Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1837: Đã đoán ra thân phận của người mặc áo choàng đen!




Để tiến vào Kim Tiên, thì cần một môi trường yên tĩnh và bạn phải tránh những điều phiền nhiễu của thế tục. Do đó, sáu Tiên Đế và lão tổ Thái Hư Cảnh đại viên mãn đều đã tránh xa đại quân và tiến vào một chỗ an tĩnh ở sâu trong rừng sâu núi thẳm.

Thực ra thì họ cũng đã nghe thấy tiếng hỏa lực vừa rồi.

Cũng nên biết rằng phần lớn là do lão ma Diệp đã dẫn đầu đại quân mở cuộc phản công.

Mà họ sở dĩ không chấm dứt việc vào Kim Tiên mà đi chống đỡ đợt phản công của lão ma Diệp là có rất nhiều loại nguyên nhân.

Nếu không tiến vào Kim Tiên thì họ thật sự không thể đánh bại lão ma Diệp, bọn họ biết lão ma Diệp tiến vào Kim Tiên đáng sợ như thế nào, chỉ cần dựa vào việc Cực Đạo Giáo bị lão ma Diệp dễ dàng tiêu diệt như thế nào thì họ đã sợ mất mật.

Thứ hai, sau khi uống viên đan dược thì bọn họ bắt đầu yên tĩnh đột phá, bọn họ đều nhìn thấy hi vọng tiến vào Kim Tiên, bọn họ đều cảm thấy chỉ cần họ nỗ lực thêm một chút, thêm một chút nữa là có thể tiến vào Kim Tiên nên họ cũng không muốn bị gián đoạn.

Thứ ba, cho dù lão ma Diệp không phản công thì chỉ bằng chín đạo quân kia thì bọn họ cũng cũng không thể đánh bại. Hiện tại lão ma Diệp lại bắt đầu phản kích, cho dù bọn họ đều chấm dứt tu luyện để chống đỡ thì bọn họ cũng sẽ không chống đỡ được, dù sao cũng không chống đỡ, nên đi hỗ trợ hay không thì hậu quả đều là bại trận vậy tại sao lại không dành thời gian tiến vào Kim Tiên?

Chính là bởi vì những lý do này nên không ai ngừng tu luyện để đi chống đỡ sự phản công của lão ma Diệp.

Bọn họ đều trông cậy vào việc có thể tiến vào Kim Tiên, cho dù đánh không được lão ma Diệp thì ít nhất cũng có hi vọng phá vỡ phong ấn cổng thông tin mà trốn đi. Sau này bọn họ cũng muốn học lão ma Diệp đi chiêu binh mãi mã từ những nơi khác và sau đó phản công lại.

Nếu có quá nhiều người có thể Kim Tiên thì họ có thể tiêu diệt được lão ma Diệp và đập tan kế hoạch thống trị Tử Vi Tinh của hắn.

Vì vậy, việc tiến vào Kim Tiên là hy vọng của bọn họ, về phần đại quân 200 nghìn tỷ kia thì sống chết đối với bọn họ không quan trọng.

Lại nói về phía Diệp Thiên.

Càng ngày càng có nhiều binh lính của thất giáo xông về phía Bắc Minh Giáo, hai tay ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, số lượng càng ngày càng tăng, lên tới quy mô hàng chục nghìn tỷ. Mà Diệp Thiên cũng đã chặt đầu tất cả các tướng địch. Hoàn toàn kiểm soát các lực lượng đồng minh thất giáo.

Điều khiến hắn khó hiểu là hắn đã không nhìn thấy sáu chó già Tiên Đế kia, thậm chí không nhìn thấy mấy lão tổ đại viên mãn của sáu giáo kia, một người cũng không thấy!

Điều này khiến hắn cau mày, hắn cảm thấy một chút kỳ lạ.

“Chẳng lẽ là bọn họ đi phá hủy tinh cầu rồi?” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Tất nhiên, hắn biết rằng họ không thể thoát ra khỏi Tử Vi Tinh, bởi vì tất cả các cổng thông tin trên Tử Vi Tinh đều bị hắn chặn lại rồi. Như vậy nếu sáu Tiên Đế không có ở đây thì chỉ có hai lý do, một là trốn và còn lại là đi phá hủy tinh cầu.

Vì vậy, hắn hỏi người bị bắt: “Thái Hòa, Thái Huyền, Minh Thiên... sáu con chó già kia ở đâu rồi? Tại sao chúng không có trong quân chủ lực?”

Một trong những tù binh nói: “Thưa Bắc Minh Tiên Đế, vài giờ trước khi ngài phản công thì tôi nghe nói có một người mặc áo choàng đen đột nhiên xuất hiện trong lều quân sự. Nghe nói rằng người đó từ trong đất trồi lên, mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ nên không biết rõ trông như thế nào, nhưng mà thực lực rất mạnh, chỉ cần một thần niệm là có thể khiến sáu Tiên Đế không thể di chuyển được.”

“Người mặc áo choàng đen này đưa cho sáu Tiên Đế một bầu đựng đan dược, người đó nói rằng uống đan dược này sẽ đẩy nhanh xác suất tiến vào Kim Tiên. Vì lý do này, sáu Tiên Đế và tất cả lão tổ của sáu giáo đều đã uống đan dược và đã đi tìm một nơi thanh tịnh để tiến vào Kim Tiên. Nhưng mà không ai biết họ đã đi đâu.”

Nghe vậy, Diệp Thiên, quân sư và những người khác đều nhíu mày.

“Người áo choàng đen kia đâu rồi?” Quân sư hỏi.

Người bị bắt kia trả lời: “Sau khi đưa đan dược thì người đàn ông mặc áo choàng đen cũng biến mất. Không ai biết người đó đến từ đâu và đi đâu, danh tính của người đó đã trở thành một điều bí ẩn.”

“Điều này...” Chân mày quân sư càng lúc càng nhíu sâu, mà Diệp Thiên cũng rơi vào trầm tư.

Thần dược để tăng tốc vào Kim Tiên thì chỉ có ở trên Thiên Giới, hắn e rằng ở Địa Giới sẽ không có. Ngay cả nơi có nền văn minh tu luyện rất phát triển như đại lục Thiên Thánh cũng không có bao nhiêu người Kim Tiên, vì vậy chắc chắn là không ai ở đại lục Thiên Thánh có thể luyện chế ra đan được có thể tiến vào Kim Tiên được. Nếu không thì đại lục Thiên Thánh sẽ không chỉ có ít Kim Tiên như vậy, chắc chắn Kim Tiên ở đó sẽ nhiều như chó.

Vì vậy không khó để phán đoán người áo choàng đen này chắc chắn đến từ Thiên Giới.

Cho sáu Tiên Đế đan dược giúp nhanh chóng vào Kim Tiên, đây hẳn là muốn giúp bọn họ tiến vào Kim Tiên, mà người trong Thiên Giới sẽ không ăn no không có gì làm mà đi giúp sáu Tiên Đế tiến vào Kim Tiên.

Hơn nữa, khi hắn phản kích Tử Vi Tinh ở kiếp trước, không có người áo choàng đen nào cho thất đế đan dược để tiến vào Kim Tiên, nếu không thì lúc hắn phản công lần trước thì thất đế đã vào Kim Tiên rồi. Bởi vì thời điểm này ở kiếp trước thì hắn vẫn chưa chiếm được Tử Vi Tinh. Vì vậy hắn có thể kết luận người áo choàng đen chưa từng xuất hiện trên thế giới này.

“Lần này là ai đang làm quỷ, muốn mượn tay của sáu Tiên Đế để diệt trừ tôi? Là Thái Thượng, Thông Thiên hay là Trấn Nguyên Tử?” Trong lòng Diệp Thiên thầm hỏi.

Tuy nhiên, hiện tại hắn không có thời gian để phân tích xem đó là ai, cho dù có phân tích đó là ai thì cũng vô ích.

Hắn không thể trở về Thiên Giới, cũng không thể gọi thổ địa và Hoàng Phi Hổ, cũng không thể đem kết quả phân tích của hắn nói cho Diệp Chiến được.

Bởi vì thời gian đang trôi qua nên hắn đã không còn đạo cốt của Thái Nhất, cũng đã mất đi ngoại hình và hơi thở của Thái Nhất nên dù anh có lên tiếng triệu hồi thổ địa và Hoàng Phi Hổ cũng không được rồi!

Đây là kết luận mà hắn đã cố gắng thử rồi.

Cho nên hiện tại, hắn càng phải ngăn những tên chó già đó tiến vào Kim Tiên càng sớm càng tốt, nếu không có nhiều chó già tiến vào Kim Tiên, đánh thì hẳn hắn có thể đánh thắng. Bởi vì Tứ Tượng Phong Thiên Quyết đã được hắn luyện hóa rồi và có 10 nghìn người trong số họ ở cùng cảnh giới, chỉ cần một chiêu Tứ Tượng Phong Thiên Quyết của hắn thôi là có thể vây bọn họ lại rồi. Hắn được thăng một cấp thì chúng bị giáng một cấp, có sự khác biệt của hai cấp nên 10 nghìn người cũng không đủ hắn đánh.

Nhưng chỉ sợ rằng họ sẽ gây ra hỗn loạn khắp nơi sau khi họ tiến vào Kim Tiên.

Uy thế của Kim Tiên hủy diệt trời đất, Tử Vi Tinh tuy được Đại Lộ Pháp Tắc bảo vệ nên chắc chắn sẽ không phá hủy các vì sao, nhưng mà cũng có thể oanh tạc Tử Vi Tinh thành phế tích.

Hắn chinh phạt một tinh cầu chết thì có ích gì?

“Toàn quân liệt trận trấn thủ để ngăn chặn sự tấn công lén lút của một Kim Tiên. Nhân đây, chúng ta sẽ truyền âm cho Tư Thần và những người khác, để họ liệt trận tiến lên và chú ý cảnh giới các hướng để ngăn chặn đánh lén. Nếu có Kim Tiên đánh thì nhanh chóng truyền âm cho bổn tọa!” Diệp Thiên ra lệnh.

“Vâng! Tôn Thượng!”

Kết quả là, Diệp Thiên giải phóng thần niệm của mình và bắt đầu truy lùng khí trận của Thái Hư đại viên mãn ở gần đó. Tìm một vài người ở Thái Hư Cảnh đại viên mãn đối với hắn mà nói thì cũng không khó. Toàn bộ Tử Vi Tinh này không đủ 100 người Thái Hư đại viên mãn.

Chỉ cần tìm được khí trận Thái Hư Tinh đại viên mãn thì bắt tới xem họ có phải là thành viên của sáu giáo hay không, nếu đúng thì sẽ giết, nếu dân gian thì sẽ được thả ra. Và hắn tin rằng những người này sẽ không giấu khí trận đi.

Bởi vì khi tu luyện đột phá cảnh giới thì cũng không thể che giấu khí trận được, nếu ẩn giấu thì cũng không thể dốc toàn lực đột phá cảnh giới được. Hơn nữa hắn tin những người này chắc chắn sẽ không vừa ẩn nấp vừa đột phá cảnh giới vì nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc đột phá cảnh giới. Họ đang vội vã tiến vào Kim Tiên nên làm sao có thể làm như vậy được?

Vì vậy, cho dù được giấu sâu đến đâu hắn chỉ cần dành thời gian tìm kiếm nó thì có thể bắt được họ.

Tìm kiếm nó một chút.

Chẳng mấy chốc, Diệp Thiên đã tìm thấy hai hơi thở Thái Hư Cảnh đại viên mãn trong một ngọn núi cằn cỗi.

“Ha ha.”

Diệp Thiên nở nụ cười.

“Ta muốn xem hai con chó già nào đang trốn ở đây.”

Vì vậy, hắn lao xuống và bắn về phía một trong những nơi có hơi thở của Thái Hư cảnh đại viên mãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.