Kích thước của một ngôi sao lớn hay nhỏ có thể dựa vào ánh nhìn từ trên trời xuống là có thể phán đoán được.
Độ cong càng lớn thì ngôi sao càng nhỏ và ngược lại độ cong nhỏ thì ngôi sao càng lớn.
Lúc này đây Diệp Thiên và những người khác đang đứng ở độ cao mấy chục vạn mét nhìn xuống nhưng không thấy có bất kỳ đường cong nào, theo những gì mắt thường quan sát thấy thì nơi này rất bằng phẳng.
Điều này cho thấy Thiên Thánh đại lục to lớn đến nhường nào.
Đóa Đóa nói: “Con vẫn luôn cho rằng Tử Vi Tinh là ngôi sao lớn nhất thật không ngờ rằng lại có một ngôi sao lớn gấp mười lần Tử Vi Tinh.”
“Xem ra vũ trụ so với thiên giới khó khám phá và cũng khó đi lại hơn.”
Diệp Thiên cười.
Đất trời chia cắt hỗn loạn do đó bề mặt của đất và trời có kích thước tương đương nhau.
Nhưng địa giới đã bị Bàn Cổ đập vỡ thành nhiều mảnh và phân tán khắp vũ trụ cho nên đất lại lớn hơn trời.
Trên thực tế đất, trời và tất cả mọi thứ đều nằm trong vũ trụ.
Vũ trụ là lớn nhất, bao gồm vạn vật, bầu trời ở trên vũ trụ còn mặt đất ở dưới. Bầu trời chính là một tổng thể và phân tách ra không biết bao nhiêu là ngôi sao, nếu tất cả các ngôi sao hợp thành một thì bầu trời và mặt đất sẽ có kích thước vô cùng lớn.
Chính vì địa giới đã phân tán rải rác nên anh không thể đi hết địa giới một lúc được bởi vậy nên không có nhiều hiểu biết về địa giới.
Lúc còn ở thời kỳ Diệp Bắc Minh anh đã đi dạp quanh các tinh hải trong vũ trụ và cũng có được một số hiểu biết về các tinh vực xung quanh thế giới thiên hà của trung tâm vũ trụ.
Tuy nhiên vũ trụ lại quá lớn, anh vốn đã nghĩ rằng bản thân đã đi khắp vũ trụ rồi nhưng thực ra bản thân anh chỉ mới đi đến các đỉnh núi băng trôi mà thôi, còn rất nhiều tinh vực anh chưa từng đến cũng như chưa nghe đến tên bao giờ.
Thiên Thánh đại lục cũng là lần đầu tiên đến.
“Mặc dù người của nhân tộc rất đáng ghét nhưng không thể không nói Thiên Thánh đại lục quá đẹp, so với phong cảnh ở Tử Vi Tinh còn đẹp hơn gấp nhiều lần.”
Tú Nhi nói.
Diệp Thiên và những người khác đều đồng ý với ý kiến này.
Thiên Thánh đại lục quả thật là đẹp hơn rất nhiều so với Tử Vi Tinh.
Rất nhanh sau đó họ đã đi đến một thành trì.
Thành trì này có rất nhiều các tu sĩ đang cưỡi ngựa đi vào.
Rất nhiều trong số những thú cưỡi này đều là yêu thú trong thời kỳ hỗn loạn, đây là những loài đã tuyệt chủng ở trên thiên giới nhưng lại có thể thấy chúng ở mảnh đại lục này, điều này khiến Diệp Thiên không khỏi thở dài, rốt cuộc mảnh đại lục này có bao nhiêu thứ đáng sợ.
Phải biết rằng những yêu thú trong thời kỳ hỗn loạn đều là những yêu thú hung dữ vậy mà chúng lại có thể xuất hiện trên mảnh đại lục này lại được thuần hóa trở thành vật để cưỡi, điều này cho thấy rõ nền văn minh tu luyện ở mảnh đại lục này rất phát triển và có rất nhiều cao thủ nếu không sẽ không thể thuần hóa những con yêu thú này được.
“Các người đến từ tinh vực nào?”
Đúng lúc này có một tu sĩ trẻ đã phát hiện ra màu da của Diệp Thiên khác với mà da của người ở Thiên Thánh đại lục nên đã hét vào mặt Diệp Thiên.
Diệp Thiên mỉm cười đáp lại: “Chúng tôi đến từ Thiên Kỳ Tinh.”
“Thiên Kỳ Tinh sao? Chưa nghe qua bao giờ.”
Người tu sĩ trẻ lắc đầu.
Sau đó lại nói: “Các người là người da màu vì vậy tốt nhất là đừng có vào Thiên Thánh đại lục của chúng tôi, người ở đây đa số là rất bài ngoại nên họ không thích màu da của các bạn hoặc những người có màu da như đen, đỏ hay xanh…, có một số tu sĩ đã trực tiếp giết khi họ nhìn thấy chủng tộc ngoài lãnh thổ để đảm bảo rằng chủng tộc của chúng tôi không bị nhiễm bẩn bởi chủng tộc ngoài lãnh thổ.”
“Vì vậy các người mau đi đi kẻo gặp người kì thị mình thì sẽ rất là thảm.”
Diệp Thiên thấy con người này cũng khá tốt nên cười nói: “Chúng tôi vừa mới đến đại lục nên rất tò mò vậy nên không biết tiểu đạo hữu có thể nói cho chúng tôi biết về tình hình cụ thể ở đại lục này không?”
Người tu sĩ trẻ tuổi này cũng rất nhiệt tình vì vậy liền ngồi lên thú cưỡi rồi bay lên boong tàu sau đó xuống lưng yêu thú nói: “Các người muốn biết cái gì?”
Diệp Thiên nói: “Ở đại lục này có bao nhiêu dân vậy?”
Từ quy mô dân số có thể phán đoán một cách đại khái kích thước của một hành tinh.
Người tu sĩ trẻ tuổi trả lời: “Chỉ riêng số người của nhân tộc là mười lăm nghìn tỷ.”
Hả!
Diệp Thiên hít vào một hơi dài.
Trong thế giới thiên hà ở trung tâm của vũ trụ số người của ba mươi sáu hành tinh cũng chỉ đến ba nghìn tỷ còn ở Tử Vi Tinh dân số cũng chỉ có bảy triệu người.
Chỉ tính riêng số dân Thiên Thánh đại lục đã gấp Tử Vi Tinh đến hai mươi lần.
Mà mật độ dân số ở Thiên Thánh đại lục không dày như Tử Vi Tinh, điều này có thể tưởng tượng ra được diện tích của Thiên Thánh đại lục phải gấp ít nhất ba mươi lần Tử Vi Tinh!
“Điều này đã dọa sợ rồi sao?”
Người thanh niên nhìn thấy Diệp Thiên và những người khác ngẩn người ra liền không nhịn được cười nói: “Dân số của nhân tộc chỉ chiếm một phần ba dân số của Thiên Thánh đại lục thôi.”
“Thiên Thánh đại lục ngoài nhân tộc ra thì còn có thần tộc, tiên tộc, yêu tộc và ma tộc.”
“Dân số của nhân tộc là đông nhất, yêu tộc xếp thứ hai, tiên tộc thứ ba sau đó là thần tộc và cuối cùng là ma tộc.”
“Sở dĩ dân số của ma tộc ít nhất là bởi vì trăm tỷ năm trước Thiên Đế Đông Hoàng Thái Nhất Đại Đế của thiên giới đã phái quân xuống bắt ma tộc vậy nên ma tộc của Thiên Thánh đại lục đã bị giết hết, gần như là đã tuyệt chủng.”
“Có điều vẫn còn sót lại một ít nhờ chạy trốn được nên không bị giết sau đó từ từ sinh lại con cháu và ma tộc lại hồi sinh.”
“Nhưng quy mô của ma tộc rất nhỏ, số lượng chưa đến một nghìn tỷ tuy vậy thực lực của ma tộc lại rất mạnh, ở Thiên Thánh đại lục ma tộc xếp thứ ba về sức mạnh, họ chỉ xếp sau thần tộc và tiên tộc, nhân tộc xếp thứ tư và cuối cùng là yêu tộc có sức mạnh yếu nhất.”
“Không biết là ở Thiên Kỳ Tinh có bao nhiêu tộc?”
Diệp Thiên và những người khác đều sững sờ.
Hóa ra sức mạnh của nhân tộc chỉ đứng thứ tư ở Thiên Thánh đại lục, lợi hại hơn nhân tộc còn có thần tộc, tiên tộc và ma tộc!
Thật là đáng sợ!
Đúng là không đến thì không biết, một khi đã đến liền bị chấn động, Thiên Thánh đại lục không chỉ rộng lớn mà còn phân bố lực lượng tồn tại nhiều như vậy, đúng là đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ.
Thông qua phán đoán sơ bộ Diệp Thiên có thể kết luận diện tích của Thiên Địa đại lục ít nhất cũng phải gấp một trăm lần Tử Vi Tinh!
Diện tích lục địa rộng lớn như vậy bằng một phần ba diện tích của Nam Thiệm Bộ Châu.
Có thể tưởng tượng rằng khi trái đất tan vỡ, một mảnh vỡ khổng lồ chạy đến đây và các thần tộc, yêu tộc, tiên tộc và ma tộc ở trên mảnh đại lục này đều không bị chết nên đã sinh sôi nảy nở từ thời kì hỗn loạn cho đến nay.
Còn nhân tộc chỉ được hình thành sau khi Nữ Oa tạo ra con người còn bốn chủng tộc còn lại đều sinh sôi nảy nở từ thời kỳ hỗn loạn.
Sự thật đã chứng minh anh không hề đoán sai.
Sau khi hỏi người thanh niên anh chắc chắn rằng đó chính là hậu duệ của thời kỳ hỗn loạn.
“Vậy ở Thiên Thánh đại lục sức mạnh lớn nhất đạt ở cảnh giới nào?”
Đóa Đóa tò mò hỏi.
Người thanh niên trả lời: “Đại Thừa Cảnh là cao nhất, thần hoàng, tiên hoàng và ma hoàng đều thuộc Đại Thừa Cảnh còn nhân hoàng và yêu hoàng là Thái Ất Cảnh bảy tám trọng.”
“Đương nhiên trước kia còn có Thái Khổng Kính, Đại La Cảnh thậm chí có cả Thái Thượng Kính có điều đều chạy lên thiên giới hết rồi, nói rằng Thiên Thánh đại lục quá nhỏ nên bọn họ định phá vỡ Thiên Thánh đại lục sau đó chạy lên thiên giới và không thấy quay lại nữa.”
Haizzz!
Đóa Đóa thở dài một cái.
Ở thiên giới không đáng là gì còn ở địa giới đúng thật là đáng sợ!
“Vậy ở Thiên Thánh đại lục có bao nhiêu Thái Ất Cảnh? Có bao nhiêu nhân tộc trong số đó?”
Diệp Thiên hỏi.
Đây là chìa khóa cho việc liệu anh có thể giành chiến thắng trong trận chiến với nhân tộc ở tương lai hay không.
Vậy nên bắt buộc phải hỏi cho rõ!