Cung điện của thần hoàng.
“Khởi bẩm thần hoàng, chuyện lớn không tốt rồi, sứ thần mà phái tới nhân tộc và tiên tộc thương lượng đã trực tiếp bị họ giết chết. Nhân tộc và tiên tộc không chịu thương lượng, dọa sẽ đánh nát thần tộc của chúng ta và quét sạch thần tộc của chúng ta khỏi lục địa Thiên Thánh!” Lại Bộ Thượng Thư run rẩy báo cáo.
Ngay khi những lời này được nói ra, triều đình bùng nổ!
“Làm càn! Nhân tộc và tiên tộc thật sự là quá làm càn mà! Làm sao lại mạnh miệng như vậy!”
“Chúng thực sự nghĩ rằng thần tộc của chúng ta là quả hồng mềm, vì vậy họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn?”
“Bị tấn công bất ngờ nên chạy trốn xa không có nghĩa là không thể đánh bại bọn chúng. Chúng ta tiếp tục chạy trốn mà còn được đà lấn tới, còn muốn bóp chết thần tộc của chúng ta, thực sự nghĩ rằng thần tộc của chúng ta dễ bắt nạt lắm phải không?”
Tất cả các văn võ bá quan đều vô cùng tức giận.
Thần Hoàng còn tức giận hơn.
“Hung hăng ngang ngược! Thật sự là quá hung hăng rồi!”
AzTruyen.net
Nước bọt của thần hoàng bay tán loạn, ông ta giận dữ nói: “Nhân tộc, tiên tộc và hai yêu tộc, ma tộc đã giao chiến hàng vạn năm và hai bên đã phải trả giá rất nhiều cho việc này.”
“Thần tộc của trẫm vì để họ yên tâm chiến đấu đã giảm chiêu binh, giải giáp chiến sĩ.”
“Mặc dù trên bề mặt thì thần tộc của chúng ta là một đại quân 300 nghìn tỷ nhưng nếu chúng ta tập hợp tất cả lại thì ít nhất cũng có thể thêm 100 nghìn tỷ nữa.”
“Hơn nữa, đại quân thần tộc của chúng ta có sức mạnh tổng thể mạnh mẽ và hỏa lực của nó còn mạnh hơn cả hỏa lực của nhân tộc và tiên tộc cộng lại. Sức chiến đấu của chủ soái chúng ta hơn hẳn so với chủ soái của nhân tộc và tiên tộc! Bọn lấy cái gì để tiêu diệt thần tộc của chúng ta?”
Nói đến đây, thần hoàng tức giận không nhịn được: “Thái Úy!”
“Thần ở đây!”
“Ban bố quân lệnh, tất cả binh lính đã được giải giáp về quê trở lại tập kết ở biên giới để chống lại đại quân của nhân tộc và tiên tộc, sau đó sẽ tấn công nhân tộc và tiên tộc để cho họ thấy chút màu sắc!”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
“Binh Bộ Thượng Thư.”
“Thần có mặt!”
“Hãy nhanh chóng huy động tất cả các lực lượng có thể huy động được và đưa họ đến biên giới của nhân tộc với thần tộc và biên giới của thần tộc với tiên tộc. Trẫm muốn họ đánh đuổi đại quân nhân tộc và tiên tộc ra khỏi lãnh thổ của chúng ta trong vòng năm ngày và sau đó chiếm 100 thành phố, quận huyện của họ!”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Lúc này, Diệp Thiên và Đóa Đóa đã đến khách sạn ở thần tộc nơi quen biết công chúa của ma tộc.
“Không ngờ nhân tộc và tiên tộc lại điên cuồng như vậy, hơn nữa còn gây chiến với thần tộc của chúng ta sớm như vậy!”
“Đúng vậy, thật sự là không thể nghĩ ra được, bọn họ sẽ ra tay nhanh như vậy. Vẫn là do anh Tần có tầm nhìn xa và có thể thấy rằng trong vòng ba năm nhân tộc và tiên tộc sẽ làm điều đó. Ngoại trừ anh ta ra thì ai có thể thấy được điều đó?”
AzTruyen.net
“Thật đáng tiếc khi các quan chức của thần tộc của chúng ta, không ai trong họ tin vào lời nói của anh Tần. Nếu chúng ta sớm tin và chuẩn bị sớm thì chúng ta sẽ không bị cướp nhiều thành trì như vậy.”
Vừa bước vào khách sạn thì Diệp Thiên và Đóa Đóa đã nghe thấy đủ kiểu bàn tán.
“Ba, bọn họ đều bắt đầu hối hận không nghe lời ba, còn đang xưng tội đó.” Đóa Đóa che miệng và nói nhỏ.
Diệp Thiên nở nụ cười.
Khụ...
Hắn ho khan.
Rất nhanh sau đó, có người nhìn sang.
Vừa nhìn thì toàn trường sôi sùng sục.
“Nhìn xem! Anh Tần đến rồi!”
“Trời ạ! Thật sự là anh Tần!”
“Trong sáu tháng qua, anh Tần đã biến mất. Tôi còn tưởng rằng anh ta bị thần hoàng giết chết, nhưng mà không ngờ anh ta vẫn còn sống!”
Sau đó, họ tụ tập xung quanh, tranh nhau mời Diệp Thiên và con gái hắn uống rượu.
“Phục vụ, mau đi dọn một bàn đồ ăn và rượu ngon cho tôi.” Diệp Thiên hét lên.
Chẳng bao lâu, rượu và thức ăn đã lên, Diệp Thiên và Đóa Đóa ăn một cách đắc ý mà không nói chuyện với họ.
Cho đến sau khi ăn no uống no thì Diệp Thiên mới nói: “Ta đã nói rồi, sinh ra trong sầu khổ chết trong yên ổn, không ai tin ta, hiện tại đã tin rồi sao?”
“Bị hai tộc tiên tộc với nhân tộc tấn công bất ngờ, tổn thất 40 đến 50 nghìn tỷ quân, mất 20 đến 30 thành trì, quận và huyện và khiến hàng nghìn tỷ người phải di dời và tị nạn.”
“Chậc chậc chậc… giá này quá thê thảm rồi!” Sau khi Diệp Thiên nói xong, những người xung quanh đều thở dài xúc động.
“Ừ, quá thảm rồi.”
“Nếu như sớm nghe lời của anh Tần thì làm sao lại kết cục như thế này?”
“Thật đáng tiếc khi đã để 40 đến 50 nghìn tỷ quân chết một cách vô ích, thực sự rất đáng buồn!”
Có người hỏi: “Anh Tần, anh đã tính toán như thế nào mà biết được nhân tộc và tiên tộc công kích thần tộc trong vòng ba năm?”
Diệp Thiên nói: “Nếu đổi lại các người là người kiếm được rất nhiều tiền, nhưng mà ai đó đưa tay ra và yêu cầu các người đưa tiền thì các người có thoải mái không?”
“Không thoải mái.” Mọi người đều lắc đầu.
“Như vậy thì đúng rồi.” Diệp Thiên nói: “Nhân tộc và tiên tộc đang kiếm tiền sướng biết bao, mà thần tộc của các người thì chạy đi lấy tiền trong túi của họ. Bọn họ không vui, vậy thì nhất định sẽ bàn bạc tìm cách đánh chết các người.”
“Thần Hoàng phái người đến đàm phán hòa bình với nhân tộc cùng tiên tộc thế thì tại sao nhân tộc cùng tiên tộc không chấp nhận đàm phán hòa bình, nhất định muốn đánh thần tộc của chúng ta?” Có người hỏi.
Diệp Thiên nở nụ cười: “Ban đầu yêu tộc và ma tộc sợ rằng hai tộc kia kiếm được nhiều tài nguyên, nếu phát triển thì sẽ rất bất lợi cho nên họ muốn thần tộc nhúng tay vào để cùng nhau xử lý nhân tộc và tiên tộc.”
“Nhưng mà thần hoàng lại từ chối yêu cầu của bọn họ vì sự ích kỷ của bản thân. Nhân tộc và tiên tộc nhất định có thể đã nghĩ đến điều này, nên bây giờ hợp lực cùng nhau đánh thần tộc, yêu tộc và ma tộc sẽ không giúp đỡ. Ít nhất là trước khi thần tộc diệt vong thì ma tộc và yêu tộc sẽ không thể giúp đỡ.”
“Nhân tộc và tiên tộc đã liên thủ, thực lực còn vượt xa thần tộc thế thì tại sao còn muốn cùng các ngươi thương lượng? Trực tiếp đánh chết ngươi, xem ngươi có dám đưa tay đòi tiền nữa không!”
“Có lý, phân tích quá có lý, anh Tần thật giống như là thần thánh vậy!” Những người xung quanh giơ ngón tay cái khen ngợi.
Không lâu sau tin tức Diệp Thiên ở trong khách sạn lan ra.
Quận vương, thành chủ, quận hầu đều tới thăm, cố gắng cho Diệp Thiên ăn ngon.
Ba ngày sau.
Công chúa ma tộc, sau khi nhận được truyền âm cho Diệp Thiên thì cô ta cũng đã đến quán trọ này.
“Thực sự là anh đã đón đúng rồi, chỉ trong một năm mà nhân tộc và tiên tộc đã xuất binh đi đánh thần hoàng, anh thật sự là thần cơ diệu toán mà!” Công chúa ma tộc khen ngợi Diệp Thiên, đưa một ngón tay cái lên.
“Phụ hoàng cô có ý gì?” Diệp Thiên hỏi.
“Hừ!” Công chúa ma tộc tức giận nói: “Trước khi phụ hoàng tôi và quỷ tộc yêu cầu thần tộc phải kiềm chế sự phát triển của nhân tộc và tiên tộc nhưng mà thần tộc đã không đồng ý. Bây giờ thần tộc bị đánh, phụ hoàng tôi và yêu hoàng đã chủ động rút quân ở biên giới để hai tộc kia có thể đánh yên tâm đi đánh thần tộc, muốn nhìn thần tộc đau đớn. Chờ đến khi thần hoàng cầu viện phụ hoàng tôi và yêu hoàng thì lại nói tiếp!”
“Ha ha!”
Diệp Thiên cười nói: “Rất có cá tính, ma hoang và yêu hoàng cá cá tính, điều này làm tôi rất thích.”
Công chúa ma tộc nở nụ cười: “Vậy anh muốn làm phò mã cho phụ hoàng của tôi không? Sau khi trở về tôi nói cho phụ hoàng biết tôi ngưỡng một anh thì phụ hoàng tôi đã rất thưởng thức anh.”
“Ông ấy nói chỉ cần anh nguyện ý gia nhập ma tộc thì ông ấy có thể phá lệ không để anh trở thành ma, anh nghĩ như thế nào?”
Đóa Đóa cười cười: “Cô nóng lòng muốn ba tôi cưới cô làm vợ như vậy sao?”
“Hừ.” Công chúa ma tộc bĩu môi: “Mới không phải là như vậy, tôi ngưỡng mộ ba của cô nên muốn sẽ kéo qua trước để phòng trường hợp bị người ta giật mất. Nếu muốn để cho tôi trở thành vợ thực sự của ba cô thì vẫn còn phải xem anh ta có thể chinh phục được tôi hay không, nếu như không thể chinh phục thì tôi sẽ không sinh em trai hay em gái cho anh ta.”
Diệp Thiên trừng mắt nhìn cô ta: “Ai muốn cùng cô sinh tiểu ma đầu hả? Ta không muốn có con là ma.”
Công chúa ma tộc tức đến mức mũi phập phồng lên, cô ta chửi rủa.
Một tháng sau.
Dưới sự tấn công ác liệt của hai nhân tộc và tiên tộc thì thần tộc thương vong nặng nề và phải rút lui phòng thủ, hơn 200 thành phố và quận bị mất, khiến người dân thần tộc hoảng sợ.
Cung thần hoàng.
“Đã một tháng trôi qua, tại sao không đánh lui kẻ thù, tại sao?”
Thần hoàng nổi trận lôi đình, gầm thét với trăm quan.
“Bệ hạ, sức mạnh của đại quân nhân tộc quá dữ dội, còn mạnh hơn cả hỏa lực của đại quân tiên tộc. Trước đây, đại quân 100 nghìn tỷ đại của thần có thể đánh bại 120 nghìn tỷ đại quân nhân tộc, còn bây giờ thì đại quân 100 nghìn tỷ của nhân tộc có thể đánh bại 130 nghìn tỷ đại quân của chúng ta. Mà đại quân của họ có số lượng lên đến 300 nghìn tỷ nên chúng ta cần phải có hơn 400 nghìn tỷ mới có thể chống chọi với họ. Đại quân của chúng ta đã trừ thương vong thì tổng quân số chưa đến 400 nghìn tỷ, mà chúng ta còn phải phân ra 200 nghìn tỷ để đối phó quân tiên tộc. Cuối cùng thì thật sự là không đủ quân để chống lại hỏa lực của nhân tộc!”
Binh Bộ Thượng Thư nói với một giọng run rẩy.
Thần hoàng tức giận nói: “Hãy bảo ma tộc và yêu tộc tấn công nhân tộc và tiên tộc mạnh mẽ lên để bọn họ kéo quân trở lại phản kích, giảm bớt áp lực của chúng ta.”
“Không phải bọn họ luôn muốn chúng ta tham chiến sao? Hiện tại chúng ta đang tham chiến, để bọn họ dồn hết binh lực lên, hung hăng mà đánh tiên tộc!”
Lại Bộ Thượng Thư yếu ớt nói: “Bệ hạ, thần đã phái người đi thỉnh cầu yêu ma tộc tấn công dữ dội vào nhân tộc và tiên tộc, nhưng mà bọn họ nói trước kia thần hoàng không giúp bọn họ đối phó với nhân tộc và tiên tộc nên bây giờ họ không giúp đỡ thần tộc. Trước tiên họ muốn đứng ngoài xem chút náo nhiệt rồi lại nói tiếp.”
Thần hoàng gần như phun ra một ngụm máu khi nghe những lời đó.
“Trẫm thực sự hối hận vì đã không nghe lời anh Tần!”
Ông ta yếu ớt ngồi trên ngai vàng, tuyệt vọng nói: “Lúc đó, anh Tần liều mạng rao giảng khắp nơi rằng hai nhân tộc và tiên tộc nhất định sẽ tấn công thần tộc trong vòng ba năm. Trẫm nghĩ anh ta muốn kiếm chuyện nên đã ra lệnh giết anh ta đi, e là bây giờ anh ta đã trốn ở đâu và không dám ra mặt lần nữa.”
“Nếu lúc đó tôi đã nghe lời anh ta thì làm sao có thể rơi vào vũng bùn như bây giờ?”
“Ngay cả khi chúng ta tuyển quân ngay bây giờ thì cũng đã quá muộn để huấn luyện. Liệu cơ nghiệp của thần tộc có bị hủy hoại dưới sự sơ suất của trẫm không?”
Ruột gan của thần hoàng thần muốn mục nát.
Lúc này, một vị thần nói: “Bệ hạ, thần nghe tin anh Tần xuất hiện ở khách sạn Duyệt Lai ở quận Phong Dương sau khi nhân tộc và tiên tộc bắt đầu cuộc chiến chống lại chúng ta. Mấy ngày nay rất nhiều người đã ở lại đây thăm anh ta và hỏi anh ta khi nào trận chiến kết thúc và thần tộc có bị tiêu diệt hay không. Nhưng mà anh ta nói rằng anh ta không muốn nói, vì sợ bệ hạ sẽ nói rằng anh ta muốn gây chuyện thị phi và sai người giết anh ta, vì vậy cũng không biết là anh ta nghĩ gì về trận chiến này.”
Thần hoàng nghe lời thì lập tức đứng dậy nói: “Mau truyền chiếu chỉ của trẫm gọi anh Tần tới gặp trẫm. Trước tiên cứ phong anh ta làm vương tước đi, miễn cho anh ta không dám tới, huống hồ thì thực lực của anh ta cũng xứng với vương tước!”
“Vâng, thưa bệ hạ!” Cũng trong cùng một ngày.
Về phía nhân tộc, trên thiên lộ dẫn đến Tử Vi Tinh, hàng chục chiến hạm tinh không phóng vào đại lục Thiên Thánh với tốc độ ánh sáng và bay về phía cung điện của hoàng đế của con người.
Tại cuộc họp cùng ngày.
“Bệ hạ!”
Ngay khi hoàng đế của con người vừa đến triều thì Thái Úy lo lắng nói: “Đội trinh sát được phái tới Tử Vi Tinh đã trở lại!”
“Oh!”
Hoàng đế của con người vui mừng khôn xiết, hỏi: “Thái Vương và những người khác đánh như thế nào rồi, họ đã giành được Tử Vi Tinh chưa?”
Thái Úy trịnh trọng trả lời: “Trinh sát nói, Thái vương cùng đại quân 100 nghìn tỷ đó, e rằng đều chôn ở Tử Vi Tinh!”
“Cái gì!”
Hoàng đế của con người, Thái Huyền Tiên Đế, Hạo Thiên Tiên Đế và Ngạo Thiên Tiên Đế ai nấy đều kinh ngạc nhảy dựng lên