Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1823: Đánh bại đạo quân của Thái Hòa Tiên Đế!




“Hừ!”

Nhưng mà khi nhìn thấy đạo quân của Tư Thần khai hỏa, Thái Hòa Tiên Đế khinh bỉ hừ lạnh: “Nghé con không sợ cọp, ngươi cho rằng 10 nghìn tỷ quân của ngươi có thể đánh bại 30 nghìn tỷ quân của bổn tọa sao?”

“Còn dám nói bổn tọa đã trúng kế của ngươi, thật sự là chuyện cười mà, ngươi cho rằng bổn tọa có thể trúng kế gì của kẻ ngu si như ngươi chứ?”

“Cũng không nhìn xem bổn tọa có bao nhiêu người, ngươi có bao nhiêu người, chỉ cần trực tiếp dùng chiến thuật đám đông là cũng đủ để dìm chết thằng nhóc ngu ngốc như ngươi rồi!”

Nói đến đây, ông ta ra lệnh: “Nổ súng cho bổn tọa để cho đứa con trai nhóc ngốc nghếch của lão ma Diệp này thấy được hỏa lực của Chân Võ Giáo chúng ta dữ dội như thế nào!”

Ông ta tin rằng Hoàng Phủ Tư Thần không biết về việc đại quân của Chân Võ Giáo đã đã nắm vững binh pháp của Bắc Minh Giáo và vẫn luôn cho rằng đại quân Chân Võ Giáo vẫn là đại quân không chịu nổi một đoàn trước kia.

Đùng đùng đùng!

Hỏa lực của đại quân 30 nghìn tỷ ngay lập tức bao trùm.

Kết quả là khi hỏa lực của hai bên va vào nhau, vốn dĩ phải rất vui mừng, người của Thái Hòa Tiên Đế cũng cười vui vẻ nhưng mà đột nhiên sắc mặt đen lại.

Họ chỉ thấy lưới hỏa lực của họ sau khi va chạm với lưới hỏa lực của đại quân Bắc Minh Giáo thì lưới hỏa lực của họ bị xé toạc trong tích tắc. Mà lưới hỏa lực của quân Bắc Minh Gia thì vô cùng đáng sợ, cứ mạnh mẽ mà oanh tạc vào đại quân 30 nghìn tỷ.

“Làm sao mà có thể có chuyện đó được?”

Hai mắt Thái Hòa Tiên Đế như sắp lồi ra.

“Trời ạ! Làm sao có chuyện này được!” 30 nghìn tỷ binh sĩ tất cả đều chấn động tâm can, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết.

Họ không thể tin được rằng hỏa lực của quân Bắc Minh Giáo lại kinh khủng đến vậy. Phải biết rằng họ cũng nắm vững binh pháp của Bắc Minh Giáo và sức chiến đấu của đại quân này cũng đã tương đương với đại quân của Diệp Bắc Minh trước kia. Đối mặt với cùng một đại quân đều biết binh pháp Bắc Minh giáo thì ba đánh một không chột cũng què và chắc chắn rằng họ có thể giành chiến thắng được.

Nhưng mà kết quả đã nằm ngoài dự đoán của họ. Thay vì dùng hỏa lực đè bẹp đại quân 10 nghìn tỷ, hỏa lực của đại quân 30 nghìn tỷ của họ đã bị xé nát. Đây là điều mà họ không ngờ tới!

“Có lẽ nào đại quân Bắc Minh Giáo đã huấn luyện binh pháp mới của lão ma Diệp?” Câu hỏi này nổi lên trong lòng họ.

Mà lúc này...

Đùng đùng đùng!

Hỏa lực dày đặc oanh kích đại quân 30 nghìn tỷ, nở rộ khắp nơi như nấm mọc sau mưa. Thái Hòa Tiên Đế cùng các tướng lĩnh Thái Hư Cảnh, Thiên Huyền Cảnh liều mạng ngăn chặn một nửa hỏa lực và một nửa hỏa lực rơi vào đại quân. Nó đã gây ra hàng trăm tỷ thương vong cho đại quân Chân Võ Giáo và đội hình của đại quân hơn 5 nghìn tỷ đã bị đánh tan.

Trong lúc nhất thời thì tiếng la hét của những người bị thương, tiếng la hét của binh lính và sự bắn phá của hỏa lực hòa vào nhau, khiến cho khoảng không này giống như vực thẳm của địa ngục.

“Ầm! Tiếp tục bắn! Phá vỡ đội hình của họ hoàn toàn!” Hoàng Phủ Tư Thần hét lên.

Đùng đùng đùng!

Đại quân mười nghìn tỷ bắn hết đợt này đến đợt khác.

Từ phía trước công kích quân địch, sau đó tiến vào trong công kích, sau đó là đến tấn công cánh trái, cánh phải, đại quân tấn công vô cùng có trật tự rõ ràng.

Đại quân Chân Võ Giáo cứ chết hết trăm tỷ này đến trăm tỷ khác.

Thái Hòa Tiên Đế và các tướng của ông ta vô cùng hoảng sợ.

“Phản công! Phản công lại cho bổn tọa! Tất cả các tướng lĩnh Thái Hư Cảnh viên mãn cùng với bổn tọa, chia ra tấn công từ bên trái, bên phải và phía sau của kẻ địch, đồng thời phân tán hỏa lực của bọn họ. Chúng ta phải đánh bại bọn họ, tuyệt đối không thể bị bọn họ đánh bại được, nhanh lên!”

Thái Hòa Tiên Đế hét lên.

Sau đó, ông ta tách hỏa lực rời khỏi đại quân và đi về phía cánh phải của đại quân Tư Thần.

Hàng chục tướng lĩnh của Chân Võ Giáo cũng dồn dập đi đường vòng từ cánh trái, cánh phải, phía sau tiến đánh đạo quân của Tư Thần.

Dưới sự chỉ huy của Hoàng Phủ Tư Thần, đại quân oanh kích các tướng lĩnh cấp cao của địch một cách trật tự, dánh đến mức các tướng lĩnh này không thể đến gần và một số bị thương trước hỏa lực kinh khủng của đại quân Bắc Minh Giáo.

“Đáng sợ! Thật quá đáng sợ rồi! Thái Hòa Tiên Đế! Hỏa lực của đại quân Bắc Minh Giáo quá dữ dội! Hỏa lực của quân Bắc Minh Giáo mạnh hơn đại quân Bắc Minh Giáo ban đầu ít nhất là năm lần, chúng ta không thể phá lưới hỏa lực của họ một chút nào. Chúng ta nên làm gì đây! Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Một vị tướng Chân Võ Giáo lo lắng hét lên.

“Tấn công tầm xa! Rút lui khỏi phạm vi bắn phá của hỏa lực! Tấn công từ tầm xa! Tấn công chúng bằng những chiêu thức lớn hơn!”

Thái Hòa Tiên Đế hét lên.

Lúc này, một người phó tướng nói: “Thiếu soái, đây là Thái Hòa Tiên Đế, cái chết của Tôn Thượng năm đó có phần của ông ta!”

Hoàng Phủ Tư Thần lập tức phát ra mệnh lệnh: “2.5 nghìn tỷ đại quân cánh hữu, tập trung hỏa lực oanh tạc tên chó già này cho bổn soái!”

“Vâng!”

Rất nhanh sau đó, mệnh lệnh đã được ban hành rộng rãi.

Nhưng mà vì phải mất một thời gian để có thể điều số lượng lớn quân như vậy nên Thái Hòa Tiên Đế đã kịp chuẩn bị rút khỏi phạm vi của các cuộc tấn công, vì lý do này nên chỉ có 1 nghìn tỷ quân tập trung oanh tạc vào Thái Hòa Tiên Đế mà thôi.

Ầm!

Hỏa lực của đại quân 1 nghìn tỷ tập hợp lại thành một quả cầu lửa khổng lồ, bắn phá sau lưng của Thái Hòa Tiên Đế.

“A!”

Một tiếng hét vang lên, Thái Hòa Tiên Đế bay ra ngoài, nằm ngoài phạm vi hỏa lực, lưng thối rữa, xương cốt lộ ra, pháp bảo phòng ngự trên cơ thể bị nổ tung, nôn ra một ngụm máu.

Thái Hòa Tiên Đế cảm thấy nửa cái mạng già của mình đã mất rồi.

“Tiên Đế, ngài có sao không?”

Một vị tướng đến nâng Thái Hòa Tiên Đế lên.

“Chết tiệt!” Thái Hòa Tiên Đế tức giận đến muốn khóc.

“Ai có thể nói cho ta biết tại sao hỏa lực của quân Bắc Minh Giáo lại ác liệt như vậy không! Tại sao hả!”

“Chúng tôi cũng không biết!” Các tướng đều lắc đầu.

Lúc này, Hoàng Phủ Tư Thần phát ra mệnh lệnh: “Phó tướng Tôn, ông lập tức dẫn một đại quân 3 nghìn tỷ người tiến về hướng tên chó già Thái Hòa. Nếu không giết được ông ta thì cũng phải oanh kích cho ông ta sợ, nhưng mà quan trọng nhất vẫn là phải cố gắng hết sức để giết ông ta!”

“Vâng! Thiếu soái!”

Phó tướng Tôn lập tức dẫn đại quân 3 nghìn tỷ xông lên phía trước.

Ở phía đối diện, đại quân Chân Võ Giáo đã bị chia năm xẻ bảy, đại quân 30 nghìn tỷ quân bị oanh tạc chết nhất 5 nghìn tỷ quân và gần như toàn bộ đội hình của đại quân bị đánh tan và không còn khả năng phát huy hỏa lực.

Hoàng Phủ Tư Thần ra lệnh: “Đạo quân đang đi phía trước cố gắng xông lên bắn phá vào hậu phương của đối phương và cắt đứt đường rút lui phía sau của họ. Đạo quân bên trái bắn vào cánh trái của đối phương và cắt đứt đường rút lui bên trái. Đạo quân bên phải cắt đứt đường rút lui bên phải của đối phương. Đạo quân phía sau cắt đứt đường rút lui phía trước của địch.”

“Vâng! Thiếu soái!”

Sau khi lệnh này được phát hành đại quân hơn 20 nghìn tỷ Chân Võ Giáo giống như bị bốn bức tường hỏa lực bao bọc lại. Các đại quân xông ra đều chết dưới hỏa lực oanh kích của đại quân Bắc Minh Giáo.

“Khủng bố! Thật đáng sợ! Sức mạnh của đại quân địch này thật đáng sợ!”

Tất cả binh lính của đại quân Chân Võ Giáo đều vô cùng sửng sốt.

Lúc này, Hoàng Phủ Tư Thần nói: “Thông báo cho toàn quân để bọn họ nằm trên mặt đất đầu hàng, chúng ta sẽ không giết còn nếu không thì tất cả sẽ bị giết hết!”

Chẳng mấy chốc, 7 nghìn tỷ đại quân bắt đầu hô to: “Quân địch đối diện, thiếu soái chúng tôi có lòng tốt tha cho các người một con đường sống sót. Chỉ cần các người nằm trên mặt đất đầu hàng thì sẽ không bị giết, hơn nữa còn có thể gia nhập vào Bắc Minh Giáo cường đại của chúng ta. Nếu như các người không đầu hàng thì sẽ giết tất cả không tha!”

Trước uy hiếp chết chốc khủng bố trước mặt thì đại quân Chân Võ Giáo lần lượt nằm trên mặt đất. Chẳng mấy chốc thì toàn bộ quân địch đều nằm rạp trên mặt đất, không ai dám đứng dậy.

Hoàng Phủ Tư Thần vung tay lên, hỏa lực đột nhiên dừng lại.

“Đều nằm sấp trên mặt đất hết cho bổn soái, không có mệnh lệnh của ta mà kẻ nào dám đứng lên thì sẽ giết ngay tại chỗ!” Hoàng Phủ Tư Thần nói.

Hiện tại anh ấy không thể dung hợp những kẻ địch này, e rằng sẽ có cao thủ xông vào, đại quân kiên cố sẽ bị tiêu diệt thảm thương.

“Gửi một truyền âm đến Đại Thống Lĩnh Vương Toàn Cơ, sau khi trận chiến kết thúc thì hãy sẽ đến giúp thu thập những đại quân này. Có ông ta ở đó trấn thì có thể yên tâm mà hợp nhất!” Hoàng Phủ Tư Thần ra lệnh.

“Vâng, thiếu soái!”

Sau đó, Hoàng Phủ Tư Thần cùng với đại quân, trừng mắt nhìn chằm chằm những tù nhân này để tránh khỏi có người chạy trốn hoặc giết các tù nhân.

Lúc này, bên chỗ Lạc Lạc.

“Báo cáo!”

Trinh sát trưởng đến báo cáo: “Thưa Đại Thống Lĩnh, địch còn cách đạo quân của chúng ta chưa đầy một phần tư giờ. Chúng đã bày trận và đang tiến về đạo quân của chúng ta, xung quanh chúng ta không có quân địch hướng đến!”

Lạc Lạc nuốt nước miếng, hạ lệnh: “Toàn quân hướng về phía quân địch xông tới, sẵn sàng chiến đấu!”

“Rõ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.