong Địa Thư. Cho nên khi bệ hạ trở về tẩm cung thì hãy coi như không có chuyện gì xảy ra, bệ hạ cũng không cần đề cập đến nó một lần nữa để không tai vách mạch vừng, làm hỏng đại sự.”
Diệp Chiến trầm ngâm gật đầu.
“Cảm ơn đại tiên đã chỉ giáo, vậy thì trẫm sẽ trở lại hoàng cung.” Diệp Bắc Minh đứng lên nói.
Trấn Nguyên Tử gật đầu.
Sau khi Diệp Chiến rời đi, Trấn Nguyên Tử thở dài.
“Trong cuộc tranh tài này, không biết cuối cùng ai thắng ai thua.”
Lúc này, đại lục Thiên Thánh.
Nhân tộc đã đem chuyện Diệp Thiên là người tạo ra bùa tăng tốc cho họ, người tạo ra phương pháp luyện đan dược cho tiên tộc, tạo ra binh pháp cho thần tộc nhằm mục đích là kích động ngũ tộc hỗn chiến truyền đến khắp ngũ tộc của đại lục Thiên Thánh. Chuyện này gây ra một trận náo động mạnh mẽ giữa năm tộc.
“Thật hay giả vậy? Anh Diệp người đã dạy cách làm bùa tăng tốc cho nhân tộc chúng ta, dạy phương pháp luyện đan cho tiên tộc cũng chính là người đã dạy cho thần tộc binh pháp mới anh Tần? Thậm chí còn là Tần Thần chỉ huy đại quân ma tộc và yêu tộc đánh nhau với nhân tộc chúng ta?”
“Không thể nào, anh Diệp ở trong tiên tộc của chúng ta được tiên tộc che chở rất nhiều mà, hắn vậy mà lại giúp thần tộc luyện quân đối phó với tiên tộc của chúng ta. Hơn nữa hắn còn làm phò mã ma tộc đến quỷ tộc để dẫn binh đối phó với liên minh giữa tiên tộc và nhân tộc?”
“Cái gì! Anh Tần gia là người dạy cho nhân tộc cách làm bùa tăng tốc và chỉ cho tiên tộc phương pháp luyện đan để cho hai tộc này vơ vét tài nguyên của tộc khác, cuối cùng là xuất chiến? Sau đó sẽ dạy chúng ta binh pháp để đánh với nhân tộc và tiên tộc, mục đích của anh ta khi làm việc này là gì?”
“Trời ạ! Phò mã của ma tộc chúng ta là người dạy cách làm bùa tăng tốc cho nhân tộc, thuật luyện đan cho tiên tộc và binh pháp của thần tộc? Sao anh ta chạy đến ma tộc của chúng ta làm phò mã của chúng ta, sao lại không dạy ma tộc chúng ta bất cứ thứ gì mà chỉ dẫn quân đi chiến đấu?”
“Phò mã của ma tộc cứ ra sức giúp yêu tôc của chúng ta chống lại nhân tộc là người dạy làm bùa tăng tốc cho nhân tộc, chuyện này không thể nào đúng không?”
Người dân của năm tộc đều đang nói về điều này.
Một số tin, một số không tin và một số vẫn trung lập.
Trong một lúc, toàn bộ đại lục Thiên Thánh đều đang thảo luận về vấn đề này.
Ngay cả triều đình của tất cả các tộc cũng biết được tin tức này và nói về nó.
Tiên tộc.
“Nhân tộc vừa tung ra tin tức anh Diệp là người dạy nhân tộc cách làm bùa tăng tốc, cũng là người dạy binh pháp cho thần tộc, là người giúp yêu tộc và ma tộc dẫn quân đi đánh trận. Các khanh nghĩ sao về điều này?”
Tiên hoàng liếc nhìn bá quan và hỏi.
“Bệ hạ, thần tưởng rằng anh Diệp kia đúng là có chút thần bí, có lẽ thật sự là có ẩn tình gì đó.” Một đại thần nói.
Nhưng rất nhanh sau đó một số đại thần đã lên tiếng: “Các thần không nghĩ như vậy. Anh Diệp ở trong tộc tiên của chúng ta đã kết bạn rất nhiều, làm sao anh ấy có thể đứng về phía đối địch với tiên tộc của chúng ta và giúp những người khác đối phó với tiên tộc của chúng ta? Thần không tin anh Diệp sẽ làm điều đó!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về sức mạnh của anh Diệp? Và những bản lĩnh của anh ta? Phải biết rằng, đại lục Thiên Thánh chưa từng có người như thế này trước đây, mà sau khi người này xuất hiện thì tất cả những điều kỳ lạ đã xảy ra. Nhân tộc đã có bùa tăng tộc, tiên tộc của chúng ta thì có đan dược thượng phẩm, thần tộc đột nhiên huấn luyện ra một đại quân hùng hậu, đây là trùng hợp sao? Cho nên ta tin tưởng rằng nhân tộc không có nói dối, tất cả đây đều là thủ đoạn của anh Diệp, chúng ta đều bị anh ta coi như khỉ mà đùa giỡn!” Một đại thần đáp trả.
Đồng thời bên ma tộc.
Ma hoàng nghe được tin này liền ngừng tấn công, gọi Đóa Đóa đến và hỏi: “Dạy nhân tộc chê tạo bùa tăng tộc, dạy tiên tộc luyện chế đan dược, dạy thần tộc luyện binh đều là do ba người Tân Thần làm sao?”