Nhân Hoàng Cung tọA Nhạc giữa thành phố phồn hoa.
Chiếm một diện tích khổng lồ, tất cả đều là cung điện nguy nga lộng lẫy nằm san sát nhau, so với Tử Vi Tinh cung thì nguy nga và tráng lệ gấp trăm lần!
Lúc này trong chính điện của Nhân Hoàng Cung.
Nhân Hoàng cả thân đều là màu vàng,đang ngồi trên ngai vàng cùng các quan văn võ bàn bạc chính sự.
Thực tế, Nhân Hoàng so với Thiên Đế còn bận rộn hơn.
Thiên Đế là người thống trị tam giới, việc của Minh Giới trên cơ bản do Phong Đô đại đế quản, chỉ khi gặp phải vấn đề gì không giải quyết được mới quay về thiên giới bẩm báo, thiên giới sẽ đưa ra quyết định, về Địa Giới, Thiên Đế cũng không quan tâm nữa, vì thế Thiên Đế cai quản trên thiên giới.
Mà ở trên thiên giới, các vương quốc nằm san sát nhau, tất cả đều ở dưới sự cai trị của Thiên đế, những vương quốc này sẽ giúp Thiên Đế kiểm soát thiên giới.
Vì thế mà Thiên Đế rất thoải mái, chỉ cần quản tốt đám thần tiên, ngồi vững ghế Thiên Đế là được.
Nhưng Nhân Hoàng lại không thế.
Thiên Thánh đại lục có 5 tộc, tương đương với 5 quốc gia, không thống nhất, ai cũng không nhường ai, vì thế có tranh chấp rất lớn, các vùng biên giới giữa các quốc gia thường phát sinh chuyện bị chiếm lĩnh đất đai.
Mà tộc nhân, sức lực không mạnh, số dân lại nhiều, vì thế thường bị các tộc khác xâm lược.
Đây cũng là lý do vì sao bọn họ muốn mở rộng lãnh thổ ở các tinh vực khác.
Mục đích chính là vì rồi sẽ có một ngày lãnh thổ của tộc nhân cũng sẽ bị từng bước xâm chiếm hết, lúc đó bọn họ có thể đến tinh vực khác để phát triển.
Thế mới nói, Nhân Hoàng công việc không chỉ bận rộn mà còn có áp lực rất lớn.
Lúc này Nhân Hoàng đang cùng với cả triều văn võ thảo luận về việc 5 tòa thành ở biên giới đã bị Thần Giới ngầm chiếm đoạt.
“Báo!!!”
Vào ngay lúc này, có một thị vệ chạy vào trong điện.
“Nhân Hoàng, có chuyện không hay rồi, Trấn Nam Vương ở thành Bình Dương bị người giết rồi!”
“Cái gì!”
Cả triều trấn động.
Nhân Hoàng đang ngồi trên ngai vàng cũng đứng phắt dậy, vội hỏi: “Là kẻ nào đã giết Trần Nam Vương?”
Thị vệ đáp: “Theo như tin thành chủ thành Bình Dương truyền đến, là do bị người đến từ Tử Vi Tinh giết chết, nghe nói đó là cha của Tư Thần tiên đế của Tử Vi Tinh, đến Thiên Thánh đại lục để báo thù cho con trai Hoàng Phủ Tư Thần.”
“Vừa lúc xảy ra cọ sát với Trấn Nam Vương ở thành Bình Dương, cuối cùng bị hắn ta giết rồi.”
Ngay lúc lời này vừa nói ra, triều đình lập tức bùng nổ.
“Làm càn, thật là quá hỗn xược! Một tu sĩ ở cái nơi như Tử Vi Tinh, lại dám chạy đến Thiên Thánh đại lục làm loạn, đáng chết!”
“Tu sĩ đến từ Tử Vi Tinh này rốt cuộc tu vi ở cảnh giới bao nhiêu mà có thể giết được Trấn Nam Vương?”
“Không phải nói là cha của Hoàng Phủ Tử Thần đã sớm chết rồi sao, làm sao lại chạy được đến đây vậy?”
Đúng lúc Thái Huyền tiên đế đang ở trong điện nghe thấy, hàng lông mày nhíu chặt lại vội vã chạy đến bên thị vệ hỏi: “Người đến từ Tử Vi Tinh đó có phải tên là Diệp Bắc Minh không?”
Thị vệ lắc đầu nói: “Không biết tên gọi là gì, chỉ biết người đó là cha của Hoàng Phủ Tư Thần, tuyên bố sẽ báo thù cho Hoàng Phủ Tư Thần, nghe nói lúc này, hắn ta đang trên đường đến Nhân Hoàng Cung rồi.”
“Nhất định là hắn ta!”
Thái Huyền tiên đế sắc mặt khẽ cứng lại trong lòng rất chắc chắn.
“Tần khanh, ngươi quen người này sao?”
Nhân Hoàng hỏi.
Thái Huyền tiên đế trả lời: “Đúng thế thế bệ hạ, hơn 3 vạn năm trước, lúc thần cùng với 6 vị tiên đế ở Tử Vi Tinh, bọn họ đều là những cao thủ tất cả cùng nhau liên thủ đem cha của Hoàng Phủ Tư Thần là Diệp Bắc Minh nhốt lại trong địa cầu.”
“Sau đó chúng thần theo hắn ta tiến vào vốn định giết triệt để, kết quả vào trong thì phát hiện hắn ta mất tích.”
“Đến khi vào trong thì phát hiện trong đó có một cánh cửa thông thiên, còn có một cuốn địa thư, chúng thần bất luận thế nào cũng không tiến vào được cửa thông thiên đó, càng không lấy được quyển địa thư.”
“Cho nên thần cho rằng, Diệp Bắc Minh lúc đó nhất định là đã tiến vào cửa thông thiên, lên Thiên Giới, bây giờ quay về lại phát hiện ra Tử Vi Tinh đã bị tộc nhân chiếm lĩnh, hơn nữa con trai của hắn ta Hoàng Phủ Tư Thần cũng bị tộc nhân giết chết.”
“Nếu như thần đoán không nhầm, với tính khí của Diệp Bắc Minh, đội quân tộc nhân đang ở thế giới thiên hà ở trung tâm vũ trụ cùng với Trấn Đông Vương, nhất định đã bị Diệp Bắc Minh giết hết rồi, nếu không hắn ta cũng sẽ không chạy đến Thiên Thánh đại lục này.”
Nghe mấy lời này, văn võ cả triều đều trở nên hoảng sợ.
Nhân Hoàng lại càng kinh hãi hơn.
“Nghe nói địa thư là pháp bảo của Địa Tiên Chi Tổ Trấn Nguyên đại tiên để lại, cửa thông thiên có địa thư, chẳng nhẽ hắn tiến vào được Ngũ Trang Quan của Trấn Nguyên đại tiên, tu luyện thành công rồi sau đó quay trở lại?”
Thái Huyền tiên đế gật đầu: “Cũng có khả năng này.”
Sắc mặt Nhân Hoàng lúc này đã trở nên xám xịt rồi.
Cái này nếu như hắn ta thực sự tu đạo cùng Trần Nguyên đại tiên bây giờ trở về, vậy làm sao có thể đánh lại được!
“Bắc Diệp Minh đó cảnh giới tu vi của hắn ta ngươi biết không?”
Thái Huyền tiên đế hỏi.
Thị vệ đáp: “Theo như thành chủ thành Bình Dương nói hắn ta vừa đạt đến Thái Ất Kim Tiên.”
“Cái gì cơ!”
Nhân Hoàng cùng cả triều văn võ sửng sốt một hồi.
Vừa đạt đến cảnh giới Thái Ất Kim Tiên đã có thể giết chết được Trấn Nam Vương?
Bọn họ quả thực không dám tin được điều này lại là sự thật.
“Ha Ha!”
Ngay lúc này Thái Huyền tiên đế cười hỏi: “Nhân Hoàng, tên Diệp Bắc Minh đó tu luyện pháp bảo do Trần Nguyên đại tiên sáng chế ra, thực lực so với người cùng cảnh giới còn đáng sợ hơn, có khả năng giết người có cảnh giới cao hơn, thế giới Thiên Hà ở trung tâm vũ trụ, đây là một sự thật mà không ai biết đến.”
“Thậm chí, còn có thể giết người vượt 2 cảnh giới.”
“Năm đó cảnh giới bằng nhau, bảy người tiên đế hợp lực đánh hắn ta, đều không đánh lại hắn, nhưng đến lúc hợp được mười mấy người, chúng thần liền đánh được hắn.”
“Vì thế nếu thần đoán không sai, Diệp Bắc Minh rất nóng lòng muốn trả thù cho vợ con của hắn, liền từ Thiên Giới trở về, kết quả phát hiện thế giới Thiên Hà ở trung tâm vũ trụ thay đổi, thần và 6 vị tiên đế khác đều biến mất, sau khi hỏi thăm hắn ta mới biết được được tình hình hiện tại.”
“Bởi vì hắn ta biết đánh không lại Trấn Đông Vương, thế nên mới chạy đến Thiên Thánh đại lục, hái quả hồng mềm.”
“Với thực lực cảnh giới Thái Ất Kim Tiên của hắn ta đánh cảnh giới Thái Ất cấp 2 không thành vấn đề, nếu như đoán không sai, hắn ta đến Nhân Hoàng Cung là muốn làm loạn, cũng không hẳn là để báo thù.”
“Năm đó hắn ta ở thế giới Thiên Hà ở trung tâm vũ trụ, chính là đến chỗ này làm loạn một chút rồi lại đến chỗ kia phá, khiến thần và mấy vị tiên đế nổ tung cả đầu.”
“Vì thế thần đề nghị lập tức mai phục ở thành, một khi Diệp Bắc Minh tiến đến lập tức bao vây, có thể dễ dàng bắt được hắn, báo thù cho Trấn Nam Vương!”
Theo như lời vừa nói, Nhân Hoàng cùng văn võ trong triều đều yên tâm rồi.
Năng lực cảnh giới cấp một giết người, đem Trấn Nam Vương giết chết là điều rất bình thường, nhưng Nhân Hoàng là Thái Ất cảnh giới cấp tám, dù có thế nào cũng không vượt qua được 7 cảnh giới để giết người.”
Bọn họ lại không tin, trên đời này lại có kim tiên khủng bố đến thế.
Kết quả là Nhân Hoàng hạ lệnh: “Tất cả tộc nhân kim tiên, cùng với tất cả cấm quân đô thành, các vệ binh, làm tốt công tác chuẩn bị, vừa thấy Diệp Bắc Minh vào thành, lập tức bao vây hắn ta, trẫm muốn tự tay nghiền hắn thành tro!”
“Tuân lệnh, bệ hạ!”
…………….
Mà lúc này, Thiên Giới.
Nghênh đón ngày Nhân Thiên đại đế ân xá.
Từ Hàng, Phổ Hiền, Văn Thù đợi toàn bộ tội phạm trong thiên lao đều bị đuổi ra ngoài, phóng thích vô tội.
Cùng lúc đó, Nguyên Thủy, Thái Thượng, đám người Nữ Oa, cũng đều được giải trừ lệnh cấm, không cần bị giám sát phạm vi nữa.
Hơn nữa bọn họ còn được xe ngựa của Nhân Thiên đại đế đến đón về thiên đình.
Ba mươi sáu ngày
Trước khi bánh xe thời không dịch chuyển.
Diệp Chiến, Văn Tuyết Tâm, Trấn Nguyên Tử, Thông Thiên, cùng đám văn võ trong triều đều tập chung tại đây.
Bởi vì đã đến lúc Hồn Nguyên Lão Tổ quay bánh xe thời không rồi!