“Không phải những đứa con của Diệp Bắc Minh ngoại trừ Hoàng Phủ Tư Thần ra thì tất cả những người còn lại đều đã chết ở núi Côn Luân rồi sao? Sao con trai của anh ta lại trở thành Thiên Đế rồi?”
“Có phải năm xưa Diệp Bắc Minh bị đánh và rơi vào bề mặt Trái Đất và đánh bậy đánh bạ vào được Thiên Giới, sau đó anh ta đã lăn lộn ở trong Thiên Giới ba mười sáu nghìn năm và cướp lấy vị trí của Ngọc Hoàng Đại Đế, sau đó anh ta lại sinh ra những người con ở Thiên Giới và đợi đến khi cảm thấy chán khi ngồi ở vị trí Thiên Đế thì sẽ truyền vị trí Thiên Đế này cho đứa con nào đó của anh ta ư?”
“Không thế nào, chắc chắn Thiên Giới có cực kỳ nhiều cao thủ, sức mạnh của Diệp Bắc Minh có thể được xếp ở thứ hạng cao khi ở trong Địa Giới thế nhưng chắc chắn sẽ bị xếp ở dưới cùng khi ở trong Thiên Giới, chỗ ngồi cao quý của Thiên Đế tuyệt đối không thể bị Diệp Bắc Minh cướp lấy được, Tam Thanh Tứ Ngự Ngũ Lão đều không phải là những người dễ dãi, nếu như Diệp Bắc Minh muốn cướp lấy vị trí của Thiên Đế thì phải vượt qua bọn họ, thậm chí anh ta còn không đánh chết Nhân Vương được thì làm sao có thể cướp được ngai vàng của Thiên Đế chứ?”
“Nếu như vậy thì Diệp Bắc Minh đang nói nhảm à, anh ta tìm một đám cô hồn dã quỷ nào đó rồi góp vui lấy lệ mà diễn kịch dọa Nhân Vương à?”
“.…..”
Ngay trong chớp mắt, tất cả mọi lời bàn tán nghi ngờ dần dần vang lên trong cả tòa kinh thành.
“Ha ha ha!!!”
Nhân Vương ngay lập tức bật cười đến nghiêng ngả cả người khi nghe thấy những lời bàn tán này.
“Bản vương đã biết rồi, cuối cùng bản vương đã biết rồi, thật ra người được gọi là Hoàng Phi Hổ này chính là một vong hồn của tướng lĩnh nào đó dưới trướng Hoàng Phủ Tư Thần, còn những đám âm binh này thật ra cũng chỉ là cô hồn của Bắc Minh Giáo đại quân mà thôi.”
“Diệp Bắc Minh cậu tập hợp một đám cô hồn dã quỷ giả làm Thiên Đế rồi lại giả làm Phong Đô Đại Đế ở nơi này, cậu đang muốn làm gì vậy? Cậu muốn dọa chết bản vương à?”
“Các người xem bản vương là một tên ngốc và nghĩ rằng có thể dọa được bản vương bằng cách này sao?”
“Sai rồi, các người đã hoàn toàn sai lầm rồi, làm như vậy không chỉ không dọa được bản vương mà còn chọc giận bản vương đấy, bây giờ bản vương sẽ giết chết người được gọi là Phong Đô Đại Đế Hoàng Phi Hổ này rồi lại vạch trần âm mưu và thủ đoạn của Diệp Bắc Minh cậu!”
Nhân Vương vừa nói xong liền triệu hồi Nhất Trượng Kim Thân và cầm lấy một pháp bảo của Thiên Thánh rồi lao thẳng về phía Hoàng Phi Hổ.
Sau đó ông ta cầm thanh đao đâm mạnh về phía ngực của Hoàng Phi Hổ.
Keng!
Thanh đao giống như đâm vào một tấm sắt mà bị gãy đứt đoạn.
“Chuyện này…….”
Đôi mắt của Nhân Vương gần như muốn nổ tung khi nhìn vào thanh đao bị gãy ở trong tay.
Sự phòng thủ của Diệp Bắc Minh cũng xem như khá khủng khiếp rồi đấy?
Ông ta cũng không làm gãy đao khi chém vào anh.
Thế nhưng khi ông ta chém một đao vào Hoàng Phi Hổ lại làm gãy cả thanh đao, chẳng phải điều này có nghĩa là sự phòng thủ của Hoàng Phi Hổ càng khủng khiếp hơn sao?
Ông ta thật sự thua kém.
Hoàng Phi Hổ đã bẻ gãy thanh đao của ông ta chỉ với một tia thần niệm.
“Một con kiến như ông cũng dám tấn công cô à?”
Vẻ mặt của Hoàng Phi Hổ bỗng nhiên trở nên lạnh lùng hẳn đi.
Nhân Vương nuốt một ngụm nước bọt và hầm hừ nói: “Chẳng qua các người có sức phòng thủ cao mà thôi, sức tấn công lại không cao, bản vương tấn công ông thì sao? Có giỏi thì ông hãy làm bản vương bị thương thử xem?”
Ông ta nói với vẻ mặt xem thường.
“Thật sự chán sống mà!”
Hoàng Phi Hổ nổi giận mà trừng mắt lên và triệu hồi Lục Trượng Kim Thân ra.
Ngay trong chớp mắt, Nhân Vương có Nhất Trượng Kim Thân liền trở nên nhỏ nhoi giống như một con kiến ở trước mặt ông ấy vậy.
“Mẹ ơi!”
Nhân Vương kinh ngạc đến mức tim đập bình bịch.
Cả đội quân của tộc nhân lại càng cảm thấy chấn động hơn.
“Trời ạ! Đây là Lục Trượng Kim Thân đấy!”
“Lục Trượng Kim Thân chính là trang bị của Đại La Kim Tiên, người tên Hoàng Phi Hổ này chính là một vị Đại La Kim Tiên, ông ấy không phải là Hoàng Phi Hổ giả mà là một Hoàng Phi Hổ hàng thật giá thật đấy!”
“Thật khủng khiếp! Quá đáng sợ rồi! Đại La Kim Tiên một người vô cùng lợi hại có thể phá vỡ Thiên Thánh Đại Lục chỉ với một cái búng tay thôi đấy!”
Những người dân địa phương ở trong thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ chỉ có khái niệm về Thái Ất Kim Tiên, bọn họ không hề có một chút khái niệm nào đối với những Kim Tiên cao hơn Thái Ất Kim Tiên.
Bởi vì bọn họ hoàn toàn không biết gì về những cảnh giới trên cảnh giới Thái Ất và nghĩ rằng cảnh giới Thái Ất chính là cảnh giới cao nhất.
Thế nhưng tộc nhân của Thiên Thánh Đại Lục thì khác.
Bọn họ có sự hiểu biết rất sâu rộng về cảnh giới của Thiên Giới.
Đó là bởi vì những nhóm người đầu tiên mà Nữ Oa đã tạo ra đều ở trên Thiên Giới và đã sống trong Thiên Giới được một khoản thời gian.
Điều đó giống như một món sản phẩm thử nghiệm cần được sử dụng thử để xem những con người được tạo ra này thông minh hay là ngu ngốc và liệu có cần phải tạo ra một số lượng lớn hay không.
Nếu như là loại người thông minh thì có thể tạo thêm một lượng người lớn nữa, và nếu như là người ngu ngốc thì trở nên vô dụng nên phải giết chết và không tạo ra nữa.
Vì vậy, nhóm người đầu tiên đã sinh sống rất lâu ở Thiên Giới và hiểu biết rất rõ về tất cả mọi thứ của tu vi và cảnh giới của Thiên Giới.
Mãi cho đến khi Nữ Oa nhận ra rằng những người mà bà ấy tạo ra không phải là người ngu ngốc mà là những loại người cấp cao, thế là bà ấy liền báo với Đông Hoàng Thái Nhất, lúc đó sau trận chiến lớn giữa thần và ma, cả Thiên Giới đều trở nên suy thoái và cần một lượng lớn sự sống để giúp cho Thiên Giới phát triển trở lại.
Vì vậy Thái Nhất liền ra lệnh bảo Nữ Oa hãy tạo thêm nhiều con người để cho dân số ở Thiên Giới, Địa Giới, Minh Giới đều được bổ sung đầy đủ.
Sau khi Nữ Oa nhận được lệnh của Thái Nhất liền phân chia nhóm người đầu tiên được tạo ra đến Thiên Giới, Địa Giới, Minh Giới, sau đó những người được tạo ra sẽ tạo thêm người mới ở Thiên Giới nếu họ ở Thiên Giới, và những người ở Địa Giới sẽ tạo thêm ở Địa Giới.
Bởi vì tổ tiên của tộc nhân ở Thiên Thánh Đại Lục là nhóm người đầu tiên mà Nữ Oa đã tạo ra nên pháp môn mà bọn họ tu luyện cũng được dạy dỗ bởi Nữ Oa.
Dù sao bọn họ cũng là nhóm người thử nghiệm đầu tiên nên Nữ Oa đặc biệt quan tâm đến bọn họ và dạy dỗ một cách rất tận tình, vì vậy môn pháp mà tổ tiên của tộc nhân tu luyện rất cao cấp và bọn họ cũng hiểu biết rất nhiều về Thiên Giới, sau khi được sắp xếp đến Thiên Thánh Đại Lục của Địa Giới, bọn họ đã viết sách sử để truyền lại cho thế hệ sau, để cho tộc nhân ở Thiên Thánh Đại Lục cũng có sự hiểu biết sâu rộng về Thiên Giới, như vậy mới có thể nhìn ra được món vật đi đôi với cảnh giới Đại La Kim Tiên chính là Lục Trượng Kim Thân ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Tổ tiên tộc nhân của thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ là những người được Nữ Oa tạo ra về sau, thế nhưng số lượng được tạo ra quá nhiều thì cũng trở nên tê liệt, những người kia cũng không còn kiên nhẫn để dạy dỗ nữa mà chỉ truyền lại pháp môn tu luyện cho bọn họ một cách tùy tiện, điều này khiến cho bọn họ không thể hiểu được và không thể lĩnh hội được, sau khi được tộc nhân thông minh sửa lại thì bọn họ mới biết được cách tu luyện.
Tổ tiên tộc nhân của thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ là những người được tạo ra ở Địa Giới và chưa từng sống ở Thiên Giới, vì vậy dĩ nhiên bọn họ không hề biết bất cứ thứ gì về cảnh giới tu vi của Thiên Giới.
Chính vì vậy mà tộc nhân của Thiên Thánh Đại Lúc mới xem thường và phân biệt đối xử với tộc nhân của thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
“Rút lui! Mau rút lui! Đây là một vị Đại La Kim Tiên đây! Không mau chạy thì tất cả mọi người đều phải chết ở trong tay ông ấy đấy!”
Nhân Vương bị dọa sợ và gân cổ lên mà gào thét, sau đó ông ta biến thành một luồng ánh sáng và chạy trốn.
Nực cười, bên trên cảnh giới Thái Ất là cảnh giới Đại Thừa, trên cảnh giới Đại Thừa là cảnh giới Thái Không, trên cảnh giới Thái Không mới là cảnh giới Đại La.
Cảnh giới Đại La cao hơn cảnh giới Thái Ất đến mấy bậc cảnh giới, cho dù là Nhân Hoàng thì cũng bị giết chết chỉ với một tiếng ho khan, chẳng lẽ ông ta không sợ sao?
“Muốn chạy à, không có cửa đâu!”
Hoàng Phi Hổ sử dụng một tia thần niệm, Nhân Vương liền lùi trở về phía sau và bị ông ấy tóm lấy.
Nhân Vương sợ chết khiếp và vừa khóc vừa la hét lên: “Xin Phong Đô Đại Đế hãy tha cho tiểu tiên, cầu xin ngài hãy tha cho tiểu tiên!”
“Hừ!”
Hoàng Phi Hổ lạnh lùng hừ một tiếng rồi hỏi Diệp Thiên một cách kính cẩn: “Thái Thượng Hoàng, ngài muốn xử lý những người này như thế nào?”
Diệp Thiên nói ra bốn chữ một cách thản nhiên:
“Nghiền nát toàn bộ.”
“Tuân chỉ!”
Hoàng Phi Hổ vung mạnh tay ra và nói: “Làm theo pháp chỉ của Thái Thượng Hoàng, hãy giết hết toàn bộ những đội quân này!”
“Vâng!”
Hàng trăm triệu âm binh lao tới như một cơn gió và chém giết.
Ngay sau đó, tiếng hét thảm, tiếng khóc lóc, tiếng chém giết và những lời cầu xin không ngừng vang lên ở khắp mọi nơi.
Những giọt máu giống như một cơn mưa mà rơi xuống toàn bộ linh thành.
Đội quân tộc nhân đã bị hàng trăm triệu âm binh giết chết, thi thể giống như trận tuyết dày mà không ngừng rơi xuống khắp kinh thành.
Tất cả người dân ở kinh thành đều kinh ngạc đến sững người!
Sức chiến đầu của những âm binh này cũng quá mạnh rồi đấy!
“Diệp Bắc Minh! Cậu thật khủng khiếp! Quá đáng sợ rồi! Sao cậu lại có thể khiến cho Đại La Kim Tiên nghe theo lệnh của cậu! Bản vương không thể hiểu! Không thể hiểu nổi……”
Nhân Vương hét đến khản cả cổ, nước mắt rơi xuống như mưa, ông ta đã cảm thấy cực kỳ hối hận.
“Không thể hiểu thì đến Địa Ngục U Minh rồi ông sẽ biết.”
Hoàng Phi Hổ nói xong, bàn tay của ông ấy liền siết chặt một cái.
Búm
Nhân Vương bị nghiền nát thành thịt vụn và linh hồn cũng bị Hoàng Phi Hổ ném về phía âm binh, sau đó đội quân tộc nhân và linh hồn của Nhân Vương đều bị âm binh đưa về Minh Giới.
“Thái Thượng Hoàng còn có chuyện gì muốn cặn dặn thần không?”
Hoàng Phi Hổ nói.
Diệp Thiên chỉ về phía Diệp Mộ Hàn, Lý Mộc Thần, Tú Nhi đang cảm thấy bất ngờ và nói: “Ba người này là con gái Diệp Mộ Hàn, con rể Lý Mộc Thần, cháu gái Tú Nhi của đứa con trai Hoàng Phủ Tư Thần của trẫm, hãy trở về điều tra xe bọn họ được đầu thai từ người nào, đợi đến khi quay ngược thời không thì trẫm muốn bọn họ vẫn là người thế hệ sau của trẫm, và phải giữ dáng vẻ này, đặc biệt là Tú Nhi, con bé mới được sinh ra trong những năm gần đây, trẫm muốn con bé ra đời sớm hơn ba mươi nghìn năm.”
“Tóm lại, ông hãy trở về điều tra sổ sinh tử và tập trung về huyết thống của Hoàng Phủ Tư Thần, khi thời gian bị đảo ngược trở lại thì ông phải để cho tất cả những người cùng huyết thống với Hoàng Phủ Tư Thần đều xuất hiện, về phần nhân duyên thì ông hãy đi tìm Nguyệt Lão, đến lúc đó cũng phải để cho bọn họ ở bên nhau.”
“Ông đã hiểu ý của trẫm chưa?”
“Thần đã hiểu! Thần xin hứa sẽ cố gắng hết sức làm tốt những việc vặt này vì Thái Thượng Hoàng!”
Hoàng Phi Hổ đáp lại.
Diệp Thiên cảm thấy hài lòng và gật đầu: “Đi đi.”
“Thần xin lui!”
Hoàng Phi Hổ rời đi.
Diệp Chiến ở Thiên Giới lại nhận được tin tức này.